Thanh Quan

Chương 709-710: Dây dẫn nổ




Tần Mục không thuộc về quan viên địa phương, loại chuyện kiến thiết này hắn không có tư cách nói vào, hoặc là nói không phải xuất hiện nhân tố đặc biệt thì không xen vào, nhưng mà Phó Ngọc Bình đã bày ra trạng thái thăm dò, vì ổn định Phó Ngọc Bình, hắn vẫn tỏ thái độ.
Nghe được tin tức này Phó Ngọc Bình cũng có chút yên lòng, Tần Mục không có trốn tránh việc này, nói rõ không có để Phó Ngọc Bình chiến đấu một mình. Đồng thời Tần Mục cũng thăm dò Phó Ngọc Bình phải chăng có mời Từ Hồng Thanh.
Phó Ngọc Bình sững sờ một chút, lập tức hiểu ý của Tần Mục. Là quan viên kinh thành, thành phố Cửu Giang phải đối xử như nhau, Phạm Phẩm Đức cùng Thi Hữu Phương không có đoạt công lao của Phó Ngọc Bình, ước gì Phó Ngọc Bình làm chuyện sai để bọn họ nắm bím tóc, tự nhiên là đối xử lạnh nhạt xem Phó Ngọc Bình phạm sai lầm gì không.
Mà Phó Ngọc Bình bị vui sướng làm choáng váng nên bị loạn, một lòng nghĩ đến làm thế nào ôm cây to Tần Mục này, trong lòng cũng bỏ qua tổ điều tra.
- Từ tổ trưởng bên này rất có năng lực, có ông ta nói vào thì Phó bí thư sẽ không cần lo lắng đâu.
Tần Mục nói một câu hai hàm nghĩa và cúp điện thoại.
Sóng ngầm mãnh liệt trong vài ngày, thế lực khắp nơi không ngưng giao thủ thưm dò, nhưng thủ đoạn vẫn nhỏ đi nhiều, ai cũng biết khi Australia tới, những chuyện hư hỏng phải bị dẹp. Chỉ su khi Australia ký hợp đồng với Cửu Giang xong thì những phong bạo lúc trước mới bộc phát.
Tần Mục đang đợi, Từ Hồng Thanh đang đợi, Dương Ngọc Tân đang đợi, thường ủy thành phố Cửu Giang cũng dang đợi... Trong số này có người không đợi chỉ có Hồng Văn Huy. Thời điểm ánh mắt mọi người nhìn qua đoàn đại biểu Australia tới, trong đầu Hồng Văn Huy đang xuất hiện hai suy nghĩ: đi hay ở?
Không có lựa chọn khác, Phó Ngọc Bình cường thế đứng ra, tuy Hồng Văn Huy liên hệ qua nàng, nhưng Phó Ngọc Bình chỉ ứng phó mặt ngoài mà thôi, tuy vẫn kêu là lão lãnh đạo, nhưng trên thực tế không có đáp ứng gì cả, thậm chí ngay cả Hồng Văn Huy mời ngồi cũng hàm hồ nói cự tuyệt, chuyện này làm cho Hồng Văn Huy cảm giác nguy cơ đã phi thường rõ ràng. Mà hắn cũng không thể từ Dương Ngọc Tân biết được đáp án, đối phương chỉ nói Hồng Văn Huy phải trấn định, nên chậm một chút, nhưng Hồng Văn Huy biết rõ chính mình tình hình đã có chút không ổn. Về phần Từ Hồng Thanh bên kia thì Hồng Văn Huy khẳng định không dám xuất đầu, như vậy chỉ khiến bản thân mình biến thành bia ngắm. Từ Hồng Thanh khẩu bị hiện tại không nhỏ, chỉ bằng vào chuyện Phạm Phẩm Đức tự dâng công lao tới cũng không có tỏ vẻ, từ đó nhìn ra được Từ Hồng Thanh đang chuẩn bị ăn lớn hơn.
Đi hay ở? Vợ con và cháu đều ở nước ngoài, đây là điểm Hồng Văn Huy liều mạng già giãy dụa, chờ người nhà an ổn là được. Mặc dù có câu tục ngữ gọi là "Đi vào ta một, hạnh phúc đời thứ ba", nhưng mà Hồng Văn Huy vẫn hy vọng mình có thể hạ cánh nhẹ nhàng, không nên tiến vào ngục giam tới cuối đời.
Nhưng mà lỗi quá lớn. Hồng Văn Huy nhìn thấy ánh chiều tà thì thở thật dài. Từ khi tổ hiệp tra đi vào Cửu Giang đóng quân không đi, Hồng Văn Huy cũng cảm giác đã xảy ra chuyện gì đó. Hắn đời này cẩn thận từng li từng tí, vẫn khổ tâm kinh doanh, chế tạo thành phố Cửu Giang như cái thùng sắt, những người nào xê dịch đã sớm bị hắn dẹp đi.
Ai có thể nghĩ đến bây giờ có người nhìn chằm chằm vào, mục đích chính là uy hiếp Hồng Văn Huy.
Tần Mục, Cao Bằng, Từ Hồng Thanh, hiện tại lại thêm Phó Ngọc Bình, làm cho Hồng Văn Huy có chút không thở nổi, hơn nữa Dương Ngọc Tân dùng ngữ khí hàm hồ, làm cho lão nhân này cảm giác được thời gian của mình không nhiều lắm. Một khi Australia và Cửu Giang ký kết hợp đồng xong, Phó Ngọc Bình tất nhiên sẽ trong thời gian ngắn hành động, cũng biểu lộ mặt cường thế của mình, nếu như có người phối hợp với nàng, Hồng Văn Huy tâm lạnh.
Tổng hợp đủ loại tình thế, không cam lòng thất bại như thế nào thì mấy ngày qua hắn suy nghĩ nhiều, rốt cục cũng hạ quyết định.
Australia đến vào sáng sớm, trong phòng làm việc tạm thời của Từ Hồng Thanh ở Cửu Giang bị người ta ném phong thư nặc danh tố cáo Tần Mục. Trong đó nói Tần Mục và thế lực ngầm của thành phố Cửu Giang có mưu đồ bí mật không muốn người ta biết, hơn nữa còn có mấy tấm hình có Tần Mục cùng Đức Gia ăn liên hoan, có Tây Môn Nhạn quần áo bạo lộ đi vào nơi ở lại của Tần Mục, cùng với ghi chép bắt bớ thẩm vấn những côn đồ ở Cửu Giang vào buổi tối.
Nơi đầu sóng ngọn gió, tuyệt đối là đầu sóng ngọn gió.
Từ Hồng Thanh cầm được những vật này, hắn cảm giác mình bị phỏng tay. Theo phong thư ghi lại người quăng thư nặc danh phi thường quen thuộc Cửu Giang, thậm chí là có quyền khống chế nhất định. Phong thư này đưa đến trong tay Từ Hồng Thanh mà không phải là ban thanh tra kỷ luật bên kia, bản thân Từ Hồng Thanh đoán chừng là nhắm vào tổ điều tra bài, nói hay một chút là không sợ cường quyền đi điều tra Tần Mục, nói khó nghe một chút là hận không thể khiến Từ Hồng Thanh cùng Tần Mục chó cắn chó, sau đó ánh mắt của bọn họ dịch chuyển khỏi thành phố Cửu Giang, chuyển tới Từ Hồng Thanh cùng Tần Mục.
Tốt một chiêu khu sói nuốt hổ, nhất là vào thời điểm hiện tại.
Từ Hồng Thanh không ngốc, sẽ không dễ dàng biến mình thành vũ khí của ngườ khác, nhưng nếu không tỏ thái độ thì có người ngáng chân sao? Cho dù mình không làm gì, chỉ sợ chủ nhân thư nặc danh này sẽ nghĩ đủ biện pháp chọc nó ra, như vậy vấn đề này khó làm. Giống trống khua chiên tìm Tần Mục hỏi thăm, vậy thì quá mức hung hăng càn quấy, muốn ăn khối bánh ngọt ở Cửu Giang thì không thể làm chim đầu đàn, nhưng nếu không hỏi, chính mình sẽ bội tín ước nguyện ban đầu của tổ điều tra, bản thân mình sẽ nguy hiểm.
Trong đầu Từ Hồng Thanh không ngừng lựa chọn tra hay không tra, cuối cùng nhất vẫn không tra, đây là thanh kiếm hai lưỡi, xử lý không tốt sẽ đứt tay.
Thời điểm hắn xoắn xuýt không rõ thì Dương Ngọc Tân gọi điện thoại tới, muốn gặp mặt Từ Hồng Thanh. Cuộc gặp mặt này rất vi diệu, Từ Hồng Thanh tự nhiên không có lý do cự tuyệt.
Hai người gặp mặt thì Dương Ngọc Tân vốn nói một ít lời khách sáo, sau đó lúc này ẩn ẩn điểm một câu, Tần Mục tại Cửu Giang những ngày này làm việc rất có chút ít không để ý đại cục, có đôi khi làm người tư dục, không tiếc động dùng quyền lực trên tay. Đương nhiên Dương Ngọc Tân nói lời này phi thường có kỹ xảo, không có biểu lộ mình mang địch ý với Tần Mục, cũng nói những lời này chỉ là đồn đãi vô cớ.
Nhưng mà đây chỉ là lý do thoái thác trên mặt mũi mà thôi, Từ Hồng Thanh tự nhiên nghe ra hương vị trong đó, hàm hồ nói cho Dương Ngọc Tân, tổ điều tra làm việc cần có chứng cớ, không phải nghe tin đồn gì đó.
Dương Ngọc Tân cũng không phải biết rõ Hồng Văn Huy đang làm chuyện ngáng chân Tần Mục, thấy Từ Hồng Thanh không quá xem chuyện này là quan trọng, cũng cười ha hả cho qua.
Bữa cơm này ăn không sai, hai người chấm dứt chủ đề qua loa rời khỏi khách sạn.

Trở lại đại viện chính phủ, Từ Hồng Thanh cũng xem như hiểu rõ, xem cả buổi thì ra Tần Mục cùng Dương Ngọc Tân hai người ở chỗ này chơi trò thần tiên đánh nhau? Tuy hắn không biết Tần Mục cùng Dương Ngọc Tân cuối cùng có quan hệ thế nào, nhưng Tần Dương hai họ khiến tư tưởng của hắn cơ linh, trong nội tâm có suy nghĩ, dứt khoát dứt khoát bịt tay không nghe chuyện ngoài cửa, cho chuyện này ổn mấy ngày, đợi đến lúc chuyện công ty Australia chấm dứt đã, hắn có tâm nhúng chàm Cửu Giang, tự nhiên ngóng trông Cửu Giang làm ra chút gì đó hiện thực, đợi đến lúc tất cả chấm dứt có thể dựa vào một phương mà hưởng lợi.
Bàn tính này vô cùng khôn khéo, cho nên tổ điều tra tổ trưởng Từ Hồng Thanh mang theo nhân viên trực tiếp đi tới huyện Bành Nguyên cắm điểm, dùng lý do tra xét toàn diện, tuyệt đối không buông tha bất cứ con cá lọt lưới nào.
Tổ điều tra làm như vậy có chút bao biện làm thay, đây vốn là việc của tổ hiệp tra, bọn họ bây giờ xông lên trước. Nhưng mà thời điểm này Tần Mục không nói thì ai dám nói? Tần Mục còn trông mong Từ Hồng Thanh ném thành phố Cửu Giang thành sạp hàng, khi đó bản thân mình sẽ phát huy thỏa thích.
Từ Hồng Thanh làm như thế tuy Dương Ngọc Tân tức giận, nhưng cũng vô kế khả thi, nhưng tâm tư của Hồng Văn Huy cũng có chút sợ. Nếu Từ Hồng Thanh và Tần Mục va chạm với nhau thì hắn còn có chút hy vọng, hôm nay Từ Hồng Thanh không ngờ áp chuyện thư nặc danh xuống, trực tiếp lựa chọn trốn tránh, làm cho Hồng Văn Huy nghẹn một bụng tức giận không chỗ phát tiết. Đồng thời, Hồng Văn Huy cũng hiểu kinh thành bên kia hẳn dã quyết tâm tra ra cái nắp ở Cửu Giang này rồi, không cho phép những người khác phản đối.
Chạy! Trong đầu Hồng Văn Huy mang theo suy nghĩ như vậy. Hộ chiếu đô la hắn đã có chuẩn bị sẵn trong nhà, nếu không thừa dịp hiện tại chưa có thái sơn áp đỉnh đánh xuống mà đi, về sau chỉ sợ muốn rời khỏi cũng khó khăn. Lão đầu tử làm việc còn có chút phách lực, cũng không để ý tới biệt thự của mình giá trị bao nhiêu, càng không mang theo cái gì, hắn không thể động, khẽ động sẽ đánh rắn động cỏ. Hắn chỉ mang theo CMND hộ chiếu và một đống tiền vội vã lái xe rời khỏi biệt thự.
Hắn đi được vô thanh vô tức, không có nói cho bất luận kẻ nào.
Ngày hôm sau đại biểu Australia do phó chủ tịch Ngô Cúc dẫn dắt cưỡi chuyên cơ công ty đi tới sân bay Cửu Giang. Cửu Giang vẫn quảng cáo rùm ben sẽ xây dựng hình ảnh mới, cho nên vào đầu cải cách đã tìm cách kiến tạo săn bay dân dụng lớn, tuy hiện tại còn không có khai thông đường biển, nhưng phương tiện trụ cột đã kiến tạo xong, vì vậy cũng cung cáp sân bay cho đại biểu Australia này.
Chủ tịch Thi Hữu Phương, phó bí thư Phó Ngọc Bình và một đám thường ủy tỏ vẻ hoan nghênh nhiệt liệt công ty Australia đầu tư, vốn Phó Ngọc Bình còn bận tâm thực lực công ty này, nhưng mà trên máy bay đánh dấu "Công ty xxx Australia" khiến nàng cuồng hỉ, nàng cố nén hưng phấn trong lòng, cũng bắt tay với đại biểu Australia.
Tần Mục tự nhiên không có xuất hiện trong nghi thức hoan nghênh này. Thân phận của hắn không thuộc về Cửu Giang, đi thì danh bất chính, ngôn bất thuận, thứ hai hắn có quan hệ với Ngô Cúc, đã hơn một năm không gặp khó bảo toàn sẽ không khiến cho người có ý chí nhìn ra. Huống hồ Ngô Cúc chỉ là phó chủ tịch trên danh nghĩa, kỳ thật chuyện sau đó do đám nhân tài quản lý đi làm. Bởi vì sự kiện này nên Ông Văn Hoa còn gọi điện thoại tới nói vài lời với Tần Mục, tuy công ty Australia này là do tập đoàn Hoa Hạ bỏ vốn khống chế, nhưng trên thực tế mang kỹ thuật về lại bức thiết với quân đội, bên trong cũng ẩn ẩn có cơ quan quốc gia thúc đẩy.
Ông Văn Hoa cũng không nói gì thêm, Tần Mục cũng không có hỏi nhiều, dù sao Tần lão gia tử vì chuyện này đã sớm có chuẩn bị, thời điểm này biết thời biết thế coi như gián tiếp giúp cháu trai.
Loại hỗ trợ chủ động này không thể nghi ngờ là thừa nhận cách làm củaTần Mục, cũng khẳng định lớn với Tần Mục. Vì thế Tần Mục đã biết rõ mình bước tiếp theo nên làm thế nào.
Ngô Cúc nhanh chóng đi nghỉ ngơi, sau đó lại tiến hành gặp bí thư thị ủy Phạm Phẩm Đức cầm đầu thành phố Cửu Giang một lần. Nói chuyện rất hòa hợp, đại biểu Australia đưa ra yêu cầu đi quan sát khu du lịch, cố ý chỉ đích danh Phó Ngọc Bình phó bí thư.
Người thuộc hệ Phó Ngọc Bình cũng phát giác được, Phó Ngọc Bình mượn nhờ chuyện này nâng lên một bước là chuyện trong tầm tay, Vương Tường càng kiên định trở thành tâm phúc của Phó Ngọc Bình, đảm nhiệm chức trách giải thích cho đoàn đại biểu. Một tiểu phó cục như hắn cũng có thanh danh, Phó Ngọc Bình cũng mượn nhờ thời gian này chờ đợi Vương Tường ném ra quả bom khủng khiếp.
Làm cho Phó Ngọc Bình mừng rỡ là đại biểu Australia lại là người Trung Quốc, hơn nữa tại quan sát khu du lịch thì rát thích mạch suy nghĩ bảo vệ môi trường, tỏ vẻ thành phố Cửu Giang phong cảnh vô cùng ưu mỹ, nếu như chọn dùng cách phát diện bằng sức nước (Không phải nhà máy thủy điện nhé) thì cống hiến cho việc bảo vệ môi trường tốt hơn.
Phó Ngọc Bình buổi tối kích động ôm chồng khóc cười một hồi, chồng của nàng hoảng sợ nói con trai gọi điện thoại liên hệ bệnh viện.
Dây dẫn nổ ở Cửu Giang đã cháy.
Hạng mục đầu tư của Australia đại bộ phận bày lên mặt bàn, nhưng mà có kỹ thuật nào thì không tiết lộ với Cửu Giang, đây thuộc về công nghiệp quân sự cơ mật, vì vậy thông qua tổng tham, mưu trực tiếp do quân đội Ký Nam đảm nhiệm.
Quân đội tỏ thái độ cơ hồ tất cả người có khứu giác linh mẫn đều phát hiện công ty Australia đầu tư vào Cửu Giang là thế phải làm, căn bản không cho phép hoài nghi. Chính quyền tỉnh quỷ phái một phó chủ tịch chuyên môn khống chế toàn bộ chuyện này ở Cửu Giang.
Phó chủ tịch vừa đến, Tần Mục đã biết rõ đại cục đã định, bởi vì Phó Ngọc Bình thuộc phe phái của người này, mà phó chủ tịch này là người phái trung gian, cũng có liên quan tới bốn phe phái ở kinh thành, đây cũng là bảo đảm đàm phán lần này không ai cho phép có biến hóa.
Về phần sau đó cũng không phải phó chủ tịch có thể biết được, tối thiểu nhất phải thông qua tập thể tỉnh ủy biểu quyết, đây chính là tranh đấu tầng cao hơn.
Vào lúc công ty Australia yêu cầu muốn xây dựng nhà máy phát điện bằng sức nước thì cơ hồ tất cả các ngành chức năng vận chuyển, mà Vương Tường tư phó cục trưởng cục thủy lợi thành phố vận sức chờ phát động lập tức báo cáo thị ủy, xuất ra một phần số liệu tinh vi, hơn nữa cân nhắc các bản thiết kế ở các nơi.
Bản báo cáo này nhanh chóng được đưa lên tỉnh ủy, cơ hồ tất cả ánh mắt đều tập trung vào trên này. Bí thư tỉnh ủy chỉ thị phải xử lý chuyện này thật nghiêm, mặc kệ gặp bao hiêu khó khăn cũng phải nghĩ biện pháp vượt qua.
Cấp trên đưa ra chỉ thị, Phạm Phẩm Đức cùng Thi Hữu Phương đã biết rõ, tra rõ đập lớn sông Mẫu Cửu Giang đã là chuyện phải làm, cong quấn bên trong khó thoát khỏi mắt mọi người, mà vài ngày trước Hồng Văn Huy đã mai danh ẩn tích, tỉnh ủy đã ra mật lệnh cho công an vây bắt.