Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai

Chương 131: Tiểu mỹ nhân cổ đại




Translator: Nguyetmai

Mặc dù Hạ Kỳ muốn đầu tư, nhưng không có nghĩa là cậu muốn vung tiền qua cửa sổ, để tiền của mình một đi không trở lại. Sở dĩ cậu muốn đầu tư là vì trong chương trình này có người mà cậu quan tâm. Cậu không muốn sau khi chương trình phát sóng lại bị người ta phê bình là keo kiệt. Thật ra, chủ yếu là cậu muốn để dành tiền tiêu vặt cho Tiểu Miêu Miêu.

Trước đây Hàn Khang là đạo diễn phim điện ảnh, bình thường kinh phí quay phim đều được đầu tư không hề ít. Nên anh ta cũng không hề cân nhắc khi sử dụng. Bây giờ chuyển qua quay chương trình thực tế, anh ta vẫn không thay đổi được tật xấu vung tay quá trán.

Bởi vì Ngọc Mạn Nhu tham gia chương trình thực tế này, nên Hạ Kỳ đã xem lại mùa trước. Cậu nhận ra ở mùa trước, chương trình xuất hiện rất nhiều cảnh không cần thiết, mà chính những cảnh đó và đạo cụ lại trở thành lỗ hổng ngốn tiền một cách vô ích.

Hạ Kỳ kiên nhẫn chỉ ra những lỗ hổng ở mùa thứ nhất. Sau khi nghe xong, Hàn Khang như vén được lớp sương mù dày đặc trong lòng. Sau khi cúp điện thoại, Hạ Kỳ day day mi tâm đau nhức. Đời này Hạ Kỳ chưa từng nói nhiều như vậy. Cậu quả thật cũng đã liều mạng vì tiền tiêu vặt của Tiểu Miêu Miêu rồi.



Ngay khi cư dân mạng đang phấn khích bình luận bên dưới Weibo chính thức của chương trình "Mẹ đã về", hệ thống đột nhiên bị lỗi. Không đăng được bình luận, bình luận đã đăng cũng không hiện lên, còn ai đang bình luận thì chợt phát hiện bàn phím không hoạt động được.

Do những bình luận tiêu cực ban nãy khơi nguồn, dưới phần bình luận đã nổ ra một trận chiến bàn phím nảy lửa. Đang hăng máu gõ phím thì bàn phím lại đột nhiên không dùng được, gõ thế nào cũng không ra chữ. Có người tức giận đến nỗi không kiềm chế được nữa, đập luôn bàn phím của mình. Mấy người hóng hớt xem cãi nhau thấy phần bình luận trống trơn thì đần mặt ra…



Ba người trong cuộc lại không hề biết trên mạng đang bùng nổ vì họ.

Tiểu Miêu Miêu mặc một bộ quần áo cổ trang màu hồng nhạt. Vì Tiểu Miêu Miêu vẫn còn nhỏ, nên Ngọc Mạn Nhu đã bớt đi mấy chi tiết rườm rà để bộ đồ không quá cầu kỳ.

Dưới vạt áo chỉ quấn quanh một lớp, để lộ váy màu trắng bên dưới, bên hông buộc một dải băng màu xanh lam. Khuôn mặt xinh xắn của Tiểu Miêu Miêu mỉm cười đoan trang, hai tay cô bé giao nhau trong ống tay áo rộng thùng thình, lúc nhấc chân bước đi, làn váy vẽ ra một đường cong xinh đẹp.

Sau khi mặc bộ Hán phục này vào, cả người Tiểu Miêu Miêu toát lên phong thái của một mỹ nhân cổ đại.

Ngọc Mạn Nhu không kìm được mà cầm điện thoại chụp lại dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của Tiểu Miêu Miêu: "Tiểu Miêu Miêu, tạo dáng chụp hình nào."

Tiểu Miêu Miêu khép hai chân lại, hai tay đặt ở giữa bụng, đoan trang thục nữ đứng tại chỗ. Khuôn miệng hồng phấn khẽ cong lên.

Bấm nút chụp, toàn bộ dáng vẻ xinh đẹp này được lưu lại trong điện thoại của Ngọc Mạn Nhu. Cô lưu ảnh lại, gửi qua Wechat cho con trai mình.

Tiểu Miêu Miêu thấy Ngọc Mạn Nhu cất điện thoại đi, bèn xách váy chạy lon ton tới, rướn đầu về chiếc điện thoại nói: "Mẹ Ngọc, con muốn xem ảnh."

Ngọc Mạn Nhu đóng Wechat lại, mở tấm hình vừa chụp ra cho Tiểu Miêu Miêu xem. Hạ Lâm đang ở sau lưng Tiểu Miêu Miêu, cô bé liền quay đầu lại hỏi Hạ Lâm: "Nâm Nâm, chị có đẹp hông*?"

(*) Lâm Lâm, chị có đẹp không?

Hạ Lâm cũng đến xem ảnh của Tiểu Miêu Miêu, thấy cô bé xinh đẹp lộng lẫy trên ảnh thì lại liếc nhìn Tiểu Miêu Miêu. Tiểu Miêu Miêu cười toe toét, xinh xắn đáng yêu hơn trong hình nhiều. Hạ Lâm hơi ngẩn ra, nhưng vẫn thuận theo suy nghĩ trong lòng, gật đầu: "Rất xinh đẹp."

"Hì hì." Được khen, Tiểu Miêu Miêu cực kỳ vui vẻ chạy đến làm đỏm, tạo dáng trước tấm gương sát đất trong phòng. Ngọc Mạn Nhu cười tủm tỉm nhìn Hạ Lâm, hỏi: "Lâm Lâm, con cũng thấy bộ quần áo Tiểu Miêu Miêu đang mặc trông rất đẹp đúng không?"