Thiên Hạ Vô Song

Chương 383: Vừa Học Vừa Bán (2)




Cái này hiển nhiên chính là địa gai có chút biến hóa. Rõ ràng chính là, những địa gai này được Mạnh Hàn khống chế rất tốt. Hơn nữa có thể tưởng tượng được chính là, đỉnh địa gai đang ở dưới hàm của công chúa có thể theo ý của Mạnh Hàn, sẽ duỗi ra thêm vài tấc bất kỳ lúc nào, trực tiếp đâm thủng cái đầu mỹ lệ của công chúa điện hạ Catherine.

- Miller tiên sinh, ta nghĩ, các ngươi vẫn nên ra ngoài một chút thì tốt hơn.

Giọng nói của Mạnh Hàn hoàn toàn bình tĩnh không có chút biểu hiện hoang mang lo sợ nào, càng không có vẻ hoảng loạn phạm thượng. Dường như chuyện trước mắt, chẳng qua là một chuyện nhỏ bé không đáng kể.

- Ngươi dám uy hiếp công chúa điện hạ!

Miller là một đội trưởng thị vệ đạt tiêu chuẩn. Lúc này hắn không thể không biểu hiện ra sự phẫn nộ của mình.

Tuy nhiên, khi hắn nghiến răng nghiến lợi nói ra câu này, trong nháy mắt con mắt hắn liền mở to thêm mấy phần. Đầu địa gai sắc nhọn dưới hàm hắn không chỉ tăng lên một ít. Dù hắn nâng cao cái đầu của mình lên hết cỡ, bản thân hắn vẫn có thể cảm giác được, đỉnh địa gai sắc bén đã đâm qua da mình, có hơi đau, khiến người ta không khỏi kiễng mũi chân, để loại bỏ sự uy hiếp này.

Càng kinh khủng hơn chính là, mũi địa gai dưới hàm của công chúa điện hạ đối diện hắn cũng tăng lên không ít. Mũi chân của công chúa điện hạ đã nhón lên cao đến cực hạn. Trong mắt công chúa Catherine đã hiện ra một tia kinh hoàng. Chỉ có điều, bởi vì gai nhọn đang chĩa thẳng vào hàm dưới, khiến công chúa điện hạ muốn mở miệng nói chuyện cũng vô cùng khó khăn. Nàng chỉ có thể dùng một loại ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn đội trưởng thị vệ Miller, dường như đang cầu cứu không hề có một tiếng động.

- Miller tiên sinh, ta nghĩ ta nói đủ rõ ràng. Mong các ngươi đi ra ngoài trước một chút.

Giọng nói của Mạnh Hàn lại truyền đến. Giọng nói của hắn vẫn bình tĩnh như vậy, nhưng cũng mang theo một sự uy nghiêm không cho phép nghi ngờ. Hơn nữa cái chữ mong kia còn được hắn đọc ra một cách nặng nề, dường như là ra lệnh.

Tử tước Antonio trước mắt này, tuyệt đối là ma pháp sư đáng sợ nhất mà cuộc đời Miller ít thấy. Cho dù khi hắn ở trong phủ đệ của bệ hạ Đại Công gặp gỡ những ma pháp sư cung đình kia chẳng qua cũng chỉ có vậy. Thậm chí bọn họ rất có khả năng còn không bì kịp với vị ma pháp sư học đồ trước mặt này. Chí ít, những ma pháp sư kia muốn phát động ma pháp, bất kể là đọc thần chú hay huy động ma pháp trượng đều có thể nhìn thấy dấu vết. Nhưng vị ma pháp học đồ trước mắt này, dường như từ đầu tới cuối đều ngồi ở bên cạnh không hề nhúc nhích. Nếu nhất định phải nói hắn có hành động gì, có lẽ hắn chỉ niệm mấy từ kỳ quái. Cho dù Miller tiên sinh và đám thị vệ có nhanh hơn nữa, cũng không thể nào nhanh bằng tốc độ Mạnh Hàn niệm vài từ đó.

Cho dù hết sức không tình nguyện, nhưng phía bên công chúa điện hạ căn bản đã không có cách nào chống đỡ. Miller cũng không dám nữa có hành động hay lời nói dư thừa. Hắn nhanh chóng vung tay lên, thân thể lui về phía sau. Thân thể của hắn thoáng động, những cây địa gai kia liền hạ thấp xuống mấy phần, dường như buông hắn ra, chậm rãi rút vào trong lòng đất. Cái gai nhọn dưới hàm công chúa điện hạ cũng rút ngắn mấy phần, khiến công chúa điện hạ đã có phần dễ chịu hơn một chút.

- Đáng chết. Đây là cảnh giới một ma pháp học đồ có thể đạt được sao?

Nhìn thấy mặc dù Mạnh Hàn không lên tiếng nhưng sáu địa gai đồng thời biến hóa như vậy, Miller không mấy hiểu đối với ma pháp, trong lòng cũng không nhịn được bắt đầu thầm mắng. Tại sao không có người nào nói cho hắn biết, Tử tước đại nhân trước mắt này cực kỳ nguy hiểm, đã sớm không còn là ma pháp học đồ?

Về điểm này thật ra Miller đã mắng oan rất nhiều người. Trên thực tế, cho tới bây giờ, Mạnh Hàn thật sự vẫn không đạt được danh hiệu tôn quý ma pháp sư này. Từ chế độ của nghiệp đoàn ma pháp sư mà nói, hiện tại Mạnh Hàn một trăm phần trăm chính là ma pháp học đồ không hơn không kém.

Chờ đến Miller và đám thị vệ rời khỏi, địa gai trước mặt công chúa Catherine mới hoàn toàn biến mất. Catherine giống như mới từ ranh giới giữa sự sống và cái chết đi ra. Đầu nàng đầy mồ hôi, nhìn Mạnh Hàn trước mắt giống như nhìn một tên ác ma. Gai nhọn biến mất trong chớp mắt. Đột nhiên một cảm giác yếu ớt xuất hiện, khiến công chúa Catherine thiếu chút nữa đã vô cùng thất thố ngồi dưới đất.

- Công chúa điện hạ, vừa học đã bán ra, cũng không phải là một biện pháp tốt.

Giọng nói của Mạnh Hàn vẫn ung dung thong thả, không nhanh không chậm truyền đến. Đi kèm theo đó, Mạnh Hàn làm động tác lắc đầu. Trong ánh mắt hắn nhìn công chúa Catherine, có vẻ chán ghét nói không ra lời. Nhưng Mạnh Hàn giống như cảm thấy kích thích công chúa Catherine như vậy còn chưa đủ, vẫn tiếp tục giáo huấn:

- Đặc biệt là sử dụng hết biện pháp của lão sư để đối phó với lão sư.

- Ngươi không phải nói công chúa chân chính có thể làm như vậy sao?

Dù ngây thơ thế nào, Catherine cũng là công chúa. Nàng rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình của mình, trở nên trấn định hơn. Nhưng trong giọng nói của nàng vẫn lộ vẻ tức giận chất vấn Mạnh Hàn. Dù là ai gặp phải chuyện như vậy, cũng không thể tốt tính được.

- Đương nhiên, chỉ có điều ta vẫn chưa nói hết.

Mạnh Hàn làm ra dáng vẻ đương nhiên, không chút uý kỵ nhìn đôi mắt đẹp của công chúa Catherine đang bốc hỏa. Hắn vẫn không nhanh không chậm nói:

- Làm một tiền đề như vậy, công chúa phải là người khống chế được cục diện, hơn nữa đối phương là một Tử tước bình thường. Những điều kiện này, dù thiếu một điều kiện, công chúa đều không đạt được.

Ý tứ, không chỉ công chúa không khống chế được cục diện, hơn nữa bản thân Mạnh Hàn cũng không phải là Tử tước bình thường.

Đây là sự thực. Nơi này là địa bàn của Mạnh Hàn, thành bảo mười vạn người, hai ngàn thành vệ quân lại thêm vào hai trăm người của đội thân vệ. Hiện tại chỉ nghe Mạnh Hàn ra lệnh một tiếng. Dù người đi theo công chúa điện hạ không ít, nhưng chẳng qua chỉ khoảng một trăm mười người. Muốn ở chỗ này nói khống chế được cục diện, thật sự có chút nực cười. Nếu như Miller là cường nhân như trưởng lão Meredith, nói không chừng còn có thể. Nhưng đáng tiếc, hắn không phải. Những thị vệ kia cũng không có một người nào như vậy. Mạnh Hàn chỉ dùng thủ đoạn đơn giản nhất bắt giặc bắt vua, khiến bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, đã thoải mái khiến Miller phải khuất phục. Tương tự, cũng làm cho công chúa Catherine không còn lời nào để nói.

- Hừ!

Công chúa Catherine hừ lạnh một tiếng:

- Ta sẽ nhớ kỹ, ta sẽ nhớ kỹ tất cả những chuyện vừa phát sinh. Tử tước đại nhân Antonio!

- Rất tốt, công chúa điện hạ, nhớ kỹ là tốt rồi.

Mạnh Hàn nói vẫn khiến người ta không khỏi phẫn nộ:

- Ngã một lần, sau này không nên ngây thơ như vậy nữa. Còn nữa, nếu như chỉ tới hỏi xem ta có ái quốc hay không, ta đã trả lời. Không có chuyện gì nữa, công chúa điện hạ vẫn nên trở về đi thôi! Có một số việc, công chúa không thích hợp, cũng không nên để công chua mất thể diện.

Nhìn vẻ mặt công chúa Catherine đột nhiên có chút chán ngán thất vọng, Mạnh Hàn không nhịn được thở dài: