Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1462: 1462: Linh Thú Đản Nở Trứng 2





Vương Hữu Vi thành thật đáp ứng.

Hắn có thể thấy được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, đã thực vui vẻ.

Phải biết rằng, tôn tử của Vương Trường Sinh cũng không ít, có thể thấy được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lại chỉ có vài người.“Mạnh Bân, chúng ta có được một món pháp bảo thuộc tính lôi.

Chúng ta không dùng được, ngươi cầm lấy dùng đi!”Bàn tay Uông Như Yên vừa lật, ánh sáng bạc chợt ló, một thanh trường kiếm màu bạc dài hai thước xuất hiện trên tay nàng.

Thân kiếm có vô số hồ quang màu bạc bay nhảy, tản mát ra dao động kh ủng bố.Vương Mạnh Bân lộ vẻ mặt vui mừng, rồi nói: “Tôn nhi đa tạ lão tổ tông.”Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, để cho Vương Mạnh Bân bà Vương Hữu Vi lui xuống.“Thanh Linh, linh thú đản ta đưa cho ngươi có nở trứng không?”Vương Trường Sinh hướng Vương Thanh Linh hỏi, vẻ mặt đầy chờ mong.Đại trưởng lão Nam Cung Miểu giao cho hắn khoả linh thú đản, vẫn chưa nở trứng.

Vương Trường Sinh nhớ kỹ việc này.“Còn chưa nở! Cửu thúc, nó hẳn không phải là linh thú bình thường.


Trải qua cố gắng của ta, khí tức sinh mệnh của nó cường đại không ít, khoảng cách nở trứng cũng không lâu nữa.

Nếu có Cửu Dương thần nhũ hoặc Ngọc Tang thần thuỷ thì tốt rồi.

Hai loại này có lợi đối với việc nở trứng của linh thú đản.”Vương Thanh Linh lấy ra linh thú đản, linh thú đản kịch liệt chớp động, hư không toát ra thuỷ linh khí mỏng manh.“Đây là…”Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có chút kinh ngạc.

Loại tình huống này, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy.“Huyết mạch của nó khẳng định không tầm thường, nói không chừng là hậu huệ của hung thú.”Vương Thanh Linh có chút hưng phấn nói.

Có thể tự tay ấp nở một cái trứng của hậu duệ hung thú, laoij cảm giác tự hào này không gì có thể thay thế được.Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình sứ màu trắng, búng nắp bình, một cỗ linh khí thuộc tính mộc tinh thuần đến cực điểm cũng bay ra.Bên trong bình sứ là ba giọt Cửu Dương thần nhũ, hy vọng có thể ấp nở khoả linh thú này.Vương Trường Sinh đổ một giọt Cửu Dương thần nhũ lên trên linh thú đản.

Cửu Dương thần nhũ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, nhập vào bên trong linh thú đản.Một màn kinh người xuất hiện, linh thú đản kịch liệt chớp động, không trung hiện ra vô số thuỷ khí.

Trong sân việc thuỷ khí đột ngột tăng vọt, mặt đất đều đọng sương.Vương Trường Sinh lại đổ một giọt Cửu Dương thần nhũ lên trên linh thú đản, linh thú đản rất nhanh đã hấp thu hết.“Răng rắc”, mặt ngoài linh thú đản xuất hiện vài đạo vết nứt thật nhỏ, vết rách ngày càng lớn.Một con linh thú toàn thân màu đen từ trong đó đi ra.

Con thú này đầu sư, sừng hưu, mắt hổ, thân quy, đuôi rắn.

Nhìn kỹ giống xác kỳ lân trong một cái mai rùa.“Đây chẳng lẽ là huyết mạch của Thuỷ kỳ lân? Chưa nở trứng đã có thể khống chế thuỷ linh khí!”Vương Trường Sinh lẩm bẩm, linh thú này tuyệt đối không tầm thường.

Hộ tộc linh thú của Vương gia đã có một con lôi phượng rồi.Nói lại, Vương Trường Sinh cũng đang muốn chăn nuôi một con linh thú có sức chiến đấu mạnh mẽ.

Phệ hồn kim thiền chủ yếu dùng để phụng dưỡng thần thức của cha mẹ.

Thôn kim nghĩ ngoại trừ tổ hợp biến hình, cũng không giúp ích quá lớn.


Song đồng thử chủ vẫn là để tìm kiếm linh dược.

Mộc yêu có thực lực mạnh nhất, nhưng rời khỏi mặt đất liền yếu thế.”“Bộ dạng giống rùa và kỳ lân hợp thể, vậy gọi ngươi là Lân quy đi!”Vương Trường Sinh cười nói, Lân quy phát ra tiếng kêu quái dị đến cực điểm, chợt hoá thành nhiều điểm lam quang biến mất không thấy.Trong mắt Vương Trường Sinh chợt loé lên kinh ngạc, mở ra toàn bộ thần thức.

Ánh mắt hướng tới một phiến hư không, đưa tay chụp tới, hư không vặn vẹo một trận.

Một bàn tay to màu lam hơn mười trượng chợt xuất hiện, nhanh như chớp chụp Lân quy hiện hình.

Nó bị bàn tay to màu lam gắt gao giữ chặt.Nó phát ra tiếng tê minh quái dị, trong miệng hiện lên điểm điểm lam quang.

Một tia chớp lớn bằng cánh tay trẻ con b ắn ra, đánh về hướng Vương Trường Sinh.Vương Trường Sinh cũng không them để ý, tay phải hướng tới tia chớp màu lam.Oành đùng đùng!Tia chớp màu lam bị Vương Trường Sinh đánh vỡ nát, Vương Trường Sinh cảm thấy bàn tay rát buốt, bên ngoài có chút cháy đen.“Thuỷ cương thần lôi! Quả nhiên không phải là linh thú tầm thường, ha ha!”Vương Trường Sinh vui vẻ cười, hắn có nhục thân mạnh mẽ, vậy mà lôi điện lại có thể làm hắn bị thương.Vương Trường Sinh há mồm phun ra một ngụm tinh huyết, bấm niếm pháp quyết.

Tinh huyết xoay tròn chuyển động, hoá thành một đoá hoa sen màu máu lớn bằng bàn tay.

Chợt loé lên nhập vào bên trong cơ thể Lân quy.Trấn hải viên cũng có thể phóng thích Thuỷ cương thần lôi, nhưng nó đã bị hạ cấm chế, chỉ có thể sử dụng trong khu vực nhất định.


Lân quy không giống vậy, yêu thú sống lâu hơn người tu tiên.

Yêu thú loại quy lại càng là chủng tộc trường thọ.Sau khi hạ ấn ký, Lân quy thành thật hơn một chút.

Bàn tay to màu lam tán loạn không thấy, Lân quy phát ra một tiếng tê minh quái dị.

Lại hoá thành nhiều điểm lam quang biến mất.“Phành” một tiếng trầm nặng, hư không truyền đến thanh âm, Lân quy đụng vào cấm chế, bị chặn lại.Vương Trường Sinh thúc giục cấm chế, Lân quy lộ vẻ mặt thống khổ, phát ra từng đợt tiêng tê minh đau đớn.

Thân mình bay qua bay lại, tay chân kịch liệt giãy dụa.Một lát sau, Vương Trường Sinh thu lại pháp quyết, Lân quy lúc này mới thành thật xuống dưới.“Gia hoả này lại có thể thuần phục như vậy, nó vừa mới nở trứng, lại có thể tinh thông thuỷ độn thuật.

Nói không chừng trong cơ thể thật sự có huyết mạch của Thuỷ kỳ lân.”Uông Như Yên cười nói, nàng hàng phục một con Sư lân thú bậc ba, có huyết mạch Hoả kỳ lân..