Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu

Chương 8: 8: Fan Girl





Trường học náo nhiệt hơn bao giờ hết, trước cổng nữ sinh đứng hai bên ngó nghiêng tìm người, ánh mất phấn khích.
"Cậu ấy đến chưa vậy."
"Chắc là sắp đến rồi đó."
Ngụy Thành cùng Tiểu Mễ tiến lại gần, tiếng hò reo bỗng vang lên.

Các bạn nữ chạy xô tới xin chữ kí Cố Ngụy Thành, Tiểu Mễ bị đẩy ra khỏi đám đông.

Cô nhìn bầu không khí lạ này lắc đầu ngao ngán.
"Cố Ngụy Thành vậy mà cũng có cơ hội được nổi tiếng."
Y Y tiến lại nói thêm:
"Đàn anh kia chắc không hot được như Ngụy Thành đâu."
Cố Ngụy Thành bị vây kín giữa các bạn nữ mà anh không quen biết, một bạn nữ nhìn thấy Nhất Trạch đi ngang qua ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn đàn anh.

Nhất Trạch bước được vài bước rồi khựng lại, không có một người nào chạy theo mình.

Anh ta quay lại nhìn Ngụy Thành ánh mắt phẫn nộ, không cam tâm.
"Một tên miệng còn hôi sữa mà dành lấy độ hot của mình, mày cứ chờ đấy."
Ngụy Thành bối rối không biết nên giải quyết làm sao liền kéo tay An Đoàn vào trong.
"Xin lỗi mình còn có việc."

An Đoàn vẫn chưa hiểu chuyện gì nhìn bóng lưng Ngụy Thành chạy khỏi đám fan girl này.

Y Y đừng bên cạnh cổ vũ cố giải quyết đi nhé.

Từng câu hỏi chĩa vào người An Đoàn, anh ngơ người ra.
"Cậu là bạn thân của Ngụy Thành đúng không thế biết cậu ý thích ăn gì không?"
....
An Đoàn nín thở rồi lao ra bỏ chạy, nhìn các bạn nữ đang đuổi theo mình tra khảo cậu bất lực oán trách.
"Cố Ngụy Thành cậu gây ra chuyện gì thế hả."
Vào giờ học, bầu không khí đầy ánh mắt ngắm nhìn của các bạn ngồi trên.

Tiểu Mễ ngồi cạnh cảm giác áp lực vô cùng, cô ngồi xa ra một bên ánh mắt ấy vẫn như vậy.

Cô tức giận đập mạnh tay xuống bàn.
"Tập trung vào."
Không khí xung quanh cũng bớt căng thẳng hơn, Y Y cười nhẹ.
"Tiểu Mễ mà, bạn thân cậu trở thành người để các bạn khác làm chuẩn gu người yêu rồi đó."
Tiểu Mễ cười ngượng không nói gì tiếp tục nghe giảng.

Ngụy Thành cảm giác hôm nay khá lạ mình chuyển đến được ba ngày rồi sao hôm nay mới bị nhỉ.

An Đoàn kể về việc hôm qua chơi bóng, Ngụy Thành bất ngờ.
Kết thúc tiết học, bên ngoài đã kín các bạn nữ lớp khác, trong lớp cũng không khá hơn từng bạn một đến hỏi chuyện các nhân.
"Cậu có người thích chưa."
Cố Ngụy Thành thở dài một tiếng ánh mắt khiên định nói:
"Tôi có người mình thích rồi."
Tiểu Mễ giật mình quay xuống nhìn, cậu ấy có người trong lòng rồi sao.

Cô buồn rầu đứng dậy rời đi, các bạn nữ nghe thế tụt hứng bỏ đi.

Những bạn nữ khác chạy đến xin chữ kí, Ngụy Thành nhìn bóng lưng Tiểu Mễ rời đi bản thân lại không đuổi theo được anh bất lực ngồi kí tên.

Tan học, đám fan vẫn không bớt đi là bao nhiêu, từng con mắt ngắm nhìn Ngụy Thành.

Y Y đánh nhẹ vào vai An Đoàn ánh mắt ra hiệu.
"Cậu mau đi giúp người anh em của cậu đi chứ."

An Đoàn lắc đầu từ chối, sáng nay đã bị làm phiền lúc về cũng không được yên ổn.

Tiểu Mễ đi sau mặt mày ủ rũ, trong đầu cô chỉ vang lên câu nói của Ngụy Thành lúc sáng.

Lần này về đây có lẽ là tìm người ấy, Tiểu Mễ thở dài.
"Mình đúng là ngốc mà nghĩ gì bị từ chối một lần tốt hơn đừng lên mơ mộng quá."
Ngụy Thành tức giận đứng lại, nhìn những bạn nữ quá đáng này, anh quát lớn:
"Các cậu theo chỉ định của ai mà phải làm như vậy, còn đi theo tôi không hách khí đâu."
Đán người im thin thít, quay người rời đi, Y Y tròn mắt vậy là đám fan kia chỉ là mù nhìn à.

Ngụy Thành suy nghĩ ai lại bày trò này để làm phiền mình, moi móc thông tin.

Anh nhìn phía sau, Tiểu Mễ vẫn im lặng cúi đầu xuống nhìn đường, Ngụy Thành bất lực kéo tay cô lên.
"Cậu buồn về chuyện gì à."
Tiểu Mễ vội ngẩng lên lắc đầu, tay khẽ hất ra.
"Không có gì đâu."
Cô tránh ánh mắt của Ngụy Thành bước nhanh lên phía trước.

Y Y nhìn hành động của Tiểu Mễ mặt đầy khó hiểu, từ sáng đến giờ cậu ấy đã như vậy rồi.

Bên khác, một bạn học sinh cùng trường đang lấy thông tin từ các bạn nữ.

Khí chất không coi ai ra gì, nhìn đống thông tin ít ỏi cô ta tức giận ném tờ giấy vào mặt bạn nữ đứng đầu.
"Chỉ có vài thông tin rác này cũng đưa cho tao à, não mày chứa gì thế hả."

Đán người không dám nhúc nhích, cô ta càng thêm tức giận đuổi hết đám người đi.

Nhìn tờ giấy chỉ có mỗi số điện thoại cô ta cười khẩy.
"Đúng là vô tích sự."
Một tiếng vỗ tay từ phía sau vang đến, Nhất Trạch thán phục trước diệu kế này của Nhã Nhi.

Cô ta quay lại lườm, hai người cũng chả ai hơn ai.
"Nhã Nhi cậu đúng là khiến tôi phải mở mang tầm mắt."
Nhã Nhi cười nhếch mép nhìn bạn học danh tiếng giờ đã đi xuống.
"Cậu không có tư cách mà nói chuyện với tôi."
Nhất Trạch bật cười, hành động vừa rồi cũng coi như đã ghi lại.

Nhã Nhi trừng mắt lên, hành động bạo lực vừa rồi bị tung lên e là danh tiếng sẽ bị hạ bệ mất.

Cô ta cười nhạt xoa dịu tâm trạng Nhất Trạch.
"Tôi sẽ giúp cậu quay lại vị trí trong lòng các bạn nữ."
Nhất Trạch nghe được những lời vừa ý cười tươi rồi xóa hình ảnh kia đi.

Nhã Nhi liền trở mặt, không dễ như thế đâu..