Thiên Hạ Vô Song

Chương 721: Hóa Đá Thành Vàng




Cho nên, những thứ này khi lưu lạc đến công quốc khác liền trở thành vật phẩm quý hiếm. Mà sau khi Claudia và Lidia diễn xuất lưu động, trang phục do Mạnh Hàn thiết kế đã gây ra một chấn động cực lớn đối với giới bên ngoài, trở thành một trong những thứ khiến người ta điên cuồng nâng sau, sau phòng vệ sinh và tơ lụa.

Thời điểm nhìn thấy danh sách những vật phẩm đưa ra bán đấu giá, ngay cả Tiểu ma nữ cũng không khỏi bật cười. Ai có thể ngờ được, ở bên ngoài công quốc, lượng sản sản phẩm của Mạnh Hàn lại được bán đấu giá như vậy. Có thể tưởng tượng ra được, chỉ dưới việc kinh doanh trang phục, con đường buôn bán đã kiếm được bao nhiêu lợi nhuận.

Nếu như không phải bởi vì Tiểu ma nữ muốn xem thử, Mạnh Hàn cũng sẽ không tới. Chắc hẳn chỉ có thể phái Elyse hoặc là những người khác tới đây mua lại là được. Những người khác còn may, Tiểu ma nữ cùng với tỷ muội Louisa Louise lại vô cùng tò mò nhìn xung quanh. Các nàng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tự nhiên rất hưng phấn.

Một lúc sau, buổi bán đấu giá cũng đã bắt đầu. Vật đầu tiên được đưa ra bán đấu giá chính là vài loại vật liệu cũng không mấy quý trọng.

Mục đích Mạnh Hàn đến đây chính là vì thế. Cũng không có nguyên vật liệu gì đặc biệt, ngược lại chỉ cần tương lai có thể sẽ sử dụng, trước hết cứ mua lại, cái gì cũng không nói.

Các khán giả trong phòng khách khác tại sàn đấu giá cảm thấy rất ngạc nhiên nhìn người thanh niên trong phòng khách số một kia. Người đó vô cùng hào phóng ôm đồm hết toàn bộ những nguyên vật liệu này. Bọn họ nghĩ mãi cũng không hiểu, tại sao một quý tộc trẻ tuổi hưởng thụ mỹ nữ vây quanh như vậy, mục đích tới nơi này lại không phải những tác phẩm nghệ thuật của Tinh Linh tộc. Lẽ nào cũng không phải là vì trang phục của đại sư Antonio sao?

Ngẫm lại khuôn mặt mỹ lệ của Elyse, các quý tộc trẻ đã gặp ở ngoài cửa gần như có thể nghĩ ra được khi Elyse mặc vào bộ trang phục tương tự với kiểu Claudia đã mặc sẽ có dáng vẻ mê người tới mức nào.

Đối với Mạnh Hàn hiện nay mà nói, nguyên vật liệu cũng không đắt. Nhưng nếu là hai năm trước, mỗi một thứ này đều có thể khiến Mạnh Hàn phá sản. Giá cả thấp nhất chính là mười sáu kim tệ, cao nhất chính là 124 kim tệ. Thời điểm bán đấu giá, những người tranh giá với Elyse cũng không nhiều. Nhưng chỉ cần bọn họ ra giá, bất kể là ai, Elyse luôn tăng thêm mười kim tệ. Nếu đổi lại là tiền đồng, đó chính là chục vạn tiền đồng.

Tất nhiên, đó chỉ là một vài nguyên vật liệu chế tạo mà thôi, cũng không phải là thứ gì độc đáo, cho nên những người ban đầu có ý định mua, rất nhanh đều từ bỏ ý định tranh giá.

Những thứ sau đó Mạnh Hàn vốn không định tiếp tục ra giá. Thật ra mục đích tới mua đồ đã đạt được, mục đích dẫn theo các nàng Tiểu ma nữ mở mang hiểu biết cũng đã đạt được, Mạnh Hàn đang định rời khỏi. Mhưng không ngờ vào lúc này, cửa phòng khách lại vang lên tiếng gõ cửa.

- Vị đại nhân này, mạo muội quấy rầy.

Một chủ quản phòng đấu giá đi vào, một mực cung kính. Sau khi chờ Joey và Juli lục soát trên người xong, hắn đứng ở trước mặt Mạnh Hàn nói:

- Chúng ta không biết đại nhân thích những thứ này, hơn nữa còn bao hết, cho nên không chuẩn bị thêm. Chỉ có điều, hiện tại có một vị quý khách đã phái người dùng khoái mã đi lấy. Trên tay hắn còn có một số lượng nguyên vật liệu tốt hơn so với những thứ này. Không biết đại nhân có hứng thú hay không?

- Hắn thật biết chọn thời điểm.

Mạnh Hàn mỉm cười, rõ ràng bởi vì mình xuất hiện trong buổi bán đấu giá này, khiến những nguyên vật liệu này đều bán được giá cả, nên có người mới đánh chủ ý như vậy, chẳng có gì lạ. Chỉ có điều, Mạnh Hàn hiện tại muốn chính là những điều này, tất nhiên là càng nhiều càng tốt.

- Mặt khác, đại nhân, xế chiều hôm nay vừa nhận được tin tức, sẽ có mấy khối ma hạch cực phẩm bán ra. Ta tin tưởng đại nhân nhất định sẽ thoả mãn.

Sau khi chủ quản phòng đấu giá nói ra một tin tức khác cho Mạnh Hàn, xin lỗi một tiếng, liền cung kính lui ra khỏi phòng khách.

Có ma hạch cực phẩm, Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không buông tha, cũng tính chờ. Nhìn sàn đấu giá phía dưới, một vài tiểu thư yểu điệu giống như uống máu gà nâng niu dạ phục của Mạnh Hàn, hoàn toàn không để ý tới dáng vẻ của mình. Không ngờ chỉ trong chốc lát, dạ phục được Mạnh Hàn bán ra năm kim tệ, đã được đẩy lên đến năm mười kim tệ.

- Đại nhân, trang phục của chúng ta có phải bán hơi rẻ hay không?

Joey không hiểu những điều này, nhưng nàng biết giá của Hoàng Sa thành, nên rất nghi hoặc hỏi một câu.

- Nếu như nàng buôn bán trang phục, ngươi nguyện ý hợp tác với đại nhân, hay nguyện ý hợp tác với chủ bán hai mươi kim tệ?

Mạnh Hàn vẫn không trả lời, Elyse cũng đã nói hộ cho Mạnh Hàn. Có đôi khi, loại quan hệ hợp tác lâu dài này thậm chí không cần Mạnh Hàn nói thêm điều gì, có người muốn đối phó Mạnh Hàn, những người này sẽ không đáp ứng.

Tiếp theo chính là ma hạch cực phẩm ra trận. Tổng cộng có hai khối. Một khối cấp năm, một khối cấp sáu. Một khối là hệ phong, một khối hệ hỏa. Vừa mới bắt đầu, người chủ trì đã nói một giá quy định, năm trăm kim tệ. Phía bên Mạnh Hàn liền gọi ra một giá khác:

- Hai ngàn kim tệ!

- 2100!

Có người lập tức không phục kêu lên. Tuy rằng cái giá như vậy tương đối cao, nhưng cũng không phải là không thể nào tiếp thu được.

- Bốn ngàn!

Mạnh Hàn không cần suy nghĩ, trực tiếp lại tăng giá.

Phương thức tăng giá này thật sự quá bất hợp lí. Nhất thời người tranh giá bắt đầu bất mãn:

- Trên người của ngươi rốt cuộc có mang đủ bốn ngàn kim tệ hay không? Sao ngươi tùy tiện gọi như thế?

Người lên tiếng chính là một vị ma pháp sư trẻ tuổi, thoạt nhìn cũng là quý tộc. Chỉ có điều hắn là ma pháp sư chính thức.

- Xin lỗi, ngươi không cần phải để ý đến việc ta có bốn ngàn kim tệ hay không. Nếu như ngươi không muốn ra giá cao hơn, vậy ta mua ma hạch này.

Mạnh Hàn từ cửa sổ trước phòng khách nhìn xuống một chút, lười biếng nói một câu.

- Người chủ trì, ta nghi ngờ hắn tranh giá lung tung. Thực ra hắn cũng không có nhiều kim tệ như vậy!

Ma pháp sư trẻ tuổi giận dữ, nhưng hắn cũng không trực tiếp gây khó dễ với Mạnh Hàn, mà trực tiếp chỉ đầu mâu về phía người chủ trì.

Tại cửa, nhìn thấy Mạnh Hàn suy tư, một quý tộc lớn tuổi đi ra, thoáng hành lễ quý tộc về phía ma pháp sư trẻ tuổi:

- Ma pháp sư tôn kính, ta bảo đảm, vị tiên sinh này có nhiều kim tệ như vậy.

- Trên người bọn họ làm sao có thể mang nhiều kim tệ như vậy được? Bên ngoài ngay cả một chiếc xe cũng không có. Lẽ nào hắn nhặt một cục đá từ trên mặt đất đưa cho ngươi sao?

Ma pháp sư trẻ tuổi nhận ra lão quý tộc này chính là ông chủ đứng phía sau sàn đấu giá. Giọng điệu nói chuyện của hắn cũng không dám ngang ngược, nhưng tràn ngập vẻ chế nhạo.

- Ai!

Lão quý tộc khẽ thở dài, rất khẳng định nói:

- Nếu như hắn nặt từ trên mặt đất một hòn đá nói cho ta biết đấy là bốn ngàn kim tệ, vậy ta tuyệt đối sẽ tin tưởng, hòn đá kia thật sự giá trị bốn ngàn kim tệ.