Thần Đạo Đan Tôn

Chương 673: Đệ Tam Sát Trận




Thời gian: 00: 13: 18

Không người còn có thể thấy rõ, Kiếm Vương bị một đoàn khói đen bao vây, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ánh kiếm lóng lánh, nhưng căn bản không nhìn thấy người mặc áo khoác ra tay.

Kiếm Vương thật bị nhốt rồi!

Tất cả mọi người kinh hãi, kia là cao thủ tuyệt thế lĩnh ngộ Kiếm Tâm Thông Minh a, chỉ lấy lực công kích mà nói, tuyệt đối là mạnh nhất thế giới, nhưng lại bị khốn, quả thực khiến người ta không cách nào tưởng tượng.

Thanh Phượng Thần Hậu, Yêu Xà Vương cũng không khỏi dừng tay, nhìn sang đoàn hắc vụ kia, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.

Cửu U Vương cũng không có nhân cơ hội cướp công, mục tiêu của hắn cũng hết sức rõ ràng, là kéo thời gian, kéo tới khi Thi Vương hoàn thành tiến hóa, đến thời điểm đó chí ít là mười lăm mắt, đủ để Thiên Thi Tông xác lập địa vị vương giả.

Hiện tại ra tay, vất vả không có kết quả tốt, vậy thì thật là sự tình của kẻ ngu si mới làm.

Lăng Hàn cũng nhìn chằm chằm đoàn hắc vụ kia, phát động Chân Thị Chi Nhãn, nhìn thấy rất nhiều chi tiết nhỏ mà người khác không nhìn thấy, thậm chí còn có khả năng vượt qua Phá Hư Cảnh, dù sao đây chính là một môn thần thông!

Sắc mặt của hắn trở nên nghiêm nghị, ánh mắt nghi ngờ, cuối cùng mới khẳng định, bật thốt lên:

- Đệ Tam Sát Trận!

- Cái gì

Bọn người Chư Toàn Nhi, Tần Liên Nguyệt cũng kinh ngạc thốt lên.

Lúc trước Thiên Thi Tông lấy Đệ Tứ Sát Trận vây công Vạn Bảo Thành, kết quả bị Phong Phá Vân hóa giải, nếu không Vạn Bảo Thành đã rơi vào tay Thiên Thi Tông. Có điều, lúc đó Thiên Thi Tông bố trí rất lâu, mới vây nhốt Vạn Bảo Thành, hơn nữa Đệ Tứ Sát Trận cũng không trọn vẹn, bằng không Phong Phá Vân chưa hẳn có thể phá giải.

Nhưng hiện tại... Đệ Tam Sát Trận?

Đệ tam phải trâu bò hơn đệ tứ, nhưng muốn bố trí ra, dễ dàng như vậy sao?

Trên mặt của Lăng Hàn kinh sợ chưa tan, hắn nhìn thấy càng nhiều hơn người khác, nói:

- Đệ Tam Sát Trận... Chính là người mặc áo khoác kia!

Bọn người Chư Toàn Nhi tê cả da đầu, sao có thể có chuyện đó, Đệ Tam Sát Trận lại là một người?

- Hàn thiếu, ngươi có nhìn lầm hay không?

Lý Phong Vũ nói.

- Trận pháp làm sao có khả năng là một người chứ?

- Không, Thỏ Gia có thể bảo đảm, Đệ Tam Sát Trận đúng là một người.

Con thỏ nói, nó đang gặm một cây linh dược.

- Mỗi cách mấy ngàn mấy vạn năm, trời cao sẽ để sát trận truyền thế, có lúc là ở trên đá, kim loại, nhưng có lúc sẽ khắc lên người sinh linh, thân tức là sát trận, có thể chém giết thiên hạ.

- Có điều…

Nó dừng một chút.

- Chuyện này vừa là may mắn, cũng là đại bất hạnh. Bị trận văn khắc họa, sinh ra liền đứng trên đỉnh thế giới, nhưng vĩnh viễn không thể có thêm tiến bộ, bởi vì thân tức là trận, bị trận pháp hạn chế.

Lăng Hàn lại nhìn về phía Cửu U Vương:

- E là đánh đổi mà Thiên Thi Tông có thể mời được Đệ Tam Sát Trận, liền liên quan tới chuyện này a?

- Thiên Thi Tông có thể để cho Đệ Tam Sát Trận thoát khỏi vận mệnh như vậy?

Tần Liên Nguyệt kinh hô, cái này quá không thể tưởng tượng, nếu như người này có thể thành Thần, không phải có thể sát Thần thí Tiên sao?

Lăng Hàn lắc đầu:

- Hẳn không phải, nhưng nếu không thể tu luyện, ta nghĩ tuổi thọ của người này sẽ có hạn, nhưng các ngươi ngẫm lại, Thiên Thi Tông “kinh doanh” cái gì?

Luyện thi!

Hí!

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh:

- Lẽ nào Đệ Tam Sát Trận muốn luyện mình thành Thi Binh, vạn cổ trường tồn sao?

- Có thể!

Lăng Hàn gật đầu.

- Thiên Thi Tông cũng là Thần… thượng cổ đại tông, nắm giữ các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi, chỉ luyện thân thể người thành Thi Binh, nhưng duy trì linh hồn khi còn sống, với chúng ta là chuyện khó mà tin nổi, nhưng đối với bọn họ mà nói không hẳn không làm nổi.

Tất cả mọi người gật đầu, chẳng trách Kiếm Vương đại biểu Ngũ Đại Tông Môn mở ra điều kiện, người kia vẫn từ chối, bởi vì linh dược kéo dài tính mạng hiện hữu không nhiều, hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ để người ta sống thêm trăm năm mà thôi.

Còn luyện thành Thi Binh, lại khắc họa Đệ Tam Sát Trận, như vậy thân thể sẽ vạn cổ bất diệt. Dù cho linh hồn của Đệ Tam Sát Trận vác không được năm tháng, cuối cùng có một ngày tiêu vong, nhưng mấy vạn năm qua đi, nói không chắc trong thân thể mạnh mẽ này của hắn sẽ súc tích ra tân linh hồn.

Có thể làm cho cường giả như vậy động lòng, đơn giản… tuổi thọ.

Cái này vừa vặn là cường hạn của Thiên Thi Tông, mà Ngũ Tông thượng cổ không cho được.

- Ha ha ha, ta rõ ràng, ngươi thân tức là trận!

Trong khói đen truyền ra tiếng cười sang sảng của Kiếm Vương, cho thấy tuy hắn bị nhốt nhưng không gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.

- Nếu ta không nhìn lầm, trên người ngươi khắc họa chính là Đệ Tam Sát Trận?

Lời vừa nói ra, Thanh Phượng Thần Hậu, Yêu Xà Vương đều kinh hãi đến biến sắc, đứng ở độ cao như bọn họ đã rất khó chết, một là thiên kiếp phát uy, hai là tuổi thọ đến phần cuối, ngoài ra cơ bản không thể bị cường giả khác giết chết.

Nhưng Đệ Tam Sát Trận không giống, thiên hạ thập đại sát trận chính là dùng để tru diệt cường giả, Đệ Nhất Sát Trận còn được xưng Thí Thần, là vũ khí mạnh nhất giới này, ngay cả Thần linh giáng thế cũng phải kinh sợ.

Vạn năm kỳ hạn đã gần đến, Nhất Giới Đan không cần mấy trăm năm nữa sẽ mở luyện, lúc này lại đột nhiên chạy đến một người mang theo Đệ Tam Sát Trận, đột nhiên tạo thành biến số.

Đệ Tam Sát Trận, có thể tru Phá Hư.

Nhưng chỉ là có khả năng, chí ít Kiếm Vương đủ mạnh, không bị sát trận tru diệt.

Kiếm Mang diệu động, không ngừng lóe sáng ở trong khói đen, Kiếm Vương đang đại phát thần uy, oanh kích Đệ Tam Sát Trận.

Đây là chiến đấu mạnh nhất giới này.

Kiếm Vương từ trước đến giờ lấy công kích ác liệt xưng danh, mà sát trận, đương nhiên cũng có lực công kích cực kỳ đáng sợ, hiện tại hai người nắm giữ sức tấn công mạnh nhất giới này ác chiến, một dư âm công kích bay ra, liền có thể đập tan ngôi sao, nổ tung ở trên bầu trời.

Bởi vì có tầng Cương Phong tồn tại, lượng lớn mảnh vỡ bị thiêu rụi, nhưng cũng có chút sẽ rơi xuống, không thiếu trân kim cấp cao, thậm chí là trân kim cấp mười, ai nhặt được liền phát tài.

Mọi người tiếp tục lùi, hai tồn tại lấy công kích khủng bố xưng danh giao chiến, dù bọn họ đã lui lại mấy trăm dặm cũng không đủ an toàn, thối lui quá xa thì không thấy rõ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ánh sáng bùng lên giữa bầu trời.

Chỉ có Lăng Hàn còn có thể thấy rõ, hắn đứng lơ lững ở trong trời cao, phát động Chân Thị Chi Nhãn, nhưng hướng nhìn lại là Thi Vương.

Hiện tại, thân thể của nó thu nhỏ lại khoảng mười trượng, nhưng con mắt thứ mười ba đã mở.

Mười ba mắt, lúc này coi như Kiếm Vương thoát vây, cũng chưa chắc có thể tạo thành thương tổn cho nó.

Không được!

Lăng Hàn thầm nói, lần này Thiên Thi Tông là có chuẩn bị mà đến, phỏng chừng coi như Ngũ Đại Tông Môn lại có thêm cường giả tuyệt thế xuất hiện, Thiên Thi Tông cũng lưu lại lá bài tẩy ứng đối. Như vậy dựa theo thế cục này, Thi Vương có thể hoàn thành tiến hóa cuối cùng, trở thành tồn tại không ai địch nổi.

Mặc kệ là Thiên Thi Tông hay Ngũ Đại Tông Môn, Lăng Hàn đều không hi vọng bọn họ mạnh mẽ.

- Các ngươi lưu lại nơi này!

Lăng Hàn phân phó, thân hình hắn lao ra, bay về phía Tỏa Quỷ Cốc, đương nhiên, hiện tại Tỏa Quỷ Cốc đã biến thành phế tích, sau chiến dịch này phỏng chừng sẽ biến thành Tỏa Quỷ Hồ.

- Hàn ca ca!

- Hàn thiếu!

Bọn người Chư Toàn Nhi hô gọi, không muốn hắn đi mạo hiểm.

Lăng Hàn khoát tay áo, thân hóa lôi đình, bay nhanh mà đi.

---------------