Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 550






Phượng Khương Trần vội cúi đầu, âm thầm trào phúng vị hoàng thượng này thật sự vô sỉ tới cực điểm, trong mắt ông ta, người được chia thành có hay không có giá trị lợi dụng, khi không còn giá trị lợi dụng, ngươi có tài đến mấy đi nữa ông ta vẫn có thể ra tay.

May mà binh quyền của Đông Lăng bị các thế lực khác nhau chiếm đoạt, nếu ông ta nắm quyền, người dưới xui xẻo chắc.

Đáng tiếc, đó không phải điều Tây Lăng Dao Hân muốn, ngựa chiến của Đông Lăng hoàn toàn thua xa Hãn Huyết Bảo Mã của Tây Lăng, nàng ta muốn loại ngựa chiến loại hai này có ích gì, nhưng không thể nói như thế.

“Hoàng thượng, dù Dao Hân rất muốn Cao Nguyên Bạch Thủy, nhưng càng muốn một thứ khác hơn.



“Vật gì?” Hoàng thượng cũng biết Dao Hân chướng mắt ngựa của Đông Lăng, cũng không miễn cưỡng.

“Kỹ thuật khâu của Phượng đại phu xuất thần nhập hóa, một đôi tay khéo léo cầm kim đã xỏ chỉ có thể khâu liền vết thương bị rách toạc trong chớp mắt, Dao Hân thật ước ao, nếu Phượng đại phu không thuần phục được Hãn Huyết Bảo Mã, vậy Dao Hân muốn…”
Dao Hân dừng lại giây lát, mọi người tưởng nàng ta muốn Phượng Khương Trần dạy nàng ta kĩ thuật khâu, Dao Hân công chúa lại nhả từng chữ từng chữ: “Đôi tay của Phượng đại phu! Hoàng thượng, Dao Hân muốn đôi tay của Phượng Khương Trần làm tiền cược.


Cái gì?
Mọi người đồng loạt vừa nhìn về phía Phượng Khương Trần, vừa nhìn về phía Tây Lăng Dao Hân, không thể tin được vị công chúa này ác như vậy, nhưng Đông Lăng Vũ Cửu cũng choáng rồi, ngồi thẳng người chau mày nhìn Tây Lăng Dao Hân.

Đông Lăng Tử Lãng càng muốn mở miệng khuyên giải, nhưng Tây Lăng Dao Hân lại quay mặt sang hướng khác, không để ý tới hắn, nhìn chằm chằm Phượng Khương Trần.

Ở đây, người duy nhất còn giữ bình tĩnh chính là Phượng Khương Trần, dường như nàng không nghe thấy câu nói của Tây Lăng Dao Hân, gương mặt nở nụ cười nhàn nhạt.

Nhưng không ai biết, lúc Tây Lăng Dao Hân đưa ra ý muốn đôi tay nàng, lòng của nàng “Phù phù” một hơi, Dao Hân công chúa quá thông minh, biết Phượng Khương Trần quan tâm nhất chính là hai bàn tay.


“Phượng đại phu, ý của ngươi sao?” Tây Lăng Dao Hân ghét nhất dáng vẻ tự tin này của Phượng Khương Trần, giống như nàng nắm mọi thứ trong tay.

“Tiền cược của Dao Hân công chúa thật thú vị, ngươi xác định không thay đổi nữa?” Phượng Khương Trần duỗi hai tay ra, cẩn thận đánh giá: “Đôi tay là thứ Thanh Trần hài lòng nhất, mắt của Dao Hân công chúa thật tốt.


Dưới ánh mặt trời, đôi tay Phượng Khương Trần tựa như dương chi mỹ ngọc thượng hạng, trắng noãn mịn màng, có thể nhìn thấy rõ từng mạch máu, không thể không nói đôi tay này của Phượng Khương Trần được chăm sóc vô cùng tốt…
“Sao? Phượng đại phu không nỡ?” Tây Lăng Dao Hân biết mấy người Đông Lăng cho rằng yêu cầu này của nàng ta quá độc ác, nhưng có sao, những người này nhiều nhất chỉ cho rằng, nàng ta cố ý gây khó dễ, không nỡ Hãn Huyết Bảo Mã, muốn Phượng Khương Trần buông tha tiền cược.

Nhưng so với bất cứ kẻ nào, Dao Hân biết rất rõ đôi tay của Phượng Khương Trần giỏi bao nhiêu, Phượng Khương Trần bị hủy hai tay không khac gì bị hủy cả tương lai.

“Phượng Khương Trần, không thể đồng ý.

” Đông Lăng Tử Thuần bất chấp hoàng thượng ở đây, lên tiếng ngăn lại.

“Đúng, đừng đồng ý nàng ta, yêu cầu này của Dao Hân công chúa hơi quá đáng.

” Trác Đông Minh cũng phụ họa, một vài công tử quý tộc khác thấy hoàng thượng không ngăn lại, cũng đồng loạt mở miệng:

“Dao Hân công chúa đang cố ý gây khó dễ, muốn Đông Lăng ta từ bỏ thi đấu, thật sự quá ghê tởm.


“Đúng vậy, đúng vậy, Dao Hân công chúa này quá gian trá rồi, hoàng thượng tuyệt đối đừng ban nàng ta cho thần.


Toát mồ hôi… Nếu nói gian trá, Phượng Khương Trần cũng không kém Dao Hân, không phải nàng muốn Hãn Huyết Bảo Mã và Thương Sơn Mặc Vân là tiền cược sao?
Mấy người này… bênh người mình không cần đạo lý, bọn họ đứng trên lập trường của Đông Lăng, chỉ suy nghĩ cho Đông Lăng.

Mọi người nghị luận ầm ĩ, nhưng hoàng thượng, Cửu Hoàng thúc, thái tử, Túc Thân Vương lại không mở miệng, hoặc do họ rất khó quyết định, dù cho chỉ có một phần ngàn khả năng, họ cũng muốn cược, lấy được Hãn Huyết Bảo Mã và Thương Sơn Mặc Vân thực lực kỵ binh của Đông Lăng sẽ tăng lên rất nhiều.