Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 568: Khoan dung cùng hứa hẹn




Thánh Lan vương không có khả năng biết rõ quan hệ phức tạp giữa Băng Oánh cùng Phó Thư Bảo, hắn chỉ biết Băng Oánh là nữ hoàng bù nhìn dưới trướng của Thánh Anna mà thôi, còn biết đám Mặc Sầu cầm đầu đám đệ tử Quy Vân cung chính là răng nanh của Thánh Anna. Sau khi trăm vạn đại quân tan rã, hắn liền lệnh cho Thánh Thập Tự quân đem toàn bộ Thiên Tháp sơn vây lại, từng bước áp sát, cuối cùng đem hơn một ngàn đệ tử của Quy Vân tông tại phế tích trên đỉnh núi vây kín lại.

Quy Vân tông trong Tráo Nội thế giới có một mộng tưởng to lớn, hiện tại giấc mộng này đã tan vỡ rồi, dưới chân từng Quy Vân tông đệ tử chỉ là một mảnh phế tích vương quốc mà thôi.

Nhìn Thánh Thập Tự quân chiến sĩ như thủy triều, từng bước từng bước thu hẹp lại không gian bao vây, tất cả đệ tử Quy Vân tông theo đó mà sắc mặt xám lại như tro. Dưới vòng vây của hơn hai mươi vạn quân, người có thể sống sót đi ra được chỉ sợ cũng chỉ có cao thủ đẳng cấp như Mạc Khinh Vân mà thôi. Số còn lại, ngay cả Mạc Sầu cũng không may mắn thoát khỏi được. Nhưng mà, cho dù Mạc Khinh Vân hiện tại chỉ số thông minh chỉ bằng con nít, có thể đào tẩu hay không lại là vấn đề phải khiến người khác hoài nghi.

Tình huống hiện tại, tất cả chúng nhân Quy Vân tông đều đối mặt với tử vong, Quy Vân tông bị diệt. Tâm tình của bọn hắn, thực tế là rất trầm trọng. Nhưng mà dưới tình huống bị hai mươi vạn đại quân Thanh Tú quốc bao vây, bộ dáng bề ngoài lại hoàn toàn trấn định, nguyên một đám thần sắc kiên định, chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.

- Sắp xong rồi sao? Thật buồn cười a...

Nhìn đao thương kiếm thuẫn như rừng từng bước áp sát tới, vẻ mặt Băng Oánh lại hiện ra vẻ tươi cười khác thường. Cuộc đời của nàng, ba chìm bảy nổi, trước là chung tình với Vu Tú Cát, về sau lại bị Mạc Khinh Vân ép gả cho Phó Thư Bảo. Vu Tú Cát bị giết, lần đầu trân quý nhất trong đời cũng bị Phó Thư Bảo tước đoạt. Tại Tráo Nội thế giới, nàng trở thành nữ hoàng Quy Vân quốc. Hiện tại, vận mệnh diệt vong đã áp tới trước mặt. Đủ loại chuyện lúc trước, giờ giống như mây khói. Hết thảy mọi sự, hồi tưởng lại phảng phất như chỉ là chuyện ngày hôm qua, mà chung cuộc lại là trước mắt.

- Băng Oánh! Phó Thư Bảo đâu rồi? Vì cái gì hắn còn chưa có hiện thân? Ngươi cùng hắn có quan hệ, lúc này hắn lại muốn trơ mắt nhìn chúng ta chết sao? Mau mau tìm biện pháp cho hắn đi ra, chúng ta có thể nói rõ.

Thanh âm của Mạc Sầu truyền đến.

- Hắn à?

Băng Oánh đem ánh mắt dời về phía bầu trời.

- Ai biết hắn ở chỗ nào chứ? Mỗ mỗ, người không phải đã nói, Quy Vân quốc chúng ta thành lập, đầu nhập vào Thánh Anna là đã áp lên giác ngộ về vận mệnh toàn gia sao? Đối mặt với sự thật đi, đây là kết quả của chúng ta.

- Nói cái gì đó? Nha đầu nhà ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn nhiều đệ tử Quy Vân tông cứ như chết một cách vô vị ở chỗ này? Với tư cách là nữ hoàng Quy Vân quốc, đồng thời là tông chủ Quy Vân tông, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp duy trì huyết mạch a!

Thanh âm của Mạc Sầu gần như là gào thét.

Băng Oánh cười khổ.

- Tới lúc này rồi, người muốn con làm như thế nào đây?

Mạc Sầu nói.

- Ngươi phải đi gặp Phó Thư Bảo, xem trên quan hệ của các ngươi, hắn nhất định sẽ niệm tình cũ, thả cho chúng ta một con ngựa, nhanh đi a!

- Đủ rồi!

Băng Oánh đột nhiên cắt ngang lời Mạc Sầu.

Mạc Sầu lập tức sững sờ tại chỗ. Cho tới bây giờ, Băng Oánh đối với nàng đều là nói gì nghe nấy, không có nửa điểm thái độ ngỗ nghịch, nhưng mà Băng Oánh trước mặt bây giờ tựa hồ đã hóa thành người khác a. Trước mắt, cũng chỉ sợ là lần duy nhất. Trước không có, về sau cũng không còn.

- Mỗ mỗ, con không muốn nhắc tới chuyện kia nữa, bởi vì như thế làm cho con biết được cuộc đời mình bị kẻ khác sắp đặt, không có một chút riêng tư của mình. Con cùng Phó Thư Bảo đó là tự nguyện, con nghĩ như vậy, làm như vậy, cũng không phải là vì mục đích gì khác, con cũng sẽ không vì khốn cảnh trước mắt mà hướng hắn cầu tình, cho dù con cứ như vậy mà chết đi.

Thần sắc Băng Oánh một mảnh kiên định. Nàng bây giờ rốt cuộc đã thoát khỏi vận mệnh trói buộc, đã có được chủ kiến của mình.

Trong mắt Mạc Sầu, Băng Oánh bây giờ thực sự đã biến thành người khác rồi.

- Ngươi... ngoan cố a!

- Tùy tiện.

Băng Oánh cười cười. Đúng lúc này nàng đã không còn để chuyện sinh tử vào trong lòng. Hết thảy cũng chỉ vì giữ lại một phần ân ái thuần khiết mà thôi.

Hai mươi vạn Thánh Thập Tự quân dừng lại, bốn phương tám hướng đều là chiến sĩ Thánh Thập Tự quân. Hào khí nghẹt thở bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

- Cung tiễn thủ chuẩn bị....

- Xoạt!

Hàng đầu tiên dựng lên tấm chắn, hơn vạn cung tiễn thủ giương cung cài tên, tiến nhập trạng thái chuẩn bị xạ kích. Chỉ cần mệnh lệnh vừa ra, hơn vạn mũi tên này sẽ như mưa mà cướp đi tính mạng của đệ tử Quy Vân tông. Tình huống hiện tại, chỉ sợ sau một làn mưa tên là cũng có thể cướp đi tính mạng một nửa số đệ tử Quy Vân tông rồi. Một ngàn đối mặt với hai mươi vạn, căn bản là không có khả năng chiến một trận.

- Băng Oánh, chẳng lẽ ngươi còn muốn nhìn mỗ mỗ quỳ xuông đất cầu ngươi sao?

Mạc Sầu lo lắng mà nói ra. Kỳ thật, hết thảy sự tình nàng làm cũng đều vì sự phát triển và truyền thừa của Quy Vân tông. Nếu như Băng Oánh còn bảo trì trạng thái không cầu Phó Thư Bảo như vậy, nàng sẽ thật sự hướng chất nữ của mình mà quỳ xuống.

Bờ môi Băng Oánh giật giật, nhưng mà vẫn khẽ lắc đầu.

- Ngươi...

Mạc Sầu sắc mặt tái nhợt, hai vai có chút run rẩy lên.

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến.

- Mạc Sầu, ngươi cứ vì những chuyện kia mà quỳ xuống đi a, nhưng mà, không phải là hướng Băng Oánh quỳ xuống, mà là ta!

Hư không bỗng nhiên rung động một cái, một nam tử từ trong hư không bước ra. Cảnh tượng như vậy trông giống như trong nháy mắt hắn xé rách hư không, cứ như vậy đột ngột lăng không xuất hiện.

Người đến một thân Long Lân chiến giáp màu đen, tay cầm Phá Hư thần kiếm, đúng là người Mạc Sầu năn nỉ Băng Oánh đi cầu khẩn, Phó Thư Bảo. Xử lý xong sự tình Thánh Anna, thực lực của hắn bây giờ đã đại tăng, tạo thành một cỗ khí độ khiến cho đối phương rung động không gì sánh nổi.

Phó Thư Bảo xuất hiện, trong đôi mắt Băng Oánh lập tức liền hiện lên một vòng thần quang mê đắm, nhưng lại ẩn đi rất nhanh mà chuyển thành vẻ băng lãnh cùng tư thái đại tài nữ.

Phó Thư Bảo xuất hiện cũng khiến cho Thánh Thập Tự quân đình chỉ lại hành động. Dưới mệnh lệnh của Thánh Lan vương, tất cả cung tiễn thủ muốn xạ kích đều buông lỏng dây cung. Bất quá mũi tên vẫn để trên dây, tùy thời cũng có thể tiến vào trạng thái xạ kích.

- Như thế nào, không muốn quỳ xuống với ta sao?

Khóe miệng Phó Thư Bảo giương lên một nụ cười thản nhiên, ánh mắt của hắn đảo qua Băng Oánh, cuối cùng tập trung lên người Mạc Sầu.

- Ta...

Đúng lúc này Mạc Sầu lại do dự.

Phó Thư Bảo cười lạnh.

- Trước mặt nhiều người như vậy, ngươi không buông bỏ được tôn nghiêm sao? Đã như vậy, không thể buông bỏ được tôn nghiêm của mình, vì cái gì ngươi lại muốn Băng Oánh buông bỏ tôn nghiêm của mình, đi cầu xin ta đây này?

Cho tới nay, Băng Oánh đều được coi là một quân cờ có giá trị cao. Lúc trước, thời điểm tại Thanh Tú quốc cũng là như thế. Mạc Sầu cùng Mạc Khinh Vân để cho Băng Oánh cùng Vu Tú Cát kết giao, đơn giản là muốn cùng Thái Bình vương tước kết mối thông gia, sau đó từ trên người Thái Bình vương tước thu được chỗ tốt thật lớn. Về sau tại Hổ thành, Mạc Khinh Vân lại trước mặt vạn người đem Băng Oánh gả cho Phó Thư Bảo, vì muốn đạt được Luyện Thiên Thần quyển. Hiện tại, tại Tráo Nội thế giới, vẫn là tình cảnh như vậy. Vì muốn từ trên người hắn vớt vát chỗ tốt, Mạc Sầu lại để cho Băng Oánh lâm vào tình ái với hắn. Thế nhưng mà, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, sự tình chỉ coi như là diễn kịch, ai ngờ Băng Oánh lại đem nó hóa thành thật.

Đồng dạng, vì muốn buông tha tôn nghiêm, nàng lại yêu cầu Băng Oánh làm như vậy, nhưng mà chính mình thì lại không làm được, đây là điểm làm cho Phó Thư Bảo tức giận. Băng Oánh, trên danh nghĩa cũng không phải là nữ nhân của hắn, nhưng mà loại quan hệ này thì vẫn phải có. Hắn cũng không muốn nhìn nàng đi tới chỗ diệt vong, hắn hi vọng nàng về sau phải hảo hảo sống tốt. Dựa trên phân lượng tình cảm với nàng, hắn cũng sẽ để cho Quy Vân tông một con ngựa. Nhưng mà trước khi để cho Quy Vân tông một sinh lộ, hắn phải để cho Mạc Sầu bỏ ra một cái giá thật lớn, vì những hành vi mà nàng đã làm ra.

"Hắn... rõ ràng vì ta mà nghĩ nhiều như vậy..."

Băng Oánh thầm ngọt ngào trong lòng. Với tư cách là quân cờ, nàng chưa bao giờ từng có qua loại cảm giác này. Chỉ là, phụ mẫu nàng qua đời sớm, lại một mực nghe lời của Mạc Sầu, Mạc Khinh Vân, lại chưa từng nghĩ tới, Mạc Sầu cùng Mạc Khinh Vân chỉ coi nàng là quân cờ để sai sử mà thôi.

Tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Mạc Sầu. Đối với những đệ tử Quy Vân tông mà nói, Mạc Sầu quỳ xuống liền có được hy vọng sinh tồn, cho nên đều lộ ra vẻ khẩn trương. Thậm chí còn một ít kẻ sợ chết lại càng là dùng ánh mắt khát vọng mà nhìn về phía Mạc Sầu.

- A... Mà thôi, ta quỳ.

Mạc Sầu thở dài một tiếng, "bịch" một cái mà quỳ xuống trước mặt Phó Thư Bảo, một mảnh bụi đất theo từ hai đầu gối của nàng mà bốc lên. Trong nháy mắt, nàng tựa hồ già ra thêm mười tuổi. Trước kia, nàng chưa từng có xem trọng Phó Thư Bảo, bây giờ cũng thế, đều là xem thường hắn. Nhưng mà hiện tại, nàng lại trước mặt nhiều người như vậy lại quỳ trước thiếu niên nàng một mực miệt thị, không coi trọng.

- Tại Mai Bảo sâm lâm đã từng truy sát ta, bất quá, ngươi nếu đã quỳ xuống, ta liền coi như ngươi đã tạ lỗi, ta cũng không phải là người không biết độ lượng, đi đi, trở lại Thanh Tú quốc, thành thành thật thật mà ở sống trong Quy Vân tông a.

Phó Thư Bảo nhàn nhạt nói.

- Ngươi... cứ như vậy buông tha chúng ta?

Mạc Sầu ngẩng đầu lên, không thể tin nổi vào quyết định của Phó Thư Bảo.

- Thần Thông bàn của Thánh Anna đã rơi vào tay của ta, chờ một lát sẽ mở nó ra, bên trong có thể đến Thánh Lan quốc Thánh Thập Tự sơn, từ bên trong đồng dạng có thể chọn đường phản hồi Thanh Tú quốc.

Phó Thư Bảo nói.

- Cho nên, đừng có hỏi ta cái gì, ta cũng khuyên ngươi một câu, về sau không được làm ra chuyện xấu gì, bằng không thì ta sẽ thu hồi lại quyết định của ngày hôm nay, tiêu diệt Quy Vân tông của ngươi!

Trước kia, Phó Thư Bảo ngay cả đảm lượng đi đến Quy Vân tông cũng không có, nhưng mà hiện tại hắn đã là Thứ Thần cấp lực sĩ, là tồn tại rất gần với Thần cấp. Hơn nữa, trong tay lại có lực lượng quân sự cực kỳ cường đại, muốn diệt Quy Vân tông thật sự chỉ là sự tình giơ tay nhất chân mà thôi!

Mạc Sầu không dám hỏi cái gì nữa, nhưng cũng không có đứng dậy mà vẫn bảo trì tư thế quỳ trên mặt đất như thế.

Phó Thư Bảo xuất ra Thần Thông bàn, mở ra, thông đạo Thần Thông bàn hắc bạch giao hòa xuất hiện trên đỉnh Thiên Tháp sơn.

Băng Oánh chậm rãi đi tới trước mặt Phó Thư Bảo, thời điểm đi ngang qua nàng thấp giọng nói ra.

- Phó Thư Bảo, lần này từ biệt... chàng về sau sẽ tới tìm thiếp sao?

- Chuyện này... thời điểm ta muốn chơi roi da ta sẽ tới tìm nàng.

Phó Thư Bảo nói.

- Nếu thiếp gả cho người khác, chàng về sau sẽ còn tới tìm thiếp sao?

- Ta nghĩ thời điểm muối chơi trò roi da, ta sẽ tới tìm nàng, cho nên, nàng có thể tìm một lão công, làm một bà vợ ngoại tình a.

Phó Thư Bảo nói.

Khẽ phì một tiếng, Băng Oánh đi qua. Đại tài nữ bề ngoài băng thanh ngọc khiết, tại phương diện kia vậy mà lại có khẩu vị thích ngược đãi. Roi da, đúng là một trong những trò nàng cùng Phó Thư Bảo từng chơi qua, là đạo cụ mà nàng thích thú nhất. Phó Thư Bảo nói vậy, không thể nghi ngờ đúng là ngầm đồng ý. Điều này cũng đủ rồi, đối với phần tình cảm từng tổn tương lẫn nhau mà nói, có thể đạt được loại trình độ này đã là đáng quý rồi.

Coi như nàng được gả cho người khác, sinh ra tiểu hài tử, hắn y nguyên vẫn tới tìm nàng chơi trò roi da, đây là một cái hứa hẹn vĩ đại cỡ nào a!

Thời gian dần trôi qua, đám người Quy Vân tông liền biến mất trong thông đạo Thần Thông bàn.

Giải quyết xong sự tình Thánh Anna cùng sự tình Quy Vân tông, toàn bộ Tráo Nội thế giới coi như đã bước sang trang sử mới, nghênh đón bầu không khí mới.

Quảng trường Khởi Nguyên chi thụ sau một thời gian im ắng lại lần nữa náo nhiệt lên. Hai mươi vạn Thánh Thập Tự quân cùng Hoa Nguyệt quân đoàn, thậm chí còn có Nguyên Tú đội được Tú Ngọc nữ hoàng hợp nhất lại cũng đều tại tham gia hoạt động ăn mừng do Phó Thư Bảo chủ trì.

Quân đội thắng lớn nhất định phải khao quân, bằng không thì những chiến sĩ bán mạng kia sẽ thất vọng. Phó Thư Bảo tuy rằng không phải là quân nhân thuần túy, cũng thiếu khuyết thủ đoạn thống lãnh nhưng mà hắn vẫn biết rõ quân đội của hắn chỉ cần thắng trận, hắn nhất định phải xuất ra phần thưởng phong phú. Làm như vậy, không chỉ là thu mua quân tâm mà còn đối với những chiến sĩ bán mạng cho hắn sự tôn trọng.

Từng rương hoàng kim, bảo thạch được mang ra. Tuyệt đại bộ phận là ban cho Hoa Nguyệt quân đoàn, cùng với Độc Lang tộc chiến đội, Hồ tộc chiến sĩ trăm người. Hai mươi vạn Thánh Thập Tự quân cũng lấy được phần thưởng phong phú. Đây chủ yếu là dựa trên phân thượng tình cảm với Chi Ni Nhã, cũng trước mặt Thánh Lan vương trượng nhân (cha vợ) khoe khoang sự giàu có của hắn. Cơ hồ, hắn đã đem một nửa số hoàng kim, bảo thạch ban cho Thánh Thập Tự quân. Ngoại trừ chi quân đội này ra, ngay cả Thanh Tú đội của Tú Ngọc nữ hoàng cũng được ban thưởng.

Đối với chiến sĩ quân địch đầu hàng cũng có ban thưởng.

Từ xưa tới nay, chỉ có mỗi Phó Thư Bảo là người đầu tiên làm trò này.