Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 229-5: Phần Đặc Biệt I - Xảy Ra Án Mạng?




Lúc Giác ca nghe những gì Dennis nói, não hắn đã lập tức suy luận. Kết hợp các cuộc trò chuyện và biểu hiện vừa rồi của ba NPC, hắn trong nháy mắt liền nnghĩ ra 17 hoặc 18 giả thuyết cho việc gϊếŧ người...

"Không nói đến chuyện hắn là con của người vợ nào, từ tuổi mà suy ra thì bố hắn cũng phải 60 hay 70, nhưng mẹ kế của hắn thì lại khá trẻ ..." Phong Bất Giác nói trong lòng, " 'Dr. Powell' hẳn là bác sĩ gia đình ở đây ... Có vẻ như sức khỏe của bố hắn không tốt lắm. Mới vào nhà được năm phút đã ném điềm báo án mạng trong phòng kín và tranh giành quyền thừa kế vào mặt ta. Người quản gia, thợ vườn, hầu gái ... Toàn bộ đều có thể là nghi phạm tiềm năng hoặc nhân chứng..."

"Thiếu gia, phòng khách đã chuẩn bị xong." Lúc này, một người hầu gái tóc đỏ thân hình mạnh mẽ đi tới đại sảnh nói với Dennis, rồi gật đầu ra hiệu với hai người phụ nữ.


"Mr. Phong, hẳn anh đã rất mệt rồi. Sao anh không theo Oliver vào phòng khách trước?" Dennis nói, "Phòng khách ở đây đều có phòng tắm, anh có thể đi tắm và nghỉ ngơi. Nếu anh muốn liên lạc với người thân hay có bất kỳ yêu cầu nào khác, anh có thể nhờ Henderson giúp đỡ. Cứ coi như đây là nhà mình, anh không cần phải khách sáo. " Hắn ngưng một chút, "Tôi còn có việc cần phải giải quyết. Xin lỗi vì không thể tiếp anh..."

"Nào nào, là tôi làm phiền anh rồi." Phong Bất Giác tranh nói, "Cám ơn anh vì tất cả chuyện này."

Sau vài câu chào hỏi, Phong Bất Giác chào tạm biệt ba vị chủ nhà và đi theo người hầu gái vào hành lang tầng một. Một lúc sau, họ đến một phòng khách ở phía tây của biệt thự.

Bác gái Oliver vừa dẫn người tới liền tới chỗ khác để làm việc.

Phong Bất Giác vẫn đề cao cảnh giác. Sau khi đóng cửa lại, việc đầu tiên hắn làm là lục soát toàn bộ căn phòng khách. Sau khi xác định được khu vực này an toàn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, quay lưng về phía giường lớn mà nằm ngửa xuống.


"Hà... Cuối cùng có thể thở ra một hơi." Hắn nhẹ giọng thì thầm.

Đối với Phong Bất Giác, việc giả bộ hào hoa phong nhã, làm một người khiêm tốn biết lễ phép cũng không quá khó, chỉ là rất mệt mỏi...

"Được rồi, đầu tiên xem nhiệm vụ." Hắn lập tức mở menu trò chơi ra.

Nhiệm vụ【 Trong thung lũng tìm biệt thự của gia đình Lovecraft. 】đã được đánh dấu tích, nhiệm vụ tiếp theo là: 【 Ở lại biệt thự, chờ vụ án xảy ra. 】

"Ân... Thật sự là một nhiệm vụ tốt." Phong Bất Giác cười nói, "Nói cách khác, không cần làm gì cả."

Hắn nghỉ ngơi tầm nửa giờ, nằm ở trên giường mà sắp xếp những thông tin đã biết lại một chút, lập tức ngồi dậy mà nhìn quần áo sạch trên bàn: "Cơ mà... Làm sao để ta thay quần áo đây... Đây thật sự là một cái nan đề, bản thân trò chơi cũng không cho ta cởi đồ a... Không lẽ lại phải dùng lý do 'Vì quá mệt nên vừa đặt lưng xuống giường liền ngủ mất, cho nên chưa tắm' để lấp liếm cho qua sao..."


Ngay cả bản thân Phong Bất Giác cũng cảm thấy lý do này cũng quá gượng ép. Hắn lại nghĩ một hồi rồi trầm ngâm nói: "Ừm... Áo khác vest ở ngoài có thể cởi ra, nhưng quần dài và áo sơmi thì không được... Hoặc là ta cứ cởϊ áσ khoác xuống, cuộn ống quần lên, dùng nước rửa sơ một chút, rồi thay thành cái áo khoác sạch này. Cách này có vẻ đáng tin hơn cái trước một chút.

Suy nghĩ tới đây, hắn liền đưa tay cầm bộ đồ vest sạch sẽ kia, không ngờ dẫn tới thông báo của hệ thống: 【 Tiêu thụ vật phẩm này có thể làm thay đổi thiết lập vẻ ngoài của bạn 】

Giọng nói vừa vang lên, trước mắt hắn hiện ra một cái cửa sổ, trên đó viết【 Có muốn sử dụng ngay bây giờ?】

Hả ~ Không lẽ đây chính là thay đồ bằng một cú click chuột trong truyền thuyết? Phong Bất Giác hơi do dự mấy giây, liền chọn 【 Đồng ý.】
Trong chốc lát, ánh sáng trắng hiện lên, cả người hắn liền phát sáng. Không chỉ thay đổi trang phục thành bộ vest sạch sẽ kia mà ngay cả bụi bẩn, mồ hôi trên người cũng đều biến mất không thấy gì nữa. Mà bộ quần áo hắn vốn mặc thì được gấp lại gọn gàng mà xuất hiện ở trên bàn.

"Khỏe thế..." Phong Bất Giác nói, "Vậy... Giờ còn chuyện gì để làm... Đi nhìn lén vợ ba tắm rửa sao...

Bim bim bim ——

Tiếng còi xe inh ỏi cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.

Nghe âm thanh, Phong Bất Giác liền ba chân bốn cẳng chạy đến chỗ cửa sổ, tay đẩy nhẹ rèm cửa mà nhìn quanh tìm nguồn gốc âm thanh.

Phòng khách hắn ở chỉ có thể nhìn nghiêng ra cửa chính của biệt thự, lúc này chỉ thấy một chiếc xe địa hình Jeep đứng trước biệt thự, một người đàn ông mặc áo khoác da màu đen bước xuống xe.
Người này cao khoảng 1m8, tuổi ngoài 30, tóc vàng, hút thuốc, đầu vuốt keo, đeo kính râm, khí chất khá giống dân đua mô tô, chỉ có điều hắn không đi xe máy.

"Haha! Henderson! Ông già, ông khỏe không?" Vừa thấy lão quản gia, hắn liền tiến tới ôm choàng lấy một cái.

"Ha ha... Thiếu gia Jack, mừng trở về." Henderson Henderson mỉm cười chào.

Jack thì dứt khoát hơn, thậm chí còn không rút chìa khóa xe mà chỉ vác một chiếc túi du lịch từ hàng ghế sau xe Jeep và đi vào nhà.

"Tên này hẳn là em trai của Dennis a..." Phong Bất Giác thầm nghĩ, "Dựa vào tuổi tác, chắc hẳn đây không phải là con của Odetta... Cũng không biết hắn và Dennis có phải anh em cùng cha khác mẹ không." Hắn rời khỏi cửa sổ, ngồi lại bên giường, thầm nghĩ: "Nói mới nhớ ... Người vợ thứ ba trông cũng không quá 35 tuổi, tính như thế nào cũng thấy khoảng cách tuổi giữa cô ấy và lão gia là khoảng 30 a. Trừ khi cô ấy được gả vào nhà Lovecraft 10 năm trước, nếu không căn bản là không thể có con... "
Đoàng ——

Đột nhiên, không một dấu hiệu nào, một tiếng nổ súng đột nhiên vang lên, nghe như là phát ra từ lầu hai.

"A... Rốt cục cũng có người hành động, tốt quá."

Phản ứng của Phong Bất Giác sau khi nghe tiếng súng cũng rất khác người thường... Đầu tiên là hắn thở dài, sau đó đứng dậy, duỗi lưng một cái, sau đó hắn bình tĩnh ra khỏi phòng, hướng về nơi phát ra âm thanh mà ung dung bước đi.

Ngày xưa khi còn đi học, mỗi khi nghe loa phát thanh kêu to "Phong Bất Giác, mời lên phòng hiệu trưởng (hoặc phòng giáo viên) ngay lập tức," phản ứng của Giác ca đều như vậy... Khi biết một chuyện khủng khϊếp sắp, hoặc đã xảy ra, hắn vẫn là sẽ rất bình tĩnh mà xử lý.

Đi xuyên qua hành lang, bước lên cầu thang, Phong Bất Giác vừa hay gặp quản gia Henderson đang từ cửa chính chạy vào, lão già đang ở ngoài cổng nghe được tiếng súng liền cuống quýt chạy vào.
"Âm thanh từ tầng hai." Phong Bất Giác bình tĩnh giơ ngón tay lên và nói với Henderson, "Nó đến từ hướng đó."

"Ôi! Chúa ơi!" Henderson la lên một cách hoảng sợ, "Là phòng của lão gia!" Hắn vừa nói, vừa chạy lên cầu thang.

Giác ca cũng không thấy gì bất thường từ hành động của đối phương. Thế là, hắn cũng âm thầm đi theo Henderson, chạy về phía tầng hai.