Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 520: Đại trận Bikini




Ba nàng nữ nhân cũng đều đã quay lại bên người mình, trong Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành càng ngày càng náo nhiệt hơn. Phó Thư Bảo hóa thành một đầu ong mật, không ngừng ở bên trong ba cái bụi hoa kia bay tới bay lui, không ngừng hái hoa, không ngừng hút mật này nọ. Tuy rằng hiện tại bị vây trong hoàn cảnh áp lực nặng nề, nhưng mà cuộc sống gia đình lại đạt được sự làm dịu phi thường yên ổn. Ngoại trừ việc thăm dò thân thể của ba nàng nữ nhân ra, ở trong lĩnh vực kỹ thuật Luyện Lực sĩ, hắn cũng có được những đột phá mới.

Thiên Diệp Thảo, Linh Thủy Thạch, Mặc Lục Hải Trúc… tổng cộng mười tám loại linh tài đều gia nhập vào trong Luyện Thiên Đỉnh. Một đống linh tài nhiều như vậy gần như chiếm cứ toàn bộ thể tích của Luyện Thiên Đỉnh. Nhưng mà nhiều loại linh tài như thế, Phó Thư Bảo lại chỉ dùng để luyện chế một tấm Linh phù mà thôi.

Linh phù, chính là loại kỹ thuật Luyện Lực sĩ thần bí nhất trong Thời đại Khởi Nguyên, hoàn toàn có thể so sánh với kỹ thuật Luyện nhân.

Kỹ thuật Luyện nhân, chủ yếu là dùng luyện chế để tạo thành sự hỗ trợ lợi hại hơn. Đến thời điểm cuối cùng, có thể luyện chế chính mình, nhằm để tạo ra tu vi lực lượng cực cao cùng với sinh mệnh càng ngày càng lâu dài hơn. Còn luyện chế Linh phù lại thuần túy là vì dùng để tiến công cùng với phòng thủ, tầm quan trọng liền có thể tưởng tượng là biết. Thiên Vũ Tứ Sát Phù lúc trước Thánh An Na sử dụng để đối phó với Mặc Lan Lý Sự cũng chính là một loại Linh phù mà Thiên Không Nữ Thần lưu lại.

Cái gọi là Linh phù này, kỳ thật chính là một loại phù chú Lực Chi Phù Văn. Cả hai cái tuy rằng có cách gọi khác nhau, nhưng mà về mặt bản chất cũng chẳng khác nhau gì.

Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa lặng yên bốc lên, vây quanh lấy Luyện Thiên Đỉnh. Hắn cũng không chỉ có phân giải cùng với luyện hóa các loại linh tài bên trong Luyện Thiên Đỉnh, lại còn đưa vào đó vô số Lực Chi Phù Văn. Dục Niệm Thạch cũng chậm rãi ghi chép lại ý niệm luyện chế của Phó Thư Bảo, phát huy ra những tác dụng tương quan. Hết thảy quá trình luyện chế cũng đều là nhẹ nhàng tiến hành.

Tu vi lực lượng đạt đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhị trọng, Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa của Phó Thư Bảo cũng trong lúc vô tình gia tăng một khoảng lớn, năng lực luyện chế của hắn cũng đạt được mức độ tăng lên tương ứng.

Luyện chế Linh phù, đây chính là lần đầu tiên của Phó Thư Bảo. Linh phù mà hắn muốn luyện chế, chính là một tấm Phân Thủy Trấn Băng Phù.

Thời gian một bữa cơm trôi qua, trong Luyện Thiên Đỉnh đột nhiên phát ra thanh âm ong ong nho nhỏ. Một mảnh quang mang sáng bóng mà hòa nhã từ bên trong thân đỉnh bùng nổ ra mạnh mẽ, chiếu sáng toàn bộ hư không.

Vươn thân đứng lên, tay phải Phó Thư Bảo nhẹ nhàng phất một cái, Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa phốc một tiếng liền biến mất bên trong song chưởng của hắn. Một tấm Linh phù kích cỡ chừng một bàn tay chợt từ bên trong Luyện Thiên Đỉnh bay ra, nhẹ nhàng dừng lại trong lòng bàn tay của hắn.

Một tấm Linh phù nho nhỏ, lại do từ mười tám loại linh tài cùng với vô số Lực Chi Phù Văn dung hợp luyện chế mà thành, cũng không có bao nhiêu trọng lượng, thậm chí còn nhẹ như một cọng lông chim vậy. Nhưng mà trên thân nó lại lộ ra một loại linh năng mênh mông cùng với linh tính phi thường siêu phàm. Cầm ở trong tay, cho dù là người thường cũng có thể nhận ra được, đây không phải là một lá bùa bình thường, mà là một loại sinh mệnh sống có được linh tính hoàn chỉnh.

Trước tiên dùng linh tài luyện chế ra Linh chỉ, sau đó luyện chế Linh chỉ tạo thành Linh phù. Đây chính là quá trình luyện chế Linh phù, mỗi một bộ phận cũng đều là phi thường quan trọng, phi thường mấu chốt! Linh năng mà Linh chỉ có được càng lớn, như vậy thì uy lực Linh phù luyện chế ra cũng lại càng lớn. Trong quá trình luyện chế dung nhập vào các Lực Chi Phù Văn càng tinh tế, linh tính càng mạnh, uy lực cũng càng mạnh hơn.

Linh chỉ cũng giống như là cường độ thân thể của một người vậy, còn Lực Chi Phù Văn giống như là trí tuệ cùng với tinh thần của một con người!

- Thành công rồi sao?

Bên trên cảng khẩu, Độc Âm Nhi hỏi, loại tình cảm hâm mộ cùng với sùng bái hoàn toàn thể hiện trên mặt nàng.

Bên cạnh Độc Âm Nhi, còn có Chi Ni Nhã cùng với Hồ Nguyệt Thiền phân biệt đứng hai bên. Ba nàng nữ nhân, sóng vai đứng thẳng ở đó, trên người cũng đều trang phục chuyên môn dùng để bơi lội, chính là loại bikini mà lúc Phó Thư Bảo thành lập cơ sở của Tố Nhân Phường đã thiết kế ra.

Trên người của Độc Âm Nhi là một bộ bikini mà đen. Cặp áo trên ngực gần như bó sát vào bộ ngực của nàng ta. Tuy rằng bộ ngực của nàng so với Hồ Nguyệt Thiền còn nhỏ hơn một chút, nhưng mà ở trong mắt những nữ nhân bình thường, đó vẫn như cũ có kích cỡ khiến người khác phải hâm mộ. Hơn nữa lại còn đủ lớn, đủ căng chắc. Chỉnh thể hình thái cũng phi thường xinh đẹp, rất phù hợp để nắm bắt, no tròn căng mọng. Cái quần tam giác dưới hạ thân của nàng ta cực kỳ khó khăn ôm chặt vào cái địa phương thần thánh của nàng.

Cũng bởi vì bó sát quá chặt khiến cho hình dáng của chỗ kia thể hiện ra phi thường rõ ràng, vì thế cái dấu vết khe nứt sâu ở chính giữa kia lại càng trở nên tươi mát sống động vô cùng, đập thẳng vào trong mắt người ta. Cặp chân bên dưới không cần nói cũng biết, không chỉ có mềm mại, lại còn có cảm giác lực lượng vô cùng mãnh liệt. Những đường cong, những chỗ lồi, chỗ lõm… cũng đều thon dài, đẫy đà không thể nào hình dung nổi. Cặp mông trắng như tuyết có đến ba phần tư cũng đều triển lộ ra ngoài không khí, không hề được che lấp. Phần da thịt nơi này, so với tuyết còn trắng hơn đến ba phần, so với đậu hủ còn mềm mại nhu hòa hơn ba phần, xinh đẹp không thể nói nên lời.

Còn trên người của Chi Ni Nhã là một bộ bikini màu trắng. Trang phục thân trên cùng với hạ thân cùng với một thân da thịt trắng muốt như tuyết hòa hợp thành một thể. Lớp vải trắng muốt mềm mại kia càng phụ trợ cho sự trắng nõn cùng với mềm mại của làn da nàng ta.

Cảm giác trong suốt sáng bóng triển lộ rõ ràng, tựa hồ như chỉ cần chọc nhẹ vào một cái cũng sẽ tươm ra mật ngọt vậy. Thân thể của nàng cùng với Độc Âm Nhi cũng không sai biệt bao nhiêu, chỉ là tương đối nhỏ hơn một chút mà thôi. Cặp chân thanh lệ của nàng cũng không có được cảm giác lực lượng mãnh liệt như vậy, nhưng lại có thêm vài phần quyến rũ thanh nhã, nhiều thêm một phần đẫy đà cùng xinh đẹp.

Nàng ta đứng ở nơi đó, mùi thơm tự nhiên của cơ thể nàng phiêu đãng bên trong không khí, tiến vào lỗ mũi của người khác, khiến cho người ta hoài nghi rằng mình đang đứng bên trong một cái sơn cốc kỳ ảo, đặt mình ở bên trong một khu vườn trăm hoa đua nở. Lớp vải y phục hơi có chút thông thấy, mơ hồ có thể nhìn thấy được hai nụ hoa hồng xinh đẹp trước mặt của nàng, bộ dáng mềm mại ướt át vô cùng.

Trong mơ hồ cũng có thể nhìn thấy được mảnh đất mông lung nằm giữa hai chân của nàng, những ngọn cỏ mỏng manh màu vàng óng bao trùm lên trên mảnh đất khiến người khác say mê kia, làm cho người ta có tâm viên ý mã, khó có thể chịu đựng được.