Thần Tọa

Chương 1117: Âm Dương song tu (2)




- Đi ra ngoài.

Lâm Hi vẻ mặt không chút biểu lộ, chân thật đáng tin nói.

Hai người ở chỗ này "Chữa thương", cho dù là một đầu biên bức cũng không cho phép ở bên rình coi.

- Được rồi.

Tạp Mễ Lạp bất đắc dĩ, cảm giác được Lâm Hi không cho phép cãi lời nên cũng đành phải hậm hực lăn xuống khỏi bả vai Lâm Hi, ở một chỗ cách mặt đất ba thước liền lập lòe một cái, hóa thành một đạo thiểm điện, xuyên qua cấm chế.

- Mạc Thiên đại pháp! 

Đợi sau khi Tạp Mễ Lạp đi ra ngoài, Lạc Anh Tiên Tử thúc dục chân khí, kích phát một kiện pháp khí chừng cốt hoàn, ném vào không trung liền biến thành một đạo "Quang mạc" màu đen bao phủ toàn bộ động quật, cũng triệt để ngăn cách trong ngoài.

Lạc Anh Tiên Tử cũng giống như Lâm Hi, không quen lúc "Luyện công" bị người rình trộm. Tuy rằng bên ngoài còn lưu lại ba người hộ pháp, nhưng cũng chỉ là chính theo quyết nghị trước mắt thôi, Lạc Anh Tiên Tử cũng không muốn bị người thứ hai ngoại trừ Lâm Hi trông thấy thân thể mình.

Làm xong tất cả, trong động lập tức an tĩnh lại. Hai người ở bên ngoài muốn rình coi trông thấy cấm chế màu đen cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hậm hực rời đi.

Trong sơn động, im ắng, tiếng lá rơi cũng có thể nghe, hai người đều có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương, có chút kịch liệt, có chút hỗn loạn.

Tuy rằng đã làm ra quyết định "Tiên lữ" đồng tu, nhưng hai người không có kinh nghiệm giờ một mình ở chung một chỗ vẫn không khỏi cảm thấy khẩn trương.

- Lâm sư đệ, pháp quyết song tu ngươi nhớ kỹ chưa?

Lạc Anh Tiên Tử đầu tiên phá vỡ trầm mặc, sau đó toàn thân nàng liền nóng hổi.

Phương pháp song tu nàng sớm đã nhớ kỹ, nhưng chân chính tu luyện lại không hề có kinh nghiệm, ở phương diện này, nàng cũng không tốt hơn Lâm Hi bao nhiêu cả.

- Nhớ kỹ.

Lâm Hi nhẹ gật đầu, trong đầu xẹt qua môn song tu pháp quyết của Tiên La Phái mà Lạc Anh Tiên Tử nói với hắn trước kia. Tất cả pháp quyết đều phải cần hối đoái cả. Tất cả "Nữ Chân truyền đệ tử" của Tiên Đạo Đại Thế Giới cơ hồ lúc bước vào Tiên Đạo Cảnh đều sẽ hối đoái một môn tuyệt học như vậy.

Lạc Anh Tiên Tử cũng giống như vậy, đây là quy củ bảo thủ không đổi của Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Bất quá, không biết vì sao, Lâm Hi lúc nói chuyện, luôn cảm giác trong miệng có chút phát khô, giống như thiếu nước vậy. Những cường giản hư Lâm Hi căn bản không thể nào như vậy a!

Trong đầu Lâm Hi cũng một mảnh hỗn loạn.

- Vậy thì giờ bắt đầu thôi!

Lạc Anh Tiên Tử thấp giọng nói, ngón tay thon dài vén tóc lên, lộ ra vành tai xinh đẹp tuyệt trần, dùng động tác để che dấu thần sắc mất tự nhiên.

Cử động lơ đãng này, cùng khuôn mặt tuyệt mỹ xinh đẹp tuyệt trần kia khiến nội tâm Lâm Hi càng thêm miệng đắng lưỡi khô, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì, nhất thời nội tâm cực kỳ rối loạn.

- Hô!

Một hồi tiếng gió rất nhỏ đãng qua, Lâm Hi còn không kịp phản ứng thì váy dài tơ lụa hỏa hồng trên người Lạc Anh Tiên Tử đã nhẹ trượt xuống rơi trên mặt đất, lộ ra áo lót tơ lụa như sa vụ bên trong và thân thể ôn nhu khi sương tái tuyết như ẩn như hiện.

Dưới sự nổi bật của "Mạc thiên cấm chế" màu đen, da thịt Lạc Anh Tiên Tử như sữa bò, bất nhiễm trần thế, cặp đùi đẹp tuyết trắng cùng bộ ngực sữa trắng nõn ngạo nhân lộ ra vẻ cực kỳ hấp dẫn.

Lạc Anh Tiên Tử giờ khắc này phảng phất như Tiên Tử từ trong tranh đi ra vậy, cực kỳ xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành.

Lâm Hi miệng lưỡi phát khô, "Rầm rầm rầm" nhảy dựng lên, trong động quật yên tĩnh này lộ ra đặc biệt rõ ràng.

Lạc Anh Tiên Tử cũng nghe thấy trận âm thanh này, động tác cỡi áo cũng chậm lại, một tia đỏ bừng từ bên tai lan tràn xuống đến cổ.

Trong không khí tràn ngập một tia khí tức mập mờ.

Lâm Hi trong lòng cũng đặc biệt xấu hổ, giống như vừa làm chuyện xấu bị phát hiện vậy.

"Tiên La đại điển" hai người đã sớm có tiếp xúc, càng được chưởng môn hai phái xác định danh phận "Tiên lữ".

Mặc dù không có chuyện chữa thương cho Lạc Anh Tiên Tử lần này thì ngày sau, hai người cũng rất có khả năng sẽ nước chảy thành sông, trở thành Tiên Đạo tình lữ.

Chỉ là, ngày sau dù sao cũng là ngày sau, ít nhất hiện giờ, hai người đều rất khó vượt qua vẻ xấu hổ mất tự nhiên này, trong nội tâm cả hai đều cực kỳ lúng túng.

- Sư tỷ, ta...

Lâm Hi bờ môi há rồi há, muốn nói lại thôi.

Lạc Anh Tiên Tử dừng một chút, giống như không nghe Lâm Hi nói vậy, vẫn tiếp tục cởi bỏ áo lót bên trong.

Tạp Mễ Lạp nếu như ở chỗ này, nhất định sẽ mắng Lâm Hi "Đần". Hai người vốn đã đủ xấu hổ, nếu như lại thêm Lâm Hi nói vào, không phải sẽ càng xấu hổ hơn sao. Vậy nên Lạc Anh Tiên Tử cố ý giả bộ như không nghe Lâm Hi nói gì.

Xoạt!

Hai kiện đồ lót cuối cùng rơi trên mặt đất, một cỗ thân thể tuyết trắng khiến cho người hít thở không thông hiện ra ngay trước mắt Lâm Hi: Quốc sắc thiên hương, khuôn mặt tuyệt mỹ; hai ngọn núi tuyết trắng run rẩy dựng thẳng; vùng bụng dưới bằng phẳng, mảnh khảnh cùng với cặp đùi thon dài..., tất cả những thứ này đều tản ra mị lực khiến khiến nam nhân phải "Thần hồn điên đảo".

Lạc Anh Tiên Tử ở Tiên Đạo Đại Thế Giới có mỹ danh là "Thiên Tiên" mà Lâm Hi chính là người đầu tiên được trông thấy thân thể mỹ diệu của nàng.

Hô hấp đột nhiên có chút hỗn loạn, Lâm Hi tranh thủ thời gian cúi đầu xuống, không dám nhìn vào thân thể Lạc Anh Tiên Tử, hắn cảm giác được phần bụng có một loại cảm giác nóng rực, giống như có một đoàn lửa đang thiêu đốt vậy, chẳng những không thể ức chế, ngược lại còn có xu thế bùng nổ nữa.

Lâm Hi sắc mặt thoáng cái đỏ lên, đằng đằng giống như lửa thiêu. Ở trước mặt thân thể trần trụi của Lạc Anh Tiên Tử, Lâm Hi không thể khống chế sinh ra một tia phản ứng tự nhiên của phái mạnh.

Lâm Hi dám khẳng định, phản ứng của mình khẳng định đã lọt vào mắt Lạc Anh Tiên Tử rồi, bởi vì tai hắn rõ ràng nghe được tiếng hít thở khác thường.

Trong động quật chỉ có hai người, trừ hắn ra, người khác chính là Lạc Anh Tiên Tử rồi.

- Không xong, cái này cũng quá mất mặt rồi.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

- Lâm sư đệ, đến phiên ngươi.

Thanh âm của Lạc Anh Tiên Tử vang lên bên tai Lâm Hi. Nàng đã cố ý tận lực bình ổn tĩnh giọng điệu, nhưng vẫn là tránh không được mang theo một tia rung động.

"Phản ứng" của Lâm Hi nàng đều thấy rõ. Từ lúc quyết định "Âm Dương song tu" thì nàng đã biết rõ điều này không thể tránh khỏi rồi. Chỉ là nàng lại không thể không làm, ngược lại còn vờ như cái gì cũng không biết, cái gì cũng không thấy; bằng không thì hai người sẽ chỉ lâm vào cục diện xấu hổ, chuyện chữa trị "Thuần Dương chi thể" cũng không cách nào tiến hành được.

Nghe được thanh âm của Lạc Anh Tiên Tử, Lâm Hi rốt cục tỉnh táo lại một chút.

"Âm Dương song tu" là phải tiến hành lúc song phương trần như nhộng, đản thành tương đối. Dựa theo tin tức mà Lạc Anh Tiên Tử giảng giải, "Song tu" giữa "Tiên lữ" ở Tiên Đạo Đại Thế Giới cực kỳ được chú ý, phải tận hết khả năng đạt tới hiệu quả "Hài hòa nhất trí", "thủy hỏa giao hòa", tạo thành "Một khối".