Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 414: Chiến sĩ Hồ Tộc xinh đẹp




- Lần trước chúng ta dùng tiền thuê chiến sĩ nô lệ vận chuyển tới, lần này hắn là nàng phải mang qua chỗ ta mới đúng, tại sao lại khiến chúng ta mang trang bị qua để hoàn thành giao dịch? Chẳng lẽ muốn chúng ta mất tiền mang người về sao?

Lão đại Tú Lý mất hứng nói. Hắn rất ít khi xuất bây giờ phòng hội nghị trong Hắc Thạch Thành Bảo, nếu như ngày hôm nay không phải Đại Loan Lệ dùng quyền cước đuổi hắn ra khỏi phóng, chắc chắn hắn vẫn còn đang ngủ.

Phó Thư Bảo nói:

- Quân đội năm vạn người, tương đương với nửa quân đoàn uy vũ, đây không phải số lượng nhỏ, cho dù mượn cự tượng thương xã, sợ là không thể áp giải, chỉ có chúng ta tự mình đi.

- Chúng ta phải dẫn bao nhiêu người mới có thể áp giải nhiều chiến sĩ như vậy trở về, chẳng may trên đường bọn họ tạo phản, chẳng phải chúng ta vừa tổn thất trang bị vừa tổn thất người sao?

Độc Âm Nhi có chút lo lắng nói.

Phó Thư Bảo hỏi:

- Lưu Chuẩn đại ca, Lực Luyện Khí Nỏ luyện chế hoàn thành chưa?

Lưu Chuẩn nói:

- Có các nàng Tây Hoa Dung trợ giúp, một năm Lực Luyện Khí Nỏ đã được luyện chế hoàn thành, chỉ có điều áo giáp và vũ khĩ Lực Luyện Khí chưa luyện chế xong.

Phó Thư Bảo nói:

- Đáng tiếc Hồ Nguyệt Thiền chưa dẫn người Hồ Tộc trở về, nếu không, người cua nàng được trang bị Lực Luyện Khí Nỏ, vừa vặn có thể thi hành nhiệm vụ này.

Độc Âm Nhi nói:

- Chiến sĩ Độc Lang Tộc chúng ta có thể đảm nhiệm nhiệm vụ này.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Chiến sĩ Độc Lang Tộc đã hiểu rõ toàn bộ Hắc Thạch Thành Bảo, tòa Hắc Thạch Thành Bảo này không thể thiếu bọn họ trấn thủ.

Trong lúc nói chuyện, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trong phòng khác Hắc Thạch Thành Bảo. Bóng người tiến nhập với tốc độ quỷ mị, nhưng tốc độ dừng lại cũng cực nhanh, thoáng hiện lại dừng lại, khiến người ta cảm giác quỷ dị tương phản với lực quán tính vật lý.

Người tiến nhập chính là Tiểu Thanh:

- Chủ nhân, chúng ta đã trở về.

Phó Thư Bảo thoáng liếc nhìn ngoài cửa, nhưng không thấy Hồ Nguyệt Thiên dẫn người về:

- Thế nào, người đâu?

Tiểu Thanh hô lớn:

- Các nàng bây giờ đang bên ngoài thành, rất nhanh sẽ vào.

Một mảnh âm thanh ồn ào bỗng nhiên truyền tới, vốn là các chiến sĩ Độc Lang Tộc phá lên cười, không biết vì lý do gì. Phó Thư Bảo vội vàng mang theo người rời khỏi phòng khách, lúc này Hồ Nguyệt Thiền đang từ cửa thành đi tới, trên mặt nàng vẫn mang theo dáng vẻ tinh diệu, bộ dạng yêu nhân.

Phía sau Hồ Nguyệt Thiền, hai mươi thanh niên Hồ Tộc tuấn mỹ tới cực điểm theo vào. Những nam tử Hồ Tộc này, vóc dáng mỗi người đều cao gầy cân đối, sắc mặt tinh mỹ tuyệt luân hoặc kiên quyết hoặc ôn nhu, nói chúng, mỗi người đều là mỹ nam tuyệt thế. Nếu như Phó Thư Bảo tại thế giới kia, hai mươi nam tử Hồ Tộc này khẳng định sẽ trở thành đại minh tinh, có lẽ là người mẫu đỉnh cấp, vừa xuất hiện, tiểu nữ sinh, sư nãi...Đều thét chói tai.

Theo phía sau hai mươi nam tử Hồ Tộc vừa tròn tám mươi nữ tử Hồ Tộc, những nữ tử này ai lấy đều xinh đẹp như hoa, vóc dáng uyển chuyển, là những đại mỹ nữ khó gặp. Các nàng có người sở hữu vẻ đẹp gợi cảm, có người sở hữu vẻ đẹp nho nhã, có người sở hữu vẻ đẹp mềm yếu, nói chúng, tám mươi nữ tử Hồ Tộc ái lấy đều là mỹ nữ, nhưng lại sở hữu vẻ đẹp khác nhau. Bất luận là người ai cũng xuất chúng không giống người thường.

Hai mươi mỹ nam tử tuyệt thế, cộng thêm tám mươi đại mỹ nữ Hồ Tộc. Đội ngũ như vậy, thảo nào khiến chiến sĩ Độc Lang Tộc phát tiếng cười. Nhìn thấy nhiều mỹ nữ như vậy, không cười, vậy không phải nam nhân bình thường.

Phó Thư Bảo cười, nhưng là cười khổ, trong lòng hắn âm thầm nói:

- Mẹ kiếp, sớm để Hồ Nguyệt Thiền chỉ dẫn theo nữ binh thì tốt rồi, bây giờ nàng mang theo hai mươi mỹ nam trở về, ai lấy đều giống như Phan An, sau đó còn mang theo bọn họ đi ra ngoài, cô nương này khẳng định xem trọng bọn họ, không xem trọng ta, thực sự là thất sách à...

- Ta đã dẫn người trở về.

Hồ Nguyệt Thiền cao giọng cười nói:

- Các huynh đệ tỷ muội Hồ Tộc, hãy bái kiến chủ nhân của các ngươi, uhm, các ngươi có thể gọi hắn là thiếu gia, người ở đây tựa hồ đều gọi như vậy.

Đây là lời dạo đầu tương đối dễ dàng.

Đại mỹ nữu, mỹ nam tử Hồ Tộc khẽ mở miệng nghị luận một chút, rất nhanh liền thống nhất ý kiến, quỳ gối trước mặt Phó Thư Bảo:

- Tham kiến thiếu gia.

Nếu như mọi người ở đây đều gọi như vậy, đại mỹ nam đại mỹ nữ Hồ Tộc sẽ không muốn tạo lên trường hợp ngoại lệ.

- Ha ha, không cần khách khí, về sau chúng ta chính là người một nhà, tất cả đứng lên đi, các ngươi quay về rất đúng lúc, bây giờ ta cần các ngươi hoàn thành một chuyện, cũng là khảo nghiệm thực lực của các ngươi.

Phó Thư Bảo nói đến chuyện sắp sửa giao dịch với Ba Ma Na Vương Phi.

Cơ hội phô diễn thực lực chiến sĩ Hồ Tộc lần này, đương nhiên Hồ Nguyệt Thiền ưng thuận. Về phương diện khác, nàng không muốn ở lại Hắc Thạch Thành Bảo lén lút gặp Phó Thư Bảo, vừa ra ngoài trời cao biển rộng, như vậy muốn vui đùa sao cũng được, rất sảng khoái.

Lưu Chuẩn rất nhanh mang Lực Luyện Khí Nỏ tới phân phát đến tay các chiến sĩ Hồ Tộc. Một trăm lẻ một chiếc, thừa một chiếc giành cho Hồ Nguyệt Thiền. Xây dựng đại đội tác chiến đặc thù sử dụng Lực Luyện Khí Nỏ, đại đội trưởng khẳng định là Hồ Nguyệt Thiền, nếu như nàng không sở hữu một chiếc Lực Luyện Khí Nỏ vậy thật kỳ cục.

Đầu tiên được nhận Lực Luyện Khí Nỏ kinh khủng như vậy, từng chiến sĩ Hồ Tộc ai lấy đều rất hưng phấn, sĩ khí tăng vọt. Trên đường đi, chiến sĩ Hồ Tộc dựa theo lời Hồ Nguyệt Thiền nói đã lý giải được một chút tình hình về Phó Thư Bảo, biết hắn là người vô cùng hào phóng, ban thưởng cho thủ hạ bạo tay không gì sánh được, bây giờ đích thân nghiệm chứng, làm sao không kích động cho được?

Chiến sĩ Hồ Tộc được dẫn tới giáo trường thử nghiệm Lực Luyện Khí Nỏ, thoáng chốc ánh mặt mọi người bị những mỹ nam mỹ nữ này hấp dẫn. Tình hình xuất hiện trên người chiến sĩ Độc Lang Tộc cũng xuất hiện trên người chiến sĩ đội quân trăm người khác, đặc những người đàn ông độc thân chưa có vợ hoặc bạn gái, ai lấy đều giống như uống thuốc kích thích. Giống như thao luyện, nhưng khác với mọi ngày, tinh thần khí mỗi người dường như cuồng trướng gấp ba, lực lượng cũng tăng gấp ba. Bán mạng như vậy, kỳ thực không phải ánh mắt bị những đại mỹ nữ Hồ Tộc hấp dẫn hay sao?

Phó Thư Bảo tạo lên bộ dáng chỉ huy đội quân trăm người kỳ dị, còn Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã thần sắc vô cùng kỳ quái từ phía xa xa nhìn lại.

- Đội ngũ như vậy, ai lấy đều đẹp như vậy, có thể chiến đấu sao?

Độc Âm Nhi nhếch miệng nói:

- Thật không biết Phó Thư Bảo hắn nghĩ gì, không ngờ trang bị đội quân trăm người như vậy.

Chi Ni Nhã cười nói:

- Lão công làm việc, rất ít người có thể lý giải được dụng ý của hắn, chẳng qua, mọi việc tới tay hắn, đều có thể hoàn thành, chúng ta hãy xem chút đi.

- Được rồi, ngươi có phát hiện hay không hồ ly tinh nửa nam nửa nữ kia có chút không bình thường đối với lão công của chúng ta?

- Có chỗ nào không bình thường?

- Nhãn thần à, hồ ly tinh và lão công chúng ta tổng cộng gặp nhau bốn lần, cho dù người bình thường đều trở thành bằng hữu, quan hệ giữa nàng và hắn không ngờ rất khó nhận ra, bình thường rất ít nói chuyện, ngay cả đôi mắt cũng không liếc nhìn.

Độc Âm Nhi tỉ mỉ phân tích.

- Cái gì? Lão công chúng ta có thể có quân hệ không bình thường với hồ ly tinh nửa nam nửa nữ kia?

Chi Ni Nhã căn bản không tin.

- Aizzz, có thể ta quá nhạy cảm...

Nửa nam nửa nữ chính là vấn đề then chốt.

Đội ngũ Hồ Tộc luyện tập nửa ngày, Phó Thư Bảo liền dẫn theo người rời khỏi Hắc Thạch Thành Bảo. Lúc này khởi hành, chỉ dẫn theo đội quân trăm người Hồ Tộc và Tiểu Thành, ngoài ra không mang theo ai khác.

Rời khỏi địa bàn Hậu Thổ Thành, Phó Thư Bảo lấy ra miếng bạch ngọc thạch. Hồ Nguyệt Thiền vừa thấy hắn lại lấy miếng bạch ngọc thạch này ra, nhất thời minh bạch hắn muốn làm điều gì đó.

Chiến sĩ Hồ Tộc chỉ có một mình Hồ Nguyệt sở hữu lực lượng khống chế Hoan Nhạc Vân, hành động có thể dựa vào chiến mã. Nhưng tới Bạch Tượng Thành, phải vượt qua Vô Thủy Sa Mạc, vấn đề lương thảo, nước uống...Cần phải giải quyết, những vật tư này lại cần có ngựa hoặc lạc đà vận tải, cho nên vô cùng phức tạp.

Sinh Trữ Vật Không Gian, không những dùng để tu luyện, còn có thể dùng để mang theo chiến sĩ. Trong không gian này, có nguồn nước, cũng có linh khí linh năng dồi dào, chiến sĩ bên trong không những được tu dưỡng tốt không gì sánh được, còn có thể tu luyện giúp đề thăng lực chiến đấu.

Để một chiến sĩ Hồ Tộc tiến nhập Sinh Trữ Vật Không Gian trong miếng bạch ngọc thạch, đây là chuyện Phó Thư Bảo muốn làm.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Đan Thư Thần Thú và Luyện Thiên Thử ở bên trong, chẳng qua, ta tin người của nàng và chúng có thể sống chung, nhưng thực sự cần nhắc nhở một chút, đặc biệt nữ chiến sĩ Hồ Tộc, đừng để Đan Thư Thần Thú vẽ chân dung các nàng...

Đan Thư Thần Thú giỏi vẽ chân dung, nếu như tám mươi mỹ nữ Hồ Tộc tiến nhập, chân dung mỗi người sẽ trở thành bức tranh quý.

Quân đội có sĩ khí, chiến lực của quân đội, cần được bảo trì. Phó Thư Bảo đề nghị chuyện này, là vì đề phòng trong hoàn cảnh quá tốt, ngược lại khiến chiến sĩ Hồ Tộc buông lỏng, thời điểm chiến đấu sẽ xảy ra sự cố.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Tâm tư của ngươi ta hiểu, yên tâm đi, những người này tuy là chiến sĩ Hồ Tộc, nhưng cũng là người của ngươi, cho dù giáo huấn các nàng không cần nhìn nét mặt của ta mà khách khí với các nàng, trên đường đi ta đã chỉ dậy các nàng, trên lưng các nàng mang trên mình sứ mệnh chấn hưng Hồ Tộc, vậy phải trải qua vô số chiến đấu mới có thể hoàn thành, chô nên, mỗi người các nàng đều có giác ngộ rất cao.

Dừng lại một chút, Hồ Nguyệt Thiền thấp giọng nói:

- Ngay cả ta đều là người của ngươi, ngươi không cần khách khí với ta?

- Oạch...

Trong lòng Phó Thư Bảo xấu hổ cười, thực sự như vậy, đại hồ ly đều là nữ nhân của hắn, hắn cần gì phải khách khí với đám tiểu hồ ly?

Mở Sinh Trữ Vật Không Gian, một trăm chiến sĩ Hồ Tộc mang theo chiến mã và vật tư vào trong không gian. Phó Thư Bảo nhắn nhủ vài lời, lập tức đóng cửa không gian, mang theo Hồ Nguyệt Thiền và Tiểu Thanh bay về phía Bạch Tượng Thành.

Ba người đều sở hữu năng lực phi hành, hơn nữa tốc độ rất nhanh, lúc này đây bay tới Bạch Tượng Thành căn bản không tốn nhiều thời gian.

Nhìn như nhiệm vụ khó có thể hoàn thành, có Sinh Trữ Vật Không Gian liền trở lên đơn giản. Dựa vào diện tích Sinh Trữ Vật Không Gian mà nói, kỳ thực có thể chứa toàn bộ năm vạn chiến sĩ Tư Ba Quốc, không chút dấu vết chuyển về Hậu Thổ Thành.

o0o

Bạch Tượng Thành đã trong tầm mắt, nhưng khách nhân ngày hôm nay tựa hồ không chỉ có Phó Thư Bảo. Mà có quân đội Tư Ba quốc tập kết đông nghịt trước cửa Bạch Tượng Thành, nhân số ít nhất vượt qua hai mươi vạn. Đại quân hai mươi vạn vây quanh thành, tràng cảnh này khiến người ta chấn động nhân tâm. Một mảnh Đầu Thạch Xa và Công Thành Chàng Chuy Xa đặt trước trận địa, người người tập kết, chiến mã hí lớn, gây lên mảnh khí tức xơ xác tiêu điều.

Trên đầu tường thành Bạch Tượng Thành, tinh kỳ tung bay phấp phới, chiến sĩ đông đúc đứng đầy tường thành. Liếc mắt nhìn tới tất cả đều là người, lượng người trên, tuy chỉ tính số lượng người công kích ít nhất đã có mười năm mười sáu vạn.

Tuy rằng Phó Thư Bảo từng chỉ huy nhiều trận chiến, nhưng đều là trận chiến quy mô nhỏ, so với quy mô trận chiến trước mắt quả thực không đáng nhắc tới.

- Xem ra chúng ta tới không đúng lúc à.

Phó Thư Bảo nói.

Hồ Nguyệt Thiền nhíu mày nói:

- Ba Mễ Na Vương Phi đang giao chiến với Mục Hãn Ba Da Vương Tử, tình huống như vậy, chúng ta khẳng định không có cách nào dẫn năm vạn người rời đi, không bằng chúng ta chờ bọn họ sau khi giao chiến kết thúc sẽ quyết định.

Phó Thư Bảo lắc đầu:

- Chờ bọn họ giao chiến xong nói không chừng Ba Mễ Na Vương Phi sẽ thua trận, chúng ta và Ba Mễ Na Vương Phi mới là minh hữu, nếu như Mục Hãn Ba Da Vương Tử thắng trận, chúng ta sẽ có thêm một địch nhân cực kỳ cường đại, Hậu Thổ Thành chúng ta sẽ rơi vào hoàn cảnh hai mặt thụ địch, cho nên chúng ta không chỉ không thể chờ, còn phải trợ giúp Ba Mễ Na Vương Phi vượt qua cuộc chiến lần này.

- Chúng ta phải giúp Ba Mễ Na Vương Phi giao chiến?

Hồ Nguyệt Thiền thực sự không thể tin được trong khoảng thời gian ngắn, Phó Thư Bảo liền có quyết định trọng đại như vậy.

Nếu như trước đây ẩn mình đối địch với Mục Hãn Ba Da Vương Tử, nhưng bây giờ cứ như vậy tham gia, hắn đã trở thành thế lực đối địch bên ngoài.

Phó Thư Bảo nói:

- Nếu như Ba Mễ Na Vương Phí thất bại, chúng ta cũng không có năm vạn quân, sớm muộn sẽ bị nuốt sống, không bằng bây giờ đánh một canh bạc, thực lực lúc này của Ba Mễ Na Vương Phí không kém Mục Hãn Ba Da Vương Tử kia là bao, chúng ta có nỏ Thư Lực Luyện Khí, còn có trăm Lực Luyện Khí Nỏ sử dụng làm giao dịch, có thể có tác dụng rất lớn trong việc phòng thủ.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Được rồi, tham gia trận đại chiến như vậy, vừa vặn có thể tôi luyện chiến sĩ Hồ Tộc chúng ta.

Kinh nghiệm chiến đấu không phải nói tích lũy là có thể tích lũy, loại trận đại chiến trước mắt không phải ngày nào cũng phát sinh, đây chính là cơ hội rèn luyện chiến sĩ Hồ Tộc. Trải qua chiến tranh như vậy, không cần bàn cãi đó là một lần khảo nghiệm trải qua máu và lửa, có thể tôi luyện các nàng thành tinh binh.

Nhất phi trùng thiên, căn bản không cần che giấu hành tung, Phó Thư Bảo trong ánh mắt chăm chú của hơn mười vạn tướng sĩ bay về phía Bạch Tượng Thành. Đôi cánh lực lượng ngũ sắc hoa mỹ bay trên trời, còn có Hồ Nguyệt Thiền cưỡi Nhạc Vân Hoan và Tiểu Thành, tuy rằng chỉ có ba người, nhưng thực lực phô diễn khiến phương thế lực Mục Hãn Ba Da Vương Tử cảm thấy khiếp sợ.

- Báo cáo Vương Tử điện hạ, không biết ba lực sĩ cường hãn này từ đâu tới, hai người nắm giữ đôi cánh lực lượng, còn có một người cưỡi mây rất quỷ dĩ, không biết bọn họ có thân phận như thế nào, không ngờ ba người này trực tiếp bay về phía Bạch Tượng Thành, xem chừng, chính là viện binh của Ba Mễ Na Vương Phi.

Một gã binh sĩ chinh sát vội vàng chạy vào đại trướng của Mục Hãn Ba Da Vương Tử nói.

Trong đại trướng, có một nam tử trung niên hùng tráng thân cao bảy thước ngồi ngay ngắn. Thân mặc giáp trụ Lực Luyện Khí kim sắc, bên hông đeo một thanh loan đao Lực Luyện Khí, khí thế uy nghiêm, thể hiện khí chất Vương giả là điều không cần bàn cãi. Hắn chính là Mục Hãn Ba Da Vương Tử Tư Ba Quốc.

Nghe được báo cáo từ lính chinh sát, Mục Hãn Ba Da Vương Tử bước nhanh ra khỏi đại trướng, đưa mắt nhìn về phía xa xa, đúng lúc thấy ba người Phó Thư Bảo xẹt qua bầu trời.

- Ba Luyện Lực Sĩ?

Ánh mắt của Mục Hãn Ba Da Vương Tử chằm chằm nhìn vào thân thể Phó Thư Bảo, trong đôi mắt lóe ra tinh mang:

- Tiểu tử này hơn phân nửa chính là Phó Thư Bảo Hậu Thổ Thành, hơn nữa hai nữ tử bên cạnh hắn, một người chắc chắn là thị vệ của hắn Tiểu Thanh, người còn lại, hẳn là Hồ Nguyệt Thiền Hồ Tộc, những người này, Bản Vương sớm đã có thông tin tình báo, không ngờ, tại thời điểm mấu chốt lại xuất hiện.

Một gã tướng quân trầm giọng nói:

- Nắm giữ đôi cánh lực lượng, ít nhất lực lượng tu vi đã đạt tới cảnh giới Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, thêm ba người này thực sự thêm phiền phức, chẳng qua, trước mặt đại quân, cho dù thêm ba Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực cũng không làm nên chuyện gì!

Trước mặt hơn mười vạn đại quân, tiễn bay như mưa, đao kiếm chém xuống, cho dù là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực đều bị đánh bại. Thân thể Luyện Lực Sĩ cường đại cũng là máu và thịt, chỉ cần một đêm đột phá lá chắn sinh tử, nhất định bị giết chết, chẳng qua cái giá phải trả khác nhau mà thôi. Muốn giết Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực như Tiểu Thanh, ít nhất cần hi sinh năm nghìn chiến sĩ, thậm chí còn tới mười nghìn. Con số như vậy, đối với hơn mười vạn đại quân mà nói, kỳ thực không đáng gì.