Thanh Ca Chi Dận Nhưng

Chương 69: Nếu ly thương




Lại là giấc mộng này!

Thái tử gia đầu đầy mồ hôi lạnh bật dậy, tim đập bịch bịch, giật mình sửng sốt một hồi, mới im lặng lại nằm xuống, trong lòng mặc niệm, ngày thứ hai mươi tư.

Ngày thứ hai mươi tư, cũng là lần thứ ba gặp giấc mộng này  .

Thái tử gia trở mình, ôm lấy gối đầu hình bạo long, thật sâu ngửi lấy mùi hương trên gối, nhẹ giọng thấp gọi “A mã ngài nhất định phải bình an trở về”

************

Tứ gia đi vào Văn Hoa điện, chỉ thấy Thái tử gia đang nhìn một phần tấu chương ngẩn người, vì thế cước bộ hơi dừng một chút. Tiếp theo, liền tăng thêm tiếng bước chân, nhưng, Thái tử gia vẫn như cũ nhìn tấu chương như đi vào cõi thần tiên, vì thế, tứ gia đành phải ho nhẹ một tiếng, Thái tử gia mới lấy lại tinh thần.

Thái tử gia ngẩng đầu, vừa thấy tứ gia, cười cười “Có việc?”

Tứ gia thấy bộ dáng Thái tử gia dường như không có việc gì, cũng chỉ hảo nuốt lại lời muốn hỏi, thanh âm thanh lãnh mở miệng “Đệ đệ kiến quá Thái tử ca ca. Đây là tấu chương của hộ bộ tháng này.”

Thái tử gia đứng dậy, tiếp nhận, tùy ý phất tay “Tiểu tứ ngươi ngồi đi.”

Tứ gia cung kính chắp tay chỉ lễ, lại khiêm tốn vài câu, mới ngồi xuống.

Thái tử gia có chút bất đắc dĩ, lão tứ luôn nhỏ nhen như thế. Nơi này lại không có người khác, còn sợ ta gài bẫy cho hắn rớt tròng sao? Thật là. Trong lòng nói thầm, liền mở ra tấu chương, tỉ mỉ nhìn vào.

Tấu chương hộ bộ được Khang Hi đế cùng tứ gia chỉnh lí, mấy lời khen ngợi thái quá cùng vuốt mông ngựa đã giảm đi rất nhiều, hiện tại tấu chương ở hộ bộ trừ bỏ các tình trạng hạng mục thu chi ra, thêm tình trạng nhân khẩu lưu động mà thôi, đương nhiên, mỗi tháng sẽ báo cáo tình trạng của kinh thành.

Thái tử gia có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm bản tấu nhân khẩu lưu động trong kinh thành, tháng nầy người tử vong thiệt nhiều a.

Tứ gia thấy Thái tử gia có chút đăm chiêu, liền đứng dậy hỏi “Thái tử ca ca, bên trong có vấn đề gì sao?” Trong lòng đắn đo, chẳng lẽ mình xem thiếu phần nào sao, lại liếc nhìn Thái tử một cái, trong lòng thật sự cảm thấy mê hoặc bất giải, đời trước Thái tử gia đối chính vụ xử lý tuy rằng cũng thực xuất sắc nhưng ở trong lòng tứ gia rốt cuộc vẫn không bằng tiểu bát, mà đời này, tứ gia thật sâu cảm thấy được Thái tử gia nếu phải vô tình với long ỷ, có lẽ còn làm tốt hơn mình. Chính là, đáng tiếc, Thái tử gia một chút ý tứ cũng không có.

Mà hoàng a mã rốt cuộc còn muốn Thái tử gia làm Thái tử gia bán ẩn hình bao lâu?

Đã xác định tương lai sẽ phải tranh đoạt long ỷ kia,  trong lòng tứ gia có chút rối rắm, đôi mắt Thái tử gia như vậy thì một chút tâm tư tranh đoạt cũng đều không có, còn luôn ngầm giúp đỡ mình cùng tiểu bát, hắn thật sự vô lực xuống tay

Nhưng, nếu thực sự có một ngày như vậy, tứ gia biết, mình vẫn là sẽ xuống tay.

Thái tử gia chậm rãi lắc đầu, trong lòng nghĩ, có lẽ tháng này thiếu người quản lý, cho nên, kinh thành mới chết nhiều người như vậy. Có chút tự giễu, bản thân lại có chút quá mức cẩn thận rồi.

Đang muốn đọc tấu mà hộ bộ thượng tấu về thu chi của ngân lượng quốc khố cùng tấu về kế hoạch mới rồi bàn luận cùng tứ gia, Tiểu Luật Tử tiến vào bẩm báo, bát a ca tới chơi.

Tứ gia vừa nghe, khẽ nhíu mày, tiểu bát sao lại đến đây?

Tiểu bát bị kích động chạy vào, ánh mắt nhìn Thái tử gia liền sáng lên, thanh thúy nói  “Thái tử ca ca, tiểu bát đã thỉnh hảo giả rồi  , chúng ta nhanh đến Yên Vân lâu đi!”

Vừa dứt lời, tiểu bát liền cảm thấy được lành lạnh, vì thế sửng sốt, theo bản năng quay đầu, nhất thời, sắc mặt cứng đờ, tứ ca?!

Mà Thái tử gia sớm 囧囧 hữu thần đỡ lấy cái trán, trong lòng không biết nói gì, tiểu bát nha, ngươi sao không quan sát hoàn cảnh một chút rồi mới nói đến cái Yên Vân lâu kia, khụ khụ, đó là Thái tử ca ca đùa ngươi thôi nha.

“Yên, Vân, lâu?” Tứ gia âm trầm nói, từng chữ nói “Tiểu bát, nói cho tứ ca, đó là địa phương nào?”

Sắc mặt tiểu bát cứng đờ sau, lập tức khôi phục bình thường, vẻ mặt rất là vô tội “Tứ ca, tiểu bát cũng không biết, là Thái tử ca ca nói, muốn dẫn tiểu bát tới đó mở mang kiến thức ”

Tứ gia chậm rãi đem tầm mắt chuyển qua trên người Thái tử gia, trong mắt âm lãnh “Thái tử ca ca, đệ đệ xin hỏi, Yên Vân lâu kia là địa phương gì?”

Thái tử gia cười, tươi cười vẫn thản nhiên như cũ, vẻ mặt bình tĩnh “Nga, gia cũng không biết, chính là nghe hạ nhân nói, cảm thấy hẳn là sẽ rất thú vị, cho nên muốn đi xem, vừa lúc tiểu bát nói hắn ở trong cung bề bộn nhiều việc, nên nghĩ hôm nay không bằng để cho tiểu bát nghỉ ngơi nửa ngày, cùng đi xem, sao thế? Tiểu tứ, ngươi cũng muốn đi xem?”

Tứ gia hơi hơi co rút khóe miệng, vẻ mặt có chút cứng ngắc “Thái tử ca ca sự vụ bận rộn, không bằng để cho đệ đệ mang tiểu bát đi đi.”

Thái tử gia đứng dậy, cười tủm tỉm nói “Như vậy sao được? Tiểu tứ, hộ bộ cùng ngoại vụ tỉnh ngươi đều phải làm hết, chuyện của gia phải làm hôm nay cũng đã xong xuôi, vẫn là để gia mang tiểu bát đi thôi.” Dứt lời, lại xoay người đối tiểu tám dặn  “Tiểu bát, ngươi chờ một chút, Thái tử ca ca đem phân tấu này phê xong là được.”

Tứ gia vừa định há mồm, chỉ thấy Thái tử gia cười tủm tỉm bắt tay vào làm  “Tiểu tứ, đây là tấu ngoại vụ tỉnh đưa lúc sáng, gia cảm thấy bên trong có vài chỗ không ổn, buổi chiều ngươi đi ngoại vụ tỉnh xử lý một chút đi.”

Tứ gia trong lòng bị kiềm hãm, trầm mặc tiếp nhận, trong lòng có chút tức giận có chút lo lắng, nhưng buổi chiều, hắn đích xác cũng không xuất cung được. Nhìn tiểu bát mắt lấp lánh trong suốt nhìn chằm chằm Thái tử gia, tứ gia có chút mất mác.

Vì thế, nhìn Thái tử gia, một cái tiểu nhân trong lòng tứ gia cầm lên quyển vở nhỏ trên mặt đất, vẽ vẽ viết viết:xx năm xx tháng xx ngày

**************

Cùng tiểu bát thảnh thơi tiêu sái ở trên đường lớn, dọc đường đi tiểu bát thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn chằm chằm Thái tử gia, vài lần muốn nói lại thôi, cuối cùng, rốt cục nhịn không được, kéo kéo Thái tử gia, cúi đầu nói  “Nhị ca chúng ta không phải muốn đi Vân Yên lâu sao?”

Thái tử gia hơi hơi nhướng mày, vẻ mặt rất là vô tội “Ta cũng không biết nơi đó đi thế nào nha?” Trong lòng âm thầm oán thầm, nếu thực mang ngươi đi, lão tứ khẳng định sẽ diệt ta, hơn nữa ta mà đi khẳng định hoàng a mã cũng sẽ không tha ta.

Tiểu bát có chút thất vọng “Nhị ca, ngươi không phải nói muốn dẫn ta đi sao?”

Thái tử gia sờ sờ cái mũi, có chút ngượng ngùng “Cái kia … tiểu bát, nhị ca mời ngươi ăn cái gì đó nhé ”

Tiểu bát nhìn chằm chằm Thái tử gia, tuy rằng rất là thất vọng, nhưng vẫn nhu thuận gật đầu “Tạ ơn nhị ca.” Trong lòng thở dài, quả nhiên, Thái tử ca ca vẫn quá ngốc, ngay cả nơi đó ở nơi nào cũng không biết lại còn nói sẽ dẫn người ta đi. Ân, trở về hỏi tứ ca đi. Tứ ca khẳng định biết.

Khi nói chuyện, hai người đi vào một tửu lâu.

Đang muốn tiến vào một gian, bên ngoài bỗng nhiên vang lên một mảnh thanh âm khóc lớn, Thái tử gia cùng tiểu bát liếc nhau, hướng ra ngoài vừa thấy, bên ngoài, một đội ngũ đưa ma vừa mới đi qua.

“Ai, thật đáng thương nha, một nhà 5 khẩu đều chết a.”

“Đúng vậy, đúng vậy, nghe nói, Liễu gia ở hẻm nhỏ bên kia cũng chết một nhà a.”

“Hôm nay rốt cuộc là chuyện gì xảy ra nha?”

“Ai biết được?”

“Uy, các ngươi nói, này có thể là trời phạt hay không nha?”

“Trời phạt?! Hư! Các ngươi không muốn sống nữa?!”

Thái tử gia nhíu mày nghe người qua đường nghị luận, trong lòng trầm xuống, trong đầu hiện lên số liệu tử vọng trong tấu chương hộ bộ thượng tấu lên, trong lòng đột nhiên lộp bộp, Thái tử gia trầm giọng “Tiểu bát! Chúng ta trở về!”

Tiểu bát có chút mờ mịt, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Vội vàng trở lại trong cung, Thái tử gia để cho tiểu bát quay về A ca viện xong, bật người liền quay đầu đối Tiểu Luật Tử vẫn theo sát phía sau bình tĩnh mở miệng “Gia phải biết nhân số tử vong trong mười ngày qua ở kinh thành, còn có, chỗ ở của bọn họ.”

Tiểu Luật Tử cung kính gật đầu, lên tiếng trả lời đi xuống.

Thái tử gia lại quay đầu đối Tiểu Thuận Tử  phân phó “Thỉnh tứ a ca lập tức tới gặp ta.”

Tiểu Thuận Tử  vội vàng lên tiếng trả lời đi xuống.

Ngồi ở Văn Hoa điện, Thái tử gia nhíu chặt mày, trong lòng nặng trĩu, âm thầm đối ông trời cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng như hắn nghĩ nha.

Tứ gia nghe được Thái tử gia cho mời, trong lòng lộp bộp, nghĩ đến tiểu bát đã xảy ra chuyện gì, không dám trì hoãn, vội vàng liền hướng Văn Hoa điện đến.

Tiến Văn Hoa điện, đầu tiên là hướng bốn phía nhìn một chút, không thấy tiểu bát, đã thấy Thái tử gia nhíu mày, vì thế trong lòng trầm xuống, bình tĩnh hít sâu một hơi, mới tiến lên chắp tay hỏi “Thái tử ca ca, kêu đệ đệ đến là có chuyện gì?”

“Tiểu tứ, gần nhất kinh thành đã chết rất nhiều người, ngươi cũng biết đi?” Thái tử gia hỏi. Vẻ mặt rất là nghiêm túc.

Tứ gia sửng sốt, lập tức gật đầu nói “Hộ bộ có tấu lên chuyện này.”

“Những người đó bởi vì sao mà chết, ngươi biết không?” Thái tử gia lại có chút đăm chiêu hỏi.

Tứ gia nhíu mày, nghĩ nghĩ, đắn đo mở miệng “Hình như là sinh bệnh?”

Thái tử gia tâm trầm xuống “Sinh bệnh gì?”

Tứ gia ngẩn ra “Này, đệ đệ cũng không biết”

Thái tử gia khẽ gật đầu, trầm mặc ngồi ở chủ vị, ngón tay vô thức gõ bàn.

Tứ gia nhìn bộ dáng Thái tử gia trầm tư, cũng không có ra tiếng quấy rầy, trong lòng cũng suy tư xem rốt cuộc vì sao Thái tử gia đặt câu hỏi như thế?

Trong tháng ba, số người tử vong trong kinh thành đích xác có chút nhiều, nhưng, cái này có vấn đề gì sao? Người chết có gì kì quái? Thái tử gia lại đang lo lắng cái gì?

“Tiểu tứ ta thực lo lắng.” Thái tử gia đột ngột mở miệng, chậm rãi nói, ngẩng đầu nhìn tứ gia, vẻ mặt rất nghiêm túc  “Hôm nay ta cùng tiểu bát đi ra ngoài, thấy một hộ người ta đang đưa ma, một nhà 5 khẩu, đều chết, còn không chỉ một nhà, nghe người đi đường nói, hai ngày nay chết nguyên một nhà như vậy, không chỉ một nhà.”

Tứ gia sửng sốt, lập tức nhíu mày “Thái tử ca ca là lo lắng … ”

Thái tử gia thấp giọng thì thào “Ôn dịch nha, chỉ mong đây đều là ta lo sợ không đâu”

Tuy nói Thái tử gia thấp giọng thì thào, nhưng ở Văn Hoa điện chỉ có hai người bọn họ, lời này vẫn chui vào trong lổ tai tứ gia, vì thế, tâm tứ gia trầm xuống.

Ngay khi hai người ngồi trầm mặc, Tiểu Luật Tử vội vã lại đây. Cung kính trình lên một phần tấu chương lục sắc, liền lui xuống.

Tứ gia đầu tiên là quét nhìn phân tấu chương lục sắc, trong lòng kỳ quái, nhưng tiếp theo, gặp Thái tử gia bỗng nhiên mạnh mẽ đứng lên, cầm lấy bút lông trên bàn, liền nhằm phía bản đồ kinh sư treo trên tường của Văn Hoa điện. Tứ gia sửng sốt, tiếp theo, Thái tử gia, một bên cúi đầu nhìn tấu, một bên khoanh lên bản đồ, tứ gia nhìn, nhìn Thái tử gia không ngừng khoanh lên bản đồ.

Tứ gia tỉ mỉ cân nhắc địa phương được Thái tử gia khoanh vào, phát hiện phi thường có tập trung, đều là tập trung ở vài ngõ nhỏ, nhìn Thái tử gia không ngừng khoanh tròn, trong lòng tứ gia càng ngày càng nặng nề.

Vòng xong vòng tròn cuối cùng, thanh âm Thái tử gia có chút khàn khàn “Tiểu tứ đã nhìn ra chứ?”

Tứ gia im lặng gật đầu, thanh âm thanh lãnh phi thường bình tĩnh “Đệ đệ đi xuống an bài.”

Thái tử gia vô lực buông bút trong tay, trong đầu hiện lên câu nói “Trời phạt?” của người qua đường kia. Đời trước, ôn dịch và những thứ như thế đều không phát sinh qua. Đời này sẽ không phải là do con bướm là gia chứ? Thái tử gia cười khổ trong lòng.

“Tiểu tứ, cùng Đức phi nương nương nói một chút, thỉnh nàng cũng nên kiểm kê một lại hậu cung, nếu cũng có loại tình huống này thì nên lập tức xử lý, nếu không có, cũng thỉnh phòng bị nhiều hơn.”

Tứ gia gật đầu.

“Mặt khác, tiểu tứ, chú ý ba phương diện: Cái phương diện thứ nhất, nơi ôn dịch bùng nổ lập tức cấm xuất nhập, nơi không có phát bệnh phát bệnh lập tức cách ly, để thái y viện lập tức bắt tay vào làm, chia làm ba tổ, tổ thứ nhất tiến vào nơi bùng nổ dịch tiến hành dự phòng vạn nhất, tổ thứ hai kê chút thuốc để phát cho dân chúng, tổ thứ ba tiến hành nghiên cứu dược liệu, xem có biện pháp nào trị tận gốc không.”

“Phương diện thứ hai, khống chế hiệu thuốc kinh thành để ngừa có người lợi dụng, lên giá cả ào ào, tăng mạnh tuần tra, chú ý mấy lời đồn đại không tốt. Để cho Cửu Môn đề đốc làm tốt công tác trấn an dân chúng.”

“Cuối cùng, tiểu tứ, những người đã chết cần xử lí, thân thuộc bọn họ cũng phải cách ly.”

Cuối cùng, Thái tử gia nghiêm túc nói “Tối trọng yếu, nếu có người có ý đồ gây sóng gió, đừng lưu tình! Hết thảy đều phải dẹp an định đại cục trước.” Dừng một chút, lại nói “Ta để cho tiểu ngũ giúp ngươi. Hộ bộ cùng ngoại vụ tỉnh, trước hết buông đi.”

Tứ gia gật đầu, trong lòng âm thầm tán thưởng, Thái tử gia an bài phi thường tốt, lo lắng yên ổn lòng người, cũng lo lắng như thế nào xử lý thích đáng. Đồng thời, cũng không quên phòng bị có kẻ giở thủ đoạn.

Thấy thần sắc Thái tử gia mỏi mệt, tứ gia liền mở miệng nói “Vậy đệ đệ đi xuống an bài.”

Thái tử gia gật đầu, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, liền mở miệng nói “Tiểu tứ, này việc, tạm thời đừng để cho hoàng a mã biết.”

Tứ gia có chút nghi hoặc, thấy vẻ mặt Thái tử gia trịnh trọng mở miệng giải thích  “Hoàng a mã viễn chinh bên ngoài, nếu để cho hắn biết, hắn chỉ sợ sẽ lo lắng, nơi chiến trường, nếu phân tâm sẽ không tốt.”

Tứ gia ngẫm lại cũng có đạo lý, liền gật đầu đáp ứng.

Nhìn tứ gia ly khai, Thái tử gia lại bảo Tiểu Luật Tử tiến đến, thản nhiên phân phó “Việc này không cần nói cho hoàng thượng.”

Tiểu Luật Tử sửng sốt, lập tức ngây ngô cười “Thái tử điện hạ, nô tài chỉ nghe mệnh lệnh của ngài, ngài nói cái gì chính là cái đó.”

Vẻ mặt Thái tử gia vẫn thản nhiên như cũ, chỉ là ngữ khí hơi chút tăng thêm “Vậy tốt nhất!” Phất tay ý bảo Tiểu Luật Tử lui ra, Thái tử gia mới hơi hơi thả lỏng bản thân, có chút mờ mịt quay đầu nhìn chằm chằm bản đồ kinh sư, trong lòng lặp lại câu “Trời phạt” kia.

Còn có câu thái hoàng thái hậu nói  “Bảo Thành, phụ tử loạn luân, sẽ bị trời phạt đó ”.