Thí Thiên Đao

Chương 822: Phòng ngừa chu đáo




- Á? Thứ đó đâu mất rồi? Thứ đó sao lại biến mất chứ? Việc này là sao?

Chu Hồng đứng phía trước, đột nhiên gầm lên giận dữ.Đám người Triệu Thanh mặt hơi biến sắc, lúc này bọn chúng cũng thấy tảng đá rêu phong dưới đáy hồ bị tan năm xẻ bảy, còn về thứ khác đến cái bóng cũng không thấy đâu!

Mấy người đứng ngây ra đó, trợn mắt há mồm.

- Đây việc này là sao? Chỉ mỗi kết giới ở đây thôi cũng đã đạt tới trình Nguyên Anh rồi, tu sỹ thông thường căn bản không thể phá giải nổi. Cho dù có thể phá giải, cũng tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy được!

Triệu Thanh mím môi mím lợi, quả thực không dám tin vào.Sắc mặt Chu Hồng trở nên vô cùng u ám, hắn trầm giọng nói:

- Vừa rồi khi thần thức của bản tôn khóa chặt hồ nước này, dường như có hai sinh linh mau chóng biến mất khỏi thần thức của bản tôn. Lẽ nào có kẻ nào đó dùng bảo vật vận chuyển? Sau khi đắc thủ liền chạy mất?

- Không thể nào.

Cảnh giới của Triệu Thanh dù không cao bằng Chu Hồng, nhưng kiến thức của hắn tuyệt đối không kém Chu Hồng quá xa. Hắn lập tức phủ định suy đoán của Chu Hồng, nói:

- Thứ như Độn Phù, nếu dùng tại nơi này chắc chắn sẽ bị chúng ta phát hiện.

- Vậy gặp quỷ rồi sao? Chả lẽ có kẻ nào đó đạt được bảo vật ngay dưới mắt của bản tôn, lại lẳng lặng không một tiếng động biến mất?

Chu Hồng nghiến răng nói:

- Lẽ nào ngoài bản tôn ra, còn có tu sỹ cảnh giới Nguyên Anh tới đây.

Triệu Thanh cau mày nói:

- Theo lý mà nói thì không thể, trước đây khi đám người đó tiến vào, chúng ta đã âm thầm để mắt tới. Ngoại trừ người của ba đại tộc Cẩm Tú thành ra, cũng chưa từng thấy có người ngoài tiến vào.

- Cẩm Tú thành tam đại tộc?Chu Hồng sắc mặt vui buồn không rõ, dường như đang suy nghĩ gì đó, hắn lập tức lạnh lùng nói:

- Việc này chắc chắn có liên quan tới bọn họ.

- Chu Hồng tiền bối muốn?

Triệu Thanh nhìn Chu Hồng, trong lòng hắn cũng đang hừng hực lửa giận.

Vốn dĩ có thể dễ dàng chắc chắn đạt được, không ngờ lại bị kẻ khác nhanh chân đến trước. Không hoàn thành nhiệm vụ sư tôn giao cho, với hắn mà nói là một thất bại cực lớn. Thất bại đó hắn không gánh vác nổi! Cho nên, trong lòng Triệu Thanh cũng nghi ngờ người của ba đại giatộc.

- Cho dù có người nhanh chân tới trước chúng ta, trong thời gian ngắn như vậy, hắn cũng không thể thoát khỏi Động Thiên của Thanh Hư Môn được. Mấy người các ngươi lập tức phong tỏa lối ra. Ta đi tìm người của ba đại gia tộc. Bất luận thế nào, quyết không để bọn họ đạt được!

Sắc mặt Chu Hồng lộ vẻ phẫn nộ vô cùng, hắn nghiến chặt răng, giọng điệu không chút khách sáo.

Triệu Thanh hơi nhíu mày, tuy nhiên vẫn gật đầu:

- Được, nhất ngôn cửu đỉnh!Bởi vì Triệu Thanh hiểu rõ, Chu Hồng không hề nhắm vào hắn.

Đám người này tất cả đều đang hết sức tức giận, trước đấy bọn họ bàn bạc nửa ngày mới quyết định được hai bảo vật rốt cuộc thuộc về ai.

Nhưng không ngời lại bị kẻ khác nhanh chân tới trước. Cảm giác này quả là còn ghê tởm hơn ăn phải ruồi, quả là một sự chế nhạo to lớn.

Chu Hồng hay đám người Triệu Thanh đều vậy cả, chúng soi ánh mắt nghi ngờ về phía tam đại gia tộc.

Đối phương có thể trong thời gian ngắn ngủi tìm ra bảo vật, phá bỏkết giới, sau đó biến mất dưới mắt bọn họ thần không hay quỷ không biết. Chắc chắn sớm đã biết rõ lai lịch của di tích này, hơn nữa thực lực tuyệt đối không hề yếu!

Rất có khả năng đây cũng là một cao thủ cấp lão tổ của cảnh giới Nguyên Anh.

Tam đại gia tộc của Cẩm Tú thành trước đây không được bọn chúng quan tâm để mắt, ngày nay lại trở thành mấu chốt để bọn chúng tìm ra kẻ đó.

Cho nên, dù là Chu Hồng không đề cập tới, đám người Triệu Thanhcũng tuyệt đối không bỏ qua việc tìm kiếm manh mối trên người của tam đại tộc.

Như vậy, tam đại gia tộc của Cẩm Tú thành coi như là gặp xui xẻo lớn rồi.

Tuy nhiên trước đây vì Sở Mặc đã nhắc nhở qua, Lục Chính, Kim Đông Nam và đám người của tam đại gia tộc đều đã cảnh giác hơn trước nhiều.

Nhưng sau khi tiến vào cung điện của Thanh Hư Môn, nhìn thấy các loại bảo vật và vô số công pháp kế thừa, sự cẩn trọng đó bất giác đã bịnhiều người quên mất như một loại bản năng.

Của cải khiến người ta phải mờ mắt.

Nhìn đống bảo vật chất cao như núi trong kho của Thanh Hư Môn, giống như một mỹ nữ lõa thể đứng trước mắt họ vậy, ai có thể giữ được bình tĩnh chứ? Ai có thể không động lòng cơ chứ?

Cường giả cấp Kim Đan của Lục gia là nhiều nhất, cho nên bọn họ cũng có tiên cơ thực sự, đạt được nhiều bảo vật nhất.

Trong nháy mắt bọn họ đã tới Tàng Kinh các của Thanh Hư Môn.Trong Tàng Kinh các có vô số cuốn kinh thư, công phá, các loại điển tịch cổ xưa Điều này khiến cho các cao thủ Kim Đan của Lục gia không kìm chế được lòng tham.

Ngoài ra, trong kho tàng của Thanh Hư Môn, các loại khoáng thạch quý hiếm, bán thành phẩm, thành phẩm, các loại linh khí. Quả là nhiều không kể xiết! Nơi này chính là một kho báu khổng lồ!

Cướp!Chỉ một chữ!

Bởi lúc này, người của Hồng gia và Kim gia cũng vừa kịp tới nơi.

Người của tam đại gia tộc lúc này trong đầu chỉ còn sót lại một chút xíu lý trí, biết rằng không thể động thủ ở đây. Bởi vì một khi xảy ra tranh chấp nội bộ, vậy thì hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng được.

Nói toạc ra, tam đại gia tộc, ai cũng không muốn tổn thất! Cho nên, chỉ có thể so bì tốc độ của ai nhanh hơn một chút.Lục gia vì có nhiều cao thủ Kim Đan, lại chiếm được tiên cơ, hàng vạn cuốn tàng thư đã bị bọn họ cướp mất một nửa. Các loại khoáng thạch, linh khí cũng cướp được rất nhiều.

Lúc này Lục Chính liền thu hồi lại mấy chiếc nhẫn trữ vật, hắn gọi Lục Thiên Duyệt tới bên, trầm giọng nói:

- Thiên Duyệt, con đi trước đi!

- Á? Tại sao?

Lục Thiên Duyệt đang vuốt ve một thanh linh khí trường kiếm trong tay, say mê ngắm nhìn chữ khắc trên thân kiếm, nghe lời của phụ thân, hơi bất ngờ ngây người ra.

- Ta vừa nhận được tin tức, có cường giả cảnh giới Nguyên Anh đang xông vào đây. Bên ngoài đã đánh bị thương rất nhiều người của tam đại gia tộc, trong số người đến, còn có một cao thủ trẻ tuổi cấp Kim Đan của Huyết Ma Giáo!

Vẻ mặt Lục Chính vô cùng nghiêm nghị, hắn nhìn đám người Kim Đông Nam và Hồng Cường cũng đang cau mày ở cách đó không xa, khẽ nói:

- Lúc này bọn họ có lẽ cũng đã nhận được tin tức rồi. Tuy nhiên cho dù bọn họ làm thế nào, thì con cũng nhất định phải lập tức rời khỏi đây!

- Nếu là vậy, con gái muốn cùng cha rời đi!Lục Thiên Duyệt lo lắng nhìn phụ thân:

- Nếu thực sự có cường giả cảnh giới Nguyên Anh tới, tất cả chúng ta cộng lại đều không phải đối thủ của y!