Thiên Địa Quyết

Chương 58






Chương 58
Nhất chấn Kim Liên
Dịch: A Lạ
Nguồn: Banlonghoi

Hồng Di đứng trên đài, ánh mắt đảo qua mọi người một lượt, dùng ngôn ngữ kích động lòng người nói:
- Thời điểm làm nhân tâm cuồng nhiệt nhất đã tới! Kế tiếp, chúng ta sẽ đấu giá ba vật phẩm phân biệt là Tam Sắc Thạch, Ẩn Phù và Bích U Thảo. mọi người nên nắm bắt thật tốt cơ hội cuối cùng này! Đây chính là ba vật phẩm có giá trị nhất trong Hội đấu giá đêm nay! Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Lời nói vừa dứt, trong Thất Bảo Các đã dấy lên một trận âm thanh huyên náo. Trên lầu ba, từ đầu đến cuối không có động tĩnh gì cũng đã truyền ra âm thanh trao đổi giữa một số người.
Thiên Vũ vừa nghe được Tam Sắc Thạch, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng. Đây chính là mục đích của mình lần này đến đây. Không biết được giá cả sẽ tăng vọt ào ào lên tới mức nào nữa đây! Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Về phần Ẩn Phù và Bích U Thảo, Thiên Vũ cũng chưa bao giờ nghe qua, tạm thời không có hứng thú đối với chúng.
Ánh mắt Hồng Di vẫn lưu ý đến phản ứng của mọi người, thấy tất cả đều hiện lên vẻ mong chờ, không khỏi mừng thầm, bèn cười quyến rũ, nói:
- Đầu tiên, chúng ta sẽ đấu giá kiện vật phẩm thứ nhất, chính là Tam Sắc Thạch. Vật này hình trứng, có ba màu xanh, vàng và đỏ, đại biểu cho ba nguyên tố Phong, Địa, Hỏa, cực kỳ hiếm thấy. Giá khởi điểm là hai trăm kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn ba mươi kim tệ.
Hồng Di vừa dứt lời, tầng dưới cùng đã có người ra giá hai trăm bốn mươi kim tệ rồi.

Bởi giá trị rất đắt đỏ, nên rất nhiều người cũng chỉ có thể quan khán, sự cạnh tranh giá cả ngược lại có vẻ ít hơn trước, tẻ nhạt hơn rất nhiều.
- Ba trăm kim tệ!
Một hoàng y nam tử trung niên ngồi ở tầng dưới cùng ra giá.
- Ba trăm năm mươi kim tệ!
Lại có người ở lầu hai tăng giá lên.
Trong lòng Thiên Vũ vô cùng căng thẳng, nhưng không có bất cứ phản ứng gì, chỉ âm thầm lưu ý giá cả của mỗi người đưa ra.
- Năm trăm kim tệ!
Một âm thanh trầm thấp đến từ lầu ba. Đây chính là lần đầu tiên trong buổi tối hôm nay có người ở lầu ba ra giá.
Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn lên, đáng tiếc lại không thể nhìn rõ người nọ, chỉ có thể từ thanh âm suy đoán ra người này đã vào độ trung niên.
Năm trăm kim tệ là một số tiền không nhỏ. Tuyệt đại đa số khách nhân ở tầng chót không thể xuất ra số tiền này. Bởi vậy, có rất nhiều người thở dài, lực chọn từ bỏ vật này.
- Năm trăm năm mươi kim tệ!
Trả giá lần này, chính là vị khách vừa ra giá ở lầu hai.
- Sáu trăm kim tệ!
Người ở lầu ba lại tăng giá, tựa như nhất định phải mua được, không có chút ý tiếc tiền nào.
Trong Thất Bảo Các, lúc này đã hoàn toàn yên tĩnh. Ánh mắt mọi người cũng tụ lại lầu hai và lầu ba, lẳng lặng theo dõi sự tình phát triển ra sao.
- Sáu trăm ba mươi kim tệ!
Người ở lầu hai lúc này chỉ có thể bỏ thêm ba mươi kim tệ. Hiển nhiên giá này đã là cực hạn của hắn.
- Bảy trăm kim tệ!
Ngữ khí của người trên lầu ba vẫn bình thản, tựa hồ không thèm quan tâm đến tiền bạc.
Lần này, người ở lầu hai cũng không có trả thêm. Điều này làm mọi người đang quan sát không khỏi có chút thất vọng, giống như cảm giác chưa đủ kích thích.
Hồng Di nhìn quanh bốn phía, thấy không ai ra giá tiếp, bèn nhẹ giọng nói:
- Bảy trăm kim tệ lần thứ nhất! Còn ai muốn mua thì nhanh nhanh ra giá!
Xung quanh vẫn hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh nào.
Hồng Di trầm mặc trong chốc lát, lớn tiếng nói:
- Bảy trăm kim tệ lần thứ hai! Chỉ còn một cơ hội cuối cùng thôi!
Thiên Vũ nghe vậy, trong lòng đã căng như dây đàn, thấy không còn ai ra giá. Lúc này, gã hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Bảy trăm ba mươi kim tệ!

Âm thanh của Thiên Vũ không lớn, nhưng khi truyền đến tai của mọi người, cũng khiến cho gã nhận được ánh mắt tò mò của vô số người.
Hồng Di quay lại nhìn Thiên Vũ, trong đôi mắt đẹp lóe lên một tia kinh ngạc, giống như không nghĩ ra một khách nhân ngồi dưới tầng chót lại cư nhiên có thể ra giá đến bảy trăm ba mươi kim tệ.
Người đã báo giá trên lầu ba cũng sửng sốt, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, bình đạm nói:
- Tám trăm kim tệ!
Thiên Vũ mắng thầm một tiếng, cố ý trầm tư một hồi, mới trả giá:
- Tám trăm ba mươi kim tệ!
Lần ra giá thứ hai của Thiên Vũ càng làm ọi người thêm tò mò. Tât cả mọi người đều tập trung nhìn gã chằm chằm tựa như đang đoán lai lịch của gã. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Lúc này, trên lầu ba đã xuất hiện một thân ảnh, là một trung niên tầm bốn mươi tuổi, y phục hoa lệ, tướng mạo hết sức anh tuấn.
Người này xuất hiện lập tức làm dấy lên một trận tao động, có người thở nhẹ, nói:
- Là Tiêu nhị gia của Tiêu gia!
Thiên Vũ nghe vậy cả kinh, ngẩng đầu nhìn về hương Tiêu Nhị gia, vừa lúc đón nhận ánh mắt của đối phương đang nhìn lại gã.
Trong phút chốc, cả người Thiên Vũ chợt chấn động, vội vàng dời ánh mắt tránh đi, thầm nghĩ:
- Nhân vật này thật lợi hại! Chỉ bằng một ánh mắt đã làm ta mất đi ý thức phản kháng!
Trên lầu ba, vị Tiêu Nhị gia kia hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên nói:
- Một ngàn kim tệ!
Thiên Vũ chợt giận dữ muốn chết, mắng thầm tiếng nữa, nhưng vẫn ra vẻ bình thản nói:
- Một ngàn lẻ ba mươi kim tệ!
Ba lần trả giá, mỗi lần Thiên Vũ chỉ tăng ba mươi kim tệ, nhìn ra được hắn đối với kim tệ cực kỳ keo kiệt, đau xót không nỡ bỏ ra.
Tiêu Nhị gia cũng tức giận, hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Một ngàn hai trăm kim tệ!
Thiên Vũ nghe vậy, thân thể thoáng sững một cái, hận không thể đi tới thân ái cho Tiêu Nhị gia một chưởng chết tốt cho rồi. Nhưng thật đáng tiếc là gã không thể làm được!
Liên tục ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông Tiêu nhị gia trong lòng, Thiên Vũ ngầm suy tính biện pháp. Cứ trực tiếp đấu thẳng như vậy không phải là biện pháp đúng, giằng co đến cuối cùng người có hại tất nhiên sẽ là mình.
Hồng Di vẫn lưu ý đến ánh mắt của Thiên Vũ, thấy hắn vẫn chưa trả giá tiếp, giọng nói mang ý nhắc nhở xướng lên:
- Một ngàn hai trăm kim tệ lần đầu tiên…
Thanh âm làm lòng người xao động, mang theo một ma lực mê người, quanh quẩn trong từng ngõ ngách của Thất Bảo Các, làm mọi người đầu tập trung ánh mắt vào Thiên Vũ, đợi hắn tiếp tục.
Song lúc này, Thiên Vũ lại không phản ứng gì. Điều này làm cho những người cố tình xem nháo sự cũng cảm thấy không còn vui vẻ.
Hồng Di dừng lại một chút, rồi nói tiếp:
- Một ngàn hai trăm kim tệ lần thứ hai…

Thiên Vũ chỉ khẽ chấn động, nhưng vẫn không nói một lời nào như trước. Điều này làm ọi người đều nghĩ rằng gã rõ ràng đã buông xuôi.
Hết thảy đến đây đã dường như kết thúc, tất cả mọi người đã chuyển tất cả ánh mắt đến lầu ba.
Khi đã đến thời gian mấu chốt này, Thiên Vũ đột nhiên nói:
- Một ngàn năm trăm kim tệ!
Thanh âm trong trẻo, hữu lực vang vọng vào tai từng người, ngữ khí kiên định như thế đã tỏ rõ quyết tâm của gã.
Giờ khắc này, Thiên Vũ thoáng cái đã bỏ thêm ba trăm kim tệ. Đây là chuyện ngoài dự đoán của mọi người, làm trên mặt Hồng Di cũng hiện lên thần tình kinh ngạc.
Ở lầu ba, Tiêu Nhị gia bỗng đứng phắt dậy, nhìn Thiên Vũ dưới tầng chót với vẻ thăm dò, ánh mắt lộ ra một tia sáng âm hiểm lạnh lẽo, trầm giọng hỏi:
- Tiểu tử, ngươi không phải đang muốn tranh với ta đến cùng đấy hử?
Thiên Vũ không chút lùi bước, đáp:
- Nếu ngươi có thể ra giá một vạn kim tệ, ta sẽ lập tức nhượng cho ngươi!
Tiêu Nhị gia cả giận hóa cười, nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi nghĩ ta là đứa ngốc ư? Tam Sắc Thạch này mặc dù hiếm thấy, nhưng giá trị tối đa chỉ một ngàn kim tệ. Ngươi nghĩ ta sẽ trúng kế của ngươi à?
Thiên Vũ ra vẻ khinh miệt nói:
- Ngươi không thể tăng giá sao?
Tiêu Nhị gia giận dữ, cười nói:
- Ta còn không ngu xuẩn đến như thế!
Thiên Vũ cười ha hả, ánh mắt đảo qua mọi người, lớn tiếng hỏi:
- Còn có vị xuẩn ngốc nào muốn trả giá nữa không?
Mọi người nghe được liền bực mình, nhưng không có ai nguyện ý ra giá, tiếp tục tranh khí với gã.
Hồng Di liếc Thiên Vũ một cái, dường như đã nhận ra dụng ý của gã, lúc này mới tuyên bố Thiên Vũ đã dùng giá một ngàn năm trăm kim tệ mua được Tam Sắc Thạch.
Tất cả đã kết thúc. Thiên Vũ cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm. Có thể tưởng tượng ra trong lòng hắn vì bỏ ra một ngàn năm trăm kim tệ đã đau đớn nhường nào. Quả nhiên không cách nào diễn tả!
Song, nghĩ đến khi đưa lễ vật đến Thanh Vân Hiên cho vị tiểu thư kia, trong đầu Thiên Vũ nhất thời hiện ra bức tranh giai nhân tuyệt thế ấy, cảm giác chỉ tốn một ngàn năm trăm kim tệ lại đổi lại niềm vui của giai nhân, cũng là một chuyện vô cùng đáng giá