Thần Quân, Mời Vào Rọ

Chương 55: Trâm mây lửa phượng hoàng nóng lên




Quả nhiên, phụ tôn không còn nện bước về phía ta nữa, nhướn mi chậm rãi nói: “Nói nghe một chút, có ý kiến gì.”

Chỉ cần ta không nói được lý do gì, phụ tôn lại đối xử độc ác với ta.

Ta nghĩ nghĩ, nói: “Phụ tôn sai người đi Nhân giới lấy các đồ vật dùng cho lễ thành thân để con trang hoàng tẩm cung của mình thật tốt.”

Lan Hưu giành trước hỏi ta: “Lưu Cẩm nàng muốn trang hoàng kiểu nào chẳng lẽ Ma giới còn không có sao, sao còn muốn đi Nhân giới?”

Tên xà nhân này quá nhạy cảm, ta đáp lung tung: “Nhân giới kết hôn nhiều lắm, so sánh ra có kinh nghiệm hơn. Huống hồ, huống hồ, ta đã phải cưới ngươi, ngươi còn không cho phép ta trang hoàng tẩm cung ta một lần thật tốt sao? Thật là lời nói làm mất hết tình cảm, vào đêm tân hôn, ta sợ ta sẽ không cứng.”

Lan Hưu bắt đầu xoa bóp thái dương. Phụ tôn làm như thể ta đánh mất mặt mũi của ông ấy vậy, che miệng ho hai tiếng, vỗ vỗ vai Lan Hưu nói: “Mọi việc nên rộng lượng hơn một chút.”

Lan Hưu đáp: “Cần phải thế, tôn thượng.”

Sau đó, phụ tôn quả thật làm theo ý ta, sai một đội nhân mã đi Nhân giới thu mua những đồ dùng mà nam nữ Nhân giới dùng khi thành hôn.

Đoàn người xuất phát đi Nhân giới vào buổi sáng. Trước đó, ta trốn phụ tôn và Lan Hưu, vụng trộm bắt một tiểu ma nữ nhìn tương đối ngoan ngoãn đến, nói chuyện với nàng ta.

Chỉ trao đổi mấy câu, ta biết rõ tiểu ma nữ này là người hâm mộ của Lan Hưu, càng hâm mộ phụ tôn. Ta bảo rằng đi Nhân giới thì tìm đến tòa miếu Thổ thần gần cổng vào Yêu giới nhất, giúp ta hỏi thăm tình hình gần đây của Hỏa thần Tiên giới.

Nói thật ra, ta cũng không muốn thế. Tuy rằng vào đêm Yêu vương bị ném vào Hoang dã đã nói qua là Hỏa Tịch sẽ chết, ta vẫn không thèm để ý. Nhưng cái trâm gài tóc Hỏa Tịch cho ta bị ta giấu dưới gối lại nóng lên cả đêm, ban ngày càng nóng, giống như hận không thể thiêu gối ta thành tro vậy.

Bắt đầu còn đỡ, ta xoa vài giọt nước huyền băng lên mặt trên là có thể làm nó lạnh xuống. Sau đó, làm thế nào nó cũng không lạnh cho.

Ta không khỏi nghĩ đến, trâm gài tóc này là của Hỏa Tịch, chỉ sợ là hắn gặp chuyện gì rất không ổn.

Tiểu ma nữ vừa nghe ta bảo nàng đi tìm Thổ thần, nàng liền không chịu đi nữa, chắc là nhát gan không dám tiếp xúc với đám Tiên tộc gian xảo. Sau ta thuyết phuc mãi, nói là phụ tôn và Lan Hưu rất để ý đến tình trạng của Tiên giới, đó gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Vì thế, tiểu ma nữ lập tức như đánh máu gà, vỗ ngực đảm bảo với ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt.

Kết quả, đội ngũ thu mua buổi chiều mới trở về, một lòng ở lại giúp ta trang hoàng tẩm cung.

Ta tìm thấy tiểu ma nữ, nhưng tiểu ma nữ hình như không còn nhiệt tình dâng trào như khi chuẩn bị ra khỏi Ma giới nữa, ngược lại có chút uể oải.

Ta bèn kéo nàng đến chỗ vắng người, hỏi: “Thế nào? Hỏa thần Tiên giới chết chưa?”

Tiểu ma nữ lắc đầu: “Thật xin lỗi, ta thất bại.”

“Làm sao vậy, lạc đường, không tìm thấy tòa miếu?” Ta hỏi

“Tìm được rồi.”

“Thổ thần không ở nhà?” Ta lại hỏi.

“Ở nhà.”

“Tên Thổ thần kia không chịu nói?” Ta hỏi lại.

Tiểu ma nữ chán nản liếc ta một cái, nói: “Hắn bảo ai sai ta đi hỏi thì người đó tự đến mà hỏi. Lão già chết tiệt!”

Thấy không thu được tin tin gì, nhất thời ta cũng có chút ấm ức, lập tức phun một câu: “Lão già chết tiệt!”

Tiểu ma nữ lại tiếp một câu: “Uống nước cũng rụng răng!”

Màn đêm buông xuống, ta mất ngủ. Không phải vì ta không nghe ngóng được tin tức sống chết của Hỏa Tịch mà vì cái trâm mây lửa phượng hoàng của hắn lại không bình thường, khiến ta đang ngủ nóng đến tỉnh dậy.