Thần Y Thánh Thủ

Chương 215: Có quyết đoán




-Cảm ơn, thật sự cảm ơn cậu!

Vợ của người đàn ông kia trước khi đi không ngừng nói cảm ơn Trương Dương, vừa rồi khi chồng cô ngã xuống, lúc đó cô cảm thấy toàn bộ đều sụp đổ, cả thế giới đều đen tối.

Trương Dương đã đem ánh sáng đến cho cô, cho cô hy vọng, cứu được chồng cô.

-Đừng khách sáo, đi nhanh lên, đến bệnh viện chữa trị đi, sớm bình phục nhé!

Trương Dương mỉm cười khoát tay, người đàn ông của cô đã được đưa lên xe cấp cứu, chuẩn bị đi, cô cũng không khách sáo với Trương Dương nữa, cầm lấy ba viên thuốc và phương thuốc Trương Dương đưa.

Cô chỉ có một loại cảm giác, hôm nay đã gặp được người tốt rồi.

Ba viên thuốc này, chính là đồ ăn vặt của Tia Chớp, Tia Chớp này rất xảo quyệt, những món có thể cho vào miệng nó, dĩ nhiên không thể nào là đồ kém chất lượng được.

Còn nếu bàn về giá trị, những viên này kém xa mấy viên nhân sâm ngàn năm, nhưng so với chế phẩm sâm bình thường trên thị trường thì vẫn quý hơn.

Tuy nhiên lúc Trương Dương lấy ra, vốn không nghĩ đến giá trị, những viên thuốc này chế ra là để sử dụng, có thể cứu được người chính là giá trị tốt nhất rồi.

-Xin lỗi, làm trễ thời gian của mọi người!

Đám Long Thành đang đợi, Trương Dương mỉm cười bước đến, nói câu xin lỗi.

Tất cả mọi người cùng đi chung, Trương Dương đột nhiên nhúng tay vào chuyện người khác, những người còn lại cũng không tiện bỏ đi, chỉ có thể ở lại với hắn, như vậy tức là đã làm lãng phí thời gian của mọi người rồi.

-Không sao, Trương Dương, cậu biết chữa bệnh thật à?

Vương Thần lắc đầu trước, kinh ngạc hỏi, anh ta nhớ những gì Trương Dương đã nói.

Trương Dương nói với họ, mình không thuộc chuyên ngành tài chính, mà là bác sĩ, sở trường mạnh nhất là y thuật.

-Tôi học ở viện y, trước kia thực tập ở Trường Kinh Tam Viện, anh nói thử xem?

Trương Dương khẽ mỉm cười, bản lĩnh của hắn là y thuật, dù kiếp trước hay ở kiếp này đều như vậy, những nghề khác đều là nghề phụ.

Lời của hắn, làm cho mấy người đều trợn tròn hai mắt, bọn họ biết Trương Dương là sinh viên, nhưng không ngờ Trương Dương thực sự học ngành y, còn là thực tập sinh của bệnh viện nữa.

-Lợi hại thật, tôi thấy cậu không phải thực tập sinh bình thường, những bác sĩ trẻ khác nhìn thấy những việc thế này chắc hẳn đã hoảng hồn từ sớm rồi.

Vương Thần gật đầu, còn đưa ngón tay cái lên, vừa rồi bộ dạng người Trương Dương cứu thực sự khiến họ kinh sợ.

Người đàn ông kia họ không biết mắc bệnh gì, nhưng đã hộc máu lại té xỉu, chắc chắn không phải bệnh đơn giản, Trương Dương châm mấy kim, đã khiến người ta tỉnh lại, quả là vô cùng thần kỳ.

Hơn nữa, Trương Dương còn dùng đạn châm, ngân châm búng ra vẫn còn "ong ong", lâu lắm vẫn không dừng lại, khiến bọn họ vô cùng kinh hãi.

Hơn nữa, túi vải trông có vẻ bình thường của Trương Dương, còn mang theo cả kim châm, thậm chí còn có vài viên thuốc, lúc này nếu nói Trương Dương không phải bác sĩ chuyên nghiệp, họ đều không tin.

-Tôi chỉ là một thực tập sinh bình thường, chúng ta đi thôi!

Trương Dương cười khẽ, Vương Thần quả nói không sai, ở bệnh viện hắn quả thực không bình thường, không giống với những thực tập sinh khác, chỉ là việc này không cần thiết phải nói ở đây mà thôi.

Mấy người cùng nhau đi về phía trước, khi bọn họ đi, phía sau mọi người không ngừng bàn luận, chỉ trỏ Trương Dương.

Biểu hiện của Trương Dương khi nãy không những làm cho đám Long Thành, mà khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều rất kinh ngạc, có người bị ngất xỉu bất ngờ, gặp phải bác sĩ trẻ tuổi đưa tay tương trợ, bản thân câu chuyện đã là một đề tài trà dư hậu tửu.

Sau khi đi được một đoạn, mấy người không bàn về chuyện vừa nãy nữa, toàn tâm toàn ý vào việc lựa xe.

Bọn họ đang ở chỗ triển lãm BMW, Dương Linh thích BMW, lần này tới đây cô muốn mua một chiếc BMW thể thao để tự lái.

Tô Triển Đào cũng thích BMW, hai người đến bên đó xem, bên cạnh còn có một nhân viên tiếp thị đang giới thiệu.

Kỳ thực không cần phải giới thiệu, hiểu biết của Dương Linh còn nhiều hơn so với bọn họ, chỉ là ngại không dám nói ra, cô cũng là người bán xe, dĩ nhiên cũng hiểu được nỗi vất vả của nhân viên bán hàng.

Dương Linh thích BMW thể thao, ở đây cũng có, sau một hồi giới thiệu, Dương Linh quyết định chọn chiếc này, cô vốn là người bán xe, dĩ nhiên là mua được với giá ưu đãi nhất.

Tuy ưu đãi thì cũng phải hai triệu sáu, Dương Linh không hề chớp mắt, dù sao cô cũng không phải người thiếu tiền.

Dương Linh mua màu đỏ, Tô Triển Đào cũng mua một chiếc màu trắng, hai người đều là Version 1.

Thấy Tô Triển Đào cũng mua chiếc xe giống Dương Linh, Trương Dương không kìm được lắc đầu.

Dù là theo đuổi con gái, hắn cũng sẽ không dùng cách này, sao phải mua đồ giống nhau, nhưng nói gì thì nói, quả thật Tô Triển Đào rất thích BMW, nhưng anh ta thích BMW vì bản thân anh ta hay vì Dương Linh thì không biết được.

Theo như Trương Dương suy đoán, khả năng sau vẫn lớn hơn

Dương Linh và Tô Triển Đào mua BMW, những người khác không thích mua BMW, đều là những người kiêu ngạo, người khác đã mua rồi, tự nhiên họ sẽ không mua chiếc xe giống như vậy nữa.

Đi về phía trước không xa là tới chỗ triển lãm Land Rover, Land Rover khí phách nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

Long Thành đã có chiếc Hummer, ngoài ra anh ta còn một số lượng lớn Cherokee, vóc dáng anh ta cao lớn, người khôi ngô, nên thích những chiếc xe loại lớn.

Trên đài triển lãm là chiếc Land Rover Range Rover màu lục, Long Thành và Hoàng Hải đều vây quanh nhìn ngắm, hai người đều hứng thú với chiếc xe này.

Tuy nhiên cuối cùng chỉ có Long Thành là đặt một chiếc, Hoàng Hải vẫn suy xét việc mua chiếc Hummer.

Chiếc xe này có sẵn, sau khi Long Thành đặt xong, đưa thẳng số điện thoại của Vương Lão Ngũ, bảo họ gửi xe đến đó.

Chiếc xe này Long Thành muốn lắp lại, nếu không lắp lại, chắc chắn anh ta sẽ không đi chiếc xe ban đầu, những tính năng của chiếc xe này ban đầu căn bản không thỏa mãn yêu cầu của họ.

Xe của Dương Linh và Tô Triển Đào vốn không cần lắp lại, họ mua là để tự lái, chứ chẳng cần làm gì khác.

Hơn nữa, Dương Linh tự mở một đại lý xe, nếu những chỗ lặt vặt cần sửa, tự cô cũng có thể làm được.

Đặt xong chiếc Land Rover rồi, bảy người đã có bốn người mua được xe, chỉ còn lại Trương Dương, Lý Á và Hoàng Hải chưa mua được xe.

Tuy nhiên Lý Á và Hoàng Hải đều nhắm được chiếc xe vừa ý, chỉ có Trương Dương là chưa nghĩ ra mình muốn gì.

-Trương Dương thích hiệu nào, mọi người giúp cậu lựa!

Long Thành vỗ vai Trương Dương, mỉm cười hỏi, mất người khác đều nhìn sang Trương Dương.

-Tôi chẳng thích hiệu nào cả, chúng ta cứ đi xem trước đã!

Do dự một lúc, Trương Dương chầm chậm nói, xe hiện nay kém xa xe sau này, nếu nói có chiếc nào hắn vừa ý thì quả là không có, chẳng qua chỉ cần có một chiếc xe để khỏi đi bộ là được rồi.

-Được, chúng ta vừa xem vừa chọn, có chiếc nào thích thì cậu nói với nọi người, đừng có mà không dám nói nhé, về chuyện xe cộ chắc chắn có thể tham mưu cho cậu!

Long Thành cười, mấy người khác đều gật đầu.

Những người này, vì mua xe nên mới tụ tập lại, đều có chung một sở thích, nói đến xe, họ đều có thể nói ba ngày ba đêm, đây chính là sở thích lớn nhất của họ.

-Cảm ơn mọi người, hay là lên phía trước xem sao!

Trương Dương chỉ về đài triển lãm phía trước, đó là chỗ triển lãm Mercedes-Benz, chiếc Mercedes-Benz của Trương Dương là do Tô công tử tặng, đáng tiếc đã bị người ta đập rồi, hơn nữa đập quá tàn bạo, không thể nào sửa được, đã thành phế liệu mất rồi.

Có thể không đập tàn bạo sao, hơn ba mươi người, tên cầm đầu còn cầm cả một cái búa lớn nữa.

Đừng nói đập cả thùng xe không ra hình dáng gì, mà ngay cả bên trong nhiều thứ cũng bị đập gãy, chiếc xe chỉ còn một đường duy nhất là báo phế mà thôi.

Chiếc xe mới tốt như vậy, thế mà phải báo phế rồi, Trương Dương cũng hơi tiếc.

Chỗ triển lãm Mercedes-Benz không nhiều xe lắm, chỉ có vài chiếc, ngoại trừ mấy chiếc Mercedes Benz trung quy trung củ, còn có một loại xe thể thao.

Đây là mẫu Mercedes-Benz mới nhất, xe đua cửa hải âu, chiếc xe thể thao Mercedes-Benz loại mới nhất này không so được với đời sau, tuy nhiên cũng tốt hơn những loại xe hiện nay nhiều.

Quan trọng là, chiếc xe này thuộc loại Trương Dương có thể chấp nhận được.

Giá chiếc xe thể thao cửa hải âu này không rẻ, phải hơn hai triệu, Trương Dương do dự một chút, rồi quyết định đặt chiếc này.

Việc Trương Dương đặt chiếc xe hơn hai triệu, bọn họ chẳng ai giật mình, họ biết giá trị con người Trương Dương, mua một chiếc xe hơn hai triệu chắc chắn không thành vấn đề.

Điều mọi người không ngờ là, Trương Dương không chỉ mua xe thể thao, mà còn mua chiếc Mercedes-Benz s600 loại mới nhất, một lúc Trương Dương mua hai chiếc xe.

Điều làm họ không ngờ tới là, Trương Dương cũng muốn lắp lại xe, cũng bảo họ đưa đến chỗ Vương Lão Ngũ, hắn còn nói với Long Thành yêu cầu sửa xe của mình.

Yêu cầu của hắn không nhiều như Long Thành, nhưng cũng không ít, kiếp trước hầu như xe Trương Dương mua đều được lắp lại, sau khi lắp lại xe sẽ thoải mái hơn, lần trước chưa lắp lại là vì hắn không biết chỗ, nếu biết, chắc chắn đã lắp lại rồi.

-Được, người anh em cũng lành nghề quá!

Nghe xong tất cả những yêu cầu của Trương Dương, Long Thành cười nói, những gì Trương Dương vừa nói nếu không phải tay chơi sành sỏi thì không thể nào nói ra được.

Điều này cũng làm cho Tô Triển Đào có chút kinh ngạc, anh ta không biết Trương Dương lại hiểu về xe như vậy, trong ấn tượng của anh ta, khi mới quen Trương Dương, Trương Dương chỉ là một sinh viên nghèo, trên người có nhiều lắm là mấy trăm ngàn.

Tuy nhiên ngẫm lại gia đình Trương Dương, anh ta cũng không suy nghĩ nữa, dù lúc đó bản thân Trương Dương không có tiền, nhưng chí ít còn có gia đình, với hoàn cảnh gia đình của hắn, nói có thể chơi xe, hiểu xe cũng chẳng có gì lạ.

Vậy hóa ra, người không hiểu xe chỉ còn một mình anh ta, ít nhất là anh ta còn chẳng biết nên sửa chiếc xe này như thế nào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hai chiếc xe, cộng thêm chi phí thủ tục là khoảng 5 triệu, đây là chưa tính đến tiền sửa xe, cộng thêm tiền sửa xe, ít nhất phải bảy triệu.

Bảy triệu, ở đời sau cũng là con số không nhỏ, đối với Vương Thần, Hoàng Hải mà nói cũng có áp lực nhất định, còn Trương Dương thì chẳng thèm nhíu mày lấy một cái, lập tức trả tiền.

Điều này làm cho mấy người đều thầm khâm phục hắn, so về lực quyết đoán, họ không bằng được Trương Dương.

Trương Dương mua hai chiếc xe, cũng có suy nghĩ riêng của hắn, xe thể thao coi như thỏa mãn hắn, nhưng dù sao hắn cũng là một sinh viên, đi xe thể thao như vậy thì cũng chơi trội quá, lại còn là xe cửa hải âu, cửa hải âu là loại cửa mở từ dưới lên, sau đó người ngồi xe mới bước vào, chứ không phải là cửa kéo tay bình thường.

Loại xe này thích hợp đi hóng gió, hoặc đi du lịch, phù hợp với hắn và Mễ Tuyết.

Còn chiếc Mercedes Benz là để bình thường sử dụng, dù sao trước kia đã lái một chiếc Mercedes Benz rồi, giờ lái chiếc khác cũng không sao.