Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 905: Tứ hải khái huống




Lục Doanh xoay người không hiểu nhìn chàng cất tiếng hỏi:

- Huynh có điều gì cần phải hỏi?

Lục Vân đáp:

- Có hai vấn đề. Thứ nhất, giao chiến trong nước biển và trong không trung có khác biệt nhiều ít?

Lục Doanh cau đôi mày đẹp chần chừ trả lời:

- Điều này ta trước giờ lại chưa hề lưu tâm đến, bất quá quả thật có khác biệt rất lớn. Đối với những cao thủ Hải vực chúng ta, khi giao chiến trong nước biển, phần lớn đều phải dùng phương pháp khôi phục bản thể. Đối với các vị, như vậy sợ là có ảnh hưởng to lớn nhất định.

Phần Thiên cau mày lại nói:

- Ảnh hưởng của hoàn cảnh đối với người tu đạo có tác dụng nặng nhẹ rõ ràng. Trong nước biển, nếu như chúng ta giao chiến với cao thủ Hải vực, bản chất chúng ta ở tình trạng xấu hơn, như vậy sẽ hạn chế thực lực của chúng ta rất nhiều. Trước hết, nước biển sẽ ngăn cản việc truyền đi sức mạnh, thứ hai, khả năng thích ứng với hoàn cảnh của chúng ta không thể nào so sánh với bọn họ. Thứ ba, bọn họ có thể khôi phục lại hình dáng của mình, nhanh chóng và dũng mãnh tiến công, chúng ta lại chịu áp lực của nước biển, thân thể bị hạn chế rất lớn.

Thấy vẻ mặt hắn ưu tư, Bách Linh cười nói:

- Đừng suy nghĩ quá phức tạp, sức mạnh chúng ta hẳn sẽ bị nước biển hạn chế nhất định, nhưng đối phương cũng bị hệt như vậy. Hơn nữa, chúng ta có Tứ Linh thần thú và Tam Đầu linh xà, rất nhiều lần bọn chúng có thể phát huy được uy lực chúng ta không thể nghĩ ra được.

Phần Thiên cười khổ không nói, Lục Doanh lại hỏi Lục Vân:

- Vấn đề thứ hai là gì?

Lục Vân đáp:

- Theo như ta biết, Đông hải có Định Thiên cung, Nam hải có Lưu Li cung, vừa rồi muội đã nhắc đến Hổ Phách cung của Bắc hải, còn Tây hải có cung gì vậy? Còn nữa, vì sao ở trung tâm của bốn hải đều tồn tại cung điện có tên tuổi vậy?

Lục Doanh giải thích:

- Tây hải có Tỏa Long cung, bởi vì nơi đó có một cái đỉnh quý giá tên là Tỏa Long đỉnh! Đỉnh này chính là thần vật của Hải vực, có công hiệu mạnh mẽ khóa hồn của rồng, có thể nói là khắc tinh của Long tộc. Trong bốn hải, chỗ nào cũng do Long tộc thống lĩnh. Nhưng Long tộc ở Hải vực khác với ở nhân gian, đây chính là Hải Long tộc, không phải là Lục Long tộc của nhân gian. Tây hải có được Tỏa Long đỉnh, đây chính là nguyên nhân sự cường thịnh to lớn của nó. Ba hải Đông Nam Bắc chúng ta đều không dám khinh địch mạo phạm Tây hải, bởi vì chúng ta ai nấy đều sợ Tỏa Long đỉnh của bọn họ. Còn về tại sao bốn hải có cung mệnh danh như vậy, điểm này nhất định có quan hệ đến một số chuyện ở nhân gian, ta cũng không được rõ lắm.

Bách Linh nghe xong, lại hỏi:

- Lục Doanh, muội nói Tây hải có vật thần kỳ, còn ba hải kia thì sao?

Lục Doanh đáp:

- Trong bốn hải, Đông có Định Thiên cung, Tây có Tỏa Long cung, Nam có Lưu Li cung, Bắc có Hổ Phách cung. Bốn cung đều có thần vật của riêng mình, nhưng thần vật của Đông hải chúng ta đã sớm mất đi khoảng ba ngàn năm trước, vì thế thực lực cứ yếu ớt mãi. Về phía Nam hải, Lưu Li cung có thanh "Thất Thải Lưu Li kiếm", nghe nói thần kỳ vô cùng, có sự huyền diệu bất tận. Về phía Bắc hải, Hổ Phách cung có một viên "Định Hải thần châu", có thể ngưng đọng nước biển đang xoay chuyển, có khả năng phòng ngự tất cả mọi tấn công.

Đã hiểu được đại khái, Lục Vân nói tiếp:

- Ngoại trừ những điều này ra, bốn hải còn có những cao thủ nào đáng để chúng ta phải chú ý?

Lục Doanh nghĩ một lát, trầm giọng đáp:

- Trước mắt Đông hải và Bắc hải không cần phải nhắc đến, Tây hải có bốn đại cao thủ, ngoại trừ Liễu Thiên Hoa và Liễu Tàn Hồng ra, Tây hải Phi sa Ma Liệt, Song Đầu hải báo Nghịch Thanh đều là những địch nhân vô cùng hung tàn. Còn phía Nam hải cao thủ nhiều như mây, nhưng lại vô cùng bí ẩn. Ta ngoại trừ biết được Hàn Ngọc Dương và Sở Hoài Dương ra, chỉ biết được một người là Tả Quân Vũ. Hắn chính là đồ đệ của Hàn Ngọc Dương, vẻ ngoài vô cùng anh tuấn, là người lý trí và lạnh lùng, lại có mấy phần ngạo khí.

Lục Vân vẻ mặt bình tĩnh liếc nhìn Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt, nhỏ nhẹ nói:

- Mọi người có ý tưởng thế nào, đừng ngại phát biểu.

Trương Ngạo Tuyết nghe thấy câu hỏi của Lục Vân, điềm nhiên cười nói:

- Không có gì, ta chỉ nghĩ, Hải vực không bờ không bến, hẳn nhất định có không ít dị thú cổ xưa, khiến cho cao thủ Hải vực cũng không dám đến gần.

Thương Nguyệt lại cười lên tiếng:

- Ta lại cho rằng bên dưới lớp nước không sao đo lường được, hẳn ẩn chứa không biết bao điều bí ẩn người ta chưa biết.

Lục Doanh đáp:

- Hải vực mênh mông, ngay cả ta cũng không biết rõ ràng được. Theo phạm vi hoạt động của chúng ta, bảy hải thật ra chỉ là một bộ phận của Hải vực gần với đại lục. Hải vực chính thức ở sâu bên dưới, nơi đó ẩn chứa hung hiểm vô cùng, chúng ta cũng không dám ngang nhiên tiến vào. Còn đối với những dị thú cổ xưa, trong Hải vực đúng là có không ít sinh mệnh mạnh mẽ khiến ngay cả Hải tộc chúng ta phải khiếp sợ. Bọn chúng đều sinh sống bên dưới Hải vực thăm thẳm. Bên trong bảy hải, loại sinh vật như vậy thường tập trung nhiều nhất ở một nơi, đó chính là Ma Quỷ Hải vực, nơi đứng đầu trong ba tuyệt địa của Hải vực.

Nghe đến đây, Bách Linh lại nói:

- Được rồi, muội nói những điều này có vẻ khá trừu tượng, chúng ta cũng chưa từng thấy qua, vì thế nói nhiều lại càng khiến cho dễ quên đi. Bây giờ thời gian đã trễ rồi, ta nghĩ chúng ta nên xuất phát, trước hết đến kịp Hải Toàn cốc để cứu người.

Lục Doanh nghe vậy, liếc nhìn Lục Vân, thấy chàng gật đầu đồng ý, nàng mới xoay người dẫn mọi người bay thẳng về phía Nam hải.

Trên đường đi, ai nấy thu lại khí tức, không bao lâu đã đến tầng không của Nam hải. Nhìn xuống biển cả mênh mông dưới chân, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Phần Thiên ba người chưa từng đi qua biên giới đất đai, liền có cảm giác kinh sợ không nói nên lời.

Biển cả mờ mịt, không thấy biên giới, bọt sóng mãnh liệt hệt như cơn gió lốc, kêu rít không ngừng. Sáu người bay trên bầu trời bị dòng khí cuồn cuộn mạnh mẽ gây trở ngại rất lớn, tính ra khó khăn hơn bay trên đại lục ít nhiều.

Quan sát động tĩnh dưới chân, Lục Vân phát hiện trên bề mặt nước có không ít sinh vật hải dương, phân bố trên cả một vùng rộng lớn, khiến cho người ta cảm thấy không chút bến bờ. Trong đó, có cả những quần thể sinh vật bình thường, cũng có khí tức của một số cao thủ Hải tộc, được phân chia thành những khoảng cách nhất định.

- Lục Doanh, sinh vật ở biển được phân chia thành mấy loại quần thể, có giống như người phàm, người tu đạo, yêu ma quỷ quái, tiên phật thần thánh của nhân gian không?

Nghe Lục Vân hỏi như vậy, Lục Doanh đáp lại:

- Đúng thế, trong Hải vực, đại bộ phận sinh vật đều là những quần thể bình thường, hệt như người phàm của nhân gian vậy, có được bản năng phản ứng, đẳng cấp yếu hơn chúng ta, phải chịu sự sai bảo của chúng ta. Còn giống loại sinh vật biển như chúng ta có thể nắm được sức mạnh thần kỳ, có khả năng biến hóa thành hình con người được xưng là Hải tộc, đại khái chỉ chiếm khoảng năm phần trăm. Ngoài ra còn lại một số dị thú cổ xưa, bọn chúng vốn dĩ đã được trời sinh có sức mạnh khủng bố, tuy không thể biến bình như chúng ta, nhưng sức mạnh bọn chúng lại to hơn, chúng ta không thể sánh bằng.

- Nói như thế, Hải vực chẳng khác nào một thế giới độc lập, cũng tương tự như nhân gian. Chỉ một điểm khác biệt duy nhất chính là Hải vực có chế độ thống trị, gần giống như triều đình của nhân gian.

Vừa tiến lên, Lục Vân vừa phát biểu những kiến giải của mình.

Bách Linh nghe vậy, cười nói:

- Ta phỏng đoán, Hải vực cũng có một số loại cao thủ khác giống như người tu chân của nhân gian, bọn họ không chịu bị người khác quản lý.

Lục Doanh đáp:

- Đúng thế, Hải vực cũng có cao thủ như vậy, nhưng tương đối là ít, tất cả đều hoạt động bên ngoài bảy hải để tránh phát sinh xung đột.

Phần Thiên lại nói:

- Nói như vậy, Hải vực hệt như một vương quốc, có giai cấp thống trị cao quý. Cái gọi là bảy hải, cũng hệt như Thất Hùng Chiến Quốc ngày trước, ai nấy đều vì lợi ích của mình, lợi dụng lẫn nhau, hoặc kết minh, hoặc giao dịch, trăm ngàn năm nay vẫn trong tình trạng chuyển động không yên.

Lục Doanh cảm xúc lên tiếng:

- Đúng thế, Hải vực xem ra bình tĩnh, nhưng thực tế lại hung hiểm vô cùng …

- Cẩn thận, trên mặt nước có cao thủ đang dò xét khí tức của chúng ta.

Lục Vân đột nhiên mở lời nhắc nhở mấy người.

Lục Doanh cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy trên mặt nước có một dòng xoáy di động rất nhanh, vừa đúng ngay dưới chân của sáu người, đi theo phương hướng tiến lên của sáu người, giữ nguyên tốc độ lân cận, lưu lại một dấu vết rõ ràng trên mặt biển.

Vẻ mặt thất kinh, Lục Doanh hô nhẹ:

- Chú ý, đây chính là Hải Tuyền Tùy Hành, một trong thất tuyệt của Nam hải, được xưng tụng là có tốc độ cực nhanh trong nước.

Nghe thấy không hiểu, Phần Thiên hỏi lại:

- Ý là gì, chúng ta nghe mà không hiểu gì cả.

Lục Doanh giải thích:

- Trong bảy hải của Hải vực, hải nào cũng có một số cao thủ có năng lực kỳ dị đặc biệt, bọn ta xưng tụng tên của họ theo tuyệt kỹ, trong đó Tử hải có Tam Kỳ, Hắc hải có Tứ Sát, Hồng hải có Ngũ Hung, Tây hải có Lục Cuồng, Nam hải có Thất Tuyệt. Hiện nay, dòng xoáy đang di động nhanh chóng trong nước chính là một trong Nam hải Thất Tuyệt Hải Tuyền Tùy Hành, hắn chính là cao thủ có tốc độ di động nhanh chóng nhất trong Hải vực, bản thân là một con cá kiếm, hình dáng to lớn, bản tính hung tàn, thực lực vô cùng kinh người.

Lục Vân cau mày nói:

- Hắn cứ đi theo chúng ta, chỉ có ý giám thị chúng ta hay còn có biểu hiện không tốt khác?

Lục Doanh vẻ mặt âm trầm, lo lắng lên tiếng:

- Nam hải Thất Tuyệt không dễ xuất hiện, lần này cá kiếm xuất hiện sợ là Nam hải có biến, như vậy vô cùng bất lợi cho chúng ta. Hiện nay, trong nhất thời ta cũng không xác định chuẩn xác được mục đích của cá kiếm, nhưng phần lớn là có vẻ không tốt.

Phần Thiên lại nói:

- Nói như vậy, lẽ nào chưa đến kịp Hải Toàn cốc, chúng ta rất có khả năng phát sinh giao chiến với cao thủ Nam hải?

Lục Doanh không nói, chỉ lẳng lặng gật đầu, vẻ mặt ưu tư lo lắng.

Bách Linh cất lời:

- Không cần phải lo lắng, chúng ta lần này đến đây khó tránh khỏi giao chiến với cao thủ của Hải vực, sớm muộn chỉ là vấn đề thời gian. Bây giờ, chúng ta cần nhiều thời gian để từ đây đến Hải Toàn cốc, có thể tránh đi hành động của cao thủ Nam hải, thoát khỏi bọn họ được không?

Lục Doanh lắc đầu nói:

- Với tốc độ phi hành của chúng ta hiện nay, chỉ còn cần hơn một canh giờ, muốn tránh cũng không tránh khỏi. Kế hoạch hiện nay, chúng ta chỉ có thể …

Kêu lên một tiếng, sóng biển dâng trào, một cột nước xông lên tận trời cắt ngang câu nói của Lục Doanh. Trên mặt biển, dòng xoáy đang di động nhanh chóng lúc này bắn lên một cột nước, đường kính ước chừng ba trượng, bên trên có một người đàn ông quần áo quái dị đứng, khuôn mặt hắn nhọn hoắt, đáng ghê sợ.

- Người đến xưng tên mau, vì sao đi qua thủy vực Nam hải của ta?

Đưa mắt nhìn mấy người Lục Vân, cặp mắt con ngươi đen ngòm của người đó lấp lánh vẻ hung ác.

Lục Doanh đi lên trước, nói với người đàn ông đó:

- Kiếm Phi, bọn họ là bằng hữu của ta, theo ta quay về Đông hải có chuyện.

Hải Tuyền Tùy Hành Kiếm Phi trong Thất Tuyệt của Nam hải nhìn thấy Lục Doanh, vẻ mặt hơi tốt một chút, nhẹ giọng nói: Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

- Té ra là Long công chúa của Đông hải, trước giờ ta còn chưa thấy được. Nghe nói Tây hải xâm chiếm Đông hải và Bắc hải, công chúa lúc này đến đó sợ là …