Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 540: Bắt đầu thám hiểm




- Hẹn gặp lại, Công chúa! Còn có Phó công tử nữa! Hy vọng sau này còn có cơ hội gặp lại!

Lưu lại câu nói này, xoay người lao vào dòng nước, Thiết Bát chậm rãi hướng về phía đường cũ mà rời đi.

Thân ảnh của hắn cô đơn tịch mịch, chậm rãi biến mất trong tầm mắt hai người.

- Ta nghĩ hắn có thể lưu lại đây hỗ trợ chúng ta!

Phó Thư Bảo nhìn theo hướng Thiết Bát rời đi, chậm rãi nói.

Hữu Nãi Ngư có chút cảm thán, nói:

- Thiết Bát đã hoàn thành xong sứ mệnh của hắn, hắn không nhất thiết phải lưu lại nữa. Thời gian hơn cả vạn dặm rồi, một lần chờ đợi lâu như vậy, một lần trả giá nhiều như vậy, đối với toàn bộ Ngư Nhân Tộc chúng ta mà nói, đó chính là một cái ân tình, chúng ta như thế nào còn trông cậy hắn trả giá nhiều hơn nữa cơ chứ?

Dừng lại một chút, nàng ta còn nói thêm:

- Phó đại ca, chúng ta đi thôi, đi Hải Để Thâm Uyên. Hiện tại đã đến thời gian gõ vang Thế Giới Chi Chung rồi!

Phó Thư Bảo cười cười, nói:

- Ngươi thật ra có Tỵ Thủy Châu, có thể thoải mái đi xuống, còn ta làm sao đi xuống đây?

- Tình huống như vậy, chỉ có thể để ta cõng ngươi xuống. Nhớ kỹ, phải ôm chặt ta!

Hữu Nãi Ngư nói.

Thanh âm của nàng vừa mới dứt, Phó Thư Bảo đã xuất hiện trên lưng của nàng. Một đôi bàn tay vòng qua cổ của nàng, nhẹ nhàng thoải mái đặt lên trên bộ ngực sữa căng tròn của nàng, Hai chân của hắn cũng theo vòng eo của nàng vòng quanh qua, gắt gao kẹp chặt vòng eo thon nhỏ của nàng.

Cái mà Phó Thư Bảo đợi, chính là một cái yêu cầu như vậy!

Không biết Ngư Nhân Tộc định nghĩa đối với quan hệ nam nữ là như thế nào, cũng không biết rằng Mỹ nhân ngư đối với quan điểm nam nữ không được quá mức thân cận hiểu biết bao nhiêu này nọ… Nhưng mà nói tóm lại, cái động tác vô cùng thân thiết như vậy của Phó Thư Bảo, thế nhưng nàng lại là vô cùng tự nhiên, không chút khó chịu nào. Không chỉ có vô cùng tự nhiên, hai cánh tay của nàng lại một phen duỗi ra, gắt gao ôm chặt lấy mông của Phó Thư Bảo. Sau đó nàng cứ như vậy ôm lấy Phó Thư Bảo, từ từ bơi đi.

Đây chính là tư thế người lớn cõng trẻ nhỏ a!

Cái tư thế như vậy, Phó Thư Bảo quả thật là hưởng thụ đến cực điểm. Bàn tay của hắn, mượn dùng thế nước đẩy đưa, thỉnh thoảng lại vô tình hữu ý đảo qua đảo lại một chút bộ ngực sữa được lớp vẩy cá bao trùm kia, đổi lấy một chút cảm giác tuyệt vời như là điện giật vậy… Mà hai chân của hắn, cũng thỉnh thoảng vô tình hữu ý mà ôm chặt rồi lại nới lỏng ra vào vòng eo thon nhỏ của Mỹ nhân ngư, tìm kiếm một chút cảm giác hưởng thụ kích thích.

Cái loại người như hắn vậy, những cái gì mà đạo đức lương tri này nọ, toàn bộ cũng đều là mây bay cả. Bất luận ở trường hợp nào, trong điều kiện gì đi chăng nữa, hắn cũng đều nghĩ muốn làm những chuyện tình như vậy, thuần túy là bản năng.

Dòng nước trên đỉnh đầu đã trở nên chảy xiết hung mãnh. Hữu Nãi Ngư thoáng dừng lại một chút. Nếu như tiếp tục đi tới nữa, nàng sẽ đối mặt với lực hấp xả mạnh mẽ của Hải Để Thâm Uyên cùng với lực trùng kích của dòng nước. Bước vào trong phiến thủy vực kia, lại đi thêm một đoạn nữa, chính là Hải Để Thâm Uyên mục tiêu của hai người.

- Như thế nào lại dừng lại?

Thời điểm mở miệng nói chuyện, Phó Thư Bảo vẫn không quên siết chặt hai chân mình lại, cảm thụ cảm giác tuyệt vòng do vòng eo mềm mại của Mỹ nhân ngư mang lại.

- Cái này… trên người của ngươi mang theo thứ gì vậy?

Phó Thư Bảo:

- Cái gì?

- Nó đâm mạnh vào trong lưng của ta! Bộ dáng thật sự rất cứng, hơn nữa nó còn nóng hổi nữa! Khiến cho ta có chút khó chịu. Phó đại ca, cái thứ đó là cái gì vậy?

Hữu Nãi Ngư đột nhiên nói.

Phó Thư Bảo:

- …

Trong lòng hắn trăm phần trăm đã biết thứ mà Hữu Nãi Ngư đang nói là cái gì, chính là cái thứ đồ chơi nào ở giữa hai chân hắn, tham lam mà dữ tợn, giống như một đầu dã thú khó có thể phục tùng vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể từ bên trong cái lồng giam giãy ra, xé nát lớp y phục vẩy cá trên người của Hữu Nãi Ngư, hung hăng cắn thật sâu nàng mấy cái…

Chẳng qua, những lời nói như vậy, khiến cho hắn không thể không suy nghĩ xem quan niệm nam nữ của Hữu Nãi Ngư có khi nào là một mảnh trống rỗng hay không, thậm chí ngay cả câu hỏi như vậy cũng nói ra miệng cho được.

- Phó đại ca, đó là cái gì vậy?

Hữu Nãi Ngư lại hỏi.

- Ách! Ha hả… đó là…

Phó Thư Bảo linh cơ vừa động, nói:

- Nó là cái ấm nước ta tùy thân mang theo!

Cái ấm nước kia có được siêu năng lực chảy nước vô hạn a!

- A! Hóa ra là như vậy, thật sự là thứ đồ kỳ quái a. Cũng không có gì cả, chỉ là cảm giác có chút không thoải mái mà thôi. Nếu như nó chỉ là cái ấm nước, như vậy ta cũng không có gì phải hỏi tiếp nữa. Chúng ta đi thôi!

Thần sắc của Hữu Nãi Ngư lại tự nhiên trở lại. Ấm nước mà thôi, có cái gì phải lo đâu chứ?

- Từ từ!

Trong lúc Hữu Nãi Ngư chuẩn bị tiến vào trong dòng nước chảy xiết, Phó Thư Bảo đột nhiên gọi giật lại, nói:

- Cái kia, Hữu Nãi Ngư, quá trình trưởng thành của ngươi là như thế nào vậy?

- Vì sao ngươi lại hỏi những cái này?

Hữu Nãi Ngư có chút kỳ quái nói.

- Không có gì! Lần này chúng ta đi không biết sẽ phát sinh những chuyện tình nguy hiểm gì, có lẽ sẽ không còn cơ hội trò chuyện nữa! Ta chỉ muốn hiểu ngươi nhiều thêm một chút mà thôi.

- Như vậy à? Ngay sau khi vị Công chúa Ngư Nhân Tộc đời trước vừa mới tử vong, ta liền sinh ra. Ngay một khắc khi nàng ta đình chỉ hô hấp, cũng là thời điểm ta bắt đầu hô hấp đầu tiên trong đời. Sau đó, người của Ngư Nhân Tộc sẽ dựa theo chỉ thị khi còn sống của nàng ta mà tìm đến ta. Đến lúc đó ta sẽ biến thành Công chúa Ngư Nhân Tộc đời tiếp theo. Thời điểm ngay từ khi ra đời, ta đã trở thành lĩnh tụ tinh thần của Ngư Nhân Tộc rồi!

- Sau đó thì sao?

Phó Thư Bảo một bên hỏi, trong lòng lại thầm nghĩ:

- Quả nhiên là giống như quá trình truyền thừa lĩnh tụ tinh thần của tôn giáo, có cái thuyết pháp chết đi sống lại!

- Sau đó…

Hữu Nãi Ngư tiếp tục nói:

- Sau đó ta liền đến ở tại Kim Ngư Cung, có những thị giả Nhân Ngư phụ trách phụng dưỡng ta. Còn có các lão sư dạy cho ta các loại tri thức. Rất ít có ngoại nhân nào có thể tiếp xúc được với ta. Thời điểm tiếp xúc với ta cũng đều là dưới tình huống vạn nhân chú mục. Cho nên ta thậm chí ngay cả một bằng hữu cũng không có!

Phó Thư Bảo nhất thời hiểu được, vì cái gì mà Hữu Nãi Ngư lại biểu hiện ra bộ dáng ‘không biết’ như thế, cái này căn bản chính là do quá trình lớn dần của nàng tạo thành. Nàng ta vừa mới sinh ra liền trở thành lĩnh tụ tinh thần của Ngư Nhân Tộc, thậm chí là toàn bộ cả Thủy Tộc Vô Căn Chi Hải nữa, từ nhỏ liền nhận được sự kính ngưỡng của vạn người, liền bồi dưỡng nàng ta thành bộ dáng của một Thánh nhân.

Các lão sư của Ngư Nhân Tộc khẳng định sẽ không bao giờ dạy hắn những chuyện nam nữ này nọ. Đừng nói là dạy, cho dù là tiếp xúc cũng không có khả năng tiếp xúc được những tri thức đó. Mà nàng ta lại tiếp nhận những thanh quy giáo điều của một Công chúa Mỹ nhân ngư, bất luận là làm cái gì, muốn nghĩ cái gì, toàn bộ đều có ước thúc. Trưởng thành trong một hoàn cảnh như vậy, quả thật chính là hoàn cảnh trưởng thành phi thường dị dạng. Nàng ta ở trên phương diện nam nữ có vẻ ‘ngu ngốc’ như vậy, tính tình của nàng có vẻ hồn nhiên như thế, cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Tất cả mọi thứ trên đời đều như mây bay.

Ngư Nhân Tộc đã hoàn toàn biến mất bên trong Vô Căn Chi Hải, lĩnh tụ tinh thần Hữu Nãi Ngư của bọn họ lại ở thời gian vạn năm sau nhậm chức trở lại. Cái này chẳng lẽ không phải là một loại số mệnh hay sao?

Chẳng qua, những cái này cũng không phải là điều mà Phó Thư Bảo quan tâm.

- Xem ra, ta nhất định phải đích thân dạy dỗ nàng ta một ít chuyện tình nam nữ mới được! Những cái tri thức này chính là những cái tri thức sinh lý quan trọng nhất trong cuộc đời con người a! Ta cũng nhất định phải tự lấy mình làm mẫu, đại công vô tư tiến hành chỉ đạo a…

Cái này chính là ý tưởng trong lúc này của Phó Thư Bảo, chính là thứ hắn đang quan tâm.

Phốc!

Trong lúc Phó Thư Bảo đang ở trong một mảnh ý tưởng kích thích, Hữu Nãi Ngư đã từ bên trong dòng nước im lặng trong sơn cốc lướt ra ngoài, tiến vào bên trong dòng nước chảy xiết trên đỉnh của sơn cốc.

Trong nháy mắt khi tiến vào trong dòng nước chảy xiết, tầng vẩy cá ở trước ngực Hữu Nãi Ngư đột nhiên mấp máy một trận, đột nhiên đem Tỵ Thủy Châu lộ ra khoảng chừng hai phần ba. Một luồng bạch quang lóe mắt đột nhiên bắn ra, dòng nước trước người cùng với sau lưng nhất thời bị chuyển dời đi hết. Thân thể của Hữu Nãi Ngư cùng với Phó Thư Bảo nằm bên trong luồng bạch quang, liền giống như toàn thân được bao phủ trong một quả cầu thủy tinh thật lớn vậy. Dòng nước bên ngoài bất luận là đánh sâu vào như thế nào đi chăng nữa, cũng đều không thể tiến vào bên trong được.

Nhưng mà, tác dụng của Tỵ Thủy Châu cũng không phải là thể hiện trong việc phân tách dòng nước, hình thành nên một không gian có dưỡng khí. Sự tồn tại của còn có thể khiến cho dòng nước chảy chậm lại, biến thành một dòng nước tĩnh lặng. Cho nên, dòng nước bốn phía xung quanh giống như một đầu dã thú điên cuồng, một giây trôi cả ngàn dặm, nhưng mà cái phiến không gian do Tỵ Thủy Châu tạo thành lại đem nó giảm tốc lại, trở nên vô cùng an toàn. Thông qua khống chế Tỵ Thủy Châu, Hữu Nãi Ngư thậm chí có thể thoải mái mà bơi ngược dòng nước nữa.

Khó trách cần phải có Tỵ Thủy Châu mới có thể đi vào trong Hải Để Thâm Uyên! Hiện tại Phó Thư Bảo mới hiểu ra được. Với bản lĩnh của Hữu Nãi Ngư, nàng ta hoàn toàn có thể không cần tới Tỵ Thủy Châu để đi vào bên trong Hải Để Thâm Uyên, nhưng mà đi ra lại trở thành vấn đề! Lực hấp xả khổng lồ đến từ thiên nhiên, còn có lực trùng kích cuồng bạo của dòng nước, khiến cho nàng ta căn bản không thể nào bơi ra được. Hơn nữa, lực hấp xả đến từ đại địa cùng với lực trùng kích do dòng nước từ trên cao rơi xuống, cả hai cái tích lũy lại với nhau, hình thành nên uy lực tăng dần. Trừ phi có được khí lực vững chắc như là Huyền Thiết Sơn vậy, bằng không thân thể huyết nhục bình thường, cũng chỉ có thể bị nghiền nát thành mảnh vụn!

Tránh nước, bài trừ áp lực cùng với chiếu sáng, ba cái công năng này, đối với chuyện tình thám hiểm Hải Để Thâm Uyên mà nói, thiếu một cũng không có khả năng…

Nhìn ra bốn phía xung quanh, dòng nước hắc ám không ngừng rít gào, điên cuồng lao xuống đáy của Hải Để Thâm Uyên. Tuy rằng đã đặt mình vào bên trong một hoàn cảnh an toàn, nhưng mà trong lòng Phó Thư Bảo vẫn là một mảnh hoảng sợ. Hắn lại một lần nữa cảm nhận được, nhân loại bất luận cường đại đến thế nào, đối diện với thiên nhiên, kỳ thật cũng là vô cùng nhỏ bé. Tuy rằng hắn đã có được lực lượng cơ hồ ngay lập tức sẽ tiến vào cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Tam trọng, nhưng mà đối diện với lực lượng của thiên nhiên trước mặt mà nói, kỳ thật vẫn là cực kỳ nhỏ bé, căn bản không thể so sánh được.

Mặt khác, hắn cũng đã phát hiện ra, không gian do viên Tỵ Thủy Châu lộ ra hai phần ba hình thành nên so với phiến không gian lần đầu tiên hình thành bên trong sơn cốc lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, cũng chỉ khoảng chừng hai phần ba thể tích mà thôi. Cũng chính là một khoảng không gian hình viên cầu đường kính khoảng mười hai, mười ba thước. Một cái không gian như vậy, dựa vào con số thì không tính là cái gì, nhưng mà cũng đã tương đương với một gian phòng lớn rồi, cũng đủ để cho hắn cùng với Hữu Nãi Ngư ở bên trong thoải mái hoạt động.

Rất nhanh liền đã đi đến trên một mặt vách núi màu đen của Hải Để Thâm Uyên. Thời điểm này, Hữu Nãi Ngư đã đem không gian do Tỵ Thủy Châu hình thành đã tạm dừng lại. Đây chính là một màn vô cùng quỷ dị. Bốn phía chính là dòng nước đang chảy xiết rít gào, nhưng mà phiến không gian do Tỵ Thủy Châu hình thành kia lại phảng phất như là một thứ vật hư ảo đến từ một thời không khác vậy, bất cứ lực lượng gì đối với nó cũng không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào cả. Nó cứ liền như vậy ngạo nghễ độc lập, lù lù bất động.

- Ngươi biết không, Phó đại ca? Ta không để cho ngươi cần Tỵ Thủy Châu, đó là bởi vì ngươi không phải người của Ngư Nhân Tộc, ngươi căn bản là không thể nào sử dụng được!

Thời điểm này, Hữu Nãi Ngư hiển nhiên cũng có chút sợ hãi than thở đối với năng lực huyền diệu của Tỵ Thủy Châu.

- Kỳ thật thứ này ngoại trừ có thể phát huy tác dụng tại Hải Để Thâm Uyên ra, ta thật sự không biết nó có tác dụng gì khác nữa?

Phó Thư Bảo nói.

- Ân! Đại khái là như vậy a! Phía dưới chính là Hải Để Thâm Uyên, dựa theo di ngôn của Tộc trưởng Thạch Ngư chỉ thị, từ nơi này đi xuống chúng ta liền có thể nhìn thấy Thế Giới Chi Chung!

Hữu Nãi Ngư lại để cho phiến không gian an toàn của Tỵ Thủy Châu di động. Ở bên trong dòng nước hung mãnh, chậm rãi hạ xuống.

Nương theo quang mang của Tỵ Thủy Châu, phóng mắt nhìn lại, vách núi đen của Hải Để Thâm Uyên trải qua sự cọ rửa của dòng nước, có vẻ bóng loáng cùng với bằng phẳng dị thường. Cái loại cảm giác này giống như là đã có vô số công tượng, dùng loại giấy thô ráp nhất mài xát qua vậy. Trong tầm nhìn của Phó Thư Bảo, căn bản không thể nhìn thấy một khối nham thạch Huyền Thiết nào nhô ra cả, toàn bộ vách núi đen cũng đều vô cùng bóng loáng.

Không có bất luận sinh vật nào có khả năng ở trong hoàn cảnh như vậy sinh tồn được. Thậm chí ngay cả loại sinh vật phát sáng kỳ dị không chỗ nào không có Thủy Hạ Lượng Hỏa Trùng kia cũng không hề tồn tại. Chứ đừng nói đến các loại cá chép, cá trích, cá mập này nọ. Trong cái thế giới này, nói trắng ra, nó chính là một cái thế giới tử vong!

Thứ dùng để truyền tin tức, để Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, Thế Giới Chi Chung, vì cái gì lại xuất hiện ở phiến địa phương cực đoan này cơ chứ?

Phó Thư Bảo nghĩ mãi cũng không hiểu nổi chuyện này.