Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 534: Vô căn chi hải




Dòng nước của kênh đào ngầm lạnh lẽo đến tận xương tủy, ánh sáng của trụ năng lượng cũng không thể nào xuyên thấu được mặt nước chiếu xuống dưới, thế giới dưới nước là một mảnh hoàn toàn hắc ám.

Dưới nước không có không khí, chẳng qua, thân là Luyện Lực sĩ tu vi lực lượng đã đạt đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực gần đến Tam trọng, Phó Thư Bảo hoàn toàn có thể bằng vào thủ đoạn Luyện Lực sĩ của mình, từ bên trong dòng nước tách ra dưỡng khí để hắn hô hấp. Chẳng qua, tình huống hiện tại cũng không nhất thiết phải làm như vậy. Hiện tại hắn đang ôm chặt lấy Hữu Nãi Ngư, mà trên người của Hữu Nãi Ngư lại toát ra một đạo quang mang sáng trắng oánh nhuận, giống hệt như là một cái lớp vỏ trứng màu trắng sáng bóng xinh đẹp đang bao phủ lấy hắn vậy, cũng không chỉ ngăn cản dòng nước lạnh lẽo đến thấu xương xung quanh người hắn, lại còn cung cấp cho hắn dưỡng khí để hô hấp nữa.

Mỹ nhân ngư không hỗ là Mỹ nhân ngư, ở thế giới trong nước, lại có được năng lực mà nhân loại cũng không thể so sánh được.

Chẳng qua hắn cũng tò mò đối với cái địa phương Hải Để Thâm Uyên trong lời nói của Hữu Nãi Ngư kia. Cái địa phương kia thậm chí ngay cả bọn họ cũng không thể nào đi vào, có thể tưởng tượng được, cái phiến thủy vực dưới kia nguy hiểm cùng với phức tạp đến mức nào.

Tốc độ của Hữu Nãi Ngư ở dưới nước rất nhanh, cơ hồ có thể so sánh với tốc độ của loài chim ở trên thiên không vậy, chỉ một lần hô hấp đã tiến về phía trước gần cả dặm.

Lần hành động này cũng có tính chất xúc động tương đối cao, Phó Thư Bảo căn bản là chưa kịp làm ra bất cứ chuẩn bị nào cả, cũng không có nói cho bất luận nào nào bên cạnh hắn biết được cả. Thời gian khoảng chừng hai canh giờ sau trôi qua, trong lòng hắn không khỏi có chút lo lắng, lên tiếng hỏi:

- Hữu Nãi Ngư, còn phải bao lâu nữa mới đến?

Hữu Nãi Ngư nói:

- Tốc độ như vậy, chỉ cần một ngày một đêm là tới được!

- Một ngày một đêm?

Phó Thư Bảo có chút cả kinh nói. Chẳng qua thời gian này cũng không phải là quá dài, hơn nữa còn có thể trì hoãn thêm một đoạn thời gian nữa, hắn phỏng chừng mấy ngày cũng không thể trở về được. Đám người Hồ Nguyệt Thiền khẳng định là có chút lo lắng, nhưng mà lần mạo hiểm này lại không thể không đi.

- Lối vào của Vô Căn Chi Hải chính là ở bên cạnh hộ tráo năng lượng của Thế giới Nội tráo. Sau khi tiến vào thông đạo, lại bơi ra ngoài một chút nữa, liền đến được Vô Căn Chi Hải!

Hữu Nãi Ngư bổ sung thêm một câu.

- Bên cạnh?

Trong lòng Phó Thư Bảo vừa động:

- Ngươi là muốn nói, Vô Căn Chi Hải là ở bên ngoài Thế giới Nội tráo à? Chúng ta tiến vào Vô Căn Chi Hải, chẳng phải là đã ly khai Thế giới Nội tráo rồi sao?

- Đương nhiên là không có! Ngươi căn bản không thể nào rời khỏi Thế giới Nội tráo được, trừ phi là ngồi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền! Lối vào của Vô Căn Chi Hải là đi xuống phía dưới, căn bản là không hề đi ra bên ngoài! Ân, ngươi có thể tưởng tượng nó là một cái biển ngầm đi!

Hữu Nãi Ngư nói.

Hóa ra là như vậy! Cuối cùng xem như Phó Thư Bảo đã hiểu được rồi. Hắn đã từng xem qua bản đồ của Thế giới Nội tráo này rồi, mỗi một góc nhỏ cũng đều ghi nhớ rõ ràng, nhưng cũng không có thấy địa phương nào gọi là Vô Căn Chi Hải cả. Hiện tại mới biết được, Vô Căn Chi Hải này căn bản không phải là ở trên mặt đất, mà là ở trong lòng đất a!

Một thế giới dưới đáy biển như vậy, thật là không thể nào tưởng tượng nổi.

Hữu Nãi Ngư vận dụng kỹ năng, ra sức bơi động, bằng tốc độ nhanh nhất mà bơi tới. Rất nhanh, lòng sông của kênh đào ngầm cũng dần dần mở rộng ra. Nương theo bạch quang oánh nhuận sáng bóng, Phó Thư Bảo đã không thể nhìn thấy được hai bên bờ sông nữa rồi. Độ sâu của kênh đào cũng càng ngày càng sâu hơn, khiến cho người ta có cảm giác giống như là ở trong biển rộng vậy, hoặc là ở trong một cái hồ nước khổng lồ.

Có sự chiếu cố của Hữu Nãi Ngư, Phó Thư Bảo căn bản cũng chẳng phải lo lắng cái gì cả, chỉ phụ trách việc nói chuyện phiếm cùng với Hữu Nãi Ngư mà thôi. Từ trong miệng Hữu Nãi Ngư, hắn cũng biết được một vài chuyện tình của Ngư Nhân Tộc cùng với Luyện Quốc tại Thời đại Khởi Nguyên.

Thời đại Khởi Nguyên là một thời đại thần kỳ mà vĩ đại, không chỉ có kỹ thuật Luyện Lực sĩ ở tại thời đại này phát đại chưa từng có, bách hoa tranh minh. Đủ các loại chủng tộc khác nhay cũng đều bách hoa đại phóng, đều tự có những nền văn minh độc đáo của riêng mình. Mà Ngư Nhân Tộc ở bên trong Thời đại Khởi Nguyên là một chủng tộc dưới nước thần bí mà cường đại.

Tộc nhân của Ngư Nhân Tộc có hai loại hình thái, là người và Nhân Ngư. Lúc ở trên lục địa sẽ có hình thái giống người, cuộc sống hoàn toàn bình thường. Mà lúc ở dưới nước sẽ hình thái Nhân Ngư, sinh hoạt giống như cá. Mỗi một đời Công chúa Ngư Nhân Tộc cũng không phải là Công chúa theo kiểu là con gái của Vương giả Ngư Nhân Tộc, mà là trải qua những nghi thức lựa chọn vô cùng phức tạp, cùng loại với quá trình Tôn giáo tìm kiếm Chuyển Thế Linh Đồng vậy, cuối cùng tuyển chọn ra, cũng chính là tượng trưng tinh thần cao nhất của toàn bộ Ngư Nhân Tộc.

Mỗi một đời Công chúa Ngư Nhân Tộc cũng đều được xưng là Hải Dương Chi Nữ, trời sinh đã có được những năng lực thần dị. Mà khống chế Tiếp Dẫn Chi Thuyền chính là một trong số đó.

Chẳng qua đó là tình huống của một vạn năm trước, Ngư Nhân Tộc hiện tại như thế nào, Hữu Nãi Ngư cũng không cách nào biết được. Nhưng mà có thể khẳng định được một chút chính là, nếu như nàng chưa có chết, như vậy Công chúa Ngư Nhân Tộc mới cũng sẽ không sinh ra.

Từ điểm này, Phó Thư Bảo đột nhiên cũng hiểu được dụng tâm hiểm ác của Luyện Hoa Nữ Thần! Nàng ta hoàn toàn có thể giết chết Hữu Nãi Ngư, nhưng mà Công chúa Ngư Nhân Tộc cũng sẽ rất nhanh được sinh ra. Mà nàng ta đem Hữu Nãi Ngư giam cầm lại, giấu ở bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp, giấu bên dưới đáy của kênh đào ngầm, như vậy vừa để cho Hữu Nãi Ngư không phát huy được tác dụng của mình, đồng thời Công chúa Ngư Nhân Tộc cũng sẽ không sinh ra. Biện pháp này chính là chặt đứt toàn bộ tất cả đường lui của Ngư Nhân Tộc, không để cho bọn họ có chút hy vọng nào cả.

Tại thời điểm nói chuyện phiếm cũng có thể nắm giữ rất nhiều tin tức có giá trị.

Quốc vương Luyện Quốc lúc đó tên là Luyện Vân Trường, Công chúa Luyện Quốc tên là Luyện Thải Hồng, còn tên của Vương tử Luyện Quốc thì từ trước hắn đã biết, tên là Luyện Vô Mệnh!

Từ miệng của Hữu Nãi Ngư, Phó Thư Bảo còn biết được, tu vi lực lượng của Luyện Vô Mệnh đã đạt đến cảnh giới tương đương với Mặc Lan Lý Sự và Thánh An Na hiện tại, cảnh giới Hỗn Nguyên lực!

Một người như vậy, được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, cũng là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, cuối cùng lại bị chết trong âm mưu phản loạn.

Là cái nguyên nhân gì lại để cho Tứ Đại Trấn Quốc Thủ Hộ Thần của Luyện Quốc phản bội , lại là nguyên nhân gì để cho loại tồn tại siêu nhiên như là Khởi Nguyên Chi Thụ mất đi sinh mệnh lực tràn đầy của chính mình, lâm vào tình trạng héo rũ vạn năm chứ? Những cái này, Hữu Nãi Ngư một chút cũng không biết. Theo như Phó Thư Bảo nghĩ, nàng ta có thể là đã mất đi bộ phận trí nhớ đó, cũng rất có thể là căn bản không biết được nội tình.

Toàn bộ các đám áp, cũng vẫn là phải dựa vào chính hắn đi điều tra.

Ngoại trừ việc nói chuyện phiếm, những thời điểm Phó Thư Bảo nhàm chán, liền làm bộ muốn điều chỉnh một chút tư thế ôm, ở trên người của Hữu Nãi Ngư sờ soạng loạn lên một phen. Những thời điểm nhàm chán khác nữa, hắn liền rõ ràng ngủ, để mặc cho Hữu Nãi Ngư ôm hắn.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua vô cùng buồn chán. Dọc theo đường đi, Phó Thư Bảo thậm chí ngay cả một con cá cũng không có phát hiện.

Trong lúc mơ mơ hồ hồ, Phó Thư Bảo đang tựa đầu vào tòa ngọc nữ phong khoa trương trước ngực Hữu Nãi Ngư mà ngủ, thì thanh âm của Hữu Nãi Ngư đột nhiên truyền đến:

- Phó đại ca, chúng ta tới nơi rồi!

Phó Thư Bảo cuống quýt mở mắt ra. Trước mắt hắn là một mảnh hộ tráo màu trắng oánh nhuận. Không hề nghi ngờ, đây chính là lực lượng hộ tráo do trụ năng lượng hình thành a! Trụ năng lượng trên cao đến tận trời, dưới đâm thẳng xuống đất, không thể nhìn thấy được đầu cuối. Hiện tại xem ra, Thế giới Nội tráo chân chính, cũng không phải là hình thái một nửa vòng tròn chụp lên trên mặt đất, mà là một cái lồng hình tròn thật lớn, một nửa lộ bên trên mặt đất, còn một nửa thì nằm sâu dưới lòng đất.

Phó Thư Bảo đột nhiên có một ấn tượng tương đối toàn diện, đó chính là cái Thế giới Nội tráo chân chính này kỳ thật chính là một cái thế giới hình trứng khổng lồ!

Như vậy, Vô Căn Chi Hải theo lời Hữu Nãi Ngư nói, kỳ thật chính là phần ở dưới cùng của cái quả trứng khổng lồ này.

Ở bên cạnh cái lực lượng hộ tráo trước mặt, có một luồng lốc xoáy một màu tối đen, thong thả xoay chuyển. Dòng nước từ bốn phương tám hướng xung quanh không ngừng đổ vào bên trong nó, biến mất không thấy đâu. Nó có một loại uy thể to lớn không nói nên lời, phảng phất như là một cái hắc động có thể thôn phệ hết thảy mọi thứ.

- Cái kia… chính là cái mà ngươi gọi là thông đạo đi vào Vô Căn Chi Hải hay sao?

Nhìn thấy cái lốc xoáy khổng lồ giống như một cái hắc động kia, da đầu của Phó Thư Bảo có chút run rẩy.

Hữu Nãi Ngư cười khanh khách, nói:

- Chính là cái này! Thông đạo của Vô Căn Chi Hải, cũng là đường về nhà của ta!

- Nhà của các ngươi quả thật đúng là đặc biệt!

- Đi thôi! Ôm chặt lấy ta, xung lượng của dòng nước thật ra cũng rất lớn đó!

Không đợi Phó Thư Bảo thật sự ‘ôm chặt’, Hữu Nãi Ngư đã mang theo hắn, phốc một tiếng bơi thẳng vào trong thông đạo Vô Căn Chi Hải. Trong nháy mắt tiến vào bên trong lốc xoáy màu đen kia, lực hấp xả khổng lồ liền từ bốn phương tám hướng truyền đến, phảng phất như là đang có trăm ngàn cánh tay đang nắm chặt lên trên người hắn cùng với Hữu Nãi Ngư vậy. Cái loại tốc độ này, thật sự giống hệt như là đang từ trong thiên không cả vạn trượng rơi thẳng xuống mặt đất vậy.

Cũng may là cái quá trình này cũng không phải quá dài, ước chừng rơi xuống khoảng năm mươi thước, thì Phó Thư Bảo cùng với Hữu Nãi Ngư đã bị đẩy ra khỏi thông đạo. Lực hấp xả cực mạnh liền biến mất, trước mắt là một mảnh thủy vực ấm áp mà nhẹ nhàng. Quang mang sáng bóng mông lung bao trùm đến tất cả những địa phương mà tầm mắt có khả năng nhìn thấy, nhưng lại không thể nào nhìn thấy được quang mang là do cái gì phát ra.

Luồng lốc xoáy màu đen ở phía sau vẫn như cũ tồn tại, nhưng mà so với đầu kia của thông đạo thì lại hoàn toàn khác hẳn. Nó nhìn qua vô cùng ôn nhuận, lẳng lặng nằm yên ở nơi đó, giống hệt như lối vào của một cái huyệt động bình thường vậy. Vừa mới bước vào, liền có thể nhìn thấy cảnh sắc huyệt động đáy biển xinh đẹp.

Hiển nhiên đó chỉ là một loại ảo giác mà thôi. Sau khi đi vào, cũng không biết sẽ xuất hiện loại chuyện tình đáng sợ gì.

Ánh mắt Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại ở phía trước, khóe miệng hắn khẽ mở lớn. Chỉ thấy từ phía đó đang có một cái bóng màu đen thật lớn đang di động về phía này. Thể tích của nó phi thường khổng lồ, giống hệt như một ngọn núi thật lớn vậy. Tốc độ di chuyển của nó phi thường nhanh, trong nháy mắt đã sắp đến gần chỗ của hai người bọn họ rồi.

Thời điểm này, Phó Thư Bảo cũng đã nhìn thấy rõ ràng diện mạo của nó. Cái miệng của hắn lại một lần nữa mở lớn ra, tới mức có thể nhét được cả quả trứng vào trong đó! Đó không ngờ lại là một con… cá mập!

Con cá mập lớn nhất mà hắn từng chứng kiến ở thế giới nguyên bản của hắn, chính là một đầu cá mập trắng dài khoảng chừng mười tám thước, trọng lượng của nó cơ hồ lên đến bốn mươi tấn. Nhưng mà so sánh với con cá mập trước mặt này, thì sẽ là như thế nào? Đó chính là, đầu cá mập trắng lớn nhất mà hắn từng nhìn thấy, ở trước mặt con cá mập này, quả thật chính là một con cá mập đồ chơi bỏ túi mà thôi! Con cá mập trước mặt này, chiều dài ít nhất khoảng chừng hơn một trăm thước, thể trọng cũng tăng lên gấp mười lần, ít nhất cũng là bốn trăm tấn!

Ở bên trong dòng kênh đào ngầm cùng với thủy vực bên ngoài ngay cả một con tôm con cá nhỏ cũng đều không thấy, hiện tại rốt cuộc cũng nhìn thấy cá, không nghĩ đến lớn là một con cá lớn đến như vậy!

Áp lực sinh tồn cực mạnh đột nhiên truyền đến. Phó Thư Bảo buông tay Hữu Nãi Ngư ra, hai tay ở bên trong dòng nước nhẹ nhàng quấy lên mấy cái. Trong phút chốc, hơn một trăm cái băng thứ thô to như cánh tay người đã hình thành xung quanh người hắn. Chỉ cần hắn vung tay lên, mấy trăm cái băng thứ này sẽ giống như những thanh tiêu thương, đâm thẳng về phía con cá mập khổng lồ kia.

Chỉ là sau khi đâm vào rồi sẽ tạo thành hiệu quả như thế nào, Phó Thư Bảo một chút nắm chắc cũng không có. Nếu chiến đấu trên đất bằng, hắn khẳng định là không có chút sợ hãi gì, hoàn toàn có thể bằng vào tốc độ mà chiếm ưu thế. Nhưng mà ở nơi này, cũng không phải là địa phương nhân loại có thể phát huy ra sức chiến đấu lớn nhất. Địa phương này, là địa bàn của cá mập!

Tựa hồ là cảm nhận được chiến ý của Phó Thư Bảo, cũng cảm ứng được sự uy hiếp của đống băng thứ, đầu cá mập khổng lồ kia đột nhiên há miệng, phun ra một cỗ dòng nước cực mạnh. Trong mắt của nó, đó chẳng qua cũng chỉ là một hành động thị uy mà thôi, cũng chỉ là phun nước mà thôi, cũng giống như là nói cho nhân loại trước mắt rằng, đây là một cái động tác miệt thị! Nhưng mà đối với Phó Thư Bảo mà nói, đó chính là một lần thủy triều tập kích! Đó là dòng nước khủng bố có thể xé nát thân thể của hắn!

- Cẩn thận!

Hữu Nãi Ngư ôm lấy Phó Thư Bảo, cái đuôi cá thon dài mà xinh đẹp nhẹ nhàng lay động, dòng nước như thủy triều tập kích kia nhất thời dừng ngay lại.

Lúc này Phó Thư Bảo mới phát hiện ra, đống băng thứ của hắn không biết đã bị cuốn đi đến chỗ nào rồi.

- Rống!

Đầu cá mập khổng lồ kia lại há miệng ra, lần này cũng không có phun nước, mà là phát ra một đạo thanh âm cự đại. Hàm răng nanh của nó, có cái giống như răng cưa, có cái giống như dao cạo, lại có cái giống như cái chùy lớn… Tất cả các răng nanh cũng đều chằng chằng chịt chịt sắp hàng trong khoang miệng của nó, làm cho người ta có một loại cảm giác chính là nó có thể dễ dàng cắn nát một chiếc thuyền buồm lớn!

- Cái này… là loại cá mập gì vậy? Như thế nào lại lớn như vậy?

Toàn thân Phó Thư Bảo nhất thời nổi da gà.

- Đây là Hải Lang Sa của Vô Căn Chi Hải! Đầu Hải Lang Sa này mặc dù rất lớn, nhưng mà cũng không phải là lợi hại nhất!

Hữu Nãi Ngư nhàn nhạt nói.

Phó Thư Bảo nuốt một ngụm nước miếng:

- Nó… không ngờ vẫn chưa phải là lợi hại nhất sao?

- Đương nhiên rồi! Ở thế giới đáy biển cũng có Linh thú a! Nó chẳng qua cũng chỉ là một Hải Lang Sa Linh Vương cấp mà thôi! Còn có các Linh thú Hải hệ cấp bậc Thần thú nữa! Có lẽ sau này ngươi có thể nhìn thấy được a! Hiện tại ta không nói nhiều nữa, ta muốn để hắn trở thành tọa kỵ của chúng ta! Ngươi ở nơi này chờ ta, không nên tùy tiện công kích, để ta nói chuyện với nó!

- Ngươi muốn nói chuyện gì với nó?

Hữu Nãi Ngư cười khẽ, buông bàn tay đang ôm lấy Phó Thư Bảo ra, lay động cái đuôi cá xinh đẹp của nàng, chậm rãi hướng về phía Hải Lang Sa Linh Vương cấp bơi tới.

Nàng ta ở trước mặt Hải Lang Sa, nhiều nhất cũng chỉ giống như một con nòng nọc nhỏ màu đỏ mà thôi!

Một Mỹ nhân ngư nhỏ như vậy lại đi đàm phá với một đầu Hải Lang Sa lớn như vậy…

Cảm giác giai nhân và dã thú trong lòng Phó Thư Bảo nhất thời dâng lên đến mức độ mãnh liệt trước giờ chưa từng có!