Thần Y Thánh Thủ

Chương 492: Oan có đầu, nợ có chủ




Cố Thành nhanh chóng nói địa điểm ra

Nơi Hồ Hâm bị đánh không ngờ là công ty hậu cần của họ. Hồ Hâm và Cố Thành mở công ty hậu cần ở vườn hậu cần, bên đó cũng có rất nhiều công ty hậu cần

Nói với bọn Lý Á một tiếng, Trương Dương lập tức rời đi

Trương Dương có việc phải đi khiến Lý Á hơi tiếc. Tửu Lượng của Trương Dương tốt nhất trong số bọn họ, tuy nhiên Trương Dương có việc thì cũng không làm gì được

Chuyện Hồ Hâm Trương Dương không nói cho bọn Lý Á, nếu nói chắc lại có mấy người cùng theo tới. Hôm nay là ngày công ty khai trương, Trương Dương không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới hứng thú của mọi người

Lái xe, sắc mặt Trương Dương còn có chút u ám

Việc kinh doanh của bọn Hồ Hâm vẫn luôn rất tốt, trước đây Trương Dương còn định lên tiếng, để người khác biết phía sau bọn họ có người đỡ lưng

Thật không ngờ còn chưa đánh tiếng, bọn Hồ Hâm đã xảy ra chuyện

Lúc này Trương Dương có chút hối hận, sớm biết thế này thì đánh tiếng sớm một chút. Hắn rất lợi hại, nhưng cũng chỉ là con người, là người thì sẽ có chỗ sơ suất

Lúc này hắn chỉ có thể cầu nguyện, cầu nguyện Hồ Hâm không sao, nếu không những người đã động vào Hồ Hâm sẽ phải trả cái giá vô cùng đắt

Vườn hậu cần hơi xa, ở ngoại thành

Trương Dương chọn đường tốt, mất khoảng 20 phút thì tới nơi

Vườn hậu cần kỳ thật chính là một con đường, bên cạnh đường là các công ty hậu cần lớn nhỏ. Bọn Hồ Hâm thuê một mặt tiền ở đó, mặt tiền gần bãi đỗ xe, trong bãi đỗ xe có rất nhiều xe của bọn họ

Còn chưa tới, Trương Dương đã nhìn thấy ở cửa công ty của Hồ Hâm có rất nhiều người đứng

- phanh

Bánh xe ma sát với mặt đất, dừng lại rất nhanh, Trương Dương nhảy từ trên xe xuống

Bên ngoài có hơn trăm người vây xem, Trương Dương trực tiếp xô đám người ra đi vào bên trong, sau khi vào trong hắn liền nhìn thấy có một người đang giẫm lên đầu Hồ Hâm, thân mình Hồ Hâm phía dưới còn lênh láng máu

Đây là mặt tiền công ty của bọn Hồ Hâm. Ngoài Hồ Hâm bị đánh ngã còn có mười mấy công nhân công ty, không dám hành động gì. Cố Thành cũng ở đó, tuy nhiên Cố Thành lúc này cũng không may mắn hơn, mặt mũi bầm dập, bên cạnh người còn có chiếc điện thoại di động bị đập nát

- rượu mười không uống lại thích uống rượu phạt, lần này chỉ là giáo huấn nho nhỏ, cuối cùng cho các người thời gian một ngày, nếu không bán, một trăm ngàn cũng không có

Người giẫm lên Hồ Hâm là một người chừng 24,25 tuổi mang hình săm. Trên mặt còn có vết sẹo, thoạt nhìn rất đáng sợ

Bên ngoài rất nhiều người đang chỉ trỏ, rất nhiều người nói chuyện với nhau, nhưng không ai đi vào

- tiểu tử, đang làm gì, cút ra ngoài

Có một tên bên cạnh tên mặt sẹo chú ý tới Trương Dương, hùng hùng hổ hổ đi tới, giơ tay định đẩy Trương Dương ra

Gã vừa đến cạnh Trương Dương, Trương Dương đã giơ tay nắm lấy cánh tay gã, sau đó gã liền kêu một tiếng thê thảm, cả người đều bị Trương Dương ném ra ngoài

- Còn dám gây sự hả?

Tên mặt sẹo sửng sốt, mắng Trương Dương, trên tay gã còn cầm một cái ống tuýp

Không chỉ gã, mấy người bên cạnh cũng đều chạy tới

Trong phòng này, chí ít có hơn 20 người trẻ tuổi, đại bộ phận đều có hình xăm, thoạt nhìn không giống người tử tế gì

- Ba ba

Những người tới gần Trương Dương này, số mệnh của họ không phải nghĩ cũng biết, ai cũng bị Trương Dương ném ra ngoài, tên mặt sẹo kia bị Trương Dương cầm cánh tay, không ngừng kêu thảm Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Tên mặt sẹo chỉ cảm thấy tay Trương Dương như cái kìm sát, gã không còn cảm giác gì nữa, cánh tay như không còn của mình

Hơn 20 người, không đến hai phút đều bị Trương Dương xử lý

Nhất quyền nhất cước, chỉ cần Trương Dương ra tay, tất nhiên sẽ có một người bay ra ngoài, hơn nữa người bay ra đó còn không đứng dậy nổi

Hơn trăm người xem bên ngoài thấy vậy đều ngẩn ra, há hốc mồm không ai dám nói gì nữa

Người lợi hại như vậy lần đầu tiên bọn họ thấy

Trương Dương nghiêm mặt, lôi tên mặt sẹo thẳng tới trước mặt Hồ Hâm. Hắn cầm tay Hồ Hâm, lập tức nhíu chặt mày lại

Hồ Hâm thực sự bị đánh không nhẹ, lúc này đã hôn mê, sau khi Trương Dương quan sát phát hiện, cánh tay Hồ Hâm cũng bị gãy

Những người này quả thực định đánh cho tới chết, Hồ Hâm chảy nhiều máu như vậy cũng không ai tới hỏi, nếu Trương Dương không đến, anh ta sẽ bị nguy hiểm vì mất máu, thậm chí có khả năng nguy hiểm đến tính mạng

- Rắc

Ngón tay Trương Dương đột nhiên hơi dùng sức, tên mặt sẹo lập tức gào rống lên, cứ dí như vậy, xương cổ tay của tên mặt sẹo đã bị Trương Dương bóp nát

Tuyệt đối dập nát, hơn nữa xương cốt bị Trương Dương bóp nát, người khác tuyệt đối không thể nối, tay của tên mặt sẹo này xem như bị phế

Tính tình Trương Dương xưa nay vốn vậy, ngươi kính tôi một thước, tôi trả ngươi một trượng. Bọn họ đã bẻ gãy cánh tay Hồ Hâm, Trương Dương liền lập tức phế tay của gã, coi như báo thù cho Hồ Hâm

- Lão đại, cuối cùng cậu cũng tới

Cố Thành kêu khóc, chạy đến trước mặt Trương Dương, ôm lấy Hồ Hâm trên mặt đất

- Tôi đến rồi, không sao, cậu đợi chút, tôi trị liệu cho Hồ Hâm đã

Trương Dương khẽ an ủi một câu, lấy ngân châm từ trong người ra, cầm máu cho Hồ Hâm, trong túi hắn còn có chút băng gạc, lại băng bó cho Hồ Hâm

Làm xong những việc này, Trương Dương mới lấy điện thoại ra gọi xe cứu thương, tình hình vết thương của Hồ Hâm rất nặng, công cụ trong tay hắn không đầy đủ, phải tới bệnh viện

- Nói cho tôi, chuyện gì đã xảy ra?

Làm xong mọi việc, Trương Dương mới hạ giọng hỏi một câu, lúc này hắn còn không rõ lắm, rút cục có chuyện gì

Cố Thành quay đầu lại thoáng nhìn đám người đang nằm trên đất, trong mắt ánh lên tia hận thù

- Là như này, phố tây vườn hậu cần có ông chủ Vương, bọn họ thấy chúng tôi kinh doanh tốt muốn nhập cổ phần. Ông ta chỉ lấy năm mươi đồng, lại muốn chiếm 5% cổ phần, tôi và Hồ Hâm đương nhiên không thể đồng ý

Cố Thành từ từ nói, lúc nói mắt vẫn ánh lên tia hận thù

Ông chủ Vương kia, thấy việc nhập cổ phần bị từ chối, trực tiếp hỏi mua công ty của bọn họ, thậm chí chỉ đưa ra cái giá năm trăm ngàn

Công ty của ông chủ Vương này mở đã lâu, ăn cả trắng cả đen, biết rõ bọn Hồ Hâm và Cố Thành còn trẻ, định thâu tóm bọn họ

Đầu tư của công ty hậu cần này đã hơn một triệu, với sự cố gắng kinh doanh của bọn họ, hiện tại hàng năm có lợi nhuận khoảng hơn một triệu, một trăm ngàn đồng muốn mua mất, chẳng khác gì cướp của

Hồ Hâm vì vậy đã làm ầm lên với ông chủ Vương này một trận, nói cái gì mà không có khả năng bán công ty

Việc này mới xảy ra cách đây hai ngày, đã có một đám lưu manh tìm tới cửa, Hồ Hâm chưa nói được hai câu đã bị đánh, Hồ Hâm là một người nóng tính, lúc đó liền liều mạng với họ

Tuy nhiên khổ nỗi anh ta chỉ có một người, song quyền nan địch tứ thủ, không lâu đã bị đối phương đánh ngã, bị trọng thương

Cố Thành khi đó cũng thông minh, lập tức gọi điện cho Trương Dương. Anh ta vừa gọi điện thì bị đám côn đồ phát hiện, đập nát điện thoại của anh ta, còn đánh anh ta một trận

- Chuyện hai ngày trước sao không kể cho tôi?

Nghe Cố Thành kể xong, Trương Dương nghiêm mặt hỏi, Cố Thành lại khóc rống lên

- Tôi định nói, nhưng Hồ Hâm không cho, nói không thể chuyện gì cũng phiền cậu, tự chúng tôi có thể giải quyết, chúng tôi không ngờ người này ác như vậy, hôm nay lại phái người đến đánh chúng tôi

Cố Thành tính tình mềm mỏng hơn, gặp chuyện không có chủ kiến, Hồ Hâm lại là một người rất có cá tính, chỉ cần chuyện tự mình có thể giải quyết thì sẽ không phiền tới người khác

Đối phương chỉ là nói mồm, anh ta đã phải đi tìm Trương Dương giúp, như vậy cảm thấy mình rất vô dụng

Chỉ điều anh ta không ngờ đối phương lại phái người tới tận cửa, hơn nữa còn chơi độc, trực tiếp đánh mình một trận

Mười mấy công nhân đang quỳ trong phòng, lúc này cuối cùng phản ứng lại, tất cả đều đứng lên cẩn thận vây lấy

Bọn họ chỉ là nhân viên bình thường, đương nhiên không dám đối đầu với mấy tên lưu manh này. Những tên lưu manh này không làm khó họ, chỉ là bảo họ ngồi cạnh, chúng chủ yếu là tới tìm Hồ Hâm và Cố Thành gây phiền phức

- Mọi người ném mấy người này đi, càng xa càng tốt

Trương Dương thản nhiên nhìn những nhân viên này, nhẹ giọng sải bảo

Những nhân viên này cũng không quen Trương Dương, tất cả đều sửng sốt, tuy nhiên lập tức người nào người nấy đều hành động, ngoan ngoan nghe lời Trương Dương

Bọn họ không quen Trương Dương, nhưng đã thấy sự tàn nhẫn của Trương Dương, giải quyết mấy tên lưu manh này nhanh như vậy, điều này chứng minh hắn lợi hại hơn bọn chúng

Mười mấy người, từ từ đi mất. Mấy người bị Trương Dương đánh bay lúc trước hầu như đều bị nội thương, Lúc đó Trương Dương nhìn Hồ Hâm, trong lòng tức giận, ra tay đương nhiên mạnh một chút

Tuy nhiên thảm nhất vẫn là tên mặt sẹo. Tay gã coi như hỏng hoàn toàn, cả người hiện tại cũng đang hôn mê

Tất cả đám người đều bị ném ra ngoài, nhưng người này cũng chưa hôn mê, cố gắng đi tới trước tên mặt sẹo, lấy điện thoại trong người gã, gọi điện

Xe cứu thương tới cũng nhanh.

Đây là xe cứu thương của bệnh viện khu kinh tế mới, vườn hậu cần là khu kinh tế mới, chỗ này cách bệnh viện cũng gần

Trương Dương bảo Cố Thành đưa Hồ Hâm lên xe cứu thương, suy nghĩ một lúc, hắn gọi điện về nhà

Hắn bảo Khúc Mỹ Lan tới bệnh viện chăm sóc Hồ Hâm, tiện bảo vệ bọn họ. Về phần mình, lúc này không định đến bệnh viện

Oan có đầu nợ có chủ, chuyện lần này là do người được gọi là ông chủ Vương kia gây nên, Trương Dương muốn tìm ông chủ Vương này trước đã

ức hiếp huynh đệ của hắn, còn dám đả thương người, Trương Dương sẽ không khách khí với ông ta

Do dự một hồi, Trương Dương lại gọi cho Tiểu Ngốc

Chuyện Hồ Hâm bị thương không phải chuyện nhỏ, giấu cũng không giấu được các cô ấy. Cứ nói qua cho họ biết, ít nhất các cô có thể giúp đỡ trong bệnh viện, tình hình của Hồ Hâm cũng không thể ngày một ngày hai mà khỏi được

Tiểu Ngốc nghe nói Hồ Hâm bị đánh, khóc rống lên, liên tục hỏi Trương Dương Hồ Hâm bây giờ đang ở đâu

Biết được địa chỉ bệnh viên cô lập tức thuê xe tới bệnh viện, đúng lúc cô đang ở quán ăn, hôm nay cô phụ trách quản lý, Nam Nam đang ở trường

Cúp máy, Trương Dương trừng mắt, ra ngoài nhìn bọn côn đồ, những người này không ai dậy nổi

Cách đó không xa còn có bốt cảnh sát, đáng tiếc trong đó chẳng có ai

Bình thường ở đó thường có người trực ban, tuy nhiên hôm nay sớm đã có thông báo, không ai tới, vườn hậu cần vốn là nơi có rất nhiều công ty có bối cảnh xã hội đen, cũng là người họ không thể đắc tội được.