Thần Mộ 2

Chương 161: Toái hư không - thiên giới




Đối với Quang minh giáo hội mà nói, thời gian này thật nhiều sự kiện, Trấn ma thạch rời đi dẫn tới 1 loạt các sự kiện, may mà còn có thánh cốt thay thế trấn áp.

Nhưng hôm nay có một việc vô cùng bất ngờ xảy ra, phàm là người của Bái Đán thánh thành đều cảm nhận được tiếng sấm kì lạ, đây tuyệt đối không phải là có người cố tình dẫn dụ thiên phạt chi lôi đại chiến mà là dấu hiệu có người muốn vũ toái hư không.

Có người muốn phá toái hư không, đi vào thiên giới, đương nhiên đây là sự kiện lớn, nhưng địa điểm sản sinh thiên phạt quá tà dị, không ngờ chính là từ 18 tầng địa ngục, không ngờ lại từ địa ngục – nơi trấn áp các hung thần ác sát truyền tới.

Điều này làm cho những tu luyện giả cảm nhận được thiên phạt dao động đều há hốc mồm kinh ngạc, đây thực là một chuyện khó tin

Nhưng, chính xác là sự việc diễn ra như thế!

Phiến hư không đó cuối cùng cũng bị phá vỡ, một không gian thông đạo mây lành bao phủ xuất hiện bên ngoài tầng địa ngục mười hai. Cửu đạo đại thiên lôi mang theo 99 đạo tiểu thiên lôi đã giáng xuống toàn bộ, hoàn toàn bị hủy diệt thần quang của Thụy Đức Lạp Áo và sức mạnh thánh cốt hủy diệt.

Thần Nam và 3 con thần thú bị Thụy Đức Lạp Áo đẩy vào trong thông đạo rực rỡ đó, mấy tên này như đang nằm mơ, thật là không thể tưởng tượng được. Không lâu trước đó họ còn đang liều mạng với Tây thổ Đồ Đằng (vật tổ của Tây thổ), mới chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, sinh tử đại địch lại đang giúp bọn chúng phá toái hư không, muốn đưa bọn chúng vào thiên giới – nơi các tu luyện giả cả trong giấc mơ cũng nghĩ đến. Thật là như mộng, như ảo.

Thụy Đức Lạp Áo rút cục đã nhìn thấy điều gì trên người Thần Nam ? Tại sao cứ nhất quyết cho rằng hắn là căn nguyên họa loạn ? Thần Nam nghĩ kiểu gì cũng không ra.

Một trận tinh thần dao động kịch liệt từ tầng địa ngục 12 truyền ra, Cổ tư hoảng loạn kêu lên: "Thần Nam hãy mang ta lên thiên giới với, Tây thổ Đồ Đằng vĩ đại hãy cho ta lên thiên giới …"

Thụy Đức Lạp Áo quất đuôi một cái, "uỳnh" 1 tiếng, khô lâu đầu Cổ Tư bắn vào trong thiên giới thông đạo.

Thông đạo từ từ đóng lại, thân ảnh của bọn Thần Nam từ từ biến mất, Thụy Đức Lạp Áo đã phong ấn tầng địa ngục 12 của mình trở lại.

Đám Thần Nam cảm thấy như mình đang vẫy vùng trong dòng sông thời gian, dường như xuyên qua những năm tháng dài vô tận, cuối cùng quang mang lóe sáng, họ đã bay ra khỏi không gian thông đạo.

Một cỗ linh khí ùa tới trước mặt, lập tức làm cho người ta toàn thân nhẹ nhàng, nhưng mà, ngay sau đó, cả đám kinh hãi kêu lên.

"Tỏm"

"Tỏm"

Bọn chúng rơi vào 1 dòng suối ấm áp, hơi nóng bồng bềnh tỏa ra, đồng thời từng làn hương ngào ngạt thấm vào tâm can.


Đó là ngọn núi thấp đẹp đẽ, tiên hoa phủ đầy ngọn núi, không khí tràn đầy mùi hương làm mê đắm lòng người. Từ trên đỉnh núi, những dòng suối ấm áp chảy xuống, tạo ra hàng chục chiếc hồ nhỏ nối liền với nhau giữa sườn núi, mỗi hồ nước như 1 hạt trân châu điểm xuyết giữa sườn núi tràn ngập tiên hoa dã thảo. Thật là một vùng thánh địa.


"Ồ, ta cùng Quang minh đại thần côn đồng tại, ta đã đến nhà của người rồi sao ? Linh khí nơi đây thật là dày, làm ta say mất." Long bảo bảo mơ màng hấp háy đôi mắt to tròn, vùng vẫy trong làn nước nóng, bộ dạng say sưa.


Tiểu phượng hoàng cũng vui sướng quạt nước, rửa sạch những vết máu dính trên lông của nó, bộ dạng vô cùng hưởng thụ.


Còn khô lâu đầu Cổ Tư nằm trên bờ cũng tham lam hít lấy hương hoa, mặc dù hắn chẳng còn khứu giác, nhưng được thấy lại ánh sáng mặt trời, hắn cảm thấy hạnh phúc tới mức muốn ngất đi.

Con rồng du côn là kì lạ nhất. Đôi nhãn mơ màng nhìn chằm chằm về hồ nước nóng ở phía xa, nước miếng không ngừng chảy ra.

Thần Nam cũng nhìn theo hướng nhìn của nó, lập tức hắn trợn trừng mắt. Phía xa, trong dòng làn nước ấm, mấy thân thể trắng nuột đang vui vẻ té nước, mấy thân ảnh mỹ lệ thật quá hấp dẫn, làn da mềm mại lấp lánh trong suốt như ngọc

Một bầy mỹ nữ cùng đùa giỡn trong nước, thực là một sự dụ hoặc quá lớn, dung mạo tuyệt mỹ, chiếc cổ nõn nà, bộ ngực đầy đặn, chiếc eo cong cong thon thả , cặp mông mẩy cùng lúc hiện ra, làm cho người ta nghĩ không còn nghĩ được chuyện gì nữa

Vấn đề quan trọng nhất là sau lưng các nữ tử đó đều có những đôi cánh trắng muốt, phối hợp với mái tóc vàng óng ả rủ xuống khuôn mặt thánh khiết, cùng với tấm thân yêu kiều gợi cảm, thực làm cho người ta phát sốt.

Con rồng du côn nước miếng nhểu xuống, lẩm bẩm nói: "Phải mượn ông trời 500 đôi mắt, để ta có thể nhìn được 360 độ xem …"


"Nhìn cái bộ dạng của ngươi kìa." Thần Nam đập vào đầu nó một cái.

"Mẹ kiếp, đồ hỗn lão nhà người còn dám nói ta ư, ngươi cũng chảy nước miếng đó."


"Vớ vẩn."

"Nếu như không chảy, tại sao ngươi lại phải chùi miệng thế kia?" Con rồng du côn phản kích rất hiệu quả.


Thần Nam vội vàng buông tay, nói : "Suối nước này nóng quá, ta lau mồ hôi."

"Phì" Con rồng du côn không thèm quay đầu phì 1 tiếng, cái miệng nhỏ dãi vẫn chăm chú nhìn về hồ nước nóng phía xa.

Long bảo bảo người nhỏ nhưng độ quái thì lại lớn, cũng đang trố mắt lên, nhìn không chớp mắt vào đám thiên sứ mỹ lệ đó, thì thầm nói: "Hóa ra thực sự đã lên thiên giới rồi, thật là những thiên sứ mỹ lệ thánh khiết."

Dần dần, không khí bắt đầu sôi nổi lên, Thần nam, con rồng du côn cùng Long bảo bảo bắt đầu sôi nổi bình luận về nhưng ưu nhược điểm trên cơ thể của đám thiên sứ mỹ nữ đằng xa.


Tiểu phượng hoàng hiểu kì nhìn 3 tên, nó có chút không hiểu, thực sự nó nhìn không ra đám thiên sứ kia đẹp ở chỗ nào, làm sao có thể bì được với bộ lông bảy màu lấp lánh của nó.


"Thiên sứ đó không được! Môi dầy quá."


"Grào … thiên sứ ngoài cùng bên trái là đẹp nhất, eo thon, mông mẩy, ngực căng, mắt sáng, là người ta thích nhất !"


"Quang minh đại thần côn tại thượng, sao ta lại cảm thấy thiên sứ ngoài cùng bên phải là đẹp nhất."


"Grào … cười chết mất, đó chỉ là 1 con bé thôi. Ha ha … nhưng mà lại thích hợp với một đứa trẻ con như ngươi , a ha ha …"

"Hai ngươi thật chẳng có nhãn quang, nhìn con bé ở giữa kìa …"

Mấy tên khốn này thực sự đã bị mĩ sắc hấp dẫn, cảm giác lạ lẫm khi mới tới thiên giới đã biến mất tăm mất tích, đồng thời cũng quên luôn việc trước đây bọn họ đã tự tay tiêu diệt vài thiên sứ.

Nhưng mà, bọn họ đắc ý quên cả đề phòng, âm thanh bàn luận dần dần to lên, lập tức bị đám thiên sứ đang ngâm mình trong nước đằng xa đã nghe thấy.

"Kẻ nào?"

"Kẻ nào đang nhìn trộm ?"


Đám thiên sứ kinh hoàng la lên, thi nhau chạy khỏi suối nước nóng, tìm y phục của mình, lập tức một trận hoảng loạn.


Trốn mau

Thần Nam vốn trọng thương, không tiện hành động, nhặt vội khô lâu đầu Cổ Tư rồi nhảy lên lưng Tử kim thần long, nhanh chóng bay về phía bên kia núi.


"Tên biến thái nhìn trộm ở đằng kia."

"Đuổi theo, không để cho bọn chúng chạy thoát."


"Trời ạ, là yêu quáit, hãy nhìn xem, đầu lợn thân người, là yêu quái đầu lợn."



Tử kim thần long thiếu chút nữa là rớt xuống, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đã sớm bay sang phía sau núi, nó ở phía sau đoạn hậu, đường đường là 1 thần long đầu rồng thân người lại bị người khác gọi là yêu quái đầu lợn, thực sự làm nó phiền muộn vô cùng.

Bay tới phía bên kia núi, Thần Nam ráng chịu đau đả khai nội thiên địa, cả bọn vội trốn vào trong đó. Tiểu thế giới này cũng bị thương vô cùng nghiêm trọng, mấy đạo không gian liệt phùng tuy được định địa thần thụ bổ hợp, nhưng vẫn chưa kiên cố, chưa hoàn toàn quay về trạng thái hỗn độn.

Hơn nữa, lỗ hổng do Thiên ma hữu thủ oanh kích, chỉ miễn cưỡng trở lại trạng thái hỗn độn mà thôi, chỉ cần dùng 1 ít lực sợ rằng cũng sẽ bị xuyên thủng, nội thiên địa bây giờ rất cần được Thần Nam gấp rút tế luyện.

Tuy nhiên, trước mắt cũng đủ trốn được đám nữ thiên sứ đó. Bầy thiên sứ nữ y phục xộc xệch ồn ào bay lượn truy tìm vài vòng cũng không phát hiện ra vết tích của kẻ nhìn trộm háo sắc, cuối cùng chửi rủa 1 hồi rồi bỏ đi.


Đây là chuyện đầu tiên mà bọn Thần Nam gặp phải sau khi tiến vào thiên giới.

Cảnh sắc bên cạnh ngọn núi đó mỹ lệ dị thường, thật là 1 nơi tiên cảnh. Cả bọn quyết định dưỡng thương tại đây, thương thế của cả bọn thực không nhẹ, nhất là Thần Nam, gần như trở thành phế nhân.

Cổ tư không muốn rời xa đám Thần nam, hắn không muốn bị đám thiên sứ thánh khiết kia coi hắn như sinh vật tà ác rồi "tịnh hoá"

Trong sơn cảnh tú lệ như vậy, chỉ có duy nhất 1 thứ không hài hòa đó là khô lâu đầu Cổ tư, tên này đầu tiên dùng linh hồn chi hỏa giết chết 1 con thỏ hoang, đem đầu lâu của hắn chụp lên đầu con thỏ, thực là khôi hài đến cực điểm.


Cuối cùng, sau khi hao phí rất nhiều sức lực, hắn cũng tìm thấy một thứ khá giống như "thân thể", dùng khô lâu đầu chụp lên đầu của một con hươu sao, rốt cục cũng dễ bề hành động.


Thông qua Tử kim thần long và Long bảo bảo không ngừng ra ngoài điều tra, cuối cùng cũng biết bọn chúng thực sự đã tiến vào tây phương thiên giới. Nơi bọn họ đang ở là địa bàn thần vực của nữ thần trí tuệ Nhã Ti.


Bên ngoài 50 dặm, thần điện tiếp nối nhau thành từng phiến, nữ thần trí tuệ Nhã Ti cư ngụ tại nơi đó.

Vùng núi non này phong cảnh mỹ lệ, lại có suối nước nóng nhiệt độ thích hợp, khiến cho nhiều thiên sứ thủ hạ của nữ thần trí tuệ vô cùng thích thú.

Thương thế của Thần Nam cực kì nghiêm trọng, trong lúc đại chiến, nội thiên địa của hắn gần như bị phá vỡ, hắn mấy lần cửu tử nhất sinh. Qua mấy ngày, thân thể của hắn vẫn chưa có dấu hiệu khởi sắc, tu vị giống như đã bị phế, rất khó tập trung nguyên khí.

Tử kim thần long và Long bảo bảo ngược lại rất lạc quan, khuyên giải rằng đây là phúc phận của hắn, ở đây từ từ dưỡng thương, hằng ngày ngắm các thiên sứ muội muội tuyệt sắc nghịch nước, đó chính là niềm vui to lớn nhất của đời người (và cả đời rồng nữa). Đương nhiên, Tử kim thần long còn bổ sung thêm đầy tà ác, nếu như có thể bắt được mấy thiên sứ, thì đó sẽ là diễm phúc tế thiên.


Nửa tháng sau, Long bảo bảo mang về 1 tin quan trọng, nữ thần trí tuệ đã tính ra được thánh chiến thiên sứ dưới hạ giới đã thức tỉnh, hơn nữa còn biết tên người đó là Nạp Lan Nhược Thủy.

Hiện tại tất cả các thiên sứ ở trí tuệ chủ thần điện đều rất bận rộn, bọn họ đã dựng tế đài, khắc họa ma pháp trận, chuẩn bị khởi động một triệu hoán pháp trận cổ lão thần bí khó lường, triệu hoán thánh chiến thiên sứ về thiên giới

Thần nam vô cùng kinh ngạc, Tây phương thiên giới cách đây không lâu không ngừng phái các thiên sứ hạ giới, đi tìm thánh chiến thiên sứ trong truyền thuyết, đã từng làm loạn ở Đông thổ. Từng hoài nghi thánh chiến thiên sứ là Long Vũ, Mộng khả Nhi hay cuồng nữ Lý Nhược Lan, đều là những nữ tử cực kì nổi tiếng trong giới tu luyện Đông thổ.


Nhưng kết quả lại là 1 người mà giới tu luyện chẳng hề nghe tới – Nạp Lan Nhược Thủy. Điều này thực là ngoài dự liệu của mọi người. Có lẽ khi nữ thần trí tuệ biết được điều này thì cũng ngẩn người ra.

Một danh y mỹ nữ tu vị bình thường, văn nhã yếu đuối, lại là thánh chiến thiên sứ chuyển thế với chiến lực chấn động thiên giới, sự tương phản này thực sự rất lớn.


"Không được, nhất định phải ngăn cản bọn họ. Không thể để bọn họ dùng cái ma pháp trận thần bí cổ quái kia triệu hoán Nhược Thủy lên thiên giới. Ta quyết không để Nhược Thủy trở thành kim bài đả thủ (át chủ bài) của bọn chúng." Thần Nam vô cùng kiên quyết

"Hị hị…" Tử kim thần long cười gian xảo, nói: "Thương thế của ngươi có cách điều trị rồi, nói cho cùng thì bởi vì ngươi và nội thiên địa liên hệ quá mật thiết, nội thiên địa chưa khôi phục như cũ, thương thế của ngươi cũng khó mà khởi sắc. Ta nghĩ chỉ cần định địa thần thụ hấp thu đủ năng lượng, thì nhất định có thể khai hóa hỗn độn, tu sửa được các không gian đại liệt phùng bên trong. Còn nguồn năng lượng bàng đại đó ở đâu ra ? Hị hị … triệu hoán pháp trận thần bí của bọn họ chẳng phải đã chuẩn bị xong rồi ư ? Hị hị …"

Thần Nam cũng cười theo

Loại triệu hoán pháp trận cường đại và thần bí này, nếu muốn thực sự phát động, khẳng định phải cần linh lực cực lớn, nếu không thì làm sao có thể cường hành triệu hoán 1 tu luyện giả cường đại ở phàm trần lên thiên giới ?

Đến lúc đó, nếu có cách đưa 1 phần linh khí cực đại đó rót vào nội thiên địa của Thần Nam là đủ, chỉ cần để định địa thần thụ hấp thu đủ là có thể tu bổ được nội thiên địa của Thần Nam.

Cần phải biết rằng trong lần phong ba vừa rồi, định địa thần thụ đã mất đi đại lượng linh lực, đã không còn màu xanh lục thần dị như trước, rất cần đại lượng linh lực bổ sung, trước mắt cơ hội đã đến.

Ngày thứ hai, Long bảo bảo lại thám thính được 1 tin, đông thổ thiên giới sắp có tiên nhân hạ phàm, sẽ lựa chọn 1 vài cao thủ nhân gian có tiềm lực cự đại lên thiên giới.


Thần Nam trầm tư suy nghĩ, vậy không phải là tu luyện giới đông thổ đang tìm kiếm tiên thần chuyển thế sao ? Hắn nhớ tới vài khuôn mặt thanh nhiên cao thủ quen thuộc cùng lứa với hắn, nếu như thế thì chẳng phải sau nay có thể gặp lại vài người quen hay sao.