Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 844






Sự ôn nhu của Vương Cẩm Lăng thật ra cũng là một kiểu bá đạo, hắn sẽ không cho nàng cơ hội từ chối.

Mặc kệ Phượng Khương Trần có xứng hay không, hắn trực tiếp bôi thuốc mỡ lên mặt Phượng Khương Trần rồi từ từ thoa.
Thuốc mỡ lành lạnh, lòng bàn tay ấm áp.
Cảm giác đau rát trên mặt Phượng Khương Trần giảm đi vài phần, nhưng lại thêm một chút khô nóng.
Nóng quá!
Phượng Khương Trần cảm thấy xe ngựa này quá nhỏ, Vương Cẩm Lăng lại ở quá gần, khiến không khí không trong lòng tí nào.
Trong lúc Phượng Khương Trần nghĩ xem có nên đẩy Vương Cẩm Lăng ra không thì lại nghe thấy tiếng của hắn: “Ba ngày sau, Vương gia sẽ tổ chức tiệc rượu để báo cho người trong thiên hạ rằng Vương gia đổi gia chủ.

Đồng thời, ta cũng bắt đầu gánh vác trách nhiệm của một gia chủ.


Sau khi tiệc rượu kết thúc, ta sẽ rời khỏi hoàng thành để đến Thanh Thủy trấn.

Đây coi như là thử thách của Vương gia đặt ra cho ta.

Đến lúc đó, ta có thể sẽ không ở hoàng thành hơn nửa năm.”
“Thử thách của Vương gia… Chẳng phải ngươi đã là gia chủ rồi sao? Vì sao lại còn thử thách gì nữa?” Sự chú ý của Phượng Khương Trần bị dời đi.

Nàng không còn xoắn xuýt về động tác thoa thuốc của Vương Cẩm Lăng nữa mà bắt đầu lo lắng.”
“Tình huống của ta đặc biệt, thử thách ở phía sau.” Thật ra thử thách của Vương gia đặt ra cho Vương Cẩm Lăng sớm đã kết thúc.

Lúc trước Vương Cẩm Lăng đi du lịch bên ngoài chính là thử thách của gia chủ.

Lần này là trừng phạt của gia tộc, bởi vì Vương Cẩm Lăng không đồng ý cưới nữ tử mà gia tộc an bài làm vợ…
Phượng Khương Trần không hiểu rõ những chuyện thế gia này, đồng thời nàng cũng tin tưởng nhân phẩm của Vương Cẩm Lăng nên không nghĩ sâu xa, nàng chỉ lo lắng hỏi: “Có nguy hiểm hay không?”
“Nguy hiểm thì nhất định có.

Có điều nàng có thể yên tâm, Vương gia sẽ không để cho ta rơi vào nguy hiểm.

Có hộ vệ Vương gia ở đó, không ai có thể đả thương ta.” Trong bóng tối, đôi mắt của Vương Cẩm Lăng sáng ngời rực rỡ, như đã đưa ra quyết định trọng đại gì đó.

“Vậy thì tốt.” Phượng Khương Trần thở phào nhẹ nhõm, chuyện Vương gia nàng không giúp đỡ được nhiều, nhưng nàng có thể làm một chút chuyện…
Đó chính là chuẩn bị thuốc đi đường cho Vương Cẩm Lăng.
Ra ngoài hơn nửa năm, cảm sốc là chuyện hết sức bình thường.

Phượng Khương Trần biết Vương Cẩm Lăng nhất định có đại phu đi theo, y thuật của người đó cũng không tệ, thế nhưng…
Dù sao cũng là ra ngoài, rất nhiều loại thuốc sẽ không được phối được, Vương Cẩm Lăng có thể phải đem theo tới mấy xe thuốc.

Thuốc đông y có yêu cầu rất cao về dược liệu, ở ngoài không chắc có thể mua được đồ thích hợp.

Lỡ không may làm trễ nại chuyện chữa bệnh, vậy thì thu không bù được cho mất.
Hơn nữa, đông y có hiệu quả chậm.

Vương Cẩm Lăng ra ngoài vì nhiệm vụ, lỡ may thật sự sinh bệnh thì cũng không có quá nhiều thời gian để điều dưỡng.

Tây y tuy bá đạo nhưng lại có hiệu quả nhanh.

Vì vậy Phượng Khương Trần quyết định chuẩn bị giúp Vương Cẩm Lăng vài thứ thuốc có thể sử dụng khẩn cấp trên đường.
“Cẩm Lăng, trước khi ngươi xuất phát thì đến Tôn phủ một chuyến.

Ta sẽ chuẩn bị thuốc cho ngươi.”

“Được.

Ngày kia ta sẽ đến Tôn phủ gặp ngươi.” Vương Cẩm Lăng đương nhiên sẽ không từ chối ý tốt của Phượng Khương Trần, dù cho hắn cảm thấy không cần dùng đến.
Đây cũng chẳng phải lần đầu hắn ra ngoài.

Mỗi lần ra ngoài, hắn đều an toàn trở về.

Vương Cẩm Lăng không nghĩ thuốc mà Phượng Khương Trần cho hắn sẽ có tác dụng mấy, nhưng đây là ý tốt của Phượng Khương Trần, hắn nhất định sẽ quý trọng.
Nhưng sau này Vương Cẩm Lăng sẽ vui mừng vạn phần, may mà Phượng Khương Trần chuẩn bị đầy đủ thuốc cho hắn, không thì hắn sẽ trở thành gia chủ đoản mệnh nhất trong Vương gia.
Thứ Phượng Khương Trần chuẩn bị cho hắn là thuốc cứu mạng!
“Được, ngày kia ngươi đến, ta sẽ chuẩn bị kỹ đồ đạc.” Phượng Khương Trần tính toán, ngoại trừ thuốc bình thường ra thì cũng nên mang theo một chút thuốc phòng thân.

Vương Cẩm Lăng là quý công tử, chẳng biết kỹ năng phòng thân gì cả.

Lỡ như lúc đó hộ vệ không xuất hiện, Vương Cẩm Lăng có đồ phòng thân ở đó thì có thể kéo dài chút thời gian.