Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 104: 104: Bảy Mặt Trời





Tiếng bước chân từ từ đến gần, Bạch Thương Đông đã có thể thấy rõ ràng tướng mạo của thân ảnh kia, là một nam nhân thoạt nhìn khoảng hơn hai mươi tuổi, trên người bọc da thú, trong tay mang theo một cái thùng gỗ đơn sơ.

Bạch Thương Đông quay đầu nhìn về phía vị trí của Tử Y, ánh mắt của Tử Y đã mở ra, hơn nữa còn đang nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông, coi như Bạch Thương Đông ngu dốt như thế nào đi nữa, cũng có thể nhìn ra ánh mắt kia của Tử Y chứa ý ngăn cản mãnh liệt.

Chẳng lẽ đó là một Ma Nhân? Trong lòng Bạch Thương Đông âm thầm suy đoán, bề ngoài của Nhân Loại và Ma Nhân dường như là không có gì khác nhau, nếu như Ma Nhân không hiển lộ khí tức của ma, Bạch Thương Đông cũng không thể phân biệt ra được đó là Nhân Loại hay là Ma Nhân.

Nam nhân kia sau khi lấy một thùng nước liền rời đi, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt của Bạch Thương Đông, tiếp đó lạilà thời gian tĩnh mịch trôi qua.

Bạch Thương Đông chỉ cảm thấy bụng vô cùng đói, nhưng bây giờ lại không có cách nào nhúc nhích, coi như có thể động cũng không có thức ăn, đồ vật trên người hắn đã sớm bị cắn nát toàn bộ lúc ở bên trong vết nứt không gian, chẳng còn lại gì cả, không có đan dược để lót dạ.

Vừa mệt vừa đói, không biết lúc nào Bạch Thương Đông đã mơ màng rơi vào ngủ say, chờ tới lúc hắn bị tiếng huyên náo đánh thức, phát hiện không biết lúc nào mặt trời máu ở trên bầu trời đã biến thành màu xanh lá cây quỷ dị.

Cả vùng đều bị chiếu thành màu xanh mơn mởn, trước hồ nước kia không biết từ lúc nào đã có rất nhiều Ma Vật tụ tập, thoạt nhìn thì đẳng cấp cũng không cao, hẳn cũng chỉ là Ma Vật cấp Ma Binh, mỗi một con đều uống nước nghỉ ngơi ở bên hồ.

Bạch Thương Đông lại liếc mắt nhìn tới vị trí Tử Y một chút, phát hiện Tử Y đang nhắm mắt lại cũng không biết là ngủ thiếp đi, hay là đang nghỉ ngơi.

Bạch Thương Đông nhìn những Ma Vật kia, cảm giác đói bụng trở nên càng bắt được một con nướng lên, lại làm chút muối tiêu, hẳn là mùi vị sẽ cực tốt.

Con kia thật giống như là một con trâu mập a, nếu có thể mổ ra làm xiên nướng, vậy thì thật sự là ngon tới mức thần tiên cũng phải ch ảy nước miếng rồi.

Suy nghĩ một chút, Bạch Thương Đông không nhịn được nuốt nước miếng một cái, trong bụng càng thêm đói hơn.


Cố nén cảm giác đói bụng, Bạch Thương Đông không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, những Ma Vật kia đều đã đi không còn bóng dáng, mặt trời xanh lục cũng dần dần biến thành màu xanh.

Nơi này là Ma giới.

Âm thanh khàn khàn của Tử Y đột nhiên truyền vào trong tai Bạch Thương Đông.

Có thể nói chuyện sao? Bạch Thương Đông vui mừng nhìn về phía Tử Y, đối với việc mình đang ở bên trong Ma giới cũng không có quá nhiều kinh ngạc, đã từng nhìn thấy rất nhiều kỳ dị chuyện, trong lòng của hắn cũng đã mơ hồ có chút dự đoán.

Chỉ có ở thời điểm mặt trời màu xanh mới có thể.

Tử Y nói.

Bạch Thương Đông nhìn Tử Y hỏi Thương thế của ngươi thế nào rồi?Trong vòng một tháng hẳn là không có cách nào hành động.

Tử Y đáp.

Cám ơn.

Bạch Thương Đông không biết nên nói cái gì, nếu như không phải là Tử Y ra tay, rất có thể hắn đã chết ở bên trong vết nứt không gian, mà Tử Y lại còn bị thương nặng hơn so với hắn.

Tử Y yên lặng không nói, không có ý tứ muốn nói chuyện.


Trí nhớ của ngươi khôi phục? Bạch Thương Đông lại hỏi.

Chưa, chỉ nhớ lại một ít chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Tử Y đáp.

Chúng ta làm sao bây giờ? Chúng ta không thể một mực nằm ở nơi này, chúng ta cần nước và thức ăn, không có nước và thức ăn, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ chết, không chống đỡ được bao lâu.

Bạch Thương Đông nói.

Lúc mặt trời xanh hiển hiện, ngươi có thể khống chế Thánh Thú đi lấy nước, nhưng chỉ giới hạn ở thời gian có mặt trời xanh.

Tử Y nghiêm túc nói.

Thức ăn thì sao? Chỉ có nước thì không được, trong hồ kia có cá tôm gì hay không? Bạch Thương Đông suy nghĩ một chút hỏi.

Không có, Ma giới lúc mặt trời xanh xuất hiện sẽ không có bất cứ sinh vật nào.

Tử Y nói.

Những mặt trời có màu sắc khác nhau này đến cùng là chuyện gì xảy ra? Bạch Thương Đông nhìn mặt trời màu xanh trên trời hỏi.

Không rõ ràng, chỉ nhớ là lúc có mặt trời màu xanh là thời gian an toàn duy nhất! Khục khục! Tử Y đột nhiên ho lên hai tiếng, miệng vậy mà lại tràn ra máu tươi.

Ngươi chớ nói chuyện.

Lúc này Bạch Thương Đông mới ý thức được, thương thế của Tử Y còn nặng hơn so với trong tưởng tượng của hắn.

Bạch Thương Đông triệu hồi Hồng Lệ ra, để cho Hồng Lệ ở xung quanh chém xuống một thân cây, chế thành một cái thùng gỗ đơn sơ, đi tới hồ nước bên kia múc một ít nước đến, cho Tử Y uống một ít trước, sau đó mình cũng uống một ít, cảm giác đói khát hơi được hóa giải một chút.

Hắn rất tốt.

Tử Y uống một chút nước, thoạt nhìn tình huống đã khá hơn một chút.

Bạch Thương Đông hiểu rõ ý tứ của Tử Y, hắn nói là Hồng Lệ rất không tồi, Bạch Thương Đông cũng âm thầm vui mừng, hắn và Tử Y đều không thể động đậy, nếu như không phải là Thánh Thú hình người có trí tuệ cao như Hồng Lệ, đổi thành Thánh Thú khác, coi như là Cấp Chân Nhân, cũng không hoàn thành được công việc phức tạp như vậy.

Bạch Thương Đông cảm thấy may mắn là mình có thể có được Hồng Lệ.

Nếu như là hắn, có lẽ có thể ở thời điểm mặt trời xanh lục săn giết một ít Ma Vật để làm thức ăn cho chúng ta.

Lần này Tử Y một hơi rất dài nói ra một câu.

Có thể chứ? Bạch Thương Đông vui mừng hỏi.

Cảm giác là có thể, nhưng mà nhất định phải ở thời điểm mặt trời màu xanh lục sắp kết thúc chuẩn bị đổi thành mặt trời màu xanh, sau khi săn giết Ma Vật, có khả năng đợi tới lúc mặt trời màu xanh hạ xuống, cũng sẽ không có Ma Vật nào công kích hắn.

Tử Y nói.


Lúc nào mặt trời màu xanh lục mới sẽ xuất hiện? Thời gian kéo dài bao lâu? Bạch Thương Đông suy nghĩ một chút hỏi.

Tử Y lắc đầu một cái: Không biết.

Bạch Thương Đông bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục chờ, còn may là sau khi uống đủ nước, tinh thần của hắn cũng đã khá hơn một chút, chỉ là vấn đề đói bụng vẫn chưa được giải quyết.

Bởi vì không có công cụ đo thời gian, BạchThương Đông cũng không biết qua bao lâu thì mặt trời màu xanh mới dần dần biến thành màu xanh da trời, cảm giác phải có bảy, tám tiếng hoặc là lâu hơn nữa.

Ở dưới mặt trời màu xanh da trời, Bạch Thương Đông một lần nữa thấy được thân ảnh Ma Nhân tới múc nước, lần này có rất nhiều Ma Nhân tới, có mười mấy người, nữ có nam có trẻ có già có.

Ma Nhân không phải là bất tử bất diệt hay sao? Tại sao bọn họ còn cần phải múc nước? Trong lòng Bạch Thương Đông vô cùng không hiểu, nhưng bây giờ cũng không dám mở miệng hỏi Tử Y, coi như hỏi thì cũng chưa chắc Tử Y đã có thể trả lời hắn.

Thật vất vả chờ đợi qua mặt trời màu xanh lam, tiếp đó mặt trời lại biến thành màu tím mà Bạch Thương Đông thấy lúc ban đầu.

Ở dưới mặt trời màu tím, tung tích của Ma Nhân hoàn toàn không có, Bạch Thương Đông lại nhìn thấy bóng dáng của những Ma Vật to lớn kia.

Liên tục quan sát mấy vòng mặt trời biến hóa, Bạch Thương Đông đã biết đại khái quy luật mặt trời biến hóa hình thức chính là đỏ, chanh, vàng, lục, thanh, lam, tím.

Ở thời điểm mặt trời màu xanh, Ma giới sẽ không có bất cứ sinh vật nào xuất hiện, mà lúc mặt trời có ba loại màu đỏ vàng lam, tình cờ có khả năng nhìn thấy tung tích của Nhân Loại cùng Ma Vật.

Lúc mặt trời có màu chanh cùng màu xanh lục chỉ có Ma Vật xuất hiện, mà thời điểm mặt trời màu tím lại tương đối kỳ quái, mặc dù cũng có Ma Vật xuất hiện, nhưng Ma Vật xuất hiện đều là loại Ma Vật vô cùng to lớn, cũng không có Ma Vật bình thường xuất hiện.

.