Thích Khách

Chương 89




TTV trở lại tinh cầu Omega, phi thuyền của hắn vừa mới tiến vào phạm vi theo dõi, đã có người thông báo với Joshua trong bộ chỉ huy, Joshua nghe nói TTV trở lại, sắc mặt lộ ra chút vui mừng, bất quá cũng nhanh chóng trầm xuống lại, đứng dậy bước ra ngoài. Mà những người đi theo phía sau hắn, Brandy, Baccho, còn có cả Evan, sắc mặt đều không chút hòa nhã.

Phi thuyền hạ cánh ở trạm không gian ngoại thành, TTV mở cửa phi thuyền, liền nhìn thấy một loạt mặt đen.

TTV hơi hơi sửng sốt, "Ân? Các ngươi làm cái gì vậy?"

Baccho không khống chế được trước tiên, trực tiếp đi tới, ngửi ngửi trên người hắn, cau mày ghét bỏ nói: "Một thân đầy mùi alpha."

"Tu Vân, lần này ngươi đi mà không nói, có biết không bởi vì tìm ngươi, chúng ta hao phí bao nhiêu nhân lực tài lực?" Joshua thoạt nhìn có vẻ bực bội, "Hiện giờ ngươi là thủ lĩnh của bọn ta, nếu ngươi xảy ra chuyện gì, bọn ta sẽ như thế nào?"

"Mạo hiểm đi tinh cầu Lama khắp nơi toàn là trùng, cư nhiên còn là vì cứu một tên alpha!" Baccho tiếp lời.

TTV biết, với lập trường của mình, lần này đi cứu Lezar hắn không có tư cách sử dụng tài nguyên của tinh cầu Omega, nhưng trong lòng đã có một điểm mấu chốt như vậy, hắn không muốn thiếu nợ ân tình của người nọ, cho nên mới một mình một người hành động. Bản thân hắn từng là một thích khách, đã quen độc lai độc vãng, kỳ thật sinh sống tại tinh cầu Omega, đã là cho hắn có chút không quen. Hắn chậm rãi học được trách nhiệm, nhưng trách nhiệm trên người càng lúc càng lớn, hắn cũng hiểu được tâm mệt, liền tùy hứng làm bậy một lần, lại không nghĩ tới làm cho vài người đồng bạn có phản ứng lớn như vậy.

"Tu Vân, kỳ thật chỉ cần ngươi không có chuyện gì là tốt rồi." Brandy ngược lại không có kích động như mấy người kia, hắn xem như là người đầu tiên đi theo TTV, mắt thấy TTV từ một thích khách không chịu quản thúc từng chút đi đến một bước này ngày hôm nay, Brandy hiểu rằng TTV không thay đổi, cho nên không đành lòng dùng lời nói kích thích hắn, "Nhưng mà nếu sau này ngươi còn muốn làm chuyện gì, đừng lại hành động một mình, hiện giờ thân phận của ngươi đã khác lúc trước."

TTV tự biết đuối lý, nhưng nếu muốn hắn giáp mặt nhận sai, đó là tuyệt đối không có khả năng. Hắn chỉ trầm mặt quét mắt liếc mắt mấy người một cái, lập tức đi qua bọn họ, sải bước đến một phi hành khí, không nói một lời mà nghênh ngang rời đi.

"Hắc! Hắn làm ra chuyện này mà còn có thể ngang ngược như thế!" Baccho nhìn theo bóng dáng TTV, giận run cả người.

"Thôi được rồi, giữa TTV và vị hoàng tử kia có ràng buộc sâu sắc, một hai câu không thể nói hết. Bọn họ đã biết nhau từ hồi còn ở đấu trường Solomon." Brandy nói.

"Hừ, alpha có thể có cái gì tốt? Không phải đều là như nhau, nhất là mấy kẻ trong hoàng thất." ngữ khí Evan không tốt.

Joshua biết vừa rồi khẩu khí của mình có chút quá, có chút hối hận, không khỏi thở dài, "Haiz, chúng ta nhận sự trợ giúp của điện hạ Ssard nhiều như vậy, cũng nên giúp đệ đệ của hắn một chút."

Nhắc tới Ssard, biểu tình của Baccho cuối cùng cũng hòa hoãn một ít, "Cực khổ cho Ssard, nghiên cứu của ta có thể thuận lợi tiến hành, cũng có thể chuẩn bị cho bước tiếp theo, hắn đúng là một thiên tài trong lĩnh vực y học."

"Đúng vậy, cho nên lát nữa mọi người vẫn đi gặp Tu Vân đi, ta thấy tâm trạng hắn có vẻ không tốt. Hơn nữa..." Brandy nói tới đây, mang theo vài phần trêu chọc mà liếc nhìn Evan, "Cũng đâu phải mọi alpha đều bất kham như vậy đâu."

Sắc mặt Evan lạnh lùng, "Brandy, ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì? Muốn ra ngoài đánh nhau không?"

Brandy ha ha cười to, trốn sau lưng Joshua.

Khi mọi người đang nói chuyện, tháp quan sát gởi thông báo đến, có mười hai phi thuyền không rõ đang vận chuyển hàng hóa tiến vào phạm vi khống chế của tinh cầu Omega.

"Đến gặp ai?" Joshua nhíu mày hỏi.

"Nói là một vị bằng hữu của thủ lĩnh tặng lễ vật cho hắn." người trong tháp quan sát báo cáo.

"Bằng hữu?" ánh mắt Joshua lộ ra nghi ngờ, nghĩ nghĩ rồi nói: "Bắt bọn họ dừng lại ngoài vành đai an toàn, lúc đó phái người qua nhận, chú ý phòng bị."

"Vâng!"

Mấy người không rõ cho nên đợi ở trạm không gian thêm một lát, không bao lâu liền nhận được báo cáo tiếp nhận hàng.

"Báo, báo cáo!" Lần thứ hai khi thông tin được truyền đến, người phụ trách tiếp nhận hàng có chút kích động, nói chuyện cũng bị lắp, "Ta đã nghiệm hàng, mười hai phi thuyền kia đều chở theo vũ khí, súng ống đạn dược!"

"Súng ống đạn dược?" Ánh mắt Joshua sáng rỡ, "Đối phương có ý gì? Súng ống đạn dược này đều là tặng không cho chúng ta? Đã kiểm tra an toàn chưa?"

"Đã kiểm tra rồi, hoàn toàn không có vấn đề!"

"Tổng cộng bao nhiêu, có những gì?" Ánh mắt Evan cũng sáng trưng hệt như sói đói thấy thỏ con, cướp điện thoại hỏi.

"Đều là những loại tiên tiến nhất, nói là tặng thủ lĩnh làm tạ lễ!"

"Đối phương không xưng tên?"

"Không. Nhưng nhìn ngôn hành cử chỉ của bọn họ, rất giống người trong quân đội."

Nghe đến đó, Joshua cùng Baccho mấy người nhìn nhau liếc mắt một cái, nháy mắt đều hiểu được là chuyện gì.

"Xem ra, chuyến mua bán này của Tu Vân kiếm được không ít nha." Sau một lát, Joshua xoa cằm tặc lưỡi, buông một câu cảm thán.

"Đó là khẳng định, đã khi nào ngươi thấy Tu Vân chịu thiệt chưa?" Evan cũng cười đến toe toét.

Baccho thực sự không đành lòng nhìn thằng, mới mấy phút trước thôi vẫn còn nghĩa chính ngôn từ, lúc này nhận được thứ tốt liền sôi nổi chuyển hướng, ánh mắt khinh bỉ mà nhìn hai cái kẻ thấy tiền là sáng mắt kia, trong mũi hừ một tiếng, xoay thân rời đi.

Có tiền lấy chính là chuyện tốt, đặc biệt là những đồ vật khó tìm như là súng ống đạn dược, đối với bọn hắn bây giờ mà nói, chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Bất quá, tư tưởng muốn giáo huấn TTV vẫn cứ còn, dù sao hiện giờ bọn họ đều xem hắn là lãnh tụ, nhất định phải tẩy não thêm nhiều lần để hắn không còn như trước kia, chỉ quản một người ăn no cả nhà không lo đói bụng, nếu không, một ngày nào đó TTV quăng gánh bỏ mặc, bọn họ liền thảm.

Vào lúc bọn Joshua còn đang ở ngoài xử lý mớ súng ống đạn dược, TTV một mình quay lại chỗ ở, yên lặng ngây người trong phòng, không nghĩ tới lại có người đến bái phỏng, mà người này lại chính là tứ hoàng tử Ssard.

Ấn tượng của TTV đối với vị hoàng tử này không tệ, cho nên đồng ý bái phỏng, ở phòng khách tiếp đãi hắn.

Ssard chậm rãi đi tới, chân của hắn rõ ràng không linh hoạt như người bình thường, nhưng lại không chút ảnh hưởng đến vẻ tao nhã của hắn.

"Chân của ngươi..." TTV nhìn hắn một cái, "không sao chứ?"

"Ân, tốt hơn là không có cảm giác gì." Ssard thản nhiên mà cười, sau đó ngồi xuống ghế, "Đa tạ ngươi đã cứu đệ đệ của ta."

"Tứ điện hạ khách khí. Với bản lĩnh của thất điện hạ, cho dù không có ta cũng sẽ bình yên vô sự."

Ssard bất đắc dĩ mà lắc đầu, ánh mắt nhìn TTV cũng giống như Lezar, mang theo tình bao dung của huynh trưởng, "Tu Vân, ta có thể gọi ngươi như vậy không?"

TTV gật đầu, "Tùy ý tứ điện hạ."

"Gọi ta Ssard là được rồi." Giọng nói của Ssard vô cùng dễ nghe, hơn nữa còn rất ôn hòa, lại có hiệu quả trấn an nóng nảy của người khác. Bất quá, có lẽ so với giọng nói của hắn, thì đôi mắt hắn lại càng có năng lực trấn an tâm ma của người khác, ôn thuận như nước, lại lộ ra biển rộng thâm trầm và trí tuệ, có thể bao dung vạn vật.

"Ngươi đã gặp Lezar, cũng đã thuận lợi bình an trở về, cho thấy ngươi cũng đã biết kế hoạch của y đi?" Ssard hỏi.

"Lúc trước không phải Tứ điện hạ đã nói, hoàn toàn không biết kế hoạch của bọn họ như thế nào cả?" TTV giương mắt nhìn Ssard.

Nhưng Ssard lại bình tĩnh nói: "Không sai, ta đúng là không biết, bất quá xem tin tức hai ngày nay, ta cũng đại khái đoán được một chút, nếu không, cũng không có biện pháp giúp Baccho làm nghiên cứu mấy loại thuốc đó."

"Tứ điện hạ có ý gì? Sao ta nghe không hiểu?"

Ssard kiên nhẫn giải thích: "Ta biết máu của ta có một loại lực miễn dịch đối với trùng tộc, bởi vì vấn đề di truyền gen trong máu, ta cũng từng có một ý niệm trong đầu, nghĩ rằng nếu là người thân của ta, vậy trong máu cũng sẽ có gen tương tự, có thể có được hiệu quả như vậy hay không. Ý tưởng này, đã được tin tức mới nhất mà ta vừa xem xác nhận, mà càng làm cho ta kinh ngạc chính là, thậm chí có kỹ thuật có thể trích máu của Lezar, chế thành một loại văc xin, tiêm cho những alpha khác, có thể bảo hộ được bọn họ, cho nên ta nghĩ rằng, có thể lấy máu của ta, làm ra vắc xin ngừa thể sống sơ cấp của trùng tộc hay không?"

"Kết quả thế nào?"

Lúc này, nụ cười ôn hòa của Ssard lại tăng thêm một phần cảm xúc bất đồng, đó là một loại kiêu ngạo, "Kết quả thành công, bất quá để có thể thành công trong một thời gian ngắn như vậy, ngoại trừ thiên phú của Baccho, còn nhờ một vị bằng hữu của ta trong quân y viện, vừa khéo hắn cũng tham gia hạng mục nghiên cứu máu của Lezar, cung cấp rất nhiều tư liệu quý giá."

"Cho nên tứ điện hạ nói với ta những lời này, là vì cái gì?"

"Vì nói cho ngươi biết, omega ở nơi này của chúng ta cũng có thể thoát khỏi uy hiếp bị trùng tộc ăn mòn, hơn nữa không riêng gì nơi này của chúng ta, còn có một chỗ quan trọng hơn, omega nơi đó gần như chiếm một phần sáu tổng omega trên toàn quốc, mà hiện giờ nơi đó đã rơi vào trong tay trùng tộc."

"Ngươi nói tinh cầu Mai Tả?"

"Không sai."

TTV nhướng mi, "Tứ điện hạ không biết là, thu phục lãnh thổ bị mất đi, là việc của chính phủ sao?"

"Nhưng trước kia các ngươi cũng đã từng nghĩ cách cứu thoát những omega trong căn cứ thực nghiệm kia, mà ta là một người trong đó."

"Chuyện này không giống, lúc đó trùng tộc còn chưa bại lộ, nếu chúng ta không đi, nói không chừng những người đó cũng sẽ giống như những omega hồi lâu kia vậy, bị tra tấn đến nỗi chết não."

"Hiện giờ chính phủ đang đem toàn bộ tinh lực tập trung giao chiến với trùng tộc trên chiến trường chủ chốt, căn bản không chia nổi lực lượng đi quản tinh cần Mai Tả."

TTV trào phúng cười lạnh, "Cho nên tứ điện hạ dựa vào đâu mà cho rằng, chúng ta có thể cam tâm tình nguyện giúp đỡ chính phủ, những kẻ đã từng vây bắt chúng ta?"

"Vây bắt các ngươi chính là trùng tộc, không phải là đế quốc quân chân chính."

"Nếu trùng tộc bị tiêu diệt, sẽ tới lượt chúng ta, điều này nói như vậy có lẽ tứ điện hạ hiểu rõ."

"Không sai, ta rất rõ", ánh mắt Ssard đột nhiên trở nên trịnh trọng, "Cho nên ta mới nói, thu hồi căn cứ Mai Tả, có nghĩa là giúp chúng ta, Tu Vân, ngươi hãy nghe kỹ lời ta, là chúng ta, omega chúng ta."