Thánh Thể Bất Phàm

Chương 167: C167: Muốn làm anh




Tô Khuynh Thành bắt lấy tay Diệp Phong mà nói: "Ai phát sốt chứ?” Diệp Phong bĩu môi nói: Không sốt thì sao em nói mê sảng vậy chứ?”

Tô Khuynh Thành hừ nhẹ một tiếng và nói: "Cái này gọi là mê sảng sao? Người ta muốn sinh em bé cho anh mà."

Diệp Phong nghe vậy thì bật cười: "Gấp làm gì? Ngày đó ai nói mình muốn chuyên tâm gây dựng sự nghiệp?"

Tô Khuynh Thành lôi kéo cánh tay Diệp Phong làm nũng: "Ai nha, anh Phong, gây dựng sự nghiệp và sinh con đâu có xung đột, anh sinh với người ta một đứa có được không?"

Nói xong, Tô Khuynh Thành đã nhào lên người Diệp Phong với dáng vẻ không chút kiêng dè gì.

Thanh Loan và Hồng Yên còn chưa trở về, Tiêu Y Nhân tạm thời ở lại nhà họ Tiêu, lúc này trong Hồ Tâm Cư rộng lớn chỉ còn lại Diệp Phong và Tô Khuynh Thành.

Diệp Phi lộ ra vẻ mặt kháng cự: "Cmn, em muốn làm gì?"

"Muốn làm anh!"


Diệp Phong: "???"

Sau đó Tô Khuynh Thành làm mặt xấu mà cười nói: "Anh Phong, hiện tại em cảm thấy em hơi sốt, anh không phải bác sĩ sao, đâm một châm giúp em đi."

"Còn có yêu cầu này?" Diệp Phong ngây ra, nhìn người phụ nữ trước mắt mà liên tục cười khổ: "Được rồi, đây là em tự tìm, đợi chút nữa đừng kêu đau."

Gương mặt xinh đẹp của Tô Khuynh Thành đỏ bừng lên, hung dữ mà nói: "Nếu anh dám làm em đau thì em... Hôm nay em không tha cho anh."

Diệp Phong cười xấu xa: "Đâu có gì lạ, ai bảo em sốt cao như vậy?" Tiếng nói vừa dứt, Diệp Phong trực tiếp lấy châm bạc ra.

"Ấy ấy ấy." Tô Khuynh Thành bị dọa lui về phía sau: "Không phải đó chứ, anh đâm thật à?"

Hôm sau trời vừa sáng thì Tô Khuynh Thành đã thức dậy, phát hiện Diệp Phong đã thay một bộ đồ tương đối trang trọng, trông đặc biệt bảnh trai sáng láng.


Tô Khuynh Thành nghỉ ngờ hỏi: "Anh Phong, hôm nay anh muốn ra ngoài sao?"

Diệp Phong gật đầu: "Đúng vậy, đi Đông Hải một chuyến." "Đông Hải? Đi Đông Hải làm gì?" Tô Khuynh Thành không khỏi nhíu mày, Đông Hải là một thành phố bên bờ biển, giáp ranh với tỉnh Giang Nam, trình độ kinh tế cao và còn phát triển hơn cả Kim Lăng.

"Tôi có vị hôn thê ở Đông Hải, tôi đi gặp cô ấy một lần."

Diệp Phong thành thật trả lời, hắn không muốn giấu diếm Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân về chuyện này.

Đương nhiên lần này hắn đến Đông Hải không chỉ vì đi gặp vị hôn thê mà còn do Mieko nói người Nhật và người Hoa gặp mặt, hắn cũng tiện thể đi điều tra một chút.

"Vị hôn thê?" Tô Khuynh Thành nghe vậy thì lập tức trợn to đôi mắt, mặt đỏ tới mang tai, trừng Diệp Phong mà nói: "Anh Phong, anh anh anh... Anh là đồ Sở Khanh."

Diệp Phong liếc nhìn cô: "Tôi như vậy gọi là chịu trách nhiệm tới cùng, sao lại là Sở Khanh?”

Hắn lại giải thích: "Sư nương tìm cho tôi nhiều vị hôn thê như vậy, dù sao tôi cũng phải đi gặp một lần chứ, không thì cứ để con gái người ta chờ đợi làm chậm trễ thanh xuân của họ thì không tốt, em nói đúng không?”

"Hừ. Tô Khuynh Thành khẽ hừ một tiếng: "Lỡ không thích hợp thì sao?"

Diệp Phong cười nói: Không thích hợp thì lập tức từ hôn."