Thằng Hề Của Em

Chương 133: 138




Cứ nghĩ mọi chuyện hôm qua sẽ ổn nhưng ngờ đâu sáng ra đến trường bọn nó đã chặn cổng rồi. Ương đéo chịu được.

- Vẫn là bọn mày à? Tao tưởng xong rồi chứ?

- Mày chẳng qua có mấy thằng.....

Năm tên hôm qua đã ở phía sau tôi. Giơ tay ra hiệu dừng lại. 

- Nói thật, nếu tính dựa hơi thì bọn mày tự nhìn lại bản thân đã. Còn mấy người này nếu xét về việc đi theo tao là bảo vệ bọn mày thôi.

- Mày ngon thì bảo đám đó không can dự đi, tao với mày một một.

- Hôm qua tao nhìn rồi. Tao bảo họ ra và tao với tất cả chúng mày.

- Mày đừng nổ quá chứ. 

- Năm người, để tôi chấm dứt chuyện này, dù thế nào cũng không can dự vào. 

- Nhưng bà chủ....?

- Tôi sẽ tự giải thích.

- Vậy được rồi chứ? Vào đi.

Bọn nó cười gian rồi lôi đống tuýp ra.

Tôi cũng cười gian khônh kém lôi đôi baton từ trong cặp ra. (Dizz, đéo phải của mình cầm chán tay thế đéo nào ấy) nhưng có để dùng cũng tạm.

Thằng vừa nói nhào vào trước, đầu tiên thì phải rực rỡ chứ nhỉ, tôi vụt liên hoàn combo vào hai bên mạn sườn khi nó đang giơ cao cây tuýp định vụt dọc. Sau đó làm phát xuay người tặng một đạp vào bụng. Chắc là cũng đau đấy.

Quay ra nhìn bọn còn lại.

- Cứ vào đi, chạy cũng đéo thoát được đâu, đánh tao có khi còn có cơ hội thoát.

- Mày....mày là?

- Phong.

- Hai tháng trước.

- Chuyện gì?

- Giải đấu của trường này?

- Chính xác. Vỗ tay cái nhỉ?@@

-....

- Lần sau nhớ chú ý là đang chơi ai nhớ, còn lần này thì tao cũng hết cách rồi. Lần một lần hai có thể tha nhưng đã đến lần thứ ba thì.....

- Anh em, thua cũng phải đáng mặt hẵng thua. 

Xong bọn nó định nhào lên thì một lần nữa. Dm con nhỏ này nó bị dở thật à? Gọi cả bảo vệ ra cản.

- KHÔNG ĐÁNH NHAU NỮA P.

- Lý do?

- Mình muốn bạn không đánh nhau nữa.

- Cô muốn là tôi phải làm? Đừng đùa chứ.​

-....

- Việc của tôi đừng can dự vào.

- Mình không can dự cũng được. Nhưng đừng đánh nhau nha P.

- Cũng được? Ý gì đây?  Tôi đâu xin ý kiến.

- Nhưng mình không muốn thấy P đánh nhau mà.

- Vậy thì đừng có nhìn.

- Mình....hức hức. Và khóc ngon lành.

Tôi nhìn mà phát chán.

- Thôi mấy thằng mày về đi, thằng kia tao chỉ đánh nhẹ thôi nên chỉ cần thoa thuốc bóp mấy hôm là hết.

Xong tôi sách cặp lên định về lớp.

- Haiiiiiii, lại đánh nhau à?

- Vâng ạ, nhờ chị đấy ạ.

- Thì....mà Mai. Bạn sao vậy?

- Quen à Ly?

- Dạ, học cùng đến hết lớp 6 mà hai.

- Bảo sao.

- Ý gì vậy hai?

- Hâm hâm dở dở i sì nhau.

- Á....hai hấp. Xong định đá và ngực tôi, nhanh tay túm lại, cứ đưa lên đưa xuống. Bọn đứng hóng giờ càng đông.

- Chân Ly đẹp thật, nhưng hai biết mà đâu cần khoe.@@

- Thả ra haiiiiiiiiiiiiiiii........

Chợt nhỏ Mai lên tiếng.

- P, bạn có biết là mình có cảm giác bị bạn coi thường không?

Tôi thôi trêu Ly, quay ra nói nghiêm túc.

- Cảm giác của bạn tốt đó, tin nó đi.

- Bạn....

- Mình đang cảm thấy coi thường bạn thật, rõ rồi chứ?

Xong tiếp tục lững thững về lớp.

Vừa vào lớp cái là thấy cảm giác mình thành tội đồ trước mấy thằng bạn vì nhỏ Mai. Vcl bọn này

Chán chả thèm nói ngồi đeo tai phone và ngủ. Lại có điện thoại.

- Con nghe này đại ca.

- Màu vừa làm gì đấy?

- Mẹ biết rõ rồi còn gì.

- Liệu đấy, mới nói hôm qua.

- Con biết rồi, không đánh nhau.

- Mà mày nhớ sắp tới có ngày gì chưa?

- Mẹ khỏi nhắc, mẹ sắp có quà đấy.

- Thế là cũng biết đường nhớ sinh nhật tôi hả?

- Làm bà nội được rồi mà vẫn đòi con quà sinh nhật. 

- Bao giờ được làm rồi mới biết.

- Con chịu rồi.

- Thế có định về cho tao gặp mặt không?

- Mẹ gặp hơn chục năm trời chưa chán à?

- Cái thằng này, tao là mẹ mày hay mày là con tao?@@

- Con là con rể của ông thông gia của mẹ.

- Cũng là con tao.

- Con là con trai của người yêu gần 20 năm nay của mẹ.

- Cãi suốt thôi.

- Đến lúc mong con cãi cũng không được đâu.

- Mày chỉ cần cho tao mấy đứa cháu để nó cãi tao thay mày.

- Thôi con chịu rồi đấy.

- Nhớ mà dẫn xác về, mấy nhày cũng được. Nhớ chưa?

- Để con xem đã.

- Không xem xét gì hết.

- Nếu tối nay...có nắng thì con về.

- Tao chờ đấy.....tút tút.

Về à? Có nên không nhỉ?

- Hai nói chuyện với ai mà....

- Ax nghe lỏm nữa à?

- Thì hai nói to em nghe được thôi.

- Đại ca của hai ở quê.

- Là sao ạ?

- Mẹ hai đó.

- Mà hai định đi đâu à?

- Về gặp bà ý.

- Hai gọi mẹ vậy à?

- Bắt bẻ tôi? Mà có việc gì đây?

- HAI LÀM GÌ BẠN MAI?

- Này, tôi chưa hề là gì đâu nhớ.

- Sao hai bảo coi thường bạn ý, giờ vẫn khóc kìa.

- Vì đó đó, phiền phức.

- Nhưng Mai là con gái mà.

- Con gái, chứ không phải bố mẹ hai mà cứ thích xen vào chuyện người khác.

- Bạn ý cũng muốn tốt cho hai mà.

- Tuỳ người và tuỳ thời gian nhé.

- Xí, hai xấu tính.

- Mà em gái vậy hả? Hai mình thì không thấy bênh bao giờ hết.

- Hai thì cần ai bênh bao giờ đâu.

- Láo nhỉ, phù mỏ đấy.

- Lại còn bắt nạt tui suốt nữa chứ.

- Kêu ca này, tôi hay tay túm hai má Ly mà bẹo lắc qua lắc lại.

- Á....au....au....à....ai.

- Chừa chưa?

Gật gật.

Vừa bỏ ra thì Ly chạy ào ra cửa chõ vào nói.

- Hai nhớ đó, chị em tui...

- Làm sao?

- Hai xấu tính. Blè

Đến chịu nhỏ này, nhưng giờ nhìn lại đội hình trong lớp đang đơ lâm sàng.

- Mấy tml. Êy mấy tml kia. Tôi gọi.

Nhưng.

- Bẹo má, dm tao cũng muốn.

- Sao mày lỡ P ơi?

- Em ý lè lưỡi trêu tao đó mày.

- Với tao mà mày.

- Với bố, dm chúng mày.

-.....

Quỳ với mấy thằng bệnh này.

Quay lại công việc ngủ nghỉ.

Nhưng lại cái kiểu rút tai nghe.

- Tôi sẽ cố gắng.

- Ông cứ chống mắt lên.

- Tôi sẽ làm cho ông không bao giờ dám coi thường tôi nữa.

Tôi ngẩng lên.

- Nói ư? Hành động đi.

Xong kéo tai phone và ngủ tiếp.

Ngồi mãi cũng éo ngủ được, chán quá cúp tiết ra coffee ngồi.

Giờ là câu hỏi. " Nên về hay không?" Đang là diều chính mà tôi nghĩ đến. 

Và cuối cùng tôi quyết định......đi làm đã, về hay không thì cũng gần tuần nữa.