Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1802




Chương 1802

Vị trí của Huyền Tiêu cung tương đối tốt, nếu như cái gậy thần của Phù Lâm ở đây, có lẽ sẽ nhìn ra một vùng toàn là nước, dù sao thì xây cung hay là xây diện đều sẽ chọn một hướng tốt khi đang xây.

“Nếu là như vậy, ít nhất Huyên Minh Kỳ phải hao tổn một nửa binh mã ở đây.” Vương Cẩm Lăng phân tích như vậy, mà rất nhanh đã có tiếng nổ vang lên trên chiến trường, xác nhận phỏng đoán của Cửu hoàng thúc.

“Đẹp!”

Đến giờ phút này, không phải nói về vấn đề thắng bại, mà là nói về vấn đề có thể chém bao nhiêu người của đối phương dưới ngựa.

Những đại lão thông thạo thuộc bộ phận then chốt nhìn thời gian Phượng Khương Trần mở ra từng cơ quan, nhìn cách tính toán thời gian để lặp đặt lại cơ quan một lần nữa lại chính xác như vậy thì vô cùng tán thưởng.

Tuy nói là đứa bé này cũng không tính là có thiên phú về phương diện cơ quan cạm bẫy, nhưng lại có bộ óc lạ kì, quan trọng nhất là nàng thông thạo tính toán, tinh thông cách lợi dụng vị trí địa lý, cách bố trí cạm bẫy cho đối phương, dụ địch xâm nhập.

Giờ khắc này, bọn hắn không chỉ có không lo lắng mà ngược lại rất chờ mong liên quân của Đông Lăng, Tây Lăng và Nam Lăng bắt đầu chém giết, bọn hắn muốn nhìn cái liên quân của Tam Quốc này sẽ thảm hại như thế nào, phải biết là bọn hắn cũng không biết cho Hân Tuyến của Huyền Tiêu cung này về tình huống cụ thể…

“Toàn quân bị diệt? Thực sự là toàn quân bị diệt? Sao có thể có chuyện này?” Vương Cẩm Lăng nhìn kết quả chiến đấu của Phượng Khương Trần và Huyên Minh Kỳ, nửa ngày không ngậm miệng được, không còn sót lại chút hình tượng quý công tử nào.

Chẳng lẽ loại đánh trận này còn có di truyền? Bọn hắn cũng đều là lần thứ nhất mà, vì sao Phượng Khương Trần luôn có thể đánh úp bất ngờ như vậy?

Thật ra, phòng thủ bên phe của Huyền tiêu cung này hoàn toàn không có cách đánh trận gì đáng nói, chỉ cần quét đúng cơ quan lúc mở ra cạm bẫy là được rồi, nhưng hết lần này tới lần khác…

Cơ quan cạm bẫy giống nhau nhưng trên tay người này người nọ lại trở nên khác biệt, lực sát thương phát ra cũng hoàn toàn khác biệt.

“Tại sao lại không thể? Sự thật đã chứng minh toàn quân của Huyên Minh Kỳ đã bị diệt hết, dưới tay hắn không có người nào có thể vọt tới của của Huyền Tiêu cung.” Khóe mắt của Cửu hoàng thúc khẽ nhếch, có vẻ rất vui vẻ.

Trận xung kích này, hắn và Phượng Khương Trần đều là người thắng.

“Tại sao hộ vệ của Phượng Khương Trần lại có thể chỉnh ngọn núi này?” Vương Cẩm Lăng rất xoắn xuýt, vì sao hắn không nghĩ tới điều này nhỉ.

Biết rất rõ ràng là dựa vào cạm bẫy Huyên Quan nhưng lại không cách nào hoàn toàn chém những người này ngay lập tức, tại sao lại không bố trí mai phục trên đường, ngây ngốc để Cửu hoàng thúc dẫn người vọt tới Huyền Tiêu cung.

“Tại sao không thể, đây là chiến trường, chỉ cần có thể dùng sự hi sinh nhỏ nhất để giành được thắng lợi thì có thể làm bất cứ điều gì.” Đây mới là tài dùng binh, không cần để ý quá nhiều về kĩ xảo binh pháp, không cần dùng thủ đoạn gì, chỉ cần dùng cái giá thấp nhất để đổi lấy thắng lợi là xong.

“Xảo trá.” Vương Cẩm Lăng không biết ngoại trừ câu nói này, hắn còn có thể nói cái gì.

“Nói ta sao?” Đúng lúc Phượng Khương Trần đi tới, trên người nàng đã rút bớt dáng vẻ chiến đấu cuồng nhiệt, tuy lạnh lẽo nhưng không có sự uy nghiêm đó như ở trên chiến trường.

“Khụ khụ…” Vương Cẩm Lăng kém chút nữa là bị sặc nước bọt, đường đường là một công tử quyền quý lại bị mất mặt vì chuyện sặc nước bọt, Vương Cẩm Lăng vội vàng nghiêm mặt nói: “Khương Trần, sao nàng có thể nghĩ ra lấy hộ vệ chỉnh núi để bọn họ chặn cướp ở nửa đường?”

Vương Cẩm Lăng vội vàng nói sang chuyện khác, Phượng Khương Trần cũng thuận thế ngồi xuống trả lời: “Cái này à… cái Huyên Quan kia chắc chắn không thể hoàn toàn ngăn cản binh lính của Huyên Minh Kỳ, người dưới tay hắn nhất định sẽ xông lên, đã như vậy thì ta sẽ phái người chặn lại ở nửa đường, dù sao cũng muốn điều động đệ tử, sớm hay muộn cũng không có gì khác nhau, chặn lại ở nửa đường còn có thể giúp mình tránh khỏi nhục nhã.” Câu cuối cùng là trọng điểm.