Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 162: 162: Dạy Dỗ





Sư phụ... Bạch Thương Đông nghe thấy phía bên ngoài truyền tới tiếng của Lôi Sư, tạm thời đem hòm nhốt ma khép lại, từ từ lại nghĩ biện pháp thu thập Nhất Nhật.Bạch Thương Đông đi ra ngoài nhà gỗ, chỉ thấy Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu đều đã chạy về, hai người cùng nhau hành lễ với hắn.Sư phụ, như thế bây giờ ngài mới trở về? Hoàng Tiên có chút kích động hỏi.Ở trong bí môn gặp phải một chút phiền toái, xuyên qua vết rách không gian đến trên biển, bị lạc đường, thật vất vả mới trở về được. Bạch Thương Đông đương nhiên là sẽ không nói ra chuyện mình đã xuyên qua Ma giới, chỉ nói là mình thông qua vết nứt không gian đi tới một mảnh hải vực không có bóng người, loay hoay thật lâu mới ra ngoài.Sư phụ thật sự là phúc lớn mạng lớn, xuyên qua những vết nứt không gian không ổn định trong bí môn vậy mà còn có thể sống sót, coi như là Chân Nhân, chỉ sợ cũng rất khó có thể an toàn thông qua. Hoàng Tiên nói.Bạch Thương Đông cười một tiếng: Lúc ta không ở đây, các ngươi có lười biếng không đấy?Vẫn một mực cố gắng tu hành. Hoàng Tiên cùng một đám đệ tử đều đáp.Rất tốt, ta tới kiểm nghiệm thành quả tu hành của các ngươi, Hoàng Tiên ngươi đem hết toàn lực tấn công ta ba kiếm. Bạch Thương Đông gọi Hoàng Tiên ra trước.Vâng. Hoàng Tiên đáp một tiếng, sau khi hành lễ liền đâm một kiếm về phía Bạch Thương Đông.Kiếm pháp của Hoàng Tiên đi không phải là con đường khoái kiếm, Chân Mệnh Đạo Ấn của nàng cũng không thích hợp với khoái kiếm.Hoàng Tiên đánh ra ba kiếm liên tục, lực lượng của một kiếm lớn hơn so với một kiếm, vậy mà có chút tương tự như Long Môn Bát Kỳ Kiếm, nhưng mà kiếm pháp của Hoàng Tiên minh có vẻ còn cao cấp hơn so với Long Môn Bát Kỳ Kiếm, chỉ ba kiếm đã đem lực lượng đẩy tới một tầng thứ rất cao, bộc phát ra lực lượng dường như so với một kiếm mở đầu còn mạnh hơn rồi không chỉ gấp mười lần.Nam Cung Tiêu thấy Bạch Thương Đông trực tiếp cong ngón tay búng ra, đánh bay kiếm thứ nhất của Hoàng Tiên, kiếm thứ hai cũng bị ngón tay búng văng ra, căn bản là không có ý tứ muốn né tránh, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Nếu như ngươi còn dám dùng ngón tay búng kiếm thứ ba, một kiếm này không đánh gãy ngón tay thì không thể.

Thái Thượng Liên Hoàn Tam Kiếm này của Hoàng Tiên, phối hợp với Chân Mệnh Đạo Ấn của nàng, bên trong cùng giai có khảnăng chính diện chống đỡ cũng không có mấy người, sợ rằng ngay cả Văn Sĩ Thánh phẩm cũng phải cẩn thận ứng đối, ngươi còn dám lấy tay búng.Nhưng Bạch Thương Đông lại giống như là không nhìn thấy kiếm thế bá đạo không gì sánh được kia.


Vậy mà thật sự lại một lần nữa dùng ngón tay búng ra.Coong!Chỉ nghe một tiếng kiếm kêu, kiếm thế bá đạo không gì sánh được kia của Hoàng Tiên rốt cuộc lại bị Bạch Thương Đông bắn ra, Nam Cung Tiêu lập tức thất kinh, không nghĩ ra Bạch Thương Đông vốn cũng chỉ là một Văn Sĩ.

Tại sao có thể dùng ngón tay búng văng ra kiếm thứ ba của Hoàng Tiên.Không tệ, ngươi quả nhiên là không để cho vi sư thất vọng. Bạch Thương Đông vui vẻ nói.Lôi Sư, ngươi qua đây, để cho vi sư nhìn một chút xem Phách Nguyệt Trảm của ngươi luyện thế nào. Bạch Thương Đông lại gọi Lôi Sư tới.“ Vâng, sư phụ.” Lôi Sư vội vàng lấy ra một thanh Hậu Bối Đao.


Một đao bổ về phía Bạch Thương Đông, chính là Phách Nguyệt Trảm mà Bạch Thương Đông dạy cho hắn.Trong đầu Bạch Thương Đông nghĩ tên Lôi Sư này thật sự đúng là một người thành thật, thật đúng là bảo hắn chém liền chém thật, nếu như đổi thành người khác là sư phụ của hắn, sợ rằng sẽ không thích loại đệ tử này cho lắm.Nhưng mà Bạch Thương Đông lại thích người thành thật nhất, thấy một thức Phách Nguyệt Trảm này của Lôi Sư đã luyện tương đối thuần thục, vậy mà hơi có mấy phần khí thế.Lần nữa dùng ngón tay búng một cái, lập tức đem đao trong tay Lôi Sư đánh văng ra, Bạch Thương Đông gật đầu nói: Không tệ, ngươi cũng không hề lười biếng.Đệ tử không dám lười biếng.


Cứ dựa theo sư phụ nói, chỉ luyện một chiêu Phách Nguyệt Trảm này, mặc kệ là bình thường hay là lúc chém giết Ma Vật, đều chỉ dùng một chiêu này. Lôi Sư oang oang nói.Rất tốt. Bạch Thương Đông lại để cho huynh muội Lý Trúc Phong cùng Lý Tế Vũ đều phi bày thành quả luyện tập của chính mình trong khoảng thời gian này, hai người cũng rất có tiến cảnh.Nam Cung Tiêu, ta cho ngươi luyện khoái kiếm, ngươi luyện như thế nào rồi? Bạch Thương Đông cuối cùng gọi Nam Cung Tiêu ra.Đệ tử vẫn luôn chuyên cần luyện tập. Trong lòng Nam Cung Tiêu âm thầm kêu khổ, phương pháp mà Bạch Thương Đông để cho hắn luyện thật sự là có chút phiền phức, hơn nữa Nam Cung Tiêu cũng muốn luyện thêm bí kỹ khác, sau khi nghe nói Bạch Thương Đông chết ở trong chiến trường bí môn.

Hắn cũng chưa từng theo phương pháp của Bạch Thương Đông nói đi luyện nữa.Nhưng Nam Cung Tiêu cũng cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì, mặc dù phần lớn thời gian của hắn đều dùng để tu luyện những vũ kỹ khác, nhưng mà khoái kiếm cũng không hề để xuống, dù sao thì đây cũng là vũ kỹ mà hắn sở trường nhất.


Không khó lắm để thông qua cửa ải này của Bạch Thương Đông.Được, vậy ngươi liền toàn lực đâm ta một kiếm, để cho ta nhìn xem gần đây ngươi tu hành như thế nào. Bạch Thương Đông nhìn Nam Cung Tiêu lạnh nhạt nói, nhưng trong lòng lại âm thầm hừ lạnh: Nam Cung Tiêu a Nam Cung Tiêu, ta mới đi chưa được bao lâu, ngươi liền xun xoe với bọn Bính Hỏa, Xích Long.

Còn vọng tưởng đem Hoàng Tiên cũng kéo tới Ly Hỏa Đảo, nếu như ta thật sự xảy ra chuyện gì, khẳng định là tiểu tử ngươi là người thứ nhất phản bội, khôngdọn dẹp ngươi một chút, ta làm sư phụ cũng coi như làm không.Nam Cung Tiêu đáp một tiếng, bày ta thức mở đầu, một kiếm nhanh như tia chớp đâm về phía Bạch Thương Đông.Thân hình Bạch Thương Đông bất động, mặt không có biểu tình nhìn Nam Cung Tiêu, mặc dù kiếm của Nam Cung Tiêu nhanh, nhưng so với Hồng Lệ thì còn kém xa, Bạch Thương Đông bị Hồng Lệ dày xéo lâu như vậy, khoái kiếm của Nam Cung Tiêu trong mắt hắn, căn bản là kiếm thế cực kỳ yếu đuối, căn bản không được tính là khoái kiếm.Chớp mắt lúc kiếm của Nam Cung Tiêu sắp tới người, Bạch Thương Đông mới đột nhiên đưa tay búng một chỉ, Nam Cung Tiêu chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh từ trên thân kiếm truyền tới, lập tức cánh tay tê dại, hổ khẩu tan vỡ, lại đem không cầm được kiếm trong tay, trường kiếm rời tay bay ra ngoài, mình cũng bạch bạch bạch liên tiếp lùi lại vài chục bước, đặt mông ngồi ở trên mặt đất.Lúc trước phẩm cấp của Nam Cung Tiêu còn cao hơn Bạch Thương Đông, nhưng bây giờ Nam Cung Tiêu mới tấn thăng Văn Sĩ thất phẩm không lâu, Bạch Thương Đông xoay chuyển một chuyến trở lại, cũng đã là cửu phẩm.Kình khí của Bạch Thương Đông vốn so với Văn Sĩ cùng phẩm đã hùng hậu hơn không biết bao nhiêu lần, phẩm cấp của Nam Cung Tiêu lại thấp hơn với hắn, hơn nữa Bạch Thương Đông còn cố ý sửa chữa hắn, Nam Cung Tiêu sao có thể ngăn cản.Luyện lại. Bạch Thương Đông chỉ từ tốn nói hai chữ, thanh kiếm đã trở lại trước mặt Nam Cung Tiêu.Sắc mặt của Nam Cung Tiêu chỗ xanh chỗ trắng, Bạch Thương Đông là đang cố ý gõ hắn, hắn lại sao có thể không rõ ràng, nếu không thì tu vi của Lôi Sư cùng huynh muội Lý thị đều kém xa hắn, như thế nào cũng không thấy Bạch Thương Đông đem binh khí của bọn họ đánh bay, cũng không đem bọn họ đẩy cho đặt mông ngồi dưới đất.Để cho sắc mặt của Nam Cung Tiêu khó coi không phải là chuyện Bạch Thương Đông muốn gõ hắn, sau khi hắn nghe nói Bạch Thương Đông trở về, liền đã chuẩn bị tâm tư ở phương diện này, dù sao thì mấy ngày nay, hắn và Xích Long, Bính Hỏa đi gần như vậy, lấy sự hiểu biết của hắn đối với Bạch Thương Đông, Bạch Thương Đông không tìm hắn để gây sự mới là chuyện lạ.Nhưng để cho Nam Cung Tiêu không thể tiếp nhận chính là, chính mình lại bị Bạch Thương Đông dùng một chỉ chấn cho trường kiếm rời tay, ngay cả đứng cũng đứng không vững, đặt mông liền ngồi ở trên mặt đất.Không có khả năng, chênh lệch giữa ta và hắn làm sao lại có thể lớn như vậy? Lòng tự ái của Nam Cung Tiêu thu được đả kích nghiêm trọng, mặc dù không muốn tin tưởng, nhưng một kiếm mới vừa rồi kia, hắn xác thực là đã dùng toàn lực, không nghĩ tới kết quả lại thê thảm như vậy..