Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới

Chương 145: Ta họ Thánh!




Lam Nhiên thành bắt đầu từ sáng sớm các cửa thành người xếp hàng để tiến vào đã trở nên đông đúc, đây có lẽ là những người ở gần cũng có thể là những người từ xa mới tới thành để đưa hậu bối trong nhà đến tham gia vào lần tuyển chọn đệ tử duy nhất trong năm.

Trong thành lúc này trên đường phố người qua lại cũng trở nhộn nhịp hơn hẳn mọi khi, vì đã có người tới thành chờ đợi từ mấy hôm trước để đề phòng trên đường đi có thể gặp chuyện gì đó khiến hành trình trở nên châm trê.

Nhưng có những người lại không phải đem hậu bối tới để tham gia vào tuyển trạch, họ chỉ đến để tham gia vào không khí náo nhiệt, đôi khi là hy vọng cá cược kiếm chút lợi tức, vô hình chung ai cũng hiếu kỳ về những chuyện lan truyền trong Làm Nhiên gần đây, khúc mắc giữa Việt Tông và các phân đà tông môn liệu có khiến việc tuyển trạch lần này có gì khác biệt??

Việt Tông đã trở thành đề tài bàn tán đắt khách ở các tửu lâu, tuy qua lần tuyển trạch trước cũng đã thể hiện ra uy phong nhưng so với lần này là một sự khác biệt, Việt Tông này đã đứng vững trước sự liên minh của các phân đà khiến người ta cảm thấy thực sự phải đánh giá lại.

Ngoài việc đó người ta còn bàn tán về hai bức truy nã mới của Thiên Kiếm Tông, một bức truy nã lão giả tóc bạc với tội danh giết đà chủ mới ở Lam Nhiên, một bức truy nã nhẫn giả quang nhiên giết Đà chủ Hoá Thần Tru Hoang tại phủ thành chủ, hai sự việc này khiến người ta tấm tắc không thôi, Thành Lam Nhiên gần đây sảy ra quá nhiều chuyện những nhân vật đỉnh tiêm liên tục xuất hiện và bị hạ sát liên tục.

Hoắc Kỳ bận bịu mấy ngày về việc quản lý trị an thành Lam Nhiên, vì khối lượng khắp nơi đổ về ngày này quá nhiều hơn, tuy nói đây là cơ hội không nhỏ nhưng nó cũng kèm theo nhiều rắc rối và hắn cần xử lý để không mất thể diện trước đông đảo quần chúng và người tông môn tới tuyển trạch đệ tử.

Hôm nay hắn đã ra cổng thành từ sớm để tiện chỉ đạo bộ hạ làm việc, cũng như đón tiếp người các phương tới tuyển trạch theo như báo trước thì ngày hôm nay là ngày chính tổ chức tuyển chọn, hắn lòng có cảm giác áp lực lớn vì khúc mắc hiện tại giữa Việt Tông với các tông môn khác, tuy rằng trước bọn họ có vẻ là chấp nhận ý kiến của Tiêu Thần nhưng sẽ hành sử ra sao thật khiến người khác không biết thế nào mà lần.

- Hoắc Thành chủ...

- Hoắc huynh..

- chư vị hảo...

Nghĩ tới người, thì người đã đến, người các phân đà tiến tới hành lễ chào hỏi với Hoắc Kỳ, hắn cũng chắp tay đáp lễ lại với từng người chú đáo, lần này hầu như là những người đã quen thuộc nhưng cũng có người gần đây mới được bổ nhiệm tới.

- Hoắc huynh, người của Việt Tông không biết đã đến chưa??

Hiểu Ân như vô ý mà hỏi, những người khác cũng đổ dồn nhìn về phía Nàng.

- Hiểu Ân đường chủ có vẻ rất quan tâm vấn đề này ah??

Tân đà chủ cười ý nhị hỏi Hiểu Ân, ánh mắt không quên quét qua thân thể nàng một phen, tuy Hiểu Ân tuổi đã hơn ba mươi nhưng nét xuân xanh vẫn còn khiến lòng người một hồi nức nở.

Hiểu Ân có chút chán ghét trong lòng đối với kẻ này, hắn là tân đà chủ của Thiên Kiếm Tông mới tới Làm Nhiên được vài tháng, tu vi cũng cường đại nhưng dường như nhân phẩm Thiên Kiếm Tông ai cũng giống nhau.

- Ta chỉ là không mong muốn lại như lần trước, họ tới sau cùng rồi làm náo loạn lên thôi!

- Phải vậy chăng?? Hay còn có ý gì khó nói??

- hừ...

Hiểu Ân hừ lạnh cắt đứt cuộc nói chuyện nhàm chán này, ánh mắt nhìn Hoắc Kỳ chờ đợi câu trả lời, những người khác cũng hiếu kỳ quả thật lần trước Việt Tông gây náo động không nhỏ, đã nẫng tay trên của họ không ít đệ tử.

Hoắc Kỳ cười khổ, thấy mọi người nhìn mình thì mở miệng nói:

- Ta đã ở ngoài này từ sớm nhưng vẫn chưa gặp qua người Việt Tông.

Câu trả lời của Hắc Kỳ khiến mọi người cảm giác ủ dột, thầm nghĩ không phải Việt Tông này lại giở chiêu trò cũ chứ???

Hoắc Kỳ thấy biểu cảm của họ thì cũng không biết nên nói gì hơn, toan dẫn mọi người vào thành thì có tiếng gọi tới, tiếng gọi khiến tất cả quay lại dõi theo vì người họ vừa nhắc cũng đã đến.

- Hoắc huynh đệ...

Gióng vẫn một thân hắc giáp quen thuộc, theo sát hai bên là nhị nữ Tiểu Thanh Kim Thiềm, phía sau là Thạch Sanh Lý Thông cùng với hai người Khải Đức và Ngô Ngạn, cuối cùng là hàng dài các chấp sự đệ tử.

Gióng và mấy người dẫn đầu thân hình cao lớn nổi bật giữa đám đông người tiến vào thành, từ xa đã thấy mấy người Hoắc Kỳ đang nói chuyện Gióng liền cất lời gọi còn vẫy tay thân thiện.

Khẽ vượt qua hàng người đứng đợi kiểm duyệt, Gióng dẫn người Việt Tông tiến lại phía Hoắc Kỳ. Hàng người thấy vậy cũng vội vã nép lại hai bên để nhường đường, bởi vì ngoài ngoại hình ấn tượng họ còn thấy một tấm đại kỳ thêu chữ Việt lớn.

Hoắc Kỳ và người tông môn hơi lùi lại phía sau như thể lâm vào thế phòng ngự, Hoắc Kỳ chắp tay hành lễ khi Gióng vẫn còn xa lớn tiếng nói:

- Thì ra Việt Tông Tông chủ đã đến, tại hạ và các vị Đà chủ còn đang nhắc tới ngài đây.

Gióng dừng lại trước Hoắc Kỳ và những người khác, hơi chắp tay cười nói:

- Gặp lại Hoắc thành chủ và chư vị ah! Thật vinh hạnh khi được mọi người nhắc đến nhưng không biết là nhắc vì chuyện gì??.

Thạch Sanh và những người khác thấy vậy cũng hơi chắp tay cởi như chào hỏi, dù sao đây cũng là ở cổng thành phải giữ hình tượng với chúng nhân ah, hơn nữa còn có rất nhiều hài tử hẳn là cũng đến tham gia tuyển trạch đó.

Nhưng người tông môn khách khí chắp tay đáp lại nhưng trong lòng một mảng sợ hãi không tên, khí tức mấy người này mang lại so với trước kia mạnh mẽ hơn khiến họ càng trở nên mông lung.

Tân Đà chủ lần đầu tiên đối mặt với người Việt Tông, tuy nghe kể đã nhiều nhưng khĩ gặp mặt càng khiến hắn kinh ngạc hơn, đặc biệt nhị nữ xinh đẹp kiều diễm như muốn hút đi ánh mắt của hắn.

- Hừ... cẩn thận với ánh mắt của ngươi đi, không thì đừng trách ta không nể mặt..

Tiểu Thanh khẽ hừ lạnh khí tức hùng hậu đẩy ra, ánh mắt kẻ này có chút khiến nàng khó chịu, Kim Thiềm khí tức cũng dập dềnh hẳn nhiên nàng cũng đồng quan điểm.

Tân Đà chủ cùng những người khác cảm thấy lạnh buốt sống lưng, lùi lại đằng sau khí tức này khiến họ rung động, đây chính là Hoá Thần cường giả hàng thật giá thật ah, từng người thầm mắng tên đà chủ Thiên Kiếm tông vô số lần.

- Tiểu nhân đắc tội, xin tiền bối tha thứ...

Hắn vội vàng cúi người tạ tội, hắn không muốn vừa mới đương nhiệm chưa lâu đã phải tới nơi hoàng tuyền lạnh lẽo dạo chơi, lúc này dù hắn đúng là đà chủ một phân đà nhưng trước lực lượng hắn cũng chỉ là kiến hôi mà thôi.

- Thanh tiên tử bớt giận, đây là Nghiêm Bá tân đà chủ của Thiên Kiếm Tông vừa bổ nhiệm tới chưa lâu nên còn nhiều sai sót.

Hoắc Kỳ mở lời khuyên giải, đây dù sao cũng là địa bàn của hắn ah, hắn cần phải ra mặt không thì mặt mũi thành chủ không biết dấu đâu, sau này có nói gì ai còn nghe nữa.

- Trách hai nàng khiến người chú ý thôi! Nam nhân thiên hạ có ai mà không ưa thích cái đẹp chứ??..

Gióng cười nói, khiến nhị nữ có chút thoáng hồng trên nét mặt, khí tức thu lại ngoan ngoãn e thẹn.

- Đúng vậy... Đúng vậy... Tông chủ, các vị đà chủ sắp tới giờ bắt đầu rồi, xin mời...

Hoắc Kỳ gật đầu, tay liên tục ra dấu tay ra hiệu cho chúng bộ hạ, rồi nhiệt thành mời Gióng và mọi người vào trong thành.

Gióng cũng không hề khách khí bước đi trước, vừa đi vừa hỏi han Hoắc Kỳ tình hình Lam Nhiên hiện tại, người các tông môn đi ngay bên cạnh nhưng vô hình chung duy trì giữ khoảng cách Gióng và người Việt Tông một chút.

- Hiểu Ân Đà chủ không biết việc ta nhờ cô nương thế nào rồi???

Gióng luôn miệng cười nói chuyện với Hoắc Kỳ nhưng ngẫm nghĩ ngoảnh lại hỏi Hiểu Ân chuyện lần trước có nhờ nàng chuyển lời tới Bách Hoa Tông.

Hiểu Ân đang lững thững trò chuyện với mấy người khác, nghe thấy vậy liền chắp tay:

- Đại nhân..

- Ta họ Thánh, không cần dùng kính ngữ quá nhiều.

- Thánh tiền bối, lời nhắn của tiền bối ta đã chuyển cáo lại trong tông, còn việc vị trưởng bối mà người nhắc tới đã nhận được hay chưa thì Hiểu Ân cũng không quá rõ ràng.

- Vậy là được rồi! Khổ nhọc cho đà chủ.

- Tiền bối khách khí, chút việc nhỏ ấy không là gì...

Gióng gật đầu có đôi chút cảm tạ, Hiểu Ân xua xua tay mà nói, những người khác cũng không thấy lạ vì lời nhắn ấy lúc đó họ cũng có chút rõ ràng, người này có quen biết với trưởng bối trong các tông môn, việc ấy không quá lạ nhưng điều khiến họ băn khoăn lúc này là tu vi người Việt Tông cường đại hơn họ tưởng tượng, không lẽ trước đây vẫn chưa thể hiện ra thực lực thật sự??

Hoắc Kỳ dẫn mọi người tới quảng trường trung tâm nơi diễn ra tuyển trạch, hàng dài người nép sát hai bên nhường lối lớn cho họ bước qua, giữa quảng trường lớn Hoắc Kỳ vẫn chưa sắp xếp bàn ghế vì để đề phòng chuyện như lần trước sảy ra.

Gióng thấy vậy liền hỏi han, nghe Hoắc Kỳ nói là đợi người các phương tu tập đông đủ mới tiến hành sắp xếp, Gióng hơi truyền âm cho Hoắc Kỳ.

Hoắc Kỳ hiểu ý liền cáo lui nhanh đi sắp xếp, một lúc sau mười hai chiếc bàn được sắp xếp theo hình vòng cung ngăn nắp bao lại một nửa vòng quảng trường, Gióng vừa lòng chọn một vị trí bất kỳ mà ngồi xuống, những tông môn nhìn nhau cũng tự tìm bàn mà ngồi.

Đại kỳ thêu chữ Việt được cắm lên trước bàn, tung bay pháp phới trong gió sớm, người tới tuyển trạch đứng xếp thành hàng dài mà chờ đợi tới lượt mình, phía bên ngoài là những cái chỉ trỏ tiếng bàn luận xôn xao, thậm chí đâu đó bắt đầu có người gạ gâmc cá cược xem phương thế lực nào thành công trong lần tuyển trạch này.

Bách Hoa tông nằm giữa sâm lâm nếu nhìn từ trên cao xuống giống như một cánh hoá, khắp nơi trong tông là sắc hoa đua nở sông nước hiền hoà, những nữ đệ tử khoe sắc qua lại tiếng cười nói như tiếng nhạc hiền hoà.

Trong đại điện, cao tầng Bách Hoa đã được tụ tập trở lại, Tông Chủ Bách Hoa cầm trong tay mảnh giấy nhỏ mới được truyền tới hỏi:

- Các vị thấy chuyện này thế nào????

- Tông chủ, chuyện này cũng không có gì, ta nghĩ hay là thôi đi...

- Tông chủ người này dù sao cũng cứu mạng đệ tử của bản tông, đây cũng chỉ là lời nhắn nhỏ công bố có cũng chẳng sao cả, thế lực thần bí này nếu quả thật có quan hệ với tông môn chúng ta nếu không cho công bố trưởng bối cao tầng biết được thì không hay cho lắm..

- Tông chủ đúng vậy ah, có ân phải trả dù sao cũng chỉ là một lời nhắn mà thôi!

- Được rồi! Người đâu đưa lời nhắn dán lên bảng thông báo cho ta.

- Rõ tông chủ.

Không lâu sau trên bảng Thông báo lớn ở trung tâm Bách Hoa Tông, một dòng chữ được viết lên:

" Lời nhắn từ Lam Nhiên Thành:

Trúc vẫn xanh giữa đại ngàn mây biếc,

Giữa bách hoa không ai sánh bằng nàng

Lời đã hứa thì lòng sẽ không quên,

ta sẽ gặp lại vào ngày mà hoa nở. "

Lời nhắn không rõ người nhận là ai này khiến người người tò mò không thôi, lần đầu tiên trên bảng thông báo có việc này sảy ra, ai cũng suy đoán một hồi xem đó là gửi cho ai.

Trong Bách Hoa cũng có không ít các nữ đệ tử tới từ Lam Nhiên nhưng cũng băn khoăn không thôi! Ai gửi lời nhắn này tới đây?? Ai lại có đủ địa vị để những lời nhắn bình thường hiện hữu trên bảng này??

Nhị nữ đang đi trên đường tới sảnh nhiệm vụ để kiếm nhiệm vụ cho việc tu luyện, nhìn thấy nhiều người tập trung bên bảng thông báo lại xôn xao nhắc tới Lam Nhiên thì hiếu kỳ xán lại.

" Trúc vẫn xanh giữa đại ngàn mây biếc,

Giữa bách hoa không ai sánh bằng nàng

Lời đã hứa thì lòng sẽ không quên,

ta sẽ gặp lại vào ngày mà hoa nở. "

- Trúc tỷ..

- Tử Vân... Muội cũng nghĩ giống ta chứ??

- Ân...

Nhị nữ nhìn nhau thấy đôi mắt đối phương đã nhoè lệ, họ tới Bách Hoa cũng đã bắt đầu bước sang năm thứ ba, những năm qua mải mê tu luyện nhưng trong lòng luôn tự hỏi phương xa người có nhớ mình hay không???

Lời nhắn bất ngờ này khiến họ nhớ lại đêm trăng năm đó, lời nói của chính mình như còn văng vẳng bên tai, khi hơi ấm từ bàn tay nhỏ sưởi ấm trên bầu ngực thiếu nữ:

" Từ giờ phút này Thiếp là người của chàng"

- Lời đã hứa thì lòng sẽ không quên...

Diệp Tử Vân lẩm bẩm khẽ nắm chặt bàn tay ngọc thon dài, Trúc Linh gật đầu lau đi lệ nơi khoé mắt, những đệ tử khác xôn xao bàn luận một hồi rồi cũng đi, nhị nữ bồi hồi lẩm nhẩm nhớ kỹ bài thơ này hồi lâu mới mỉm cười dắt tay nhau rời đi, trong lòng có một niềm vui khó để nói nên lời.