Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 121: 121: Thất Bại





Thắng! Thắng! Thắng! Thắng! Thắng!Từ lúc Mặt trời màu xanh mới lên mà bắt đầu, Bạch Thương Đông đã liên tiếp đánh bại bảy Ma Nhân, trong đó có hai Ma Binh Thất cấp cùng hai Ma Binh Bát cấp, không có một tên nào có khả năng chống đỡ qua bảy kiếm của hắn, một tên mạnh nhất chỉ chống được sáu kiếm.

Đám Ma Nhân nhìn trợn mắt ngoác mồm, Á Nhân nhìn tới nhiệt huyết sôi trào, Bạch Thương Đông cũng vô cùng mừng rỡ, lúc tập luyện với Hồng Lệ, Lang Nữ, căn bản là không cảm giác được kiếm pháp của mình có tiến bộ không, bây giờ đánh một trận với Ma Nhân bình thường, mới biết rõ kiếm pháp của mình vậy mà đã tiến bộ đến loại trình độ này.

Ma Binh bát cấp vậy mà đều có thể đánh bại rất dễ dàng, kiếm pháp bực này dường như là đã sắp có thể đi ngang ở cấp Ma Binh.

Một Á Nhân giống như cỏ rác, thắng mấy trận tỷ thí, liền ngông cuồng như vậy, thật sự là buồn nôn.

Trên khán đài, một nam Ma Nhân khinh miệt nhìn Bạch Thương Đông trên đài nói.

Tinh Hà Thần cũng tới rồi! Ma Nhân bên cạnh lập tức nhận ra Ma Nhân này, có chút giật mình nhìn hắn.

Tinh Hà Thần, không nghĩ đến ngươi cũng tới rồi, như thế nào, ngươi cũng có hứng thú với Á Nhân này? Một tên Ma Nhân cười tủm tỉm ngồi xuống bên cạnh Tinh Hà Thần.

Hắc Tu La, không phải là ngươi cũng tới hay sao? Chẳng lẽ ngươi cũng không có hứng thú gì với hắn? Tinh Hà Thần lạnh lùng hỏi ngược lại.

Nếu có thể giải ra Ma Danh của ta, tự nhiên là ta có hứng thú, chỉ sợ hắn không giải được.


Hắc Tu La cười hắc hắc nói: Nhưng mà nếu Tinh Hà Thần ngươi đã tới, ta để cho ngươi ra sân trước đi.

Hắn còn chưa đủ tư cách để cho ta tự mình xuất thủ.

Tinh Hà Thần hừ lạnh một tiếng, vậy mà chỉ huy một con Ma Vật cổ quái giống như cáo giống như mèo lên Ma Đấu Thai.

Ta chỉ tiếp nhận Ma Nhân khiêu chiến.

Ánh mắt của Bạch Thương Đông lạnh lẽo, nhìn Tinh Hà Thần ở dưới đài nói.

Ngươi không có đủ tư cách để cho ta ra tay, để cho Liệp Tâm Thú ra sân đã là coi trọng ngươi, ta sẽ để cho Liệp Tâm Thú lưu ngươi một cái mạng nhỏ.

Tinh Hà Thần ngạo mạn không gì sánh được ngồi ở trên khán đài, liền nhìn thẳng cũng không nhìn Bạch Thương Đông.

Trong mắt của đám Ma Nhân, Tinh Hà Thần nói cũng không sai, địa vị của Á Nhân vốn kém xa Ma Vật tít tắp, để cho Ma Vật ra sân tự nhiên cũng không được tính là làm nhục một Á Nhân như Bạch Thương Đông.

Hơn nữa xác thực là Tinh Hà Thần cũng đủ cường đại, một trong bốn Quỷ Ma Binh trong Ma Thành, cùng nổi danh là nhân vật mạnh mẽ với Động Thiên Chân, tự nhiên là hắn cũng có tư cách nói ra lời như vậy.


Đám Ma Nhân cho là như vậy, nhưng Bạch Thương Đông lại không nghĩ như thế, trong lòng tức giận, cũng không nhìn Tinh Hà Thần nữa, rút Không Sắc Xích ra nhắm vào con Liệp Tâm Thú kia.

Muốn được người tôn trọng, liền phải có khả năng lấy ra thực lực được người tôn trọng, nói nhảm nhiều hơn nữa cũng vô dụng, Bạch Thương Đông quyết định dùng thực lực để nói chuyện.

Trí tuệ của Liệp Tâm Thú rất cao, không trực tiếp tấn công Bạch Thương Đông, mà chậm chạp xoay quanh Bạch Thương Đông một vòng, một đôi mắt thú mục nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông, một khi Bạch Thương Đông lộ ra một chút sơ hở nào, nó sẽ không chút do dự nhào lên xé nát Bạch Thương Đông.

Bạch Thương Đông cũng không nhúc nhích đứng tại chỗ, cũng không di động theo Liệp Tâm Thú, liền ánh mắt cũng không nhìn Liệp Tâm Thú.

Liệp Tâm Thú từ từ vòng ra phía sau Bạch Thương Đông, thấy Bạch Thương Đông vậy mà hoàn toàn không thèm nhìn nó, lập tức không chút do dự liền đánh tới chỗ Bạch Thương Đông, nhanh giống như là một tia chớp màu đen.

A! Một đám Á Nhân bọn A Khuyển không nhịn được kêu lên sợ hãi.

Bây giờ ở chỗ bức tường đổ bên này đã có gần trăm Á Nhân tụ tập, theo Bạch Thương Đông thắng liên tiếp, càng ngày càng nhiều Á Nhân cũng bắt đầu chú ý tới Bạch Thương Đông, mặc dù vẫn lấy Á Nhân trẻ tuổi làm chủ, nhưng mà cái tên Độc Cô Cầu Bại đã không ngừng bị truyền tụng ở trong đám Á Nhân, đặc biệt là những thiếu niên Á Nhân này, đều coi Bạch Thương Đông trở thành anh hùng hoặc là hình tượng duy nhất có thể để cho bọn họ cảm giác được hai chữ vinhquang.

Nhìn thấy Liệp Tâm Thú từ phía sau đánh về phía Bạch Thương Đông, một đám Á Nhân đều la lên thất thanh.

Liệp Tâm Thú ở bên trong Ma Vật cấp Ma Binh cũng tương đối nổi danh, tốc độ không phải là nhanh nhất, lực lượng không phải là mạnh nhất, năng lực cũng không phải là đáng sợ nhất, nhưng nó lại là tồn tại đứng đầu và cũng khó dây dưa nhất bên trong Ma Vật Cửu cấp, đặc biệt là tính cách xảo trá của nó, chính là thứ để cho nó trở thành đứng đầu trong số các Ma Vật Cửu cấp.

Trong những Ma Vật chiến đấu trong Ma Đấu Tràng, Liệp Tâm Thú đã sớm có vô số biểu diễn hung tàn, đặc biệt là cú nhào lên từ phía sau này, vừa nhanh vừa độc, rất ít có loài Ma Vật nào có khả năng tránh thoát, phần lớn đều bị móng sắc của nó trực tiếp xé rách thân thể, coi như không chết cũng sẽ bị trọng thương.

Quá chậm, thật sự là quá chậm.

Trong mắt đám Á Nhân giống như là đòn đánh không thấy rõ, trong mắt Bạch Thương Đông lại chậm lạ thường, hắn sớm đã quen với khoái kiếm kinh thiên địa khiếp quỷ thần kia của Hồng Lệ, tốc độ của Liệp Tâm Thú căn bản là không đủ nhìn.

Chờ đến lúc móng sắc của Liệp Tâm Thú sắp đụng tới sau lưng hắn, Bạch Thương Đông đột nhiên trở tay chém một kiếm, chiêu Nước Đến Cá Đi đâm tới, Không Sắc Xích vô hình vô ảnh chỉ lát nữa là sẽ chém lên hai móng của Liệp Tâm Thú.

Ai biết được thân hình Liệp Tâm Thú ở trên không trung cưỡng ép lắc một cái, vậy mà tránh được Không Sắc Xích hoàn toàn không nhìn thấy, rơi xuống vị trí bên cạnh.

Liệp Tâm Thú quả nhiên là cực kỳ xảo trá, nhìn như là đã dùng hết toàn lực nhào lên, nhưng cũng chỉ là đánh nghi binh, đã sớm đề phòng Không Sắc Xích vô hình vô ảnh.

Sắc mặt của Bạch Thương Đông lại bất động, kiếm thứ hai trực tiếp lại đâm về phía Liệp Tâm Thú, kiếm thế vừa ra, kiếm pháp nhìn như bình thường không có gì lạ một kiếm tiếp một kiếm công ra, con Liệp Tâm Thú kia vậy mà hoàn toàn không có lực phản kích, thân hình chỉ có thể không ngừng tránh né toán loạn lui về phía sau.

Bạch Thương Đông dùng từng kiếm một ép tới gần, Liệp Tâm Thú từng bước một lui về phía sau, một con Ma Vật Cửu cấp hung tàn vậy mà giống như chó nhà có tang, hoàn toàn không có dũng khí đánh trả.

Bảy kiếm trước của Long Môn Bát Kỳ Kiếm thuận lợi hoàn thành, kiếm thứ tám Cá Vượt Long Môn trực tiếp đâm ra, lực lượng và tốc độ của kiếm pháp đột nhiên tăng lên, thân Không Sắc Xích đều bởi vì thừa nhận lực lượng quá mạnh mẽ, phát ra tiếng chấn động ong ong.


Oành!Liệp Tâm Thú nối tiếng hung ác, thậm chí ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, trực tiếp bị Bạch Thương Đông vung thước chém ra thân thể, hóa thành hai mảnh tàn thi phun máu tươi xối xả rơi ở trên mặt đất, một miếng Thánh Vật Lệnh b ắn ra, bị Bạch Thương Đông trực tiếp chộp vào trong tay.

Đám Ma Nhân cùng Á Nhân đều nhìn tới ngây người, dưới cái nhìn của bọn họ, Bạch Thương Đông vung vẩy mấy kiếm, liền đem Liệp Tâm Thú hung tàn không gì sánh được trực tiếp chém chết, nhất định chính là vô tình nghiền ép, thật giống như giết gà làm thịt dê, căn bản là không phí quá nhiều sức.

Hơn nữa từ đầu tới cuối Liệp Tâm Thú cũng chỉ là dốc sức chạy trốn, ngay cả một lần phản kích cũng không có đã bị trực tiếp chém chết, ngược lại kiếm pháp của Bạch Thương Đông lại phiêu dật bá đạo tới cực điểm.

Hay! Đám Á Nhân mới vừa rồi còn lo lắng cho Bạch Thương Đông, đã sớm nhìn tới nhiệt huyết sôi trào, lúc Liệp Tâm Thú bị chém chết, có mấy thiếu niên Á Nhân không nhịn được hưng phấn kêu lên thành tiếng.

Ồn ào! Sát cơ trong mắt Tinh Hà Thần chợt lóe, vung tay lên, vài điểm sáng lạnh lẽo giống như sao rơi bắn về phía bức tường đổ bên ngoài Ma Đấu Tràng, lập tức mấy thiếu niên Á Nhân không nhịn được lên tiếng khen hay kia, ót đã bị một mũi tên nhỏ bắn xuyên, trợn to hai mắt té lăn trên mặt đất trực tiếp mất mạng.

A Sơn! A Sơn! A Khuyển phát ra một tiếng rên rỉ, quỳ dưới đất dốc sức lắc lắc đầu A Sơn bị mũi tên nhỏ đâm thủng, nhưng A Sơn lại cũng không có nửa câu đáp lại, ánh mắt cứ như vậy trợn lên, bên trong dường như tràn đầy không cam lòng cùng tuyệt vọng.

Thật sự là ồn ào.

Tinh Hà Thần giận dữ, vẫy tay một lần nữa b ắn ra một mũi tên nhỏ tới A Khuyển đang khóc thảm.

Đang!Trong nháy mắt lúc mũi tên nhỏ kia sắp bắn vào đầu A Khuyển, đột nhiên bị đánh bay ra ngoài, thân ảnh Bạch Thương Đông xuất hiện ở trước mặt A Khuyển, sắc mặt âm trầm nhìn thi thể mấy thiếu niên Á Nhân kia, sát cơ trong mắt lóe lên.

.