Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 133: 133: Cô Dạ Cương





Bạch Thương Đông vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Hành động này của Bạch Thương Đông đồng nghĩa với việc trực tiếp khiêu chiến Cô Dạ Cương, nếu là không giải được ý nghĩa tên thật của Cô Dạ Cương thì sẽ rơi vào kết cục không chết không thôi.

Bạch Thương Đông có mạnh hơn nữa cũng chỉ là tương đương với á nhân cấp Ma binh, sao có thể là đối thủ của Cô Dạ Cương cấp Ma tướng được.

Huống chi mặc dù Cô Dạ Cương không nhất định là Ma tướng mạnh nhất ở Ma Thành, nhưng tuyệt đối có thể xếp vào ba người mạnh nhất, Bạch Thương Đông lại dám tùy tiện hỏi tên thật của hắn, đám Ma nhân đều cảm thấy Bạch Thương Đông điên rồi, nào có người nào lại tùy tiện hỏi ma danh như vậy, đây không phải là muốn tự tìm chết sao?Quân ngồi trong lầu cao, trong đôi mắt đẹp lóe lên tia sáng kỳ dị, vẻ mặt kỳ lạ nhìn Bạch Thương Đôn hăm hở trên đài.

Trời ạ, hắn muốn làm gì thế? Lỡ may không giải được ý nghĩa trong tên của Cô Dạ Cương thì thù này muốn cởi ra thế nào được? Tích Hoa Nhân thoáng ngẩn người, hắn thật sự không nghĩ tới Bạch Thương Đông lại làm ra hành động kinh người như vậy.

Bạch Thương Đông cũng không có biện pháp khác, nếu như hắn tự mình đi tìm Cô Dạ Cương, sợ rằng ngay cả mặt của Cô Dạ Cương cũng không nhìn thấy, cho dù có gặp được, rất có thể Cô Dạ Cương cũng không vui lòng nói tên mình cho một á nhân, hắn chỉ có thể mượn thế của trận đại thắng này, ở trước mặt tất cả Ma nhân hỏi tên thật của hắn, để mọi người trong Ma Thành đều biết, chuyện này giống như ở trước mặt tất cả mọi người trong thiên hạ nói lời khiêu chiến CôDạ Cương, có lẽ hắn đường đường là một Ma tướng, chỉ cần hắn muốn giữ lại mặt mũi, thì sẽ không từ chối.

Trên thực tế, Bạch Thương Đông đã đánh giá thấp danh tiếng của mình ở trong Ma Thành, chuyện mấy ngày này hắn đã quét ngang cấp Ma binh đã sớm truyền khắp Ma Thành, rất nhiều Ma tướng đều đã từng nghe nói về Bạch Thương Đông.

Đặc biệt là Bạch Thương Đông giải được ý nghĩa tên thật của Động Thiên, rất nhiều Ma tướng đều chú ý tới Bạch Thương Đông, dù sao chuyện tìm ra ý nghĩa tên thân của bản thân cũng là mục tiêu mà Ma nhân nào cũng theo đuổi, có một người như vậy xuất hiện, đám Ma tướng tự nhiên cũng hy vọng ma danh của mình có cơ hội được giải thích rõ.


Chỉ là đám Ma tướn không ngờ được Bạch Thương Đông lại công khai hỏi ma danh của Cô Dạ Cương ở trước mặt mọi người, nếu lỡ may hắn không giải được, thì hắn chắc chắn sẽ phải chết.

Khác với đám Ma binh như Tinh Hà Thần, một khi Ma tướng bước lên Ma Đấu Tràng, thì một á nhân tương đương với Ma binh tuyệt đối không có khả năng đánh một trận, đứng trước thực lực tuyệt đối, một chút mánh khóe nhỏ hoàn toàn không có tác dụng.

Những á nhân sinh hoạt ở tầng thấp nhất trong Ma Thành, mặc dù từ sau sự kiện lần trước đã không dám tới Ma Đấu Tràng nữa, nhưng bọn họ vẫn luôn chú ý tới Bạch Thương Đông.

Khi Bạch Thương Đông một lần lại một lần chiến thắng Ma nhân, đám á nhân lại càng hứng thú với Bạch Thương Đôn hơn bất cứ ai, khi bọn hắn biết rõ Bạch Thương Đông có thể chém một kiếm gi3t chết Hắc Tu La, rất nhiều á nhâ đã không kìm được nước mắt kích động, máu nóng trong cơ thể dường như đều bốc cháy.

Đương nhiên bọn họ cũng nghe được Bạch Thương Đông lại công khai hỏi tên của Ma tướng, đầu tiên là ngẩn người, sau đó gần như tất cả những á nhân chú ý Bạch Thương Đông, trong lòng đều cho rằng Bạch Thương Đông nhất định có thể giải thích được ý nghĩa tên thật của Cô Dạ Cương.

Đó là Độc CôCầu Bại trong á nhân chúng ta, hắn nhất định có thể làm được.

Á nhân nắm tay thật chặt, trong lòng vô cùng tự tin rằng á nhân tên Độc Cô Cầu Bại kia có thể làm được, dường như thiên hạ này không có chuyện gì mà Độc Cô Cầu Bại không làm được.

Đúng thế, hắn nhất định có thể làm được, bởi vì hắn là Độc Cô Cầu Bại.


A Khuyển nhìn về phía Ma Đấu Tràng, trong lòng lặng lẽ nghĩ.

Mà một số á nhân là nữ tử và lão nhân cũng đang thấp thỏm cầu nguyện cho Độc Cô Cầu Bại, hy vọng Độc Cô Cầu Bại thật sự giải thích được ý nghĩa tên thật của Cô Dạ Cương.

Á nhân vô cùng ủng hộ Độc Cô Cầu Bại, bởi vì bọn họ đã sớm coi Độc Cô Cầu Bại thành chính hóa thân của bọn họ, Độc Cô Cầu Bại chính là vọng tự do cùng lực lượng trong lòng bọn họ, mặc dù bây giờ còn bị chôn giấu thật sâu nhưng theo từng bước Độc Cô Cầu Bại đi tới, những tâm tư khát vọng này của á nhân cũng từ từ thức tỉnh.

Cô Dạ Cương đang nói chuyện với mấy vị Ma tướng, sau khi nghe thấy Bạch Thương Đông nói lời khiêu chiến như vậy, mấy vị Ma tướng đều thoáng ngẩn người.

Cô huynh, á nhân kia lại dám hỏi tên của ngươi, có lẽ nhất định là có chút chuẩn bị, nói không chừng lần này Cô huynh có thể được giải thoát rồi, về sau tăng cấp tới Ma Vương, cũng đừng quên những huynh đệ chúng ta nhé.

Hỗn Giao cười thầm nhìn Cô Dạ Cương.

Cô Dạ Cương lại không thèm để ý nói: Một á nhân mà thôi, hắn thì biết gì về văn đạo.

Rất rõ ràng, Cô Dạ Cương căn bản coi thường Bạch Thương Đông, trong lòng của Ma nhân, dù sao á nhân còn không bằng ma vật, làm sao có thể liên hệ với văn đạo cao quý chứ, nếu không phải Bạch Thương Đông cầm lệnh phù của Tích Hoa Nhân, bọn họ đã sớm ra tay tiêu diệt Bạch Thương Đông, cũng sẽ không để Bạch Thương Đông ngông cuồng bên trong Ma Thành như vậy.

Lời không thể nói như vậy, hắn làm bài thơ giải ra tên thật của Động Thiên vẫn rất có tiêu chuẩn, hay Cô huynh cứ đi thử một lần, không giải được cũng không có gì tổn thất, đúng lúc có thể giết á nhân kia đi, cũng coi như cho đám Ma nhân một câu trả lời, để cho á nhân biết rõ bổn phận của bọn chúng.

Lỡ may á nhân kia gặp vận may có thể giải được, đó chẳng phải là chuyện đại hỉ sự đối với Dạ huynh sao.

Ác Sơn Quân mỉm cười nói.

Ác Sơn Quân nói có lý, chúng ta cũng đã sớm ngứa mắt tên á nhân kia rồi, chỉ là ngại mặt mũi Ma Vương đại nhân, không tiện ra tay với hắn, nếu lần này hắn tự đưa tới cửa, Dạ huynh nhân cơ hội đi xử lý hắn, để hắn bớt cả ngày nhảy loạn chọc người ta phiền lòng.

Hỗn Giaophụ họa nói.

Cô Dạ Cương trầm ngâm một lát mới gật đầu: Cũng được, hiện tại khắp nơi trong Ma Thành đều đang nghị luận về á nhân kia, quả thực là khiến người ta phiền lòng, giải quyết hắn cũng coi như giúp bên tai yên tĩnh.

Chúng ta cùng đi một chuyến đi.

Ác Sơn Quân mỉm cười đứng dậy.


Ba người đứng dậy cùng đi về phía Ma Đấu Tràng Tràng, mà rất nhiều Ma tướng trong Ma Thành cũng đều chú ý tới động tác của Cô Dạ Cương, lúc này ba người Cô Dạ Cương vừa bước ra ngoài, trong lòng đám Ma tướng đều căng thẳng, tất cả đều vội vàng đứng lên chạy tới Ma Đấu Tràng, muốn nhìn xem tên Độc Cô Cầu Bại có khả năng giải thích được ý nghĩa thật trong tên của Cô Dạ Cương hay không.

Không giải được thì thôi, nhỡ may thật sự giải được, đối với đám bọn họ chính là một hy vọng cực lớn, đại biểu bọn họ cũng có khả năng được Độc Cô Cầu Bại giải ý nghĩa trong tên.

Bình thường rất khó thấy Ma tướng đến Ma Đấu Tràng, lúc này đột nhiên lại có mười mấy vị Ma tướng cùng đến, việc này khiến đám Ma nhân cấp Ma binh vốn đứng dưới Ma Đấu Tràng đều có cảm giác không dám thở mạnh, rối rít nhường ra vị trí cho những Ma tướng kia, để cho bọn họ có đến gần Ma Đấu Tràng.

Sau khi ba người Cô Dạ Cương đi tới Ma Đấu Tràng, nhìn thấy trong Ma Đấu Tràng có nhiều Ma tướng tụ tập như vậy thì đều là ngẩn người một chút.

Xem ra á nhân này được nhiều người chú ý hơn so với chúng ta tưởng tượng, có rất nhiều Ma tướng cũng muốn hắn giúp thoát khỏi gông xiềng ma danh.

Ác Sơn Quân cười như không cười rồi nói.

Một đám phế vật, Ma nhân không cầu phát triển, nhưng phải dựa vào một á nhân, nhất định là không biết xấu hổ, xem ta giết á nhân kia, để cho bọn họ bỏ đi ý nghĩ này đi.

Cô Dạ Cương hừ lạnh một tiếng, một bước lăng không nhảy lên Ma Đấu Tràng.

.