Thích Khách

Chương 134




Ba ngày sau, chiến hạm hoàng gia dẫn đầu, hơn mười chiến hạm sắp xếp thành đội hình ở trạm không gian tinh cầu Lama, chuẩn bị cất cánh.

"Vì đế quốc, vì sứ mệnh, vinh quang và quang minh của chúng ta, chúng ta vĩnh viễn không từ bỏ, vĩnh viễn không khuất phục, thề sống chết bảo vệ gia viên của chúng ta." Lezar làm hoàng tử phụ quân, kiêm hạm trưởng và phó tướng quân hai chức vị, hô khẩu hiệu trước vô số đài truyền thông đang truyền hình trực tiếp.

"Nguyện xin thần vũ trụ vạn năng chúc phúc cho các ngươi." Demark mặc trang phục giáo chủ đỏ tươi, thực hiện nghi thức cuối cùng cho các chiến sĩ sắp xuất phát. "Nguyện dũng khí và trí tuệ đồng hành cùng các ngươi, bình an trở về, thần và các ngươi cùng tồn tại."

TTV không nói chuyện với màn ảnh, thần sắc thản nhiên đứng bên cạnh Lezar, một thân quân trang lục sắc càng làm cho hắn thêm cao ngất, gương mặt tuấn mỹ cơ hồ có thể làm cho các alpha đang xem truyền hình đều ao ước, mà ngay cả beta và omega cũng nhìn say đắm. Bộ dáng TTV đẹp, từ khi thiếu niên đã nổi danh, về sau trong thời kỳ chạy trốn thường xuyên dịch dung, cho nên mọi người đã quen xem nhẹ dung mạo thật của hắn, cho đến khi hắn chính thức trở thành tướng lãnh của đế quốc quân, gương mặt hắn đã gần như thần, càng ngày càng ăn sâu vào trái tim dân chúng khắp đế quốc.

"Ssard bọn họ đã được sắp xếp tốt cả chứ?" Lezar phát biểu xong lời tuyên thệ trước khi xuất quân, nghiêng đầu ghé vài tai TTV, dùng thanh âm cực thấp mà hỏi.

TTV "ân" một tiếng, sau đó nói: "Đã đến giờ, nên khởi hành."

Lezar lại nhẹ giọng hỏi: "Tu Vân, ngươi sợ không?"

"Vì sao lại sợ?"

"Có lẽ lần này chúng ta đi, sẽ không về được."

TTV liếc nhìn Lezar, lạnh nhạt nói: "Nếu vậy thì cũng là do số mệnh, không có gì phải sợ."

Lezar mỉm cười, "Ta cũng không sợ, bởi vì ta chỉ cần được ở cạnh ngươi, là đủ rồi."

TTV không thèm để ý tới Lezar, hiện giờ tên này càng lúc càng kiêu ngạo, trong lời nói sẽ cố ý vô ý mà trêu chọc hắn, hắn cũng lười đôi co với y, chỉ xem như không nghe thấy. Nhưng không biết vì sao, gần đây cảm xúc của hắn khó có thể bình thản như trước kia, nhất là từ vết thương trên mu bàn tay, thường xuyên nóng lên, thường xuyên xuất hiện âm thanh hư huyễn trong đầu, hắn từng nhờ Laurent kiểm tra, sợ là hắc trùng nhìn thấy lần đó mang đến phiền toái, nhưng kết quả kiểm tra lại bình thường, hắn cũng chỉ có thể bỏ qua việc này.

Rốt cuộc, trạm không gian từ từ mở ra, TTV và Lezar đi lên chủ hạm, mười mấy vị tướng lãnh cao cấp của binh đoàn Vinh Quang và binh đoàn Omega đi theo phía sau, ánh sáng xanh nháy mắt bao phủ cả trạm không gian, từng chiếc quân hạm bay qua cửa trạm không gian mở rộng, tiến vào vũ trụ, biến mất trong chớp mắt.

Trên mặt đất tinh cầu Lama, một trăm phát pháo mừng tiễn đưa các chiến sĩ vang lên tại quảng trường Klappa, trên mọi tinh cầu còn chưa luân hãm trong khắp đế quốc, vô số công dân đế quốc Tinh Tế đều đang theo dõi truyền hình trực tiếp, tràn ngập hy vọng nhìn theo quân hạm đang rời trạm.

Miffy ngồi trước màn hình khóc đến đỏ mắt, một bên nước mắt một bên nước mũi, trong lòng ôm một bé trai vô cùng đáng yêu.

"Honey, đừng thương tâm, TTV tướng quân và Lezar điện hạ nhất định sẽ bình an trở về." Nam nhân alpha ôn hòa vỗ nhẹ bờ vai thê tử, trấn an nàng, ôm con trai bảo bối vào trong ngực nhẹ nhàng ru.

"Karl..."Miffy khóc đến hổn hển.

Karl mỉm cười nhìn thê tử của mình, trong mắt tràn ngập tình yêu dịu dàng.Hắn biết, tuy rằng tiểu mỹ nhân này hiện giờ nhìn đáng thương hề hề vừa ngốc vừa hoa si, nhưng trong chốc nữa cùng bàn luận với hắn tuyệt đối còn lợi hại hơn bất cứ nghị viên cố làm ra vẻ hiểu biết nào. Thê tử của hắn, đại tiểu thư Miffy của hắn, mặc dù là một omega bốc đồng được nuông chiều từ bé, thoạt nhìn có vẻ chỉ có bề ngoài xinh đẹp, nhưng hắn biết rõ trí tuệ của nàng, chỉ có hắn hiểu rõ trí tuệ của nàng. Từ nhỏ đã được tổng tư lệnh đế quốc hung đúc lớn lên, xuất thân danh môn thế gia, rõ như lòng bàn tay cả mớ thế lực rắc rối khó gỡ của các thế gia đại tộc, ánh mắt chính trị của nàng luôn luôn sắc bén, cũng làm cho hắn kính phục từ đáy lòng. Có lẽ lúc ban đầu kết hợp còn mang một ít dụng tâm kín đáo bên trong, nhưng mà hiện tại, nàng chính là người mà hắn tin yêu nhất trên đời, thân là một nghị viên mới, chuyện gì phiền toái cũng muốn chia sẻ cùng thê tử.Những quan điểm chó má như là "omega chỉ là ở nhà sinh con cho chúng ta" hoặc là "omega không xứng có được hôn nhân, bọn họ từ nhỏ chỉ là vật phẩm riêng tư của chúng ta", hắn cảm thấy quả thực là buồn cười đến cực điểm.

Từ lúc Karl tiến vào hội nghị tới nay liền tận lực mà âm thầm liên kết đông đảo trung tiểu quý tộc, trở thành lực lượng cường đại ủng hộ TTV. Trung tiểu quý tộc hàng năm đều chịu đủ mọi áp bách của đại quý tộc, hơn nữa vì địa vị không cao, dưới chế độ phân phối omega nghiêm khắc, cơ hội có thể kết hợp cùng omega có độ thuần huyết cao là cực nhỏ, dẫn đến khó có thể dựng dục con nối dòng, phát triển gia tộc lớn mạnh, cho nên bọn họ cũng bức thiết hy vọng giải phóng omega, để cho omega có quyền tự do lựa chọn phối ngẫu, còn bảo đảm nhân quyền cho bọn họ. Trên một khía cạnh nào đó, bọn họ và TTV cũng có cùng lập trường chính trị. Lần tổng tuyển cử trước ở hội nghị, TTV được đề cử làm thống soái binh đoàn Vinh Quang, đúng là do có nhiều trung tiểu quý tộc ủng hộ, mới có thể thắng được đa số phiếu bầu, mà một phiếu cuối cùng kia, đúng là của Karl.

Tu Vân nhà mình...Karl vừa kéo lên khóe môi, đã bị nhi tử trong lòng đạp một cước vào bụng.

Đương nhiên, nếu như Miffy nàng không phải là fan cuồng của người nào đó, như vậy thật sự rất hoàn mỹ.

Mà lúc này, đang ngồi trước màn ảnh kích động không chỉ có một mình Mify, đối với cả đám người mà nói, một màn vừa rồi khi Lezar và TTV thân mật thì thầm trước màn ảnh kia, quả thực làm cho người xem nhiệt huyết sôi trào, hận không thể ngửa mặt lên trời gào thét!

Woah woah woah rốt cuộc hai người nói chuyện gì a!!! Thoạt nhìn thật ái muội thật xứng đôi a!!! Lúc đi lên quân hạm áo choàng của thất điện hạ bị thổi bay còn bao lấy TTV tướng quân a!!! TTV tướng quân còn giúp thất điện hạ sửa lại cổ áo choàng a!!! Thật muốn nhìn tướng quân TTV lãnh khốc cuồng bá bị Lezar điện hạ đè a!!! Hai người bọn họ kỳ thật đã sớm hẹn hò rồi đúng không a!!!!

TTV và Lezar cả hai đều bị quảng bá thành quốc dân CP, người ủng hộ bọn họ khẳng định là không ít, đương nhiên, cũng có một số người thấy được sự thân mật của bọn họ, trong lòng cũng không vui như vậy.

"Hừ, vẻ ngoài đẹp thì có lợi ích gì? Lezar điện hạ là một người mù, dù sao cũng không nhìn thấy." Fernan híp mắt nhìn màn hình, trong giọng nói không thiếu ghen tuông.

"Đừng nói như vậy, tuy rằng ánh mắt Lezar điện hạ nhìn không thấy, nhưng càng mạnh hơn những người có thể nhìn thấy rõ ràng." Phill cũng nhìn màn hình, chậm rì rì nói.

"Nhưng mà thúc thúc, nếu lần này bọn họ thắng lợi trở về, TTV kia không phải sẽ thêm đắc ý? Đến lúc đó hắn thành anh hùng, trong tay lại có quân quyền, chúng ta làm sao đối phó hắn? Trong hội nghị càng là không có chỗ cho gia tộc chúng ta." Fernan nói.

Ý cười trong mắt Phill trở nên nhợt nhạt, nhưng trong ánh mắt lại che lấp một tia giảo hoạt, "Yên tâm, hắn đi lần này, muốn sống trở về tất nhiên không dễ dàng."

Fernan khẽ nhíu mày: "Ngài đang nói đến vị đại nhân vẫn luôn cung cấp tin tức cho chúng ta kia..."

Phill đột nhiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Fernan, Fernan sợ tới mức không dám nói thêm, "Không nên nói những lời không được nói, Fernan, ngươi quản miệng ngươi cho tốt."

Fernan đỏ bừng mặt, cẩn thận nói: "Ta chỉ là tò mò, đến cùng vị đại nhân kia muốn cái gì, vì sao lại trợ giúp chúng ta."

Phill cười lạnh một tiếng nói: "Giúp chúng ta? Đương nhiên không phải giúp chúng ta, chỉ là lợi dụng chúng ta mà thôi. Bất quá chúng ta có thể không cần hoàn toàn nghe lời hắn, ngược lại lợi dụng hắn, diệt trử người mà chúng ta muốn tiêu diệt."

"Nhưng chỉ cần còn công chúa Hasusan, tinh cầu Lama sẽ không nhiễu loạn quá lớn đi...." giọng nói của Fernan càng lúc càng nhỏ.

Phill nhìn Fernan, không nói gì, chỉ lộ ra một nụ cười ý vị sâu xa.

Hạm đội di chuyển trong vũ trụ, cho dù lấy tốc độ nhanh nhất, bọn họ dự tính cũng mất mười ngày mới có thể tới gần trùng động, huống chí bọn họ cũng không dám dùng tốc độ tối đa, còn phải luôn đề phòng đánh lén.

Lần này là TTV tự mình điều binh, ngoại trừ sáu quân đoàn của binh đoàn Vinh Quang, còn có binh đoàn Omega tham chiến.

Sau khi quân đội cuối cùng cũng được định ra, nguyên lão đảng tiến bộ phản đối kịch liệt, có hai nguyên nhân phản đối, một là lo lắng cuộc chiến khuynh quốc lần này, không còn ai hộ vệ đế đô, muốn một nửa binh đoàn Quang Vinh canh giữ đế đô. Nguyên nhân thứ hai rất tầm thường, cho rằng thiên chức của omega là gây giống hậu đại, không nên ra chiến trường hy sinh, một khi có chuyện gì sơ suất, nhân loại sẽ tổn thất thảm trọng.

Kỳ thật ban đầu TTV và Lezar cũng muốn để lại một phần binh lực của binh đoàn Vinh Quang cho Hasussan, dù sao đủ loại dấu hiệu cho thấy, trùng tộc tựa hồ lại nổi lên một âm mưu gì đó, tinh cầu Lama là thủ đô của bọn họ, nếu sau khi bọn họ rời đi, trùng tộc lại phản công, tình thế sẽ trở nên khó giải quyết.

Mà Hasusan lại nói với hai người: "Không cần, trận chiến này là quan trọng nhất, sức chiến đấu của cơ thể mẹ trùng tộc như thế nào hiện giờ chúng ta vẫn chưa biết được, không cần chủ quan, tất cả binh đoàn Vinh Quang đều theo các ngươi, nơi này các ngươi không cần lo. Người của binh đoàn Quang Minh và binh đoàn Sứ Mệnh chẳng lẽ đều là thùng cơm?"

Có sự ủng hộ của Hasusan, cuối cùng toàn bộ binh đoàn Vinh Quang đều ra trận.

Nhưng buổi tối trước ngày xuất phát, Lezar lại bị Hasusan gọi về hoàng cung Klappa.

"Lezar, thân thể phụ hoàng ngày càng không tốt, trước khi đi có lẽ ngươi nê đến thăm người." Đại công chúa mặc một thân quân trang phẳng phiu, lẳng lặng nhìn đệ đệ của mình.

"Phụ hoàng có truyền triệu ta?"

"Không."

Lezar ảm đạm cười, "Vậy chờ ta chiến thắng trở về rồi nói sau, hiện giờ ta không quấy rầy thanh tịnh của phụ hoàng." Nói xong liền cung kính hành lễ với Hasusan rồi rời đi.

Kỳ thật từ khi Lezar tìm về ký ức của kiếp trước, nỗi hận đối với hoàng đế Kelmis đã không còn sâu như trước đây, những cực khổ khi còn bé, đối với người đã trọng sinh một lần liền không tính là cái gì. Nhưng Kelmis hoàng đế và phụ hoàng kiếp trước của y có rất nhiều điểm giống nhau, cũng lãnh khốc, cũng ích kỷ, vì củng cố hoàng quyền có thể không tử thủ đoạn, cho nên đối với y mà nói vẫn như cũ không có cảm tình gì.

Hasusan nhìn Lezar, mâu quang lợi hại mà thâm trầm, tựa hồ bao nhiêu cảm xúc phức tạp trong ánh mắt, vào lúc y đi đến cửa, đột nhiên gọi y lại, nghiêm khắc nói: "Lezar, nhớ kỹ, ngươi là người của gia tộc Zhethanon, là hoàng tử đế quốc, cho dù thế nào, vĩnh viễn không được phản bội con dân và quốc gia của ngươi."

Lezar khựng lại một chút, dừng bước. Trầm mặc một lúc lâu, bên môi mới gợi lên nụ cười. Xem ra Hasusan cũng nghe nói gì đó.

"Đại tỷ, bảo trọng, chờ ta chiến thắng trở về." Lezar chỉ nói một câu như vậy, liền bước ra khỏi phòng.

Sau lưng y, trong thư phòng được trang trí thanh lịch quý giá, ngọn đèn lay động hôn ám, tuy rằng phú quý đến cực điểm, lại không thể che giấu được nét cổ xưa đã tu sửa mấy trăm năm. Công chúa alpha tóc ngắn đứng sau bàn, mi tiêm nhíu lại, thần sắc nghiêm túc, cho dù dáng người thẳng tắp, trên gương mặt cũng đã có ít vẻ mệt mỏi, nàng quay đầu nhìn ra cửa sổ, ánh sao rực rỡ trên bầu trời đêm, tinh cầu Lama xinh đẹp mà an bình, nhưng qua đôi mắt lạnh băng bất cận nhân tình của đại công chúa, lại dâng lên một phần lo lắng thân thiết.

Nàng nhớ tới lời nói mà phụ hoàng tửng nói với nàng: địch nhân lớn nhất của nhân loại vĩnh viễn không phải là ngoại tộc, mà là chính chúng ta. Khi tham lam ăn mòn hết nhân tâm, chúng ta đều là những tên tù tội chờ đợi bị hành hình trong gông xiềng, không còn hy vọng.

Lúc này, một nam nhân da ngăm tóc bạc từ ngoài cửa đi vào, trầm mặc không nói mà đứng trước mặt Hasusan, đôi mắt rũ xuống, khuôn mặt không tính là anh tuấn, lại mang theo một thân túc sát khí của quân nhân.

"Monton tướng quân."

"Vâng, Hasusan điện hạ tôn kính." Nam nhân cúi đầu một cái, giọng nói trầm thấp vang lên, trầm như tiếng đàn violoncelle.

"Nếu Lezar điện hạ có bất kỳ hành động nào không phù hợp với thân phận của y, ngươi hiểu nên làm thế nào không?"

"Hiểu rõ." Người tên là Monton lại cúi đầu thêm một lần, sau đó chậm rãi nâng mắt lên. Đó là một đôi mắt giống như TTV từng có, lạnh thấu xương không có độ ấm, người thường nếu bị ánh mắt này nhìn chăm chú, cũng sẽ không tự chủ được mà lạnh run. "Monton nhất định không phụ nhắc nhở và tín nhiệm của điện hạ."

Cái gọi là thực tủy tri vị.

TTV không biết có phải do một lần kia hắn vào Lezar cùng ở trong hành lang không, hiện tại hắn ngày càng khó khống chế dục vọng trong thân thể mình, hắn bắt đầu nằm mơ, trong mộng thường xuất hiện một tiếng ca kì dị, hình như là được hát bằng một ngôn ngữ đặc biệt, hắn không hiểu, nhưng lại cảm thấy thân thuộc đến khó tả.

Lần này hắn lại bừng tỉnh giữa cơn mộng, từ từ ngồi dậy, cảm thấy cả người đẫm mồ hôi.

Trong mộng, hắn bị vây trong một hang động thật lớn, những viên đá xanh phát sáng xinh đẹp che kín trần hang động, trong suốt phát sáng hệt như lưu ly, phát ra ánh sáng xanh nhạt nhu hòa. Bên cạnh hắn tràn ngập sương đen lượn lờ, quẩn quanh bốn phía. Hắn vươn tay, thế nhưng phát hiện những sương mù màu đen đơn bạc kia đi ra từ đầu ngón tay và lòng bàn tay hắn, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, sương đen liền thoát ly khỏi lòng bàn tay hắn, như làn khói mỏng mờ ảo, chậm rãi bay xa, nấp vào bóng đêm.

Báo thù, phải báo thù, phải lấy lại những gì thuộc về ta, muốn bọn chúng chết, muốn trả thù...

Ý nghĩ như vậy bốc cháy trong lòng hắn, càng ngày càng mãnh liệt, trong lòng hắn tràn ngập phẫn nộ, muốn đập phá, muốn giết chóc, muốn hủy diệt thế giới! Hắn đột nhiên bước đi vài bước về phía trước, phát hiện dưới chân chợt lạnh, nguyên lai hắn đang đứng bên cạnh một cái đầm, mặt hồ u tĩnh trong như gương, phản xạ ánh sáng nhu hòa trên trần hang động, có vẻ ảo mộng mông lung. Hắn cúi đầu nhìn vào mặt hồ, thế nhưng lại có thể thấy được ảnh phản chiếu của mình, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đen như mực, thần sắc lạnh lùng. Mà hắn thế nhưng toàn thân trần truồng, chỉ có đám sương mù màu đen kia bao bọc lấy cơ thể hắn, tạo thành hình dạng bay bổng theo mỗi bước chân hắn. Nhìn xuyên qua mặt hồ, hắn thấy có người tới gần, một nam nhân không mặc quần áo từ phía sau ôm chặt lấy hắn, vùi đầu vào cổ hắn, trong ngực lạnh như băng, phía dưới lại từ từ nóng lên như lửa, môi răng gặm cắn đến sau cổ hắn, sau đó là một cơn đau...

TTV tâm phiền ý loạn mà vò tóc, thô thô thở ra hai hơi, sau đó bước xuống khỏi giường, mở ngăn kéo bên tủ đầu giường, lấy ra hai viên thuốc nuốt xuống, sau đó có chút thoát lực mà dựa vào bên cạnh bàn.

Một trận tiếng gõ cửa truyền đến, TTV đột nhiên ngẩng đầu, nhận thấy một tia khí tức quen thuộc.

Đôi mắt vốn dĩ u tối của TTV càng thêm thâm thúy, đi qua mở cửa.

"Trễ vậy rồi, ngươi tới làm gì?" trong lòng TTV càng thêm phiền táo, một giấc mộng cổ quái nguyên bản đã làm cho hắn tâm thần không yên, sau khi thấy Lezar, cảm xúc càng thêm phập phồng lợi hại, trực tiếp muốn đóng cửa, lại bị Lezar chụp được tay hắn, chen vào cửa.

"Tu Vân, ngươi sao vậy? Ta nghe hộ vệ quan của ngươi nó ngươi dùng thuốc ức chế? Là...là đến "thời kỳ" kia sao?" Lezar biết TTV thống hận mọi thứ liên quan đến đặc thù sinh lý của omega, cho nên cố ý không đề cập gì tới mấy chữ "kỳ động dục".

"Hộ vệ quan?" TTV ngữ khí sâu kín, trong mắt nổi lên lãnh ý, "Xem ra bên cạnh ta cũng có người không nghe lời, dám đem tin tức của ta tùy tiện nói với người khác."

"Người khác? Hiện tại ngươi chính là thống soái binh đoàn, trạng thái của ngươi liên quan đến an nguy mọi người, hộ vệ quan của ngươi nếu không thông báo với ta mới là thất trách!" thần sắc Lezar nghiêm túc.

TTV là một omega đã sớm nổi tiếng trong giới vì chưa từng dùng thuốc ức chế trong kỳ động dục, không ai là không bội phục ý chí gần như nghịch thiên kia của hắn. Hiện nay tinh cầu Omega đã điều chế được thuốc có thể trợ giúp omega vượt qua kỳ động dục, chẳng qua dược hiệu không ổn định, một thời gian sau khi dùng sẽ bộc phát gấp bội, chỉ áp dụng trong lúc khẩn cấp, tránh cho omega tự làm xấu mặt trong những trường hợp hoặc thời gian đặc biệt, thủ hạ của TTV là sĩ binh của Minh Quân Omega đều khinh thường sử dụng, càng miễn bàn đến chính bản thân hắn. Nhưng hiện tại, TTV lại lén dùng thuốc, có thể thấy được tình hình đã có chút nghiêm trọng.

"Tu Vân, ngươi rốt cuộc thế nào? Hiện giờ có cảm giác gì? Khống chế không..."

Nhưng mà câu nói kế tiếp của Lezar bị nụ hôn của TTV ngăn chặn.

"Giúp ta. Giống như lần trước vậy."TTV hôn kịch liệt một trận, thở dốc rời khỏi đôi môi của Lezar, trong bóng tối nhìn y, dùng một khẩu khí mệnh lệnh mà nói.