Thần Tọa

Chương 1287: Áp chế hung tính (2)




- Rống! --

Sau một lát trong Tiểu động thiên pháp khí của Lâm Minh có tiếng gào thét kinh thiên động địa, rốt cuộc Bạch Nguyên buông cấm kỵ, thân hình tăng vọt, trong nháy mắt hóa thành một cự viên cao trăm trượng cuồng bạo, đôi mắt đỏ như máu tươi, toàn thân lông trắng, toàn thân tỏa ra khí thế thôn thiên phệ địa, giống như sát khí hóa thành hỏa diễm hừng hực.

Yêu hóa Bạch Nguyên giống như hồng hoang cự thú, trong không gian này hủy thiên diệt địa, tỏa ra khí diễm không ai bì được.

Bạch Nguyên lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ còn lại ý niệm giết chóc trong đầu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Bạch viên!

Lâm Hi nhìn thấy hình dáng này không kinh sợ mà còn mừng. Tuy Bạch Nguyên chỉ có tu vi Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương Cảnh, nhưng mà có Yêu Hoàng huyết mạch cho nên còn mạnh hơn cương giả Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên Cảnh nhiều, mà nương theo tiên thiên lệ khí và sát khí có sẵn trong người, lực lượng tinh thần của nó còn vượt xa Tiên Đạo nhị trọng, đạt tới Đại Thiên Cảnh đỉnh phong.

Thời gian gần ngàn năm Bạch Nguyên sử dụng hóa thân Bạch viên này có thể đếm được trên đầu ngón tay. Cái gọi là chắn không bằng sơ, áp lực lâu ngày khiến một nửa huyết mạch yêu tộc trong người Bạch Nguyên tăng trưởng càng lợi hại.

Lực lượng cường đại như thế, một khi có thể hàng phục thì Bạch Nguyên lập tức tiến vào hàng ngũ Tiên Đạo Cảnh cực kỳ cường đại.

- Đến đây đi!

Tâm thần Lâm Hi khẽ động, trước kia có vài tên Tiên Đạo nhất nhị trọng bị Khôi lỗi đại tiên khí khống chế hóa thành khôi lỗi, lập tức xuất hiện trong Tiểu động thiên, không tới một giây đồng hồ đã đánh với Bạch viên.

- Ầm ầm! --

Trong nháy mắt nội thiên địa trong Tiểu động thiên pháp khí sụp đổ, chiến đấu kinh người diễn ra.

Thực lực Bạch viên kinh thiên động địa, cực kỳ cường đại, Lâm Hi từ trong "Khôi lỗi đại tiên khí" gọi ra mấy khôi lỗi không phải đối thủ của nó, bị nó trấn áp, liên tiếp bại lui, lâm vào hạ phong.

Nhưng mà Lâm Hi cũng không thèm để ý, hai mắt của hắn sáng ngời hữu thần, cẩn thận quan sát quy luật và phương thức chiến đấu của Bạch viên.

Cho dù mất đi lý trí nhưng mà bản năng chiến đấu của Yêu tộc cao đẳng cường hãn đã xâm nhập vào huyết mạch, ở loại trạng thái này sức chiến đấu của Bạch viên không thể tưởng tượng nổi, tất cả chỉ bằng vào phương thức nhanh nhất chiến thắng địch nhân.

Nhưng mà bản năng mạnh hơn nữa không để ý tới trí, cuối cùng chỉ là dã thú, sớm muộn gì cũng nắm được quy luật chiến đấu. Nhưng mà loại quy luật này không phải quy luật chiến đấu, mà là quy luật bản năng.

Một loại bản năng cường đại đối ứng với một quy luật của nó. Chỉ cần có tâm là có thể tìm được.

Ầm ầm!

Một quyền của Bạch viên như ngọn núi, trong nháy mắt một gã khôi lỗi Tiên Đạo nhất trọng bị nện thành bánh thịt, một khôi lỗi Tiên Đạo nhị trọng cũng bị đánh bại, chống đỡ không nổi.

Lâm Hi cũng không nóng nảy, lúc khôi lỗi cuối cùng sắp bị đánh nát thì bàn tay vung lên, thu nó vào trong "Khôi lỗi đại tiên khí", đồng thời triệu hồi hai Tiên Đạo khôi lỗi khác ra... Sát khí và lệ khí của Bạch viên rất nặng, nhưng mà khi chiến đấu lâu thì sát khí và lệ khí giảm nhiều.

Lâm Hi muốn mượn loại chiến đấu này đem cảm xúc mặt trái tích lũy của Bạch viên phóng xuất ra ngoài. Chỉ cần phóng xuất cảm xúc mặt trái ra ngoài, Bạch viên có thể khôi phục thần trí, không còn bị yêu huyết khống chế.

Bạch Nguyên bởi vì kinh nghiệm của bản thân, quá mức kiêng kỵ yêu huyết trên người.

Nhưng mà xuất phát từ góc độ thực lực kỳ thật hóa thân yêu viên cũng là thủ đoạn tốt, chỉ cần có thể bảo trì lý trí và dựa theo ý chí của mình chiến đấu, yêu huyết chẳng những vô hại, ngược lại còn hữu ích.

Thời gian chậm rãi đi qua, sau khi đổi khôi lỗi ba lượt, Lâm Hi dần dần bắt được quy luật bản năng của Bạch viên.

- Ngâm! --

Lâm Hi thét dài một tiếng, tóc dài bay múa, trong nháy mắt "Lục dương tiên khí" đậm đặc trong cơ thể dâng trào ra ngoài, trong người ngưng kết thành A Tu La sáu tay to lớn, không cao không lùn, vừa vặn trăm trượng.

Đây là tiên khí Lâm Hi kết hợp bản năng A Tu La trong người, biến hóa mà thành.

Thuộc về hóa thân, là kỹ xảo chiến đấu, cũng không phải thân thể chân chính, hoàn toàn khác với yêu viên của Bạch Nguyên về bản chất.

Loại phương thức này cũng không tăng thực lực lên, nhưng lại có thể mang thực lực bản thân phát huy vô cùng tinh tế.

- Bạch viên, tới đây.

Lâm Hi gào thét một tiếng, âm thanh kinh thiên động địa, gào còn lớn hơn cả tiếng gào của Bạch viên.

- Ầm ầm!

Bàn tay cực lớn của Lâm Hi giống như ngọn núi lớn, chỉ cần nện xuống là Bạch viên bị đánh lún vào trong đất.

- Đại sư huynh, tỉnh lại! --

Lâm Hi hét to một tiếng tiến vào trong óc Bạch viên.

- NGAO!

Khóe mắt Bạch viên lóe lên, mở miệng bốn cây răng nanh hiện ra, đôi mắt huyết hồng nhìn qua Lâm Hi đầy sát ý. Yêu tộc cao đẳng đã bị chèn ép thường thường càng áp chế càng mạnh mẽ.

Ầm ầm!

Lâm Hi không chút do dự đánh ra một chưởng. Khí diễm to lớn đánh lên người bạch viên, Bạch viên như bóng da bị đánh bay lên trời.

- Đại sư huynh, tỉnh lại! --

Lâm Hi lại quát lên lần thứ hai.

Rống!

Hư không chấn động, hôn thiên ám địa, yêu khí cuồn cuộn bốc lên như biển, mạnh mẽ bay tới, mà Lâm Hi dường như sớm đoán trước rồi, thân hình nhoáng một cái và dễ dàng đánh thêm một cái.

Phanh!

Thân hình to lớn của Bạch viên bị đánh lên cao, đụng vào bình chướng tiểu thế giới, trùng trùng điệp điệp đụng đụng vào và rơi xuống. Bạch viên có huyết mạch Yêu Hoàng rất cường đại, nhưng mà so với Lâm Hi vẫn kém nhiều.

Phanh!

Một lần, hai lần, ba lần... Lâm Hi không ngừng ra quyền, mặc kệ Bạch viên có tức giận thế nào, công kích mạnh mẽ ra sao cũng bị một quyền một chưởng đem đánh bay ra ngoài.

- Đại sư huynh, tỉnh lại! --

Lâm Hi hai mắt sáng ngời, sáng như tuyết.

Mỗi một lần ra tay thì Lâm Hi đều hô to.

Vừa bắt đầu thì Bạch viên bị Lâm Hi chèn ép, bị đánh càng nhiều càng cuồng bạo, càng ngày càng phẫn nộ, sát khí trong mắt càng mạnh. Nhưng mà dần dần tất cả phản kháng biến thành phí công, sau khi không thể đánh Lâm Hi thì đôi mắt đỏ tươi của Bạch viên ảm đạm dần, khí tức thô bạo càng ngày càng yếu.

Sát ý cùng phẫn nộ không thể nào duy trì vĩnh viễn.

Trong nội tâm Lâm Hi vẫn chờ tới lúc ngạo khí, lệ khí, nộ khí của Bạch viên suy yếu toàn bộ, chính là thời điểm Bạch Nguyên chính thức khống chế yêu huyết trong người.

Oanh!

Một lần ra tay cuối cùng, Lâm Hi đánh ra "Thiên địa luân hồi ấn", hóa thành ngọn núi lớn nhỏ trùng trùng điệp điệp trấn áp lên người Bạch viên. Lúc này đây tuyệt thế hung thú gào to lên, âm thanh đã từ từ giảm xuống, đôi mắt đỏ tươi ảm đạm dần.

Sau vô số lần thất bại và té ngã, tuyệt thế hung thú này dần dần khuất phục.

- Đại sư huynh, vẫn chưa chịu dậy ư!

Lâm Hi từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào Cự Viên nói ra.

Yêu huyết và hung tính của Bạch viên bị hắn trấn áp tới cực điểm, nếu như Bạch Nguyên không thể phá tan giam cầm khống chế thân thể, vậy thì hắn vĩnh viễn không thể đánh vỡ khúc mắc, chính thức nắm giữ vận mệnh của mình.