Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 959: Bính tử hộ giá (Liều chết hộ giá)




Kiếm Vô Trần hơi kinh ngạc, Huyết Ma Thiên Cơ lại hừ giọng khinh thường:

- Thuật Nghịch Huyết Diệt Hồn, đáng tiếc sức mạnh của người thi pháp quá nhỏ bé.

Cự Thiên không để ý đến bà, chỉ trầm giọng nói:

- Nghịch Huyết Hổ Sa, không gì e ngại. Mở đường!

Tám người gầm lên một tiếng, nhanh chóng chuyển vị trí, hình thành một hình cá mập hổ, mục tiêu hướng thẳng về cửa động cách đó trăm trượng.

Nhìn thấy bọn họ đang xông về phía mình, Huyết Ma Thiên Cơ bật cười âm hiểm, hai tay múa lên, mười ngón phát ra làn máu rực rỡ, hình thành một lưới máu trước mặt, ngăn ngay trước mặt mười người Cự Thiên.

Thấy bà đã phát động, Kiếm Vô Trần cũng không cam lòng bước sau, thần cung trong tay múa lên, vô số làn kiếm rực rỡ chói mắt mang theo sức mạnh không gì ngăn nổi từ một bên phát động công kích.

Còn bên này, bóng đen thần bí không hề động đậy, hắn chỉ âm thầm quan sát. Hắn không muốn ra tay hay muốn làm ngư ông đắc lợi, điểm này hiện nay không thể nào biết được.

Cự Thiên ôm lấy Hải Nữ, vẻ mặt dị thường, tuyệt đối không chút lo lắng, cũng không có ý đau thương, hoàn toàn là vẻ lạnh nhạt vô tình, điều này khiến những người chung quanh cảm thấy kỳ quái.

Tốc độ tiến lên rất nhanh, tám người tạo nên hình cá mập hổ chớp mắt đã gặp phải lưới máu của Huyết Ma Thiên Cơ, hai bên va chạm kịch liệt, lập tức phát nổ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Vụ nổ này có chút khác thường, hoàn toàn không phải do sức ép của hai luồng sức mạnh, mà chính do thân thể của người đầu tiên đã phát nổ do khi gặp phải lưới máu, chịu sức mạnh huyết sát thôn tính nhanh chóng, khiến chân nguyên điên cuồng trong cơ thể kích nổ.

Máu đỏ nhiễm hống nước biển chung quanh, hơn nữa còn lan truyền bốn phía theo dòng nước bị chấn động.

Huyết Ma Thiên Cơ thân thể lắc lư, vụ nổ đó phát sinh sức mạnh chấn động vượt dự liệu, điều này bà ta chưa từng nghĩ đến.

Nhưng cho dù như vậy, thân là bá chủ Hải vực, Huyết Ma Thiên Cơ từ lâu đã thể hiện thực lực kinh người của bà, cố gắng ổn định thân thể phát động sóng công kích lần thứ hai.

Phía sau, làn kiếm của Kiếm Vô Trần cũng tạo nên vụ nổ kịch liệt, hơn nữa còn lập tức hủy diệt được hai cao thủ Hổ Sa tộc, khiến cho vùng lân cận chấn động không ngừng, lập tức hất bắn hắn đi.

Chớp mắt đã tổn thất mất ba người, vẻ mặt Cự Thiên hơi hơi dao động một chút. Nhưng hắn không hề để ý, mệnh lệnh lạnh lùng bình tĩnh dị thường phát ra:

- Đảo ngược máu huyết mà đi, phóng như mũi tên!

Bên ngoài, năm cao thủ Hổ Sa tộc nghe vậy, nhanh chóng điều chỉnh vị trí, hai người tạo thành một đường phía trước, hai người xoay tròn quanh Cự Thiên, còn lại một người ở phía sau, từ xa nhìn lại hệt như một mũi tên đang nhanh chóng phóng thẳng về phía cửa động.

Chớp mắt, làn sóng công kích thứ hai của Huyết Ma Thiên Cơ đã gặp phải cao thủ Hổ Sa tộc ở trước hết.

Lần này cũng hệt như lần trước, chớp mắt đã phát nổ, nhưng có một điểm khác, chính là cao thủ Hổ Sa tộc thứ hai đi sát ngay sau càng làm gia tăng phạm vi vụ nổ.

Như vậy, sức mạnh đáng sợ của nó điên cuồng thổi khắp bốn bề, lần nữa thổi bay Huyết Ma Thiên Cơ.

Lúc này, Cự Thiên chỉ cách cửa động có chừng năm chục trượng, cuối cùng hắn có thể mang Hải Nữ tiến vào bên trong được không đây?

Năm chỉ còn ba, cao thủ Hổ Sa tộc lại điều chỉnh vị trí, tạo nên hình thức một trước một sau bảo vệ Cự Thiên tiếp tục tiến lên.

Phương pháp của bọn chúng tàn khốc mà lại quyết đoán, dùng thân thể làm vũ khí, dùng sinh mạng làm động lực, dùng máu tươi để mở đường cho Hải Nữ, tranh thủ một chút hy vọng cuối cùng.

Loại tinh thần đến chết không ngừng, cho dù địch nhân của bọn họ ở xa quan sát cũng bị rung động trong lòng.

Hai lần công kích không được gì, vẻ mặt Huyết Ma Thiên Cơ không còn sáng sủa, mà rất tức giận, miệng phát ra tiếng kêu chói tai.

Giận dữ nhìn về phía trước, hai tay Huyết Ma Thiên Cơ bắt chéo trước ngực, lòng bàn tay ánh máu chuyển động, nhanh chóng ngưng tụ thành hai quả cầu ánh sáng đỏ rực, theo sự khống chế tỉ mỉ của bà, một phóng thẳng đến cao thủ Hổ Sa tộc thứ nhất, một phóng thẳng đến Cự Thiên.

Phát hiện công kích của Huyết Ma Thiên Cơ, Cự Thiên vẻ mặt biến hẳn, nhanh chóng phóng người lên trên né tránh một chiêu, tạm thời không tiến lên.

Cao thủ Hổ Sa tộc mở đường gặp phải quả cầu ánh sáng lập tức phát nổ, thân thể vỡ nát. Còn lại hai người lại nhanh chóng đến gần, cảnh giác nhìn bốn phía.

Ánh sáng mờ chợt lóe lên, bóng đen thần bí âm thầm xuất hiện, trong lúc Cự Thiên còn kinh ngạc, hắn ảo hóa thành bốn bóng người đồng thời chụp vào Hải Nữ trong lòng của Cự Thiên.

Cự Thiên gầm lên giận dữ, tay phải buông khỏi thân thể Hải Nữ, gập lại nghiêng qua trước người, phát ra hàng chục lưỡi đao ánh sáng, ý đồ muốn ngăn cản đối thủ đến gần.

Nhưng ai ngờ, ngay lúc này, ảo ảnh trước mắt đột nhiên biến mất, sau lưng một luồng chưởng lực đáng sợ âm thâm đến, lập tức hất bắn hắn, khiến hắn bị một chiêu trí mạng.

Bóng đen thần bí đánh lén khiến Kiếm Vô Trần và Huyết Ma Thiên Cơ nhìn thấy. Hai người dùng tốc độ nhanh nhất đến gần, đồng thời chụp lấy Hải Nữ.

Hai cao thủ Hổ Sa tộc thấy vậy, gầm lên giận dữ phóng thẳng đến hai người, liều mạng ngăn cản bọn họ.

Đến lúc này, bóng đen thần bí tuy chậm hơn nửa bước, nhưng lại xảo diệu né tránh được cao thủ Hổ Sa tộc đang ngăn lại, thuận lợi xuất hiện bên cạnh Cự Thiên đã trọng thương, ra tay đoạt lấy Hải Nữ.

Gầm nhẹ một tiếng, Cự Thiên giọng nói đau thương, liếc nhìn Hải Nữ mặt đầy đau khổ yếu ớt trong lòng, sau đó hất nàng ra, xoay người phóng thẳng về phía bóng đen thần bí.

Lúc này, khi hắn biết bản thân không thể nào bảo hộ được Hải Nữ, hắn chọn phương án buông nàng ra.

Cho dù kết cục thế nào, ít ra đến lúc này, đó là cách duy nhất có thể làm chậm nguy hiểm lại.

Hải Nữ ngây ra nhìn hắn, ánh mắt Cự Thiên rất phức tạp, có đau thương, có thất vọng, có than thở, có tuyệt vọng.

Hải Nữ tuy còn nhỏ, nhưng ánh mắt đó nó không cách nào quên được.

Nó vẫn chưa hiểu được, Cự Thiên và người Hổ Sa tộc vì sao không tiếc mạng mình bảo vệ cho nó đây?

Nó cũng không hiểu được, vì sao Cự Thiên kêu nó là tiểu chủ nhân, bọn họ chỉ mới lần đầu gặp nhau, như vậy còn ẩn chứa bí mật gì đây?

Hai âm thanh vang lên kết thúc sinh mạng của hai cao thủ Hổ Sa tộc.

Mọi chuyện đến lúc này đã kết thúc, tranh đoạt kịch chiến đã lâu dường như cũng phải kết thúc thôi.

Cự Thiên kêu lên một tiếng thê thảm nho nhỏ, ngay cả một chiêu của bóng đen thần bí hắn cũng đỡ không nổi, hệt như một chiếc lá rơi rụng xuống xa xa.

Kiếm Vô Trần, Huyết Ma Thiên Cơ sau khi hủy diệt được cá mập hổ ngăn cản, cùng nhau phóng thẳng về phía Hải Nữ, nhưng vì sự xuất hiện của bóng đen thần bí, hai người đều đột nhiên dừng lại, ba người hình thành tam giác với Hải Nữ ở giữa, mặc nó lắc lư trong nước biển.

Một thời khắc quan trọng sắp sửa đến.

Sở Hoài Dương, Hắc Lệ, Hắc Mị, Huyết Linh bốn người trong lòng hơi bất cam, ai nấy chầm chậm tiến gần, gia nhập vào cuộc chiến tranh đoạt.

Vì một Tỏa Long đỉnh, không những Tây hải, Hồng hải, Hắc hải gia nhập, mà ngay cả một cao thủ siêu cấp như Huyết Ma Thiên Cơ cũng nhúng tay vào, có thể thấy sự hấp dẫn của nó thật sự kinh người vô cùng!

Cuộc tụ hội này, Hải Nữ bị vây khốn ở giữa, thân thể càng thêm khó chịu. Trong lúc Phệ Tâm Huyết Tiễn liên tục không ngừng tàn phá, tuy thể chất nó khác thường, nhưng cũng không thoát khỏi được bóng ma đó, đang dần dần chết đi.

Bốn bề, bảy người tranh đoạt đang chăm chú nhìn tình hình của Hải Nữ, bọn họ cũng nhìn thấy mạng sống của Hải Nữ không còn lâu, nhưng đều đứng yên bất động, đều chờ đợi cơ hội tốt nhất, hy vọng có thể nhấc tay liền đoạt được Tỏa Long đỉnh.

Hiện nay, tình hình rất phức tạp, một khi hỗn chiến bộc phát, ai cũng không nắm chắc có thể tiêu diệt được địch nhân. Vì thế làm sao có thể đoạt được Tỏa Long đỉnh nhanh chóng nhất, hơn nữa còn bình an rời đi trở thành vấn đề cấp thiết nhất mọi người quan tâm.

Thời gian giằng co dần qua đi, sinh mạng Hải Nữ đang dần trôi qua. Khi đôi mắt vô thần trên khuôn mặt non nớt nhỏ bé của Hải Nữ dần dần nhắm lại, cách đó vài trăm trượng, Cự Thiên bị trọng thương gần chết bị nước biển lay động đang âm thầm trôi về xa xa.

Sống chết của Cự Thiên không hề có chút cân lượng nào trong mắt của những người tranh đoạt. Vì thế, bảy người tranh đoạt cũng tuyệt đối không lưu ý được, ở xa xa đang có bốn làn sáng yếu ớt đang âm thầm tiến đến gần hắn.

Chờ đợi thật cô đơn, cũng là điều khó chịu đựng.

Khi Huyết Linh tính tình vốn dĩ kích động đã không chờ đợi được nữa, ý đồ muốn chuyển sang vị trí khác để điều chỉnh tâm tình, di động vô tâm của hắn nhanh chóng kích nổ, khiến sáu người còn lại tưởng là hắn muốn ra tay, liền tạo nên một trận đại chiến.

Vòng trong, Kiếm Vô Trần múa thần cung, Thiên Kiếm quyết mang theo uy lực cực cứng cực mạnh, lập tức bao phủ lấy Huyết Ma Thiên Cơ và bóng đen thần bí kia, nhằm tạo ra một cơ hội cho Sở Hoài Dương bên cạnh để lão đi cướp lấy Tỏa Long đỉnh.

Kiếm Vô Trần và Sở Hoài Dương có kế hoạch rất xảo diệu, nhưng Hắc Lệ và Hắc Mị cũng không dại, hai người không phân trước sau ra tay, để Hắc Mị ngăn Sở Hoài Dương, Hắc Lệ đi đoạt lấy Tỏa Long đỉnh.

Thấy vậy, Sở Hoài Dương vô cùng giận dữ, lại không thể làm gì, đổi lại là mình cũng làm như vậy.

Huyết Linh bị cử động của sáu người làm cho kinh ngạc, sau khi tỉnh ngộ, thấy Hắc Lệ đã tiến gần Hải Nữ, liền quên hết mọi thứ, cả thân người như một mũi tên máu phóng thẳng về Hắc Lệ, phát động đánh lén sau lưng.

Mắt thấy sắp sửa đoạt được Hải Nữ, Hắc Lệ đang cảm thấy kích động, chấn động của nước biển sau lưng khiến tâm thần hắn chấn động, không cố đoạt lấy Hải Nữ, vội vàng nghiêng người phản kích để bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.

Phía trên, Huyết Ma Thiên Cơ đánh tan công kích của Kiếm Vô Trần, thấy Hắc Lệ và Huyết Linh đã đi trước một bước, lập tức nổi giận trong lòng, hai tay đột nhiên phát xuất, lòng bàn tay hào quang đỏ rực mang theo khí tà sát hấp thu mọi sinh linh, chia ra vây lấy Huyết Linh và Hắc Lệ.

Kêu lên một tiếng thảm thiết, Huyết Linh bị khí tà sát kia cuốn lấy, khí huyết toàn thân đảo lộn, hắn vốn dĩ đã bị thương nặng, sau một phen cố gắng, cuối cùng không thể thoát khỏi thế công đáng sợ của Huyết Ma Thiên Cơ, bị hủy diệt trong tay của bà ta.

Tình huống Hắc Lệ ngược lại, tình trạng thân thể hắn tốt hơn nhiều, vì thế chỉ bị trọng thương, không hề chết ngay tại chỗ.

Kiếm Vô Trần giao đấu với bóng đen thần bí, hai người ai nấy đều có sở trường.

Về mặt kiếm thuật, Kiếm Vô Trần chiếm ưu thế, nhưng về phương diện phòng ngự, bóng đen thần bí lại quỷ dị vô cùng, thường thường không hiểu vì sao đột nhiên biến mất, điều này khiến Kiếm Vô Trần vô cùng khó phòng ngự.

Quét sạch được chướng ngại, Huyết Ma Thiên Cơ nhanh chóng hạ mình xuống, đưa tay chụp về phía Hải Nữ.

Lúc này, bóng đen thần bí phát hiện được điều này, lại thi triển pháp quyết cổ quái, lắc mình liền thoát khỏi sự giằng co với Kiếm Vô Trần, đến phía sau Huyết Ma Thiên Cơ, phất tay như đánh một chưởng.

Cảm nhận được nguy hiểm, Huyết Ma Thiên Cơ hừ giận một tiếng, thân thể to lớn đột nhiên thu nhỏ lại, hơn nữa còn chuyển ngang sáu thước, cái chụp về phía tay phải của Hải Nữ vẫn giữ nguyên không đổi.

Bóng đen thấy một chiêu không tác dụng, trong lòng có phần nóng nảy, hai tay múa lên nhanh chóng, bóng chưởng liên miên phân bố bốn bề bao phủ phương viên vài trượng.

Phía trên, hào quang lóe lên, làn kiếm ngũ sắc phóng chém xuống.

Kiếm Vô Trần vốn mất đi đối thủ, thân thể nhanh chóng hạ xuống, hơn nữa còn phát ra thế công sắc bén dự tính đoạt không được gì cũng phải đánh trọng thương địch nhân.