Thiên Hạ Vô Song

Chương 461: Dọn Đường Về




Đương nhiên, bọn họ cũng có thể lựa chọn chạy trốn. Bọn họ có thể trốn thật xa, trốn đến một nơi vĩnh viễn sẽ không bị người tìm tới. Vấn đề là thân phận của những người này, dưới sự điều tra của đám đông người như vậy, tin tưởng rằng bọn họ đã bị người ta nắm giữ. Bọn họ không chết, thậm chí chủ tử sau lưng bọn họ cũng sẽ không được an bình.

Trên đường từ Bạo Phong Thành trở về Hoàng Sa Thành, nhóm người Mạnh Hàn đi chậm rãi một cách khác thường. Nói cách khác, có thể nói là vững vàng, giống như dáng vẻ vạn sự đều không lo lắng.

Tuy nhiên, mọi người đều đề cao cảnh giác. Tinh Linh và huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh đã sớm được phái ra ngoài. Dựa theo tốc độ như vậy, bọn họ muốn đến Hoàng Sa Thành, chí ít phải cần thời gian hai ngày nữa.

Điều khiến người ta không rõ chính là, Tinh Linh và huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh tổng cộng bốn người, nhiệm vụ của bọn họ không phải là trinh sát, mà là dọn đường. Chuyện trinh sát đã có sủng vật đám mây trên đỉnh đầu Mạnh Hàn làm, căn bản không cần bọn họ đi quan sát tình hình của kẻ địch.

Chuyện duy nhất hai huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh cần phải làm chính là theo sự phân phó của Mạnh Hàn, vận dụng phương diện thiên phú chủng tộc bọn họ là hành tung bí ẩn lặng lẽ tiếp cận một gia hỏa nào đó hoặc là mấy gia hỏa nhìn như thám báo nào đó, sau đó dọn dẹp.

Huynh đệ Tinh Linh lại có sự trợ giúp từ phía sau. Có nỏ kim loại thêm vào đấu khí cuồng triều, thám báo bình thường căn bản không đỡ nổi một đòn.

Mạnh Hàn gióng trống khua chiêng y giáp rõ ràng biểu lộ thân phận trở về. Nếu như còn có một vài người không ngừng nhòm ngó, vậy không phải là người của đội buôn đứng đắn. Nhổ vài gia hỏa tai mắt, Mạnh Hàn không hề mềm lòng.

Giống như sự dự đoán của Mạnh Hàn, mấy đội ngũ xem ra quy mô không tính là nhỏ, lén lén lút lút mai phục ở trên đường Mạnh Hàn phải đi qua, dường như đang chờ đợi điều gì. Tuy nhiên đại đội nhân mã trốn mất. Trên địa giới Hoàng Sa Thành với địa hình trống trải, đối mặt với tầm nhìn của Mạnh Hàn từ trên nhìn xuống phía dưới, quả thực chính là chuyện nực cười.

Không còn thám báo mật báo, một nhóm người ngây ngốc chờ ở chỗ mai phục. Tên đầu lĩnh lo lắng nhìn về phía xa, nhưng lại không nhìn thấy bất kỳ điều gì. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được, đoàn người Mạnh Hàn đã đi vòng một vòng tròn nho nhỏ, đến phía sau bọn họ.

- Các ngươi đang đợi chúng ta sao?

Giọng nói của Mạnh Hàn không quá cao, nhưng mượn một ít nguyên tố thổ chấn động, lại truyền tới rất rõ ràng.

Ngay lúc một đám gia hỏa vũ trang đầy đủ kinh hãi quay đầu lại. Đập vào mắt bọn họ chính là một loạt những quả cầu lửa chói mắt. Hơn hai trăm quả cầu lửa trực tiếp oanh kích đến đám người bọn họ, mang theo những tiếng nổ mạnh mẽ. Kết quả có một đám những kẻ cụt tay mất chân.

Không đợi bọn họ kịp phản ứng lại sau một lượt ma pháp công kích, không một ai chú ý tới biến hóa dưới chân mình. Hơn trăm địa gai gần như cùng một lúc từ trên mặt đất bắn ra. Mấy chục gia hỏa không kịp né tránh trực tiếp bị xuyên qua. Tiếp đó, chính là những mũi tên mạnh mẽ bắn tới. Tiếp sau những mũi tên là một đoàn người vọt vào. Đó chính là hơn hai trăm thân vệ hung mãnh giống như ma lang.

Trong đội ngũ mai phục này không có ma pháp sư. Sau đợt tấn công Hỏa cầu thuật cùng với công kích địa gai thuật của mình, Mạnh Hàn liền phát hiện ra điểm này. Tuy nhiên, vì an toàn, hắn vẫn để cho đám người Joey bắn một lượt tên, lúc này mới để các thân vệ tiến lại gần chém giết.

Mạnh Hàn từng nói, sẽ có rất nhiều giết chóc. Sau khi đội thân vệ trải qua tu luyện bên trong cuồng triều, đây là lần đầu tiên bọn họ đối mặt đối mặt chém giết kẻ địch. Bọn họ cảm thấy có điểm tiếc nuối chính là, một đám gia hỏa này sau khi bị liên tục bị mấy đợt công kích đã thua thảm hại.

Các thân vệ với sĩ khí lên cao thậm chí ngay cả vết thương nhẹ cũng không có, đã gọn gàng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Tổn thất lớn nhất chính là một thân vệ nào đó bị chém một kiếm, áo giáp da bên ngoài có chút tổn hại mà thôi.

Trên đoạn đường Mạnh Hàn trở về có ít nhất ba đám gọi là đạo tặc có thực lực không tồi, bị hủy diệt mang tính đả kích. Không có một đám đạo tặc nào có sự tồn tại của ma pháp sư. Có thể thấy ma pháp sư cao quý cũng khinh thường làm những chuyện như vậy.

Các thân vệ đối mặt với kẻ địch, hoàn toàn không nương tay. Mọi người cũng biết, đây là hành động báo thù gián tiếp cho Grace và những thành vệ quân đã chết. Nếu như không phải vì những gia hoả này giống như ruồi đậu trên đỉnh Hoàng Sa Thành, những chuyện kia đã không phát sinh.

Mỗi lần tấn công, bọn họ đều lưu lại một người sống. Mạnh Hàn cần biết gia hỏa sau lưng những người này là ai. Những món nợ này sau này đều phải từ từ trả lại. Lần này giết chết những gia hoả này chẳng qua chỉ là lấy chút lợi tức sớm mà thôi.

Ở trên thế giới này trong thời gian lâu như vậy, Mạnh Hàn đã sớm biết rõ, muốn người khác chủ động không đánh tâm tư về mình đó là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, chỉ có dùng vũ lực cường đại và phản kích không chút lưu tình mới khiến đối thủ chấn động, mới có thể ngăn chặn chuyện như vậy phát sinh. Không thể làm người cầu an được. Chí ít ở thế giới này thì không được.

Sau khi liên tục thu dọn ba nhóm người, người chung quanh đã nhìn Mạnh Hàn với ánh mắt hoàn toàn khác. Mạnh Hàn biết chính xác bọn họ nấp ở đâu giống như tận mắt nhìn thấy vậy. Tất cả đều thắc mắc không biết thành chủ đại nhân của mình làm được bằng cách nào?

Một lần, hai lần có thể lý giải là trùng hợp. Nhưng mỗi lần đều như vậy, hơn nữa ngay cả thám báo, Mạnh Hàn cũng biết được rõ ràng bọn họ đang trốn ở chỗ nào, vậy quyết không thể dùng từ trùng hợp để hình dung được.

Chỉ có điều người ở bên cạnh Mạnh Hàn đều khăng khăng một mực có thể hiến dâng sinh mạng cho Mạnh Hàn. Nếu Mạnh Hàn không có nói cho mọi người biết nguyên nhân, vậy tuyệt đối sẽ không có người nào chủ động hỏi thăm. Cho dù là Elyse là người thân cận nhất của Mạnh Hàn cũng vậy. Ngoại trừ ánh mắt của nàng nhìn Mạnh Hàn có thêm một tia cuồng nhiệt ra, hoàn toàn không còn sự thay đổi nào khác.

Rất rõ ràng, dọc theo đường đi tình cảnh ma pháp oanh kích và chiến đấu chung quy vẫn kinh động mấy người. Sau khi thoải mái dẹp ba đám người gọi là đám đạo tặc, thời điểm Mạnh Hàn lại quan sát, liền phát hiện có ít nhất ba đám đạo tặc đã liên kết với nhau.

Cho dù bọn họ chỉ vội vàng tập hợp, nhưng nhân số đã vượt qua năm trăm người. Những người này có khả năng đã đoán được chuyện gì xảy ra. Lúc này bọn họ ỷ vào ưu thế đông người, từ bỏ ý định mai phục, trực tiếp vọt lên. Bên Mạnh Hàn chỉ có hai trăm thân vệ.Trong mắt bọn họ, rõ ràng dự định tấn công.

Joey vung tay lên. Các thân vệ có nhiều năm kinh nghiệm huấn luyện, lập tức tạo thành một trận hình phòng thủ. Chờ tới lúc những gia hoả này tiến vào tầm bắn, đột nhiên những tiếng động kỳ lạ từ đối diện truyền đến.