Thần Đạo Đan Tôn

Chương 557: Chiến Hiên Viên Tử Quang




- Đệ tứ sát trận?

Chư Toàn Nhi kinh ngạc hỏi.

- Trong truyền thuyết, thiên địa có linh, hình thành mười sát trận thiên nhiên.

Lăng Hàn giải thích.

- Mười sát trận này đều rất đáng sợ, từ đệ nhị sát trận đến đệ thập sát trận, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể xoá bỏ.

- Vậy đệ nhất sát trận thì sao?

Chư Toàn Nhi không khỏi hỏi.

- Đệ nhất sát trận!

Lăng Hàn dừng một chút.

- Còn có tên Thí Thần trận!

- Lẽ nào ngay cả Thần cũng có thể giết?

Chư Toàn Nhi kinh hô.

- Không sai.

Lăng Hàn gật đầu.

- Đệ nhất sát trận, ngay cả Thần linh cũng có thể diệt, là thiên hạ đệ nhất sát trận. Có điều, trận đạo thất truyền, hiện tại ai có thể bày ra sát trận như thế?

Đệ tứ sát trận nha, ngay cả Phá Hư Cảnh cấp cao cũng có thể xoá bỏ, thời đại này lại còn có người bày được, trước tiên không nói có Trận đạo đại sư như vậy không, chỉ là vật liệu bố trí trận pháp cũng là sự tình cực kỳ xa xỉ.

- Vậy chẳng phải chúng ta rất nguy hiểm sao?

Chư Toàn Nhi nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Không biết là thế lực nào, lại lấy đệ tứ sát trận vây nhốt Vạn Bảo Thành, đây là muốn biến toàn bộ thành thị thành đất chết sao? Nhưng Vạn Bảo Thành là trung tâm kinh tế của Trung Châu, giá trị ở chỗ Linh Bảo Các và Đan Sư hiệp hội, người chết hết với bọn họ lại có ích lợi gì?

Muốn nói chiếm cứ phong thuỷ bảo địa gì, vậy còn có thể giải thích, nhưng Vạn Bảo Thành tuyệt không phải Thánh Địa tu luyện, lại không có thiên tài địa bảo, cần lấy ra đệ tứ sát trận sao?

Thực quái lạ.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Cái trận này chúng ta không thể xông qua được, coi như là Phá Hư Cảnh đến, chí ít cũng phải là Phá Hư tầng chín mới có tư cách xông vào, bằng không đến mười mấy tên cũng chỉ có phần chết.

Chư Toàn Nhi tự nhiên đồng ý, Hằng Thiên Đại Lục tổng cộng có bao nhiêu Phá Hư Cảnh? Không ai biết, nhưng nhiều lắm chỉ mười mấy người, toàn bộ đến cũng chưa chắc phá giải được sát trận này.

Bọn họ chậm rãi lùi về sau, chỉ lo kích thích sát trận phản ứng, chém giết bọn họ tại chỗ.

Cũng còn tốt, tuy đệ tứ sát trận có thể chém giết Phá Hư Cảnh, nhưng đối với loại tiểu nhân vật như bọn hắn, lại tựa hồ không để ý, trận thế bất động, cũng không có phản ứng. Mặt khác, cũng là bởi vì bọn họ chưa thâm nhập, bằng không sát trận dù sao cũng là sát trận, sẽ không bởi vì lưới lớn mà bỏ sót một con cá nhỏ.

Bọn họ lui ra khu vực của trận pháp, Vạn Bảo Thành xuất hiện ở trước mặt. Trên thực tế, đây là hạt nhân của toàn bộ sát trận, nhưng bởi vì Thiên Bảo Các khởi động đại trận đối kháng, nên nơi này ngược lại biến thành khu vực an toàn nhất.

- Hàn Lâm.

Trong một tiếng hừ lạnh, chỉ thấy một bóng người bá đạo xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Hiên Viên Tử Quang.

Hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn, sát khí lưu chuyển, nơi này không phải Linh Bảo Các, thậm chí còn ở ngoài Vạn Bảo Thành, ai cũng không thể ngăn cản hắn giết người.

Lăng Hàn phất phất tay nói:

- Các ngươi vào thành trước đi, ta đến gặp gỡ người này.

- Cẩn thận!

Chư Toàn Nhi ôn nhu như nước.

- Đánh hắn!

Hổ Nữu vung vẩy quả đấm nhỏ.

- Đánh hắn!

Hiện tại Hách Liên Tầm Tuyết vẫn dựa vào Hổ Nữu, bởi vì ở dưới Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền tẩy não, nàng đương nhiên sẽ không tín nhiệm Chư Toàn Nhi, bởi vậy nàng chỉ có thể học Hổ Nữu.

Ba nữ trở lại trong thành, Lăng Hàn thì đối lập với Hiên Viên Tử Quang.

Lăng Hàn không dám có bất kỳ xem thường, nếu đánh nhau cùng cấp, hắn có lòng tin không thua bất luận người nào. Nhưng cảnh giới của Hiên Viên Tử Quang không chỉ cao hơn hắn rất nhiều, hơn nữa sức chiến đấu cực cao, trên thực tế hắn là ở vị trí yếu thế.

Hiên Viên Tử Quang không nói nhảm, trực tiếp đánh ra một chưởng, oanh, một biển lửa trải ra, cuồng quyển về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn triển khai Quỷ Tiên Bộ xung kích đối phương, cảnh giới của hắn kém đối phương quá nhiều, kéo dài khoảng cách đấu với đối phương là choáng váng. Chiến đấu, đương nhiên phải phát huy ra sở trường của mình, lấy kỷ ngắn nghênh địch trường, vậy thì thật không sáng suốt.

- Hừ, nằm mơ!

Hiên Viên Tử Quang cười gằn, hắn cũng triển khai thân pháp, kéo dài khoảng cách với Lăng Hàn, một bên phát động công kích mạnh mẽ, chiếm cứ hoàn toàn quyền chủ động.

Thiên phú võ đạo của hắn không dưới Lăng Hàn, thậm chí ở vài phương diện còn vượt qua, chí ít hai mươi hai đạo khí trước mắt mà nói, chính là người số một trong thế hệ trẻ tuổi, ở dưới thiên địa linh khí tăng cường, phảng phất như có hai mươi ba “hắn” cùng nhau tiến công Lăng Hàn, thực sự là kinh người.

Lăng Hàn thong dong ứng đối, lá bài tẩy của hắn cũng rất nhiều, Ma Sinh Kiếm, Lôi Đình Chiến Giáp, Thiết Bì Thể, cái nào không phải có thể xoay chuyển càn khôn? Hắn cũng cười gằn nói:

- Nếu ngươi không dám cận chiến, vậy thử xem chiêu này!

Thân hình hắn liền lùi lại, trong nháy mắt kéo dài khoảng cách với Hiên Viên Tử Quang.

Trước đó hắn vẫn nỗ lực rút ngắn khoảng cách của song phương, bây giờ đột nhiên lùi lại, tự nhiên ra ngoài dự liệu của Hiên Viên Tử Quang, làm cho đối phương hơi cứng lại, không có lập tức phản công, chỉ lo đây là một cái bẫy, hắn vừa vào, Lăng Hàn sẽ nhảy theo.

- Hừ, tu vi của ta cao hơn ngươi, nguyên lực thâm hậu hơn ngươi, kéo dài khoảng cách ngươi càng không phải là đối thủ của ta.

Hiên Viên Tử Quang ngạo nhiên nói, vỗ ra một chưởng, hai mươi ba con Hỏa Hổ xuất hiện, nhào tới Lăng Hàn.

Chỉ mười trượng mà thôi, chút khoảng cách ấy căn bản không thể để nguyên lực suy kiệt.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Ngươi quá để ý mình!

Hắn làm hình giương cung, nhất thời, một điểm sáng hiện lên, lập tức hóa thành tiễn hình, vèo, bắn tới Hiên Viên Tử Quang.

Diệt Long Tinh Thần Tiễn.

Nhanh như lưu quang!

Hiên Viên Tử Quang kinh hãi, vội vận chuyển nguyên lực bảo vệ, đùng, mũi tên bắn lên ngực hắn, cũng còn tốt, tấm chắn nguyên lực cản được mũi tên, dù như vậy, vẫn để hắn rên lên một tiếng, khó chịu đến suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Nói tới sức mạnh, hắn tự nhiên trên Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn tập trung sức mạnh ở một điểm, hắn lại phải bố phòng toàn thân, cái này tự nhiên không thể giống nhau.

Hết cách rồi, mũi tên này quá nhanh, hắn căn bản không biết bắn tới chỗ nào, bất đắc dĩ chỉ có thể phòng toàn thân.

Lăng Hàn thong dong lùi về sau, thoát khỏi hai mươi ba con Hỏa Hổ, cười nói:

- Chỉ như thế mà thôi!

Hiên Viên Tử Quang phẫn nộ, bất kể là cảnh giới hay sức chiến đấu, hắn đều nên ổn ép Lăng Hàn mới đúng, nhưng dưới một đòn liền ăn thiệt nhỏ, để hắn cảm thấy lòng tự ái bị thương tổn.

Nam nhân như hắn, xưa nay chỉ có hắn chiến thắng thiên tài khác, sao có thể bị người đánh bại?

Hắn nổi giận, đỉnh đầu phát lên hỏa diễm, hóa thành thượng cổ kỳ thú như Chân Long Chân Phượng,… cho thấy huyết mạch rất đặc thù.

- Ngươi chết chắc rồi!

Hắn lạnh lùng tuyên bố.

Lăng Hàn cười cợt:

- Ngươi thực biết thổi!

Tuyệt chiêu ai không có a.

Ầm!

Đúng lúc này, khói đen bốc lên, mơ hồ có thể thấy được bên trong có đao kiếm búa rìu, đan dày mạch văn đáng sợ, chuyển động hàn quang kinh người.

Lăng Hàn biến sắc, lập tức chạy vào trong thành.

Hiên Viên Tử Quang giận dữ, thấy mình phát uy, tiểu tử này lại khiếp chiến? Hắn đang muốn quát mắng, nhưng nhìn thấy biến hóa kia, trong lòng phát lạnh, hai chân phát hết lực, vội chạy về phía cửa thành.

Đệ tứ sát trận, bị thôi thúc!

---------------