Thần Xạ Nhà Thanh

Chương 1010: Đi ra khỏi nước




Lý Chấn nói: "Lần này tới nước Mỹ, tướng lãnh trong quân lãnh đi một bộ phận, Lưu Cẩm Đường và Trần Ngọc Thành đi theo. Về phần các ngươi đều chọn con cháu trong nhà, có thể mang theo một bộ phận. Đây là lần đầu tiên của chúng ta, tương đương với đi lần mò, cho nên đi nhân số đừng quá nhiều, không vượt quá mười đứa nhỏ, để chúng đi mở rộng tầm mắt."

Tằng Quốc Phiên nói: "Tổng thống, ta có một nhi tử là Tằng Kỷ Hồng, muốn đề cử hắn tới nước Mỹ. Tiểu tử này đối với công danh không có hứng thú, ngược lại yêu thích những thứ linh tinh, để nó đi trải đời cũng tốt."

Lý Chấn đảo mắt, nói: "Bá Hàm huynh, Kỷ Hồng chắc không lớn lắm."

Tằng Quốc Phiên nói: "Chỉ có mười hai tuổi!"

Lý Chấn nói: "Kỷ Hồng có thể đi theo, nhưng ta nghe nói con thứ hai của ngươi Tằng Kỷ Trạch cũng rất thông minh. Hay để cả hai đứa cùng đi."

Tằng Quốc Phiên gật đầu nói: "Đa tạ tổng thống!"

Tông Đường nói: "Tổng thống, con ta Tả Hiếu Uy mười lăm tuổi, cho nó đi cùng với."

"Có thể!" Lý Chấn cao hứng nói.

Tằng Quốc Phiên nói: "Tổng thống, ta quen một người, hắn có thể giúp chúng ta tới nước Mỹ. Thậm chí còn giúp được cho những đứa nhỏ đi theo."

Lý Chấn nói: "Nói xem là ai?"

Tằng Quốc Phiên hồi đáp: "Dung Hoành!"

Lý Chấn nhíu mày nói: "Dung Hoành? Tên này có chút quen thuộc!"

Đối với người này, Lý Chấn có chút quen thuộc, giống nghe qua ở đâu rồi, nhưng trong nhất thời lại nhớ không nổi cụ thể là ai.

Tằng Quốc Phiên cười giải thích nói: "Dung Hoành là người huyện Hương Sơn Quảng Đông, hắn tuổi nhỏ bởi vì phụ thân làm công ở Macao, bị cha mẹ đưa đến Macao đọc sách. Về sau, Dung Hoành một mình tới nước Mỹ lưu học, cuối cùng tốt nghiệp đại học Da Lỗ. Dung Hoành trở lại Trung Quốc đã có một đoạn thời gian, từng gặp ta một lần, hiện tại đang ở Bắc Kinh. Nếu có người như Dung Hoành đi theo chúng ta, đối với chúng ta khẳng định có giúp đỡ."

Lý Chấn sau khi nghe xong, mắt sáng lên, nghĩ tới tình huống của Dung Hoành.

Dung Hoành này là người xuất ngoại lưu học sớm nhất, lưu học sinh Trung Quốc được nhà nước cử đi học đều do Dung Hoành khởi xướng, hắn được gọi là cha của lưu học sinh Trung Quốc."

Thứ nhất, Dung Hoành là đệ tử thuộc nhóm đầu tiên ra nước ngoài, khi nhỏ học ở Macao; thứ hai, Dung Hoành là lưu học đầu tiên có lựa chọn tự chủ, j một mình tới nước Mỹ, cuối cùng học ở Da Lỗ; thứ ba, Dung Hoành là lưu học sinh tự chi trả cho mình đầu tiên, cũng không phải Mãn Thanh giúp đỡ, thứ tư, Dung Hoành là lưu học sinh làm việc ngoài giờ đầu tiên, bởi vì không đủ tiền, hắn vừa học vừa làm; thứ năm, Dung Hoành là lưu học sinh hoàn thành học nghiệp đầu tiên, thứ sáu, Dung Hoành là người đầu tiên khởi xướng nhà nước cử người đi du học.

Bởi vì sự kiên trì của Dung Hoành, mới khiến cho đám người Chiêm Thiên Hữu thấy được tình huống mới của thế giới.

Lý Chấn trong lòng hưng phấn, đối với người này phi thường kính ngưỡng.

Người Như vậy đáng để tôn kính.

Lý Chấn lập tức phân phó nói: "Bá Hàm huynh, lập tức thỉnh hắn tới gặp."

Tằng Quốc Phiên gật đầu nói: "Ta lập tức phái người đi thỉnh."

Lập tức, Tằng Quốc Phiên phái người đi truyền đạt mệnh lệnh, không lâu sau, một trung niên nhân dáng người gầy yếu nhân đi tới phủ tổng thống. Người này chính là Dung Hoành. Hắn sau khi nhìn thấy Lý Chấn, vẻ mặt kích động, liên tục cúi đầu, biểu đạt sự tôn kính trong lòng. Lý Chấn bảo Dung Hoành ngồi xuống, nói: "Dung tiên sinh ở nước Mỹ đã tốt nghiệp, có thể coi là nửa nước Mỹ, đối với nước Mỹ rất quen thuộc hay không?"

Dung Hoành hồi đáp: "Hồi bẩm tổng thống, có biết một hai."

Lý Chấn cười nói: "Khiêm tốn cũng phải tùy lúc, , ở trước mặt ta không cần khiêm tốn. Tìm ngươi tới là có một việc thương lượng, ta tính dẫn người tới nước Mỹ một chuyến, lại nghe Tằng thủ tướng nói ngươi đã tốt nghiệp ở nước Mỹ, muốn mời ngươi làm dẫn đường, thế nào?"

"Tốt."

Dung Hoành liên tục gật đầu, vẻ mặt hưng phấn.

Không ngờ, trên trời không ngờ rớt xuống một cái bánh to. Lúc này, Dung Hoành trong lòng tràn ngập kinh ngạc, không dự đoán được Lý Chấn sao đột nhiên lại mời hắn.

Lý Chấn xua tay nói: "Nếu đáp ứng, vậy chuẩn bị đi, nhớ kỹ, tin tức không thể tiết lộ ra ngoài."

"Vâng."

Dung Hoành tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, kích động rời khỏi.

Ngay sau đó, đám người Hoàng Sĩ Hải, Triệu Liệt Văn đề xuất để con cháu mình đi theo Lý Chấn, Bọn họ không thể đi, nhưng ít ra có thể khiến con cháu đi với Lý Chấn, như vậy có thể khiến con cháu mở rộng tầm mắt. Đám người mất cả buổi sáng thương lượng trong đại sảnh chuyện chọn người đi cùng.

Ngày đó, Lý Chấn phái người mời Mã Huy đến phủ tổng thống.

Trong Phòng khách, khách và chủ ngồi xuống.

Mã Huy cười dài nói: "Tổng thống mời ta đến, nói vậy đã có quyết định."

Lý Chấn nói: "Đúng, ta quyết định tới nước Mỹ."

Mã Huy lập tức vui vẻ, nói: "Thật tốt quá, ta lập tức đi an bài."

Lý Chấn xua tay nói: "Đừng nóng vội, việc này không cần ngươi quan tâm. Ngươi chỉ cần đem truyền tin tức ta sẽ tới nước Mỹ về, báo cho Lâm Khẳng các hạ biết là được. Ta tất nhiên sẽ mang theo người của ta đi cùng, cũng dùng thuyền của mình.

Mã Huy minh bạch tâm tư của Lý Chấn, nói: "Tổng thống không tin nước Mỹ ư?"

Lý Chấn nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói: "Không phải ta không tin nước Mỹ, ngược lại ta có trăm phần trăm lý do tin nước Mỹ mời ta tới là có thành ý, cũng tin nước Mỹ sẽ tận sức bảo vệ an toàn cho ta. Nhưng ta đi theo ngươi gióng trống khua chiêng tới, mục tiêu quá lớn, dễ dàng dẫn tới sự chú ý của một số quốc gia. Một khi những quốc gia này tập kích ta, sau khi thành công rất có thể dẫn phát chiến tranh hai nước Trung, Mỹ, ta nghĩ chắc đây không phải là điều các hạ muốn nhìn thấy."

Dừng một chút, Lý Chấn mới tiếp tục nói: "Nếu như thế, ta dứt khoát tự tới nước Mỹ. Đương nhiên, Mã Huy tiên sinh cũng phải an bài một con thuyền hộ tống Lý Chấn giả tới nước Mỹ, hấp dẫn sự chú ý, các hạ thấy như thế nào?"

Mã Huy gật đầu nói: "Cẩn thận làm đầu, tổng thống nói có lý. Đây là lần đầu tiên tổng thống tới nước Mỹ, luôn có người không hy vọng hai nước Trung Mỹ có giao hảo, ta đồng ý với cách nói của tổng thống."

Lý Chấn nói: "Nếu như thế, các hạ đi chuẩn bị đi!"

"Cáo từ!"

Mã Huy đứng dậy rời khỏi, chuẩn bị cho chuyện Lý Chấn tới nước Mỹ.

Tháng sau, Lý Chấn bàn giao chuyện trong nước xong. Bất kể là chuyện quân đội hay là chuyện tài chính, hay là hệ thống buôn bán kinh doanh của Vương Sí, tất cả đều xử lý thỏa đáng.

Mùng tám tháng mười một, đám người Lý Chấn, Tả Tông Đường, Tằng Kỷ Trạch, Tằng Kỷ Hồng, Tả Hiếu Uy, Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành, Hoàng Cường lặng lẽ ly khai Bắc Kinh, tới Thiên Tân.

Cảng biên, trên một chiếc chiến hạm.

Giáp bản, Lý Chấn đứng bên cạnh mép thuyền, cúi đầu nhìn đám người ở cảng biên, phất tay vẫy chào. Đứng bên cạnh Lý Chấn là đám người Tả Tông Đường cùng với Hoàng Cường, Tằng Kỷ Hồng Tằng Kỷ Trạch. Trong lòng có một tia quyến luyến, nhưng mà hưng phấn thì nhiều hơn.

Đại đa số người Trên thuyền đều không xuất hải.