Thiên Hạ Vô Song

Chương 342: Khu Vực Lưu Sa




Hiện tại Mạnh Hàn lại không quan tâm tới suy nghĩ trong lòng mọi người thế nào. Hắn chỉ tiến lên vài bước, đứng ở sát với khu vực lưu sa, nhắm mắt lại, bắt đầu tinh tế cảm ứng sự khác biệt trong việc phân bố nguyên tố ma pháp ở khu vực này.

Tinh thần lực thuần khiết chậm rãi từ trên người Mạnh Hàn tràn ra ngoài, sau đó lẳng lặng chiếu vào phía trên khu vực lưu sa này. Mạnh Hàn vốn cũng không biết tinh thần lực còn có thể sử dụng như vậy. Nhưng trong lúc lơ đãng, hắn phát hiện hiện tại mình lại có thể phóng tinh thần lực ra bên ngoài.

Nhưng hiện tại hắn không để ý tới niềm vui bất ngờ. Điều hắn muốn làm, chính là nhanh chóng tìm hiểu rõ quy luật phân bố của nguyên tố ma pháp trong khu vực lưu sa. Tuy nhiên, đó cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Nếu hắn học được cách phóng ma pháp ra là một chuyện khác. Tới lúc đó, hắn thậm chí hoàn toàn có thể không cần để ý đến nguyên tố ma pháp sắp xếp thế nào, chỉ cần dựa theo biện pháp do những người xưa tổng kết ra, từng bước thi triển ra là được rồi. Nhiều nhất chính là sau khi cảnh giới ma pháp tăng cao, khả năng nắm giữ đối với nguyên lý ma pháp sẽ càng ngày càng rõ ràng. Tới khi đó mới có thể chậm rãi tiếp xúc đến phương diện này.

Tất cả ma pháp sư bình thường đều đi trên con đường quen thuộc như vậy. Thậm chí sách ma pháp do Pháp Thần Tinh Linh cho Mạnh Hàn cũng tương tự là như thế. Phía trên miêu tả nguyên lý thực hiện ma pháp, nhưng căn bản không có liên quan gì đến cách sắp xếp nguyên tố ma pháp. Toàn bộ đều chỉ liên quan đến cách phân tích khống chế tinh thần lực thần chú. Trực tiếp phân tích tình hình sắp xếp nguyên tố ma pháp như vậy, cho dù là Mạnh Hàn cũng chỉ là lần đầu tiên.

Dù tinh thần lực của Mạnh Hàn cường hãn đến mức có thể phóng ra bên ngoài, nhưng làm công tác như vậy, vẫn vô cùng vất vả.

Mạnh Hàn không biết, lúc Benson đề nghị hắn tiến vào trong sa mạc thí luyện, muốn hắn không sử dụng ma pháp, hoàn toàn là cân nhắc tới sự an toàn của hắn. Nếu như một khi trong thời điểm nguyên tố bão táp bạo phát, hắn lại sử dụng ma pháp, cho dù tinh thần lực của Mạnh Hàn mạnh hơn nữa, nhưng với thực lực của hắn hiện nay, cũng chạy không thoát.

Tuy nhiên, Benson không thể khẳng định, dưới tình huống không sử dụng ma pháp Mạnh Hàn có thể không sống qua được nguyên tố bạo phát. Đây vốn chính là một chuyện mạo hiểm. Đối với một người bèo nước gặp nhau như Mạnh Hàn, lấy thân phận địa vị của Benson, căn bản cũng không mấy quan tâm đối với hắn. Chẳng qua chỉ vì cảm thấy hiếu kỳ đối với việc hắn sử dụng ma pháp, lại thêm chuyện cầm đồ của Mạnh Hàn, cho nên mới cho hắn một cơ hội như vậy. Còn Mạnh Hàn có thể thành công hay không, Benson căn bản không mấy lưu tâm.

Mạnh Hàn đương nhiên không biết những điều này. Nhưng hắn vẫn cho rằng, Benson bảo hắn không sử dụng ma pháp, là cố ý tạo thành loại cảm giác đói khát của thân thể hắn đối với nguyên tố ma pháp, tăng cường năng lực cảm ứng đối với nguyên tốt ma pháp. Thậm chí ngay cả Benson cũng không nghĩ tới, chỉ một nhắc nhở nhỏ không mấy lưu tâm của hắn, lại cho Mạnh Hàn một cơ hội như vậy. Trên thực tế, Mạnh Hàn nhận được nhiều hơn những điều Benson nghĩ tới.

Nếu nguyên tố ma pháp sắp xếp cẩn thận tỉ mỉ, Mạnh Hàn đương nhiên không thể nào cảm ứng được. Nhưng trên cơ bản phân bố chỉnh thể là tình hình thế nào, Mạnh Hàn đã chậm rãi tìm thấy chút quy luật. Dù sao khu vực lưu sa quá lớn, nguyên tố ma pháp sắp xếp cũng không phải là cùng một quy tắc chỉnh tề như thế. Mạnh Hàn mới chỉ phân tích từng chút một từ phía bề ngoài.

Mọi người ngơ ngác nhìn Mạnh Hàn đứng ở sát bên cạnh khu vực lưu sa. Hắn đang nhắm mắt lại không biết định làm gì. Bất kỳ ai cũng không dám nói chuyện lớn tiếng sợ quấy rầy Mạnh Hàn.

Tuy rằng Mạnh Hàn tuổi trẻ, nhưng, bất kể là đội viên thân vệ hay những người lính đánh thuê già lão luyện trong sa mạc kia đều trơ mắt nhìn Mạnh Hàn từ một tiểu lãnh chúa nghèo rớt mùng tơi biến thành dáng dấp tiền thế ngập trời như hiện tại. Trên người vị đại nhân tuổi trẻ này dường như ẩn giấu vô số bí mật, khiến người ghen tỵ phát cuồng. Đồng thời mọi người lại không khỏi bị đủ loại tư tưởng kỳ diệu của hắn hấp dẫn.

Nói không chừng hiện tại đại nhân đang có chủ ý tuyệt diệu gì đó thì sao? Chẳng lẽ là ở trong sa mạc?

Tất cả mọi người đang chờ mong.

Mắt thấy mồ hôi trên đầu Mạnh Hàn nhanh chóng chảy xuống, nhưng không có một người nào có động tác gì. Nơi này là sa mạc. Khí hậu vốn rất nóng bức. Đổ mồ hôi là chuyện bình thường. Không lâu lắm, mồ hôi trên đầu Mạnh Hàn liền tụ lại thành một dòng suối nhỏ chảy xuống.

Trong lòng Joey thoáng động. Nàng đang nghĩ có phải nên động tác gì, lại nhìn thấy Juli chạy tới sát bên cạnh Mạnh Hàn, trong tay cầm một mảnh vải đã được thấm ướt, bắt đầu lau mồ hôi trên đầu Mạnh Hàn.

Động tác của Juli rất nhẹ nhàng, thật sự không giống với thủ pháp lúc nàng quơ đại kiếm chút nào. Hơn nữa điều khiến Joey có chút bất ngờ chính là, dường như thần sắc trên mặt Juli cũng rất ôn nhu. Người bên ngoài có thể sẽ không nhìn ra trong này có cái gì không bình thường. Nhưng Joey là tỷ tỷ sinh đôi của Juli, nàng hiểu rõ Juli nhất. Joey có thể cảm nhận sâu sắc được điểm này.

Vào lúc này không phải là thời điểm truy hỏi. Huống hồ, bản thân Joey đối với Mạnh Hàn cũng có một loại cảm giác rất khó hình dung. Nếu như vừa nãy Juli không đi lên, nói không chừng bản thân Joey sẽ đi lên làm chuyện tương tự.

Lúc này Mạnh Hàn lại không rảnh để cảm nhận lòng tốt nữ kỵ sĩ của mình. Hắn hết sức chuyên chú, thậm chí không có cảm giác được tất cả những điều này. Tất cả những điều hắn đang thầm nghĩ đều là sự sắp xếp nguyên tố thổ trong khu vực lưu sa.

Hiện tại Mạnh Hàn đã xác định được mấy tổ hợp. Khẳng định là trong mấy tổ hợp này. Chỉ có điều hắn không có cách nào xác định được tóm lại là cái nào. Bởi vậy tất cả những tổ hợp này đều cần phải kiểm tra.

Rốt cuộc Mạnh Hàn mở mắt ra. Ngay lập tức hắn phát hiện ra động tác Juli đang lau mồ hôi cho mình. Đối với nữ kỵ sĩ hầu hạ mình, Mạnh Hàn dường như cũng không có gì không quen. Hắn mỉm cười ôn nhu với Juli, sau đó Mạnh Hàn tiếp nhận mảnh vải bông tự lau cho mình, ra hiệu Juli lùi lại.

Mọi người không biết hắn muốn làm gì, nhưng đều rất nghe lời lùi lại phía sau vài bước.

Bọn họ vốn tưởng rằng đại nhân đã quan sát xong xuôi, dự định về nhà. Nhưng không ngờ, động tác tiếp theo của hắn lại khiến tất cả mọi người đều thất kinh. Mạnh Hàn lại giẫm chân vào ngay vị trí người lính đánh thuê già vừa bị lún xuống.

- A!

Juli lại lo lắng kêu to một tiếng. Nhưng lập tức nàng liền bịt kín miệng mình.

Trên eo của Mạnh Hàn đã buộc dây thừng. Mọi người chỉ cần kéo hắn lên đúng lúc, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì lớn. Chỉ có điều quan tâm quá sẽ bị loạn. Vừa rồi nàng không tự chủ được đã kêu lên sợ hãi.

Tiếng kêu sợ hãi còn chưa tan đi, một cảnh tượng càng thần kỳ hơn xuất hiện ở trước mắt mọi người. Mạnh Hàn giẫm xuống từng bước xuống vùng cát mà người lính đánh thuê già vừ bị lún xuống.