Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 505: Tiến hóa




Luồng bạch quang chói mắt giống hệt như một dòng triều tịch cuồng dã, thổi quét hết thảy mọi thứ, đánh sâu vào hết thảy mọi thứ, ngay cả phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo cũng không tránh thoát khỏi, là thứ đầu tiên bị cuốn vào trong đó. Chỉ trong phút chốc…

Ầm!

Cảm giác lực lượng đánh sâu mạnh mẽ tràn ngập khắp nơi trong óc của Phó Thư Bảo.

Oanh!

Phân thân lực lượng rất nhanh bị đẩy văng ra ngoài.

Phó Thư Bảo đột nhiên phát hiện ra, thể tích của phân thân lực lượng đã mở rộng ra thêm không ít lần, lực trường lực lượng cũng cường đại thêm vài phần. Thông qua liên hệ tinh thần, Phó Thư Bảo đã trong lúc nhất thời liền đưa ra được một cái kết luận khủng bố, đó chính là phân thân lực lượng của hắn đã phóng vọt lên, trở thành một Lực sĩ cảnh giới Vĩnh Hằng lực Tam trọng!

Trình tự cảnh giới tu vi lực lượng cũng chỉ là một loại miêu tả mà thôi. Trên thực tế, sau khi phân thân lực lượng từ bên trong trụ năng lượng đi ra, cũng không chỉ có lực lượng càng trở nên cường đại hơn, mà trên người của nó cũng còn mang theo một ít đặc tính năng lượng tương tự với trụ năng lượng.

Phân thân lực lượng bởi vì trụ năng lượng kia mà trở nên cường đại hơn, hơn nữa lại đột nhiên thay đổi tính chất, như vậy cũng chỉ có thể nói là trụ năng lượng đã rót vào bên trong phân thân lực lượng một ít năng lượng của chính nó. Cái này cũng giống như là đi chân trần hành tẩu bên trong nước bùn vậy, một cước đặt xuống, khiến cho nước bùn dính đầy chân.

Một cái phân thân lực lượng như vậy mà để cho nó trống rỗng phiêu tán, không thể nghi ngờ chính là lãng phí của trời. Đột nhiên phát hiện ra phân thân lực lượng phát sinh ra dị biến, Phó Thư Bảo lập tức liền nghĩ tới muốn đem hắn đi luyện hóa tu luyện. Sau đó không chút do dự, hắn liền lập tức đem phân thân lực lượng triệu hồi đến trước người mình, phát ra Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa tiến hành luyện hóa tu luyện.

Trước kia, hắn đã từng tiến hành qua loại tu luyện luyện hóa phân thân lực lượng như thế này. Tuy rằng cũng có thể đạt được những kết quá tu luyện rất lớn, nhưng mà chung quy cũng chính là luyện hóa năng lượng lực lượng của chính mình mà thôi. Mặc dù cũng có chút tăng lên, nhưng mà cái loại hiệu quả này cũng có hạn. Hiện tại thì bất đồng rồi, phân thân lực lượng không ngờ vô tình cường đại lên rất nhiều lần, tuyệt đại đa số năng lượng của nó cũng không phải là thuộc về bản thân hắn, mà là do trụ năng lượng cấp cho. Luyện hóa một cái phân thân lực lượng như vậy, cũng liền biến thành luyện hóa năng lượng của trụ năng lượng a!

Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa tiến hành luyện hóa một chút phân thân lực lượng, bên trong thân thể của Phó Thư Bảo chảy xuôi một cỗ năng lượng lực lượng trước giờ chưa từng có. Cái loại cảm giác này, giống như là một cỗ dòng nước Thánh tuyền do thiên địa vạn vật, hết thảy sinh linh dựng dục ra, đang chảy xuôi trong dòng máu của hắn, không ngừng chảy qua xương cốt cùng với bên trong tế bào, cuối cùng lại tiến vào trong đại vũ trụ, cũng chính là cuối cùng biến thành một bộ phận thân thể của hắn.

Trong quá trình luyện hóa này, cái mà hắn nhận được cũng không chỉ có là sự tăng cường trên mặt tu vi lực lượng, mà còn có một vài cái biến hóa thần kỳ khó có thể nào nói nên lời. Những cái biến hóa này cùng với trụ năng lượng có sự quan hệ đặc thù, thế nhưng lại có thêm tính chất như thiên mã hành không, có thể cảm giác được, thế nhưng lại không thể nhìn thấy!

Cái này chính là linh tính!

Trong quá trình lặng lẽ luyện hóa, Phó Thư Bảo đã nhận được sự biến hóa linh mẫn nào đó. Cái này giống như là một gốc cây cỏ dại bình thường vậy, dưới sự làm dịu của Thánh tuyền, cuối cùng tiến hóa thành một gốc Linh thảo nào đó, có được những tính chất thần kỳ bất ngờ. Thậm chí trải ra quá trình tiến hóa, những gốc Linh thảo còn có thể biến thành một cái sinh linh kỳ lạ nào đó, biến hành nhân hình, có thể nói tiếng người, có thể làm được của con người…

Oanh!

Một thanh âm chấn động vang lên. Cũng không chỉ có là chấn động thân thể, mà còn có chấn động về ý thức nữa. Ngay trong nháy mắt sau khi chấm dứt luyện hóa, thân thể của Phó Thư Bảo đột nhiên tự động huyền phù bay lên, phát ra hào quang vạn trượng.

Trong lúc tiến hành luyện hóa phân thân lực lượng, đột nhiên bất ngờ, tu vi lực lượng của hắn thế nhưng lại đột phá cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhất trọng, tiến nhập vào cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhị trọng!

Có một vài người, đồng dạng cũng là Lực sĩ cấp bậc Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực, từ cảnh giới Nhất trọng muốn đột phá lên đến cảnh giới Nhị trọng, cần phải có thời gian lên đến mười năm, thậm chí là nhiều hơn mười năm mới được. Thậm chí có người dùng thời gian cùng với tinh lực cả đời mình cũng đều không thể đột phá nổi. Phó Thư Bảo cũng là bởi vì một lần mạo hiểm nếm thử, một lần không cẩn thận, không ngờ liền đạt được!

Có một vài người nghĩ muốn phát tài, phí sức làm lụng, thế nhưng cả đời lại vẫn khốn cùng. Có một vài người không nghĩ muốn phát tài, làm vừa đủ hắn, thế nhưng một ngày nào đó di dạo, lại không cẩn thận nhặt được một món bảo bối, đủ cho mấy đời ăn cũng không hết. Giờ phút này cái mà Phó Thư Bảo gặp phải, đại khái chính là cái loại vận khí này. Duy nhất bất đồng chính là, đối với việc tu luyện lực lượng, hắn luôn luôn đặc biệt chăm chỉ.

Đây chính là một cái kỳ ngộ!

Huyền phù ở bên trong hư không, cảm thụ được sự biến hóa kỳ diệu của thân thể cùng với tu vi lực lượng, trong lòng Phó Thư Bảo cũng nhịn không được phát ra một tiếng cảm thán nhàn nhạt, thầm khen hắn là vô tình giẫm phải phân chó, đạt được đại bảo tàng. Cái phân chó này cũng không phải là phân chó bình thường, tuyệt đối là phân của một đầu Thần Cẩu nào đó a…

Đem toàn bộ sự tình cẩn thận hồi tưởng lại một lần, Phó Thư Bảo lại một lần nữa quét sạch hết thảy mọi tạp niệm trọng lòng mình, đem sự kích động, nghi hoặc của chính mình toàn bộ quẳng sạch hết, để cho chính mình yên lặng suy ngẫm cẩn thận lại. Một lúc sau đó hắn lại ngưng luyện ra một phân thân lực lượng khác nữa, đưa nó đi vào bên trong trụ năng lượng.

Cái phân thân lực lượng này tuy rằng so với tất cả các đầu phân thân lực lượng trước kia hắn từng ngưng tụ ra cũng đều cường đại hơn, nhưng mà so với phân thân lực lượng sau khi đi ra khỏi trụ năng lượng kia thì lại yếu hơn rất nhiều.

Dựa theo những ý nghĩ cùng với suy đoán của Phó Thư Bảo, sau khi phân thân lực lượng này tiến vào trong trụ năng lượng, thông qua liên hệ tinh thần với phân thân lực lượng, hắn sẽ lại một lần nữa nhìn thấy tòa thành thị hư ảo kia, còn có thể tìm ra được những manh mối tương quan khác. Thời điểm đi ra, cái phân thân lực lượng kia vẫn như trước có thể mang theo năng lượng lực lượng mà trụ năng lượng cấp cho, còn có linh tính siêu phàm nữa. Nhưng mà kết quả lại hoàn toàn không giống với những gì mà hắn tưởng tượng.

Lúc này đây sau khi phân thân lực lượng tiến vào trong trụ năng lượng, không có xuất hiện bất cứ ảo giác nào cả, cũng không có thanh âm nói chuyện, lại càng không có tồn tại bất cứ người hay vật nào cả. Cái phiến thế giới mày phân thân lực lượng tiến vào, toàn bộ chỉ là một mảnh thế giới tuyết trắng, thuần túy chỉ là năng lượng lưu động, vĩnh hằng không ngớt. Ngoại trừ năng lượng lực lượng cùng với linh tính ra, phân thân lực lượng cũng không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì cả, cũng không nghe thấy bất cứ thứ gì cả, chỉ thuần túy là thế giới năng lượng cùng với một mảnh trống rỗng mà thôi.

Ở bên trong trụ năng lượng một khoảng thời gian rất dài, không ngờ cũng không có một chút dấu hiệu thay đổi nào cả. Trong lòng Phó Thư Bảo thất vọng đến cực điểm, chỉ đành phải để phân thân lực lượng rời khỏi trụ năng lượng. Sau khi rời khỏi, hắn lại phát hiện ra, lúc này đây tuy rằng phân thân lực lượng cũng có mang ra một phần năng lượng lực lượng mà trụ năng lượng cấp cho cùng với một phần linh tính, nhưng mà cường độ lại tương đối hữu hạn. Nếu như tiến hành luyện hóa nó, ý nghĩa cũng không phải là quá lớn.

Chẳng qua là Phó Thư Bảo cũng không có từ bỏ việc luyện hóa, vẫn đem cái phân thân lực lượng kia tiến hành luyện hóa, đạt được một chút ưu đãi.

Chỉ cần là ưu đãi, cho tới bây giờ hắn cũng đều chưa từng chê ít.

Sau khi luyện hóa chấm dứt xong, trong lòng Phó Thư Bảo thoáng thầm hỏi:

- Trụ năng lượng của Khởi Nguyên Chi Thụ cấp cho ta ưu đãi, nhưng mà chỉ là lần đầu tiên mới có chỗ ưu đãi thật lớn, những lần sau cũng chỉ là tương đối hữu hạn mà thôi. Cái này là do nguyên nhân gì vậy? Còn nữa, lần đầu tiên ta có thể nhìn thấy Luyện Quốc tại Thời đại Khởi Nguyên, nhìn thấy được Hoàng đế, Vương tử, Công chúa của Luyện Quốc. Mà Vương tử còn có nói với ta những lời nói kỳ diệu khó hiểu kia nữa, cái gì mà vận mệnh của ta đã được xác định rồi. Hiện tại hồi tưởng lại… thời điểm đó, biểu tình của hắn, cái loại khẩu khí của hắn, phảng phất như là hắn có nhận thức ta vậy! Điều này sao có thể cơ chứ? Còn nữa, bản thân là một trong Tứ Đại Trấn Quốc Chi Thần của Luyện Quốc, ta vì cái gì mà một cái cũng đều không có nhìn thấy chứ?

Đủ các loại như thế, bên trong hoang mang còn có hoang mang, bên trong sự mê hoặc còn có bao hàm mê hoặc, làm cho người ta không cách nào suy nghĩ được, cân nhắc thế nào cũng đều không tìm ra được manh mối.

Quay trở lại Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước, Phó Thư Bảo cũng không dám đi nói chuyện với đám người Độc Âm Nhi, Hồ Nguyệt Thiền, mà trực tiếp tiến vào trong Sinh chi Không gian Trữ vật, tiến hành sửa luyện Chiến sĩ Thạch Tượng. Còn lại hơn bốn trăm Chiến sĩ Thạch Tượng cũng đến từ Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước, đều là các Chiến sĩ Thạch Tượng vô cùng cường hãn. Một khi sửa luyện xong, Quân đoàn Luyện Ngục của hắn cũng liền được thành lập.

Tại cái thời điểm kia, cho dù là Lực sĩ Mặc Lan Lý Sự mang theo một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng của nàng ta giết thẳng đến Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành đi chăng nữa, hắn cũng tự tin có thể đánh một trận.

Phó Thư Bảo lẫn trốn rất nhanh, hai nàng nữ nhân kia vốn dĩ là muốn tìm hắn đòi một chút công đạo, lại lập tức cái bóng của hắn cũng không sờ đến được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy Phó Thư Bảo tiến vào trong Sinh chi Không gian Trữ vật, lại bị đám Chiến sĩ Thạch Tượng hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn thủ vững Sinh chi Không gian Trữ vật, không thể nào tiếp cận đi vào được. Hai nàng nữ nhân nhất thời cắn răng nghiến lợi, không ngừng đứng bên ngoài mà mắng chửi ngập trời. Cái gì mà kẻ bạc tình, đại sắc lang, mèo ăn vụng… đủ các loại từ ngữ, dày dày đặc đặc, giống như là Trường Giang và Hoàng Hà sóng vỗ liên hồi, miên man không dứt vậy.

Nhưng mà, tuy rằng Phó Thư Bảo cũng chỉ xuất hiện bên trong Thần Miếu một khoảng thời gian thật ngắn, nhưng mà những người nhìn thấy hắn, ai nấy cũng đều cảm giác được sự biến hóa rõ ràng trên người của hắn vậy. Đầu tiên chính là cường độ của lực trường lực lượng, những người nhãn lực cao minh một chút, liền đều có thể nhìn ra, đó là lực trường lực lượng của tu vi cảnh giới gì.

Tiếp theo chính là từ trên người của hắn đột nhiên xuất hiện một loại linh tính thần kỳ nào đó. Dưới tác dụng của loại linh tính kia, mọi người cảm giác được hắn giống như biến thành một loại dược hiệu hình người nào đó, hơn nữa còn là loại dược liệu hình người phi thường trân quý nữa.

- Tò mò thật a! Thiếu gia như thế nào lại đột nhiên tựa như thay đổi hoàn toàn thành một người khác vậy? Từ trên người của hắn, ta không ngờ lại ngửi được một cỗ hương vị thơm ngát nhàn nhạt. Cảm giác này giống như là đã ăn được một loại Linh thảo nào đó vậy, giống như là Linh Sâm chẳng hạn… Này, các người có cảm giác được hay không?

Hồ Giang Phong cảm thán nói.

- Đương nhiên là cảm giác được rồi! Chẳng qua, ta cảm giác nhìn như là loại Thiên Niên Linh Chi thì phải, chứ không phải là Linh Sâm đâu!

Bên trong Bách nhân đội của Hồ Tộc, ngay lập tức có một chiến sĩ Hồ nữ bộ dáng cực kỳ yêu mị ứng tiếng trả lời.

Lại có thêm một chiến sĩ Hồ nữ cười nói:

- Các ngươi đang nói cái gì vậy? Thiếu gia từ lúc nào lại có thể biến thành Linh thảo dùng để ăn được? Đó không phải là các ngươi nghĩ muốn ăn hắn sao? Với thực lực hùng hậu của thiếu gia, hẳn là ý chí hùng tài vĩ lược, hì hì… hắn thật ra là nam nhân ai tới cũng không cự tuyệt a…

- Thối tha! Chỉ biết nói những lời bậy bạ a…

Một mảnh nghị luận vang lên, có đứng đắn cũng có không đứng đắn.

Hai người Hồ Nguyệt Thiền cùng với Độc Âm Nhi vốn dĩ đang hăng say mắng chửi ngập trời, lúc này cũng đã đình chỉ mắng chửi lại, tinh tế hồi tưởng lại bộ dáng của Phó Thư Bảo lúc trước khi tiến vào trong Sinh chi Không gian Trữ vật. Rất nhanh các nàng cũng đã đạt được những phán đoán tương tự. Tu vi lực lượng của Phó Thư Bảo tựa hồ như đã kỵ mã hoành không, một hơi tiến lên cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhị trọng rồi. Hơn nữa ở trên người của hắn đã bắt đầu tản mát ra một cỗ hương vị thơm mắt nhàn nhạt nào đó, cực kỳ có linh tính. Cả người hắn đột nhiên giống như là thoát thai hoán cốt vật, đã tiến vào trong một cảnh giới mới mẻ nào đó. Điều này, toàn bộ thân thể cùng với tinh thần của hắn cũng vậy.

- Cái tên gia hỏa kia, luôn lấy một loại tốc độ quỷ dị như vậy mà gia tăng lên tu vi lực lượng. Chẳng lẽ cuối cùng hắn sẽ trở thành một vị Thần linh siêu việt hết thảy mọi cảnh giới đã biết hay sao? Quả thật là có khả năng a! Hiện tại ta ở đây mắng trộm hắn, trách cứ hắn, chẳng phải là đang trách cứ Thần linh hay sao? Ông trời của ta a… Chuyện tình thần kỳ nhất chính là, ta không ngờ lại có thể cùng Thần linh ngủ chung, làm những loại sự tình kia… Hì hì…

Trong lòng của hồ ly tinh tràn ngập các loại ý tưởng loạn thất bát tao. Những biến hóa của Phó Thư Bảo khiến cho nàng có cảm giác kiêu ngạo cùng vinh hạnh. Một chút tình tự phản đối trước kia, vào lúc này sớm đã biến mất sạch sành sanh rồi.

- Ta trước giờ vẫn luôn ảo tưởng nghĩ muốn đuổi theo kịp tu vi lực lượng của hắn. Nhưng mà, hiện tại ta mới phát hiện ra, cái loại ý tưởng này của ta là ngây thơ đến mức nào a! Cả đời này của ta chỉ sợ không bao giờ đuổi theo kịp hắn được! Chẳng qua… Như vậy có sao đâu? Hắn là nam nhân của ta, ta chính là nữ nhân của hắn a!

Trong lòng của Độc Âm Nhi cũng có ý tưởng như vậy, cũng cảm thấy kiêu ngạo đối với sự tiến bộ của Phó Thư Bảo, cũng bởi vì nàng là nữ nhân của Phó Thư Bảo mà cảm thấy vinh hạnh mà kiêu ngạo.

Chẳng qua, hai nàng nữ nhân này trong lúc lơ đãng liếc mắt nhìn thấy nhau, trong ánh mắt liền lóe lên tia lửa, bộ dáng cực kỳ không chút hữu hảo.

Mặc kệ nói thế nào, là thê tử có danh phận cũng được, hay là thê tử không có danh phận cũng được, các nàng cũng đều là nữ nhân của Phó Thư Bảo cả. Điểm này, trong lòng các nào cũng đều hiểu rõ. Một khi đã đặt ở trên người của chính mình, có thể cùng thăm dò cái gã nam nhân huyền bí mà khoái hoạt kia, đó đã nói lên rằng đây cũng là một loại duyên phận.

Nghe nói, duyên phận cũng đều là do ông trời an bày a!

Như vậy, còn kháng cự cái lông chim gì nữa chứ?

Cứ việc ngoan ngoãn mà nằm xuống, sự khoái hoạt sẽ như cũ giáng xuống trên người mình mà thôi, tội tình gì mà tự đi tìm phiền não cơ chứ?

Như vậy là tốt nhất, cứ việc bảo trì hiện trạng như cũ mà thôi!

Như vậy, hiện trạng chính là…

- Ả nữ nhân ngực lép kia, cái bộ dáng thanh cao thối tha ấy, có cái gì giỏi đâu cơ chứ? Không ngờ dám lên mặt với ta, ta phi!

Trong lòng hồ ly tinh đang suy nghĩ như vậy.

- Ả hồ ly tinh thối tha không biết xấu hổ kia, phá hoại gia đình người ta, không ngờ lại còn có thể đường đường chính chính như vậy? Không phải chỉ có bộ ngực lớn hơn ta một chút thôi sao? Tục ngữ nói không sai, gái ngực to thì đầu ngốc nghếch! Ả ta chỉ là một đầu hồ ly tinh còn ngốc hơn cả heo nữa, bị lão công ta đùa bỡn lại còn tự mình đắc ý! Ta phi… Lão công ta chơi đùa chán chê ngươi rồi, còn không phải sẽ xem ngươi như ả đàn bà dâm đãng mà quẳng ném đi sao?

Đây cũng là suy nghĩ trong lòng của Độc Âm Nhi. Góc độ của nàng, tương đối kém tinh tế một chút.

Những suy nghĩ trong lòng của hai người, một khi để cho người còn lại nghe được, tuyệt đối là sẽ dẫn đến cuộc chiến tranh gia đình cực kỳ kinh khủng. Chẳng qua cũng may là cả hai cũng đều không biết, cho nên cũng đều bình an vô sự cả.