Thần Tọa

Chương 539: Rời khỏi (1)




Long Băng Nhan hơi đổi, nhưng rất nhanh trấn định lại, hơi có suy nghĩ.

- Thần Tiên dịch! Ngươi muốn Thần Tiên dịch đúng không?

Trong mắt Long Băng Nhan hữu thần, đột nhiên bắn ra một đạo hào quang chói mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.

Thân hình Lâm Hi kịch chấn giống như bị điện giật.

Mặc dù là cực kỳ hận Long Băng Nhan, nhưng Lâm Hi không thừa nhận cũng không được, nữ nhân này là nhân vật yêu tinh.

Trong những nữ nhân mà Lâm Hi tiếp xúc thì luận trí tuệ sâu xa, tâm tư quá nhiều, mưu lo xa không ai qua được Long Băng Nhan!

- Quả là thế ah!

Long Băng Nhan thở dài không thôi. Mặc dù Lâm Hi không có trả lời, nhưng mà phản ứng của hắn đã bán đứng hắn rồi.

- Trách không được ngươi lại gia nhập Thần Tiêu Tông. Thì ra là vì Thần Tiên dịch trấn tông chi bảo. Xem ra muốn mời ngươi gia nhập phải trả cái giá không nhỏ nha!

- Hừ! Không cần ngươi hỗ trợ. Ta muốn cái gì, ta mình nhất định có thể vào tay!

Âm thanh Lâm Hi lạnh lùng nói.

- A! Nói như ngươi rất nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi còn không biết đây là vật gì nha, ta đoán ngươi hối đoái đủ loại đồ vật trong Phúc Đức đại điện nhất định là không có tên của Thần Tiên dịch.

Long Băng Nhan cười lạnh nói.

Lâm Hi trầm mặc không nói.

Long Băng Nhan nói xác thực chính là nghi hoặc trong lòng của hắn.Thần Tiên dịch có ghi lại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới Đan Dược Thiên. Lâm Hi vốn cho rằng sẽ không quá khó.

Nhưng ai biết tại Phúc Đức đại điện, trong danh sách hối đoái rõ lại không tra được.

Thậm chí là trong danh sách của đệ tử chân truyền cũng không tra rõ.

Mặc dù Lâm Hi nghe Long Băng Nhan chiêu an, không hề có ý tứ tiếp nhận, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không quan tâm lời của Long Băng Nhan nói nãy giờ.

Long Băng Nhan nói có thể hóa giải ân oán của Lâm Hi cùng Đâu Suất Cung, nói một loạt hương vị không có gì khó, bộ dáng cực kỳ dễ dàng. Nhưng mà nói tới Thần Tiên dịch thì toát ra thái độ khó khăn. Dường như chuyện Thần Tiên dịch với năng lực của nàng cũng quá khó khăn.

Long Băng Nhan tâm tư cẩn thận, nhìn mặt mà nói chuyện, biết đại khái chính mình đoán đúng.

- Hừ! Ta cũng tặng cho ngươi một tin tức. Số lượng của Thần Tiên dịch rất thưa thớt, tác dụng của nó cũng không như ngươi đã biết là dùng trên người của phàm nhân. Cả Thần Tiêu Tông đừng nói là ngươi không hối đoái được. Cho dù là trưởng lão trong tông phái cũng không chiếm được. Chỉ có những thái thượng trưởng lão hành tung thần bí vượt xa Tiên Đạo thập trọng mới có được. Hơn nữa cho dù là thái thượng trưởng lão cũng chỉ có vài giọt mà thôi. Ngươi lại dùng Thần Tiên dịch cho người phàm!

Vẻ mặt Long Băng Nhan tươi cười nói.

Loại hành vi của Lâm Hi tương đương với ném tổ yến cho chuột ăn. Đó là tuyệt đối lãng phí, bạo liễm của trời!

Tâm tình của Lâm Hi chìm xuống. Long Băng Nhan nói một câu cuối cùng hắn không nghe lọt. Nhưng là mà những câu trước hắn nghe không sót chữ nào.

Thần Tiên dịch không ngờ chỉ nằm trong tay của các thái thượng trưởng lão Thần Tiêu Tông, đối với Lâm Hi mà nói đây tuyệt đối là tin xấu không thể xấu hơn.

Địa vị của thái thượng trưởng lão trong tông phái tiên đạo vượt xa toàn bộ trưởng lão, thậm chí ngay cả Thời Không đại trưởng lão cũng không thể so sánh được.

Thái Thượng trưởng lão địa vị cực cao, tư lịch sâu đậm, thực lực rất mạnh. Ngay cả chưởng môn và phó chưởng môn còn phải cho đủ tôn trọng. Lâm Hi muốn từ trong tay của bọn họ đạt được Thần Tiên dịch độ khó to lớn, không cần nói cũng biết.

Cơ hồ tất cả Thái Thượng trưởng lão đều vượt qua Tiên Đạo thập trọng, mỗi một người có thần thông thông thiên triệt địa, không thể tưởng tượng nổi. Lâm Hi hiện tại chỉ là Luyện Khí Cảnh, ngay cả Tiên Đạo Cảnh cũng không phải, chớ nói chi là cảnh giới vượt qua Tiên Đạo Cảnh!

Thu hoạch Thần Tiên dịch đã trở nên vô cùng khó khăn xa vời.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra thần sắc mờ mịt. Nhưng mà nhanh chóng trở nên thanh tỉnh lại.

Nếu đã lựa chọn con đường thì tuyệt đối không nên hối hận. Lúc trước quyết định bước vào tiên đồ, bước vào trong Thần Tiêu Tông thì chính hắn đã dự liệu được chuyện này không dễ dàng chút nào.

Hôm nay cũng nằm trong dự đoán nhưng độ khó gia tăng nhiều hơn mà thôi.

- Hừ! Thái Thượng trưởng lão thì như thế nào, tu vi thấp thì như thế nào? Hiện tại khó có thể chạm đến, không có nghĩa là tương lai khó có thể chạm đến. Ta còn trẻ, còn có thời gian. Một ngày nào đó ta sẽ ở trong Thần Tiêu Tông trở thành tồn tại quan trọng. Đến lúc đó thu hoạch một phần Thần Tiên dịch dễ như trở bàn tay, ai có thể làm khó dễ ta!

Trong đầu Lâm Hi xuất hiện ý niệm này, rất nhanh khôi phục bình tĩnh.

Lúc này chỉ nghe trong tai có âm thanh của Long Băng Nhan:

- Thần Tiên dịch tuy khó có thể đạt được, nhưng mà cũng không phải không có cách nào. Chỉ cần ngươi gia nhập ta, cùng liên thủ với ta. Ta có thể hứa hẹn sẽ giúp ngươi tranh thủ Thần Tiên dịch. Hơn nữa chúng ta còn có thể thành lập quan hệ thông gia đấy. Ngươi không phải thích Đan Ny sao, nghe nói ngươi ở trong Ngũ Lôi Sơn còn từng đùa giỡn nàng. Ta có thể gả nàng cho ngươi, như vậy quan hệ thông gia của chúng ta không ai phá nổi. Tương lai một ngày nào đó ngươi có thể thực hiện nguyện vọng phục sinh cô cô của mình.

- Không cần!

Lâm Hi ngẩng đầu lên, trong mắt hiện ra hào quang sáng như tuyết, nói:

- Long Băng Nhan, ngươi không cần lãng phí tâm cơ. Những lời này của ngươi không đủ đền bù sai lầm trước kia đâu. Hơn nữa ngươi cũng không thực sự có tâm tư này. Ngươi chỉ muốn bảo vệ tính mạng mà thôi. Về phần quan hệ thông gia không gì phá nổi mà ngươi nói..., Long Băng Nhan ngươi không biết nó quá buồn cười sao? Dùng tính tình của ngươi thì quan hệ thông gia chính là trò cười!

Lâm Hi không chút khách khí vạch rõ:

- So với chuyện uốn nắn sai lầm trước kia..., ta có khuynh hướng uốn nắn sai lầm ở đây trước đã!

Lâm Hi dứt lời cười lạnh một tiếng, một đạo khí cơ bao phủ Long Băng Nhan.

Long Băng Nhan rốt cục biến sắc.

- Lâm Hi! Ngươi thật sự không biết tốt xấu. Ta nói nhiều như vậy ngươi rõ ràng không nghe lọt chữ nào. Ngươi thực cho rằng ta nói những chuyện này chỉ là vì bảo vệ tính mạng mà thôi? Ngươi thực cho rằng ngươi giết ta sao? Hừ! Lâm Hi, ngươi quá coi thường ta. Ta có thể sống tới bây giờ và những Thần phi kia không làm gì được ta. Trên người làm sao không mang chút đồ vật bảo vệ tính mạng cơ chứ?

Long Băng Nhan nghiến răng nghiến lợi, hận đến chết.

- Ngươi có cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ biết hôm nay ta phải thu tiền lãi. Về phần ta có thể làm gì ngươi hay không thì bây giờ có thể biết rồi đấy!

Lâm Hi dứt lời, lập tức ra tay!

Long Băng Nhan ý đồ giết chết Lâm Hi cũng không phải lần đầu tiên. Cái gọi là một lần là đủ, không thể quá ba lần. Ý chí của Lâm Hi không nhu nhược tới mức độ này, chỉ hai ba câu đã bị Long Băng Nhan thuyết phục!

Ầm ầm!

Thiên băng địa liệt, đại địa lay động. Hai hóa thân đế vương hiện ra lần nữa, vô số phù lục hóa thành hàn băng, biển lửa đánh về phía Long Băng Nhan.