Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn

Chương 5: 5: Thủy Đào Muốn Từ Hôn





Người nhà họ Thủy mắng chửi Giang Tuấn Hiền, mãi cho đến khi Thủy Đào đi ra mới dừng lại, Tả Lệ Bình thấy con gái mình liền vội nói.

“Ai da, Thủy Đào con tỉnh rồi à, con gái ngoan, mau ngồi xuống đi, mẹ xuống bếp lấy canh gà cho con nhé.

”Canh gà bỏ thêm nấm hương, hương vị thập phần tươi ngon, Thủy Đào uống canh xong chưa đã thèm liếm liếm môi, Tả Lệ Bình lại nói: “Trong nồi vẫn còn, mẹ đi múc thêm cho con bát nữa nhé.

”Thủy Đào lắc lắc đầu, bắt lấy cổ tay của mẹ mình nói: “Thôi ạ, mẹ mau ngồi xuống đây, nhân lúc cả nhà đông đủ, con có chuyện muốn nói với mọi người”.

Vừa nghe Thủy Đào có chuyện muốn nói, Tả Lệ Bình đành thôi, người một nhà vây quanh cái bàn ngồi xuống.

Thấy ánh mắt cả nhà đều tập trung nhìn mình, Thủy Đào hắng giọng nói: “Con muốn cùng Giang Tuấn Hiền hủy hôn.

”Lời này vừa nói ra, người nhà họ Thủy mắt đều trừng lớn, Thủy Hoành Sinh không nghe rõ hỏi lại: “Con nói cái gì?”Thủy Đào lặp lại nói: “Con muốn hủy hôn.

”Lời này không khác gì là ném một quả bom vào người nhà họ Thủy, Thủy Hoành Sinh cả giận nói: “Hồ nháo!”Phản ứng của ông là việc mà Thủy Đào dự kiến, ba tuy rằng rất thương cô, nhưng cũng không đại biểu ông không có nguyên tắc, nếu là không có lý do chính đáng, hôn sự này Thủy Đào là đừng nghĩ lui.

Thủy Hoành Sinh còn muốn há mồm giáo huấn, Tả Lệ Bình nhẹ nhàng liếc mắt nhìn ông , làm ông đành đem lời muốn muốn nói nghẹn trở về, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Hôn nhân đại sự, nào có phải trò đùa, con cùng Tuấn Hiền đã đính hôn từ nhỏ, lễ hỏi nhà người ta chúng ta đều đã nhận, con hiện tại nói muốn hủy hôn, ba biết ăn nói với nhà họ Giang như thế nào? ”“Còn nói cái gì chứ, con gái không thích, chẳng lẽ nhà mình còn có thể ép con nó gả chồng hay sao, việc này có gì to tát đâu, hủy liền hủy thôi, đằng nào Giang Tuấn Hiền đó cũng có đem Thủy Đào để ở trong lòng đâu, con gái mình làm gì còn phải khăng khăng một mực với nó, việc hôn nhân này hủy đi cũng tốt, tránh cho tôi nhìn thấy nó là phiền lòng.


”Thủy Đào từ trước tới giờ vẫn luôn thích Giang Tuấn Hiền, lần này hạ quyết tâm muốn hủy hôn, nhất định là đã bị làm cho thương tâm, Tả Lệ Bình đau lòng, đồng thời lại ở trong lòng mắng Giang Tuấn Hiền vài câu.

Ngày thường việc nhỏ là Tả Lệ Bình làm chủ, nhưng việc này, Thủy Hoành Sinh không thể đáp ứng, ông nói: “Bà nói đơn giản như vậy, sao lúc trước nhà họ Giang đến cầu hôn bà lại không cự tuyệt mà vẫn nhận lễ hỏi của nhà người ta thế?”“Dừng dừng dừng, lễ hỏi cũng không phải là tôi nhận nhé, ai nhận thì tự mình hiểu rõ, đừng tưởng đem trách nhiệm đẩy cho tôi, không có cửa đâu.

”Thủy Đào đỡ trán, mắt thấy hai vợ chồng bắt đầu cãi nhau rồi, cô liền nhanh nhanh đem đề tài kéo lại.

“Ba, Giang Tuấn Hiền lần này thật sự là làm con thương tâm, con chán ghét anh ta, một chút cũng không muốn gả cho anh ta nữa, ba, người cũng không hy vọng con gái mình về sau mỗi ngày sinh hoạt đều không được hạnh phúc đi?”Thủy Hoành Sinh nhíu lông mày: “Hai nhà chúng ta ngày cưới đều đã chọn tốt rồi, giờ con lại nói muốn hủy hôn, nhà họ Giang có thể đồng ý sao? Con làm như vậy thì nhà mình biết giấu mặt vào đâu?”“Con lại không phải là hủy hôn vô cớ, làm sai chính là Giang Tuấn Hiền, nhà họ Giang bọn họ có lý do gì mà dám phản đối.

”Thủy Hoành Sinh vẫn là không có buông lỏng, theo ý ông, việc này Giang Tuấn Hiền làm được xác thật không đúng, nhưng cũng không phải là lỗi lớn không thể tha thứ, hoàn toàn không cần thiết nháo đến mức phải hủy hôn.

Đang trong lúc không khí giằng co, Thủy Học Dân lại mở miệng.

“Con cảm thấy mẹ nói rất đúng, em gái muốn hủy hôn, thì hủy thôi, trên đời này lại không phải chỉ có mỗi Giang Tuấn Hiền là đàn ông, em gái xinh đẹp như vậy, thiếu gì người muốn cưới về, nếu công xã không có người nhà ta vừa lòng thì đi trấn trên tìm, trấn trên không có thì đi huyện thành, con cũng không tin thế giới lớn như vậy còn tìm không được người tốt hơn tên Giang Tuấn Hiền kia.

”Thủy Học Dân cùng Thủy Đào là long phượng thai, hai anh em cảm tình vẫn luôn rất tốt, anh là anh ủng hộ em gái nhà mình vô điều kiện.

Cả anh và mẹ mình Tả Lệ Bình đều không thích Giang Tuấn Hiền, lý do rất đơn giản, tuổi anh cùng Giang Tuấn Hiền cách nhau không lớn, từ nhỏ người nhà đều suốt ngày đem anh so sánh với Giang Tuấn Hiền, tính tình anh vừa nhanh nhảu vừa lỗ mãng, Thủy Hoành Sinh lúc nào cũng muốn anh học theo Giang Tuấn Hiền, hành sự kiên định một chút.


Thủy Học Dân tâm tư phản nghịch tự nhiên không phục, anh mới không muốn mình giống như Giang Tuấn Hiền, lúc nào cũng lịch sự văn nhã, đối xử với ai cũng dịu dàng mềm mỏng.

Càng lớn anh càng nhìn Giang Tuấn Hiền không vừa mắt, em gái mình phải gả cho người như vậy, trong lòng Thủy Học Dân miễn bàn có bao nhiêu khó chịu.

Vừa nghe Thủy Đào nói muốn hủy hôn, anh cao hứng đến giơ hai tay hai chân tán thành.

Thủy Hoành Sinh tức giận mắng : “Việc này không liên quan đến mày!”Thủy Học Dân làm mặt quỷ xong lại nói: “Ba đừng nói, việc này con thật là có quyền lên tiếng.

Không nói đến chuyện ân oán cá nhân giữa con và Giang Tuấn Hiền, con thật sự cảm thấy cậu ta không phải là lương xứng của em gái.

Rõ ràng đã đính hôn, còn không biết cùng phụ nữ bên ngoài bảo trì khoảng cách, ba xem trong đội có bao nhiêu cô gái bị cậu ta mê đến đầu óc choáng váng, ngóng trông em gái cùng cậu ta hủy hôn? Ba tưởng là do những cô gái đó không biết xấu hổ sao, còn không phải do Giang Tuấn Hiền cho các cô ấy ảo giác, làm các cô cho rằng chính mình ở trong lòng Giang Tuấn Hiền không giống người khác.

”Nói xong, lại chỉ vào Thủy Anh Trác nói: “Chuyện này không phải là con nói lung tung, không tin thì ba hỏi anh cả xem, lần trước Giang Tuấn Hiền giúp một cô gái khác làm việc, còn bị anh cả mắng cho một trận.

”Thủy Hoành Sinh lập tức nhìn sang phía Thủy Anh Trác, Thủy Anh Trác gật gật đầu xác nhận: “Đúng là có chuyện này, lần đó con đã cảnh cáo , bất quá cậu ta vẻ mặt thản nhiên, làm con ngượng ngùng không dám nói cái gì nữa.

”Thủy Vũ Cam kích động nói: “Còn có còn có, lần trước con có thấy anh Tuấn Hiền gánh nước giúp chị Quế Hương nhà bác cả, chị Quế Hương còn cầm khăn tay lau mồ hôi cho anh ấy nữa cơ.


”Thủy Đào tức giận đến nghiến răng, hay lắm, cô còn tưởng rằng Giang Tuấn Hiền chỉ là cùng Cố Phán mắt đi mày lại không minh bạch, kết quả tên nam nhân này còn cùng Quế Hương cũng nhấc lên quan hệ, sao lại khéo như vậy a?Thủy Quế Hương từ nhỏ liền thích cùng Thủy Đào tranh đua, Thủy Đào có đồ vật gì cô ta cũng nhất định phải có, bằng không liền ở nhà nháo.

Hiện tại lại càng hay rồi, đến vị hôn phu của Thủy Đào mà cô ta cũng muốn cướp.

Nghĩ đến sau lưng mình Giang Tuấn Hiền cùng Thủy Quế Hương thân mật như vậy , trong lòng Thủy Đào ghê tởm tựa như nuốt phải ruồi bọ.

Kỳ thật những tin đồn nhảm nhí đó cô cũng nghe đến, cũng vì những việc này mà nặng lời cùng Giang Tuấn Hiền vài lần, nhưng người này mỗi lần đều lời thề son sắt bảo đảm, thề là anh ta cùng những cô gái đó không có quan hệ, cho nên cô cũng không để ở trong lòng.

Ai biết anh ta nói chuyện liền cùng đánh rắm giống nhau.

May mắn là mình dừng cương trước bờ vực, kịp thời tỉnh ngộ, bằng không còn không biết bị Giang Tuấn Hiền đội cho bao nhiêu cái nón xanh nữa.

Thủy Hoành Sinh tức giận đến chụp cái bàn: “Hỗn trướng, thật sự là hỗn trướng, những việc này mấy đứa như thế nào không nói sớm?”Thủy Học Dân thở dài: “Giang Tuấn Hiền ở trong mắt ba so với con trai ruột còn thân hơn, chúng con nào dám ở trước mặt ba nói cậu ta không phải.

”Huống chi Thủy Đào nhà mình lại thích, bọn họ làm anh trai cũng không muốn đi phá hư.

Ngày thường ở sau lưng Thủy Đào nhiều lần cảnh cáo, hy vọng cậu ta có thể có điểm đúng mực.

“Khó trách chị dâu cả thường ở trước mặt tôi nói mấy lời âm dương quái khí, không nghĩ là Thủy Quế Hương cũng có ý với Giang Tuấn Hiền, Giang Tuấn Hiền này thật đúng là không phải cái thứ tốt.

” Tả Lệ Bình hận đến ngứa răng, đối với Thủy Hoành Sinh đều có chút oán hận.


“Hủy hôn, nhất thiết phải hủy hôn, nếu ai dám nói không đồng ý, lão nương ngày mai liền mang theo con gái về nhà mẹ đẻ, không hầu hạ nữa.

”Thật nghĩ là con gái bà không tìm được người tốt hơn à, hừ, Giang Tuấn Hiền thích cùng ai thông đồng liền cùng ai thông đồng, con gái bà còn lâu mới đi chịu chuyện bực mình này.

Thủy Đào là bảo bối trong nhà, tưởng tượng đến con bé ở chỗ Giang Tuấn Hiền bị không ít ủy khuất, Tả Lệ Bình liền hận chính mình mắt bị mù.

Việc đã đến nước này, Thủy Hoành Sinh cũng không nghĩ lại cho Giang Tuấn Hiền cơ hội.

“Thằng cả, thằng hai, mang lễ hỏi đi Giang gia.

”“Được rồi.

” Thủy Học Dân đã sớm xoa tay hầm hè, Thủy Hoành Sinh vừa nói, dưới chân anh liền như dẫm phải lửa, chạy vào phòng Thủy Đào.

“Ba, con đi cùng mọi người.

”Thủy Hoành Sinh đang muốn cự tuyệt, nhưng thấy ánh mắt Thủy Đào bình tĩnh đạm nhiên nhìn ông, ông vẫn là gật gật đầu.

.