Thích Khách

Chương 124




Thị vệ trước cửa sảnh hội nghị sợ hãi đuổi theo vào, lắp bắp giải thích với Hasusan: "Đại công chúa điện hạ, nhị điện hạ hắn, hắn...nằng nặc tiến vào.."

"Được, ngươi lui trước đi." Hasusan phất tay. Thị vệ như được đại xá mà rút lui ra ngoài, còn nhân tiện đóng cửa.

Nhị hoàng tử Manuss đứng giữa sảnh đường đã đột nhiên trở nên an tĩnh, chậm rãi bước qua lối đi nhỏ giữa các ghế nghị viên, trực tiếp đi đến khu vực chuyên dụng của hoàng tộc và nguyên lão gần bên Hasusan, sau đó cởi áo choàng, lộ ra một đầu tóc dài đỏ rực, không coi ai ra gì mà ngồi xuống trước mặt bao nhiêu người.

"A? Tất cả mọi người nhìn cái gì đấy?" Manuss phát hiện tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt nhìn hắn, rốt cuộc mở miệng, còn chớp mắt thập phần vô tội.

Đương nhiên là đang nhìn ngươi....các nghị viên thầm oán.

Công tước La Duo hôm nay bị đè nén bởi bực tức, cuối cùng tìm được chỗ trút giận, hừ lạnh một tiếng, bình tĩnh đứng lên.

"Một vị hoàng tử mất tích hơn hai năm, sau đó không một tiếng trở về liền có thể trực tiếp tiếp quản binh quyền, sự vụ tả hữu trong quân. Một hoàng tử khác thì hoàn toàn không có tin gì trong ba năm, sau khi trở về lại có thể không coi ai ra gì mà bước vào hội nghị, một câu giải thích cũng không có. Hasusan điện hạ, hoàng tộc Zhethanon các ngươi không khỏi quá xem thường các lão gia hỏa bọn ta! Có phải cảm thấy, loại chuyện như là hội nghị này, cũng sớm đã như thùng rỗng kêu to?"

Công tước La Duo là nguyên thủ đảng Tiến Bộ, gia tộc xuất thân lại có công lớn trong việc khai quốc, sức ảnh hưởng trong hội nghị là không thể xem thường, nếu thật sự giận lên, cho dù người của đảng đối lập muốn tìm tra, cũng không dễ dàng chặn họng hắn. Lúc này, công tước La Duo ẩn ẩn có ý muốn đại điện nguyên lão công khai lên án hoàng tộc, mười mấy vị nguyên lão ở đây cho dù thuộc đảng phái nào, đột nhiên đều đứng cùng một trận tuyến, đồng loạt nhìn Hasusan.

Hasusan nhướn mày, không thể không đứng ra nói: "Manuss, có phải ngươi thiếu chúng ta một lời giải thích?"

"A? Đại tỷ, ngài muốn nói gì?"

"Hơn ba năm ngươi đến tột cùng là đi nơi nào, rất nhiều người đều cho rằng ngươi đã chết."

Manuss gãi gãi cằm, "A...ngài nói chuyện này..." Sau đó phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn khắp xung quanh, bên miệng vẫn treo một nụ cười bất cần đời. "Nguyên lai mọi người quan tâm xem ta đi chỗ nào, ta cho rằng chỉ cần mang tiền tới là tốt rồi."

Hasusan dẫm phải cái đinh mềm, nhưng cũng không bực tức, vẫn như cũ thần sắc không thay đổi mà nhìn Manuss, nhưng có không ít các nghị viên sắc mặt mất tự nhiên, lúc trước bọn họ cũng từng kêu gào muốn tuyên bố Manuss tử vong, sau đó thu tài sản nhập quốc khố.

"Công tước La Duo, ngươi phát hỏa lớn như vậy mà làm gì, trong bộ luật đế quốc hình như cũng không có điều nào quy định không cho hoàng tử được đi ra ngoài đi? Huống chi ta đã sớm tuyên bố từ bỏ quyền kế thừa vương vị, ngay cả việc có tham dự hội nghị hay không cũng là quyền tự do cá nhân của ta, sao có thể liên quan tới hoàng tộc?" Manuss vẫn cười tủm tỉm, không vội, không hoảng, hệt như một con hồ ly nhàn nhã ve vẩy cái đuôi bự, "Ngài là nguyên thủ đảng Tiến Bộ, nhật lý vạn ky, bôn ba vì đế quốc, là thành viên của hoàng tộc, ta thật sự là kính nể từ đáy lòng, để tỏ lòng tôn kính với ngài, tỏ rõ sự ủng hộ của ta đối với công việc của đảng Tiến Bộ, ta nguyện ý quyên góp một tinh cầu quặng tinh thạch, làm tư phí cho quý đảng, không biết...ý ngài như thế nào?"

Một tinh cầu quặng tinh thạch....

Thời cuộc hiện nay, trăm nghề điêu linh, tiền bị mất giá, nhưng đồng tiền mạnh như tinh thạch thì giá lại tăng hàng này! Chỉ cần vài viên tinh thạch là có thể lo lắng thực phẩm cho một nhà năm người trong vòng nửa tháng, huống chi là cả một mỏ tinh thạch...một tinh cầu mỏ tinh thạch...

Người ở đây nghe được ánh mắt đều thẳng, vài giây trước công tước La Duo vẫn còn duy trì biểu tình căm phẫn, hình dáng của miệng đã trương thành một chữ "o" mắc cười.

Bất cứ lúc nào, tài lực hùng hậu cũng là trụ cột của quyền lợi và địa vị, huống chi là trong thời kỳ chiến tranh thế này? Có tiền, mới có thể xây nhà xưởng, tạo vũ khí, khai phá kỹ thuật, tuyển nhân mã, phục hưng sản nghiệp, thực lực đảng phái mới có thể tăng lên, tiếng nói trên hội nghị mới có sức nặng. Từ khi Carsen rớt đài tới nay, đảng Tiến Bộ liền suy thoái, tài chính sung túc đối với bọn họ chính là chuyện trọng yếu.

TTV ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, thiếu chút nữa nhịn không được mà cười nhạo thành tiếng. Cái gì gọi là tiền có thể mua ma sai quỷ, hiện giờ xem như hắn đã hiểu rõ. Giờ khắc này giữa hội nghị mỗi người mỗi vẻ, thật sự là...phấn khích.

"Một, một..ngài nói là một tinh cầu mỏ tinh thạch sao?" bộ trưởng bộ tài chính Howard thậm chí không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.

Howard một thân tài năng thương trường, sở dĩ còn trẻ như vậy đã có thể ngồi lên vị trí bộ trưởng bộ tài chính, có quan hệ trực tiếp tới omega của hắn, công chúa Ruth. Công chúa Ruth là một trong ba vị công chúa của đế quốc, thân huynh muội cùng mẫu thân với Carsen, sau khi Carsen rơi đài, tuy rằng nàng không nổi bật như ngày xưa, nhưng do bản thân giỏi xu nịnh, có thể thảo niềm vui từ hoàng đế Kelmis và công chúa Hasusan, ngày qua coi như cũng không tệ, vị trí bộ trưởng bộ tài chính của Howard cũng được bảo toàn.

Manuss nháy mắt mấy cái với Howard, "Đúng vậy Howard đại nhân."

Có một tinh cầu mỏ tinh thạch áp trận, Manuss liền có thể thư thư phục phục mà ngồi giữa hội nghị, không còn ai dám vô lễ với hắn, lời lên án đã đến bên miệng lập tức xoay 180 độ, tất cả đều biến thành từ ngữ ca ngợi. Phải biết, Manuss điện hạ là chỉ biết tiền không biết người, không hứng thú với chính trị, bảo trì trung lập, cho nên dù là đảng Tiến Bộ hay đảng Hòa Bình, cũng sẽ không thật lòng muốn gây phiền phức cho hắn, dù sao cũng không ai muốn đắc tội với thần tài.

Đảng Tiến Bộ thu hoạch lớn, các nghị viên trở nên cao hứng, hai mắt tỏa sáng, hận không thể chạy ra ngoài rống lớn hai tiếng. Bọn họ cần phát tiết, mà đối tượng để phát tiết, không nghi ngời, quy lên đầu TTV. Nhưng vào lúc bọn họ muốn phản kích những yêu cầu "cuồng vọng" của TTV, Manuss điện hạ lại ra đại chiêu.

"Chư vị, vì sao không thể đồng ý thỉnh cầu của TTV tướng quân? Trong mắt ta, cũng không có chỗ nào quá phận...Trận chiến này sẽ đối đầu với cơ thể mẹ của trùng tộc, nếu không đảm bảo chuẩn bị đầy đủ, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều, chẳng lẽ các người muốn nhìn chiến sĩ của mình phải chịu chết?"

"Manuss điện hạ, tình trạng tài chính hiện nay của đế quốc thật sự không đủ để chống đỡ thêm một quân đoàn, có thể duy trì ba binh đoàn cũ đã là vạn hạnh." Howard bộ trưởng bộ tài chính vừa nhận một tinh cầu tinh thạch vào tay, đương nhiên phá lệ ân cần với Manuss, hảo tâm mà giải thích.

"Ân? Là như vậy sao..." Manuss quay đầu thoáng nhìn qua TTV ngồi bên kia, mím môi, tựa như có điều suy nghĩ, "Không phải ta vừa mới quyên góp một tinh cầu tinh thạch sao..."

"Đó là ngài quyên cho đảng Tiến Bộ làm tư phí, mà TTV tướng quân và quân đội của hắn không nằm dưới quyền quản lý của đảng Tiến Bộ, đương nhiên, nếu hắn đồng ý chịu sự lãnh đạo của đảng Tiến Bộ, chúng ta cũng sẽ xuy xét cấp quân phí cho hắn, nhưng là...ha ha..." Howard nói tới đây không nói thêm, ai cũng biết, đảng Tiến Bộ vẫn luôn chủ trương hạn chế quyền lợi của Omega, phần tử cấp tiến như Carsen thậm chí từng thông qua dự luật mua bán omega, TTV tướng quân có thể vui lòng gia nhập đảng Tiến Bộ mới đúng là gặp quỷ.

"A...thì ra là thế." Manuss nghiêm túc gật đầu, rốt cuộc, nhẹ nhàng nói ra một câu làm mọi người muốn rớt mắt ra ngoài: "Vậy thế này đi, ta ủy thác toàn bộ tài sản trên danh nghĩa của ta cho TTV tướng quân quản lý, vô thời hạn, chỉ cần quân đội của hắn yêu cầu, Manuss ta nguyện ý duy trì hắn."

Howard: "..."

Toàn trường: "..."

Đừng nói tới những nghị viên khác, ngay cả Lezar vẫn luôn không nói gì, trên mặt cũng lộ ra thần sắc ngoài ý muốn. Y biết hôm nay Manuss sẽ xuất hiện, cũng biết hắn sẽ đứng về phía y, nhưng y thật sự không nghĩ ra được bất cứ lý do gì sẽ làm cho Manuss đi đến một bước này.

Hoàng tử Demark sắc mặt vẫn luôn âm trầm bất định từ lúc Manuss xuất hiện, rốt cuộc ngồi không yên, lạnh nhạt nói: "Manuss điện hạ, vì sao ngươi phải ra tay giúp như vậy? Có phải có chút qua loa hay không?"

Kỳ thật trong ý của Demark, "giúp" đây là nói giúp Lezar, trong mắt người ngoài, TTV vẫn luôn là người của Lezar, Manuss tận lực giúp TTV tiếp quản binh đoàn Vinh Quang như vậy, thực chất chính là giúp Lezar, nhưng Manuss lại giả vờ hồ đồ, cố ý cho rằng giúp TTV.

"Vì sao phải giúp? Chẳng lẽ đây không phải là suy nghĩ cho đế quốc của chúng ta hay sao? Bây giờ còn ai có thể nguyện ý ra chiến trường? Hoặc là nói, còn tướng lãnh cao cấp nào có thể dẫn binh giao thủ với trùng tộc sau đó chiến thắng trở về? Demark, ngươi ở trong giáo hội đã rất lâu, có phải đầu óc có vấn đề rồi không? Chẳng lẽ phải mở to mắt nhìn đồng bào của chúng ta bị trùng cắn nuốt? Chuyện này còn cần phải suy xét sao! Haiz, thế giới bên ngoài rất phức tạp, có thể ngươi không hiểu, không bằng ngươi vẫn là về giáo đường làm bạn với thần linh đi."

Manuss là người theo chủ nghĩa vô thần, từ nhỏ đã chướng mắt bộ dáng ra vẻ đạo mạo của Demark, huống chi Manuss còn là huynh trưởng của hắn, nói chuyện đều không khách khí một chút. Sắc mặt Demark bị Manuss làm cho thành lúc đỏ lúc trắng, có vẻ cực kì phẫn nộ, nhưng hắn vẫn cố gắng kiệt lực duy trì thanh cao tôn nghiêm của đại giáo chủ, nét mặt cũng vặn vẹo. Nhưng hắn vặn vẹo thì vặn vẹo, đối với tài lực lớn lao của Manuss, cho dù các nguyên lão không muốn đáp ứng TTV, cũng không cách nào trực tiếp từ chối.

"Nếu Manuss điện hạ nói như vậy, ta không còn dị nghị gì với việc TTV tướng quân kế nhiệm chức vụ thống soái binh đoàn Vinh Quang, cũng đồng ý cấp phiên hiệu hợp pháp cho Minh Quân Omega, nhưng hắn nói gia tăng biên chế và quyền tự trị của tinh cầu Omega, hai chuyện này, dù thế nào ta cũng không đồng ý." Công tước La Duo nói, "Chuyện này liên quan đến lợi ích của đế quốc, cho dù thế nào, ta sẽ không để nó xảy ra."

"Nếu nói vậy, chúng ta biểu quyết đi." Nghị viên Phill nói.

"Không sai, chuyện nên thảo luận cũng đã thảo luận, chúng ta biểu quyết đi." Bộ trưởng bộ giáo dục kiêm nguyên thủ đảng Hòa Bình, Towler đại nhân cũng tỏ thái độ.

Hai nguyên thủ không còn ý kiến gì, nhanh chóng bắt đầu bỏ phiếu, từ bỏ phiếu điện tử ngay hiện trường, sau đó đương trường công bố kết quả. Căn cứ và hiến pháp đế quốc, mọi nghị viên trong hội nghị đều có quyền bỏ phiếu, nghị viên phổ thông mỗi người có một phiếu, quý tộc được hai phiếu, toàn bộ hoàng tộc và nguyên lão được mỗi người ba phiếu.

TTV đưa ra ba yêu cầu, một là sát nhập Minh Quân Omega vào đế quốc quân, trở thành binh đoàn thứ tư, thế nhưng toàn phiếu thông qua. Kỳ thật chuyện này cũng không có gì ngoài dự đoán, bởi đã có ước định từ trước, truyền thông bên ngoài cũng đã tuyên bố rợp trời, nếu hội nghị lật lọng sẽ phá hư tín nhiệm trong dân chúng, vào thời kì bất ổn này là trăm triệu không được.

Tiếp theo, Lezar đề cử TTV làm thống soái binh đoàn Vinh Quang, số phiếu tán thành cũng cao hơn phiếu chống, từ đó, TTV trở thành omega đầu tiên gia nhập đế quốc quân, mà còn là người cầm binh quyền binh đoàn tinh nhuệ nhất đế quốc.

Vẫn tiếp tục bỏ phiếu, về việc binh đoàn Vinh Quang có cần gia tăng biên chế hay không, số phiếu chống bắt đầu tăng lên, TTV nhìn màn hình thống kê số phiếu, trong lòng không khỏi cười lạnh: đám người kia thật sự là tính toán rất hay, cho hắn một binh quyền có thể thu hồi bất cứ lúc nào – một danh hào vô dụng, bắt hắn đi ra ngoài bán mạng, kết quả một chút thực tế tốt đẹp cũng không cho hắn.

Lúc này, mọi người trong hội nghị đều chăm chú nhìn màn ảnh thống kê, một khắc trước khi ngừng đếm, TTV cũng thập phần ngoài ý muốn, không thể tưởng được phiếu thuận vẫn cao hơn phiếu chống. Sắc mặt công tước La Duo đã bắt đầu khó coi, vài vị nguyên lão cũng bắt đầu châu đầu ghé tai, tỏ vẻ kinh ngạc với kết quả, nhưng kết quả kiểm phiếu đã có, nói thêm nữa cũng không được gì. Sau đó là về yêu cầu cuối cùng của TTV: quyền tự trị của tinh cầu Omega.

Ngay từ lúc đầu bỏ phiếu, phiếu chống vẫn luôn cao hơn nhiều so với phiếu thuận, sắc mặt của La Duo và nhiều vị nguyên lão cuối cùng cũng trở nên hòa hoãn, nhưng bọn họ cao hứng hơi sớm, bởi vì số phiếu tán thành nhanh chóng đuổi theo, đến cuối cùng khi bắt đầu ngừng đếm, phiếu tán thành chỉ kém hơn phiếu chống có một phiếu!

Thư kí phụ trách công tác thống kê đang muốn công bố kết quả, lúc này Hasusan lại nhíu mày nói: "Có phải còn một người chưa bỏ phiếu?"