Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 581: Cung điện dưới lòng đất cùng mặt trời nhân tạo




Ads Lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo không có bất kỳ một thứ mùi vị gì, không gian này có hương vị gì thì lực lượng phân thân của hắn chính là hương vị đó. Lực lượng phân thân của hắn cũng không có hình dạng cố định, không gian nơi này có hình dạng gì thì lực lượng phân thân của hắn chính là hình dạng như thế.

Cho dù linh thú có khứu giác linh mẫn nhất cũng không cách nào nhìn ra được sự tồn tại của nó.

Nhưng mà, cử chỉ của hai tên Thần Tạo quân chiến sĩ kia lại khiến cho Phó Thư Bảo khẩn trương một hồi, bởi vì động tác như vậy chỉ có thể là chúng đã phát hiện dấu vết gì, sau đó mới đột nhiên tới đây kiểm chứng.

"Chẳng lẽ... những Thần Tạo quân này được Luyện Thánh Y dùng thủ đoạn cao minh nào, có thể khiến cho khứu giác của bọn hắn linh mẫn tới mức ngay cả lực lượng phân thân cũng đều có thể phát hiện? Chẳng lẽ, những Thần Tạo quân này năng lực tâm linh cảm ứng so với linh thú còn muốn cường hãn hơn?"

Trong lòng Phó Thư Bảo sớm đã có suy đoán.

Tại thế giới luyện chi lực sĩ, quy luật "được một mất một" luôn là định luật vĩnh hằng, những Thần Tạo quân này khẳng định đã mất đi nhân tính, đổi vào đó là năng lực biến thái. Đây cũng chính là một mặt thể hiện ra của định luật trên. Cho nên, vô luận là biểu hiện nào của Thần Tạo quân khiến người khác sợ hãi thán phục, thì cũng không thể đơn phương dùng góc độ nhân loại hay linh thú đi xem xét rồi. Bọn hắn là cả hai thứ trên gộp lại, năng lực cũng được gia tăng tới mức biến thái.

Tất cả suy nghĩ, tâm tư chỉ xảy ra trong chớp mắt, một tên Thần Tạo quân đột nhiên đem ánh mắt rơi xuống vị trí chính xác của lực lượng phân thân, trường thương trên tay của hắn cũng đột nhiên đâm tới.

Một thương kia giống như linh xà xuất động, nhất thiểm nhất động liền đâm tới trước mặt lực lượng phân thân.

Nếu như né tránh, động tác né tránh theo đó làm gió xuất hiện, nếu phản kích, như vậy lực lượng trường sẽ xuất hiện, thân phận bạo lộ.

Trong tích tắc điện quang hỏa thạch, Phó Thư Bảo đã hạ quyết định, không tránh cũng không phản kích!

- Vèo!

Thanh âm xé gió vang lên, hư không bị đầu thương sắc bén cực điểm phá mở, đồng thời cũng lướt qua gò má của lực lượng phân thân, trực tiếp xuyên qua não bộ.

Nếu như là một người, một thương như vậy đầu lâu tất nổ tung lên, óc bắn ra bốn phía. Nhưng mà, lực lượng phân thân chính là vô hình vô dạng, tự nhiên sẽ không bị một thương này hủy diệt đi. Tổn thương cố nhiên là có, nhưng mà cũng không phải là một kích mất mạng. Thời điểm đầu thương kia đâm vào não bộ, Phó Thư Bảo ở trong rừng trúc xa xa không nhịn được mà rên lên một tiếng đau đớn, nhưng mà đồng thời với đó hắn kiệt lực khống chế lực lượng phân thân không để cho nó tiêu tán, cũng không làm ra bất kỳ một tia cử động dị thường nào, từ đó không để cho chiến sĩ Thần Tạo quân hoài nghi.

Một thương đâm ra, không có bất kỳ phản ứng dị thường nào, thậm chí ngay cả phong tức biến hóa cũng không có. Tên chiến sĩ làm ra động tác công kích lộ ra một tia thần sắc nghi hoặc, nhưng cuối cùng cũng không có tiếp tục công kích nữa. Ở trong mắt hắn, một thương đâm vào đại não kia coi như là người cường hãn hơn nữa thì cũng phải chết chắc, căn bản cũng không cần đi tiếp tục công kích nữa. Huống chi, đến bây giờ thứ gọi là "người lẻn vào" căn bản không tồn tại, tất cả chỉ là trực giác cùng suy đoán mà thôi.

Nếu như tên này liên tục đâm ra hai phát, coi như là lực lượng phân thân cũng chỉ có lâm vào kết cục sụp đổ, mà ngay cả Phó Thư Bảo cũng không thể ngăn cản được.

- Căn bản là không có gì.

Tên còn lại lên tiếng nói ra, thanh âm của hắn trầm thấp khàn khàn, không để lộ ra một chút cảm xúc nào. Thanh âm như vậy, khiến cho người khác cảm giác giống như là hai tảng đá ma sát vào nhau tạo ra vậy.

Không có tiếp tục công kích, cũng không có tiếp tục tìm kiếm, hai tên kia quay người trở về vị trí cũ.

- Nguy hiểm thật! Nếu như vừa rồi né tránh hoặc phản kích mà nói, hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi...

Sách lược ứng đối thành công, tại căn nhà tranh trong rừng trúc phía xa, sau từng cơn đau, Phó Thư Bảo cuối cùng thở phào một hơi, nhưng mà cũng bởi vì quá căng thẳng mà sau lưng hắn đã ướt đẫm một mảnh mồ hôi.

Một màn mạo hiểm này tại trong mắt Thanh Giới cùng Lam Điền lại là một màn hoang đường. Bọn hắn căn bản là không phát hiện ra sự tồn tại của lực lượng phân thân, lúc đầu vẫn nghĩ là bản thân có vấn đề gì đó, dẫn tới hành động quỷ dị của Thần Tạo quân. Thẳng tới sự tình chấm dứt, hai tên chiến sĩ kia quay trở lại vị trí cũ thì bọn hắn vẫn không hiểu đến cùng là chuyện gì đã xảy ra.

- Những Thần Tạo quân này thật sự là kỳ quái a...

Thanh Giới trầm thấp nói ra một câu, lắc đầu cười khổ một cái, rồi cùng Lam Điền từ từ mở ra cái đại môn màu vàng kia mà đi vào.

Trong tích tắc đại môn mở ra, Phó Thư Bảo mới phát hiện ra thông đạo bên trong cứ mười bước một kim giáp chiến sĩ, hai bên phải trái đều có người canh gác!

Từ bên ngoài nhìn vào, Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội bảo an cơ hồ là thùng rỗng kêu to, bộ dáng không chút đề phòng, nhưng mà lại có ai lại biết, ở bên trong lại biến thái tới loại trình độ này chứ!?

Phòng thủ kiên cố, chim bay không thể tiến nhập, đây chính là miêu tả chính xác về công tác phòng hộ của Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội!

Ngay tại lúc Thanh Giới cùng Lam Điền đi vào đại môn, phiến đại môn kia lần nữa "dát dát" đóng lại. Thời điểm đóng lại, Phó Thư Bảo điều khiển lực lượng phân thân dát sát mặt đất, dùng loại hình thái so với tờ giấy còn muốn mỏng hơn hướng thẳng phiến đại môn đi xuống lòng đất lướt tới.

Vô luận là cánh cửa gì, chỉ cần có thể mở ra cùng đóng lại thì nó không thể cùng đại địa tiếp xúc được, như vậy sẽ lưu lại khe hở. Phó Thư Bảo tiến vào thông đạo đi xuống lòng đất chính là nhờ khe hở giữa phiến đại môn cùng mặt đất kia. Mặt khác, hai người Thanh Giới mở cửa ra kia sẽ tạo thanh âm, chuyển động của nó cũng sinh ra gió. Thanh âm lan truyền trong không khí, sẽ khiến không khí chấn động, chấn động cực kỳ nhỏ bé như vậy nhưng Phó Thư Bảo phải cần nắm chắc lấy cơ hội này!

Lặng yên không một tiếng động, dùng hình thái so với tờ giấy còn muốn mỏng hơn, thừa dịp chấn động yếu ớt trong không trung mà lập tức xuyên qua cánh cửa.

Thông đạo đi xuống lòng đất đồng dạng mười bước một người, hai bên phải trái đều có Thần Tạo quân canh gác.

Lúc này đây, đã có kinh nghiệm vừa rồi, Phó Thư Bảo không có để cho bất luận chiến sĩ Thần Tạo quân nào có cơ hội hoài nghi, vừa tiến vào thông đạo hắn liền dán sát mặt đất, nhanh như chớp mà bay thẳng xuống dưới.

Hoài nghi cùng suy đoán thì cũng phải cần có thời gian, nếu như cho những Thần Tạo quân kia đủ thời gian, kẻ không may chính là hắn. Đồng dạng, giống như là chó săn đánh hơi, nó cũng phải cần có thời gian, sau đó mới có thể phán đoán mà truy sát con mồi được. Nếu như con mồi không để cho nó bất luận cái thời gian gì, trong không khí cũng không để lại bất kỳ mùi vị gì có thể truy tung, như vậy coi như là chó săn cao cấp nhất cũng không cách nào truy tìm được con mồi!

Giống như Phó Thư Bảo phán đoán, lực lượng phân thân rất nhanh, vượt qua thời gian cực hạn hoài nghi của Thần Tạo quân. Đây chính là vừa mới có chút cảm ứng, muốn sinh ra hoài nghi lập tức thì lực lượng phân thân dán sát mặt đất lướt đi đã bay thẳng xuống dưới, biến mất tại một chỗ rất xa. Trong không khí không để lại chút mùi vị nào, hư không thậm chí chưa từng xuất hiện chấn động nào, tình huống như vậy, coi như là Thần Tạo quân nhân thú hợp nhất cũng không cách nào truy xét được!

Trong chớp mắt nghiêng nghiêng đi thẳng tới nơi cuối cùng, Phó Thư Bảo thầm yên lặng tính toán chiều dài của cái thông đạo này, ước chừng một ngàn mét. Đây là chiều nghiêng, nếu như mà phương thẳng đứng mà nói, chiều dài của nó chừng năm trăm mét là cùng. Nơi cuối thông đạo có một thiết bị để lên xuống. Lồng sắt được buộc chặt vào một loại dây thừng làm bằng kim loại, cái giá cố định lồng sắt cũng là từ kim loại cấu thành. Nhìn từ trên xuống dưới, như thế nào cũng giống như một cái thang máy đơn sơ. Bất quá, cái "thang máy" này dùng năng lượng cũng không phải là điện năng gì mà là một cái thiết bị lực luyện khí từ bánh răng cấu thành, nó chuyên môn do Thần Tạo quân điều khiển.

Phó Thư Bảo không có cái phúc khí nghênh ngang để cho lực lượng phân thân của hắn ngồi "thang máy" đi xuống, hắn thao túng lực lượng phân thân kề sát mặt đất, thuần thục mà theo khe hở của cái "thang máy" mà bay xuống. Những Thần Tạo quân chung quanh nhìn bốn phương tám hướng mà hồ nghi, một ít tên còn khum khum mũi hít hít cái gì đó, nhưng mà loại cảm ứng cùng hồ nghi này chỉ xảy ra trong một tích tắc vi diệu, bời vì thời điểm bọn chúng cảm ứng được thì lực lượng phân thân đã cách bọn hắn khá xa rồi, dùng phương thức kéo dãn khoảng cách mà chặt đứt tâm linh cảm ứng của bọn hắn.

Thông đạo lực lực luyện khí lên xuống là phương thẳng đứng, ra khỏi cái thông đạo này chính là mục đích cuối cùng lực lượng phân thân của hắn muốn tới, cung điện dưới mặt đất.

Trong nháy mắt bay ra khỏi thông đạo, hoàn cảnh trước mắt như một bức họa cuốn tròn đột nhiên mở ra. Một cảnh tượng cực kỳ đồ sộ đập vào mắt Phó Thư Bảo. Địa phương hắn đi ra chính là bên trong một bức nham thạch thạch bích, sau khi đi ra các loại cảm giác giống hệt như từ trong một sơn động nào đó đi ra thế giới bên ngoài vậy!

Mặt đất rộng lớn kéo dài trong tầm mắt, bầu trời là sơn thể dày đặc, nó giống như một cái nắp nồi đem toàn bộ không gian dưới này che lại. Ở phía trên nó, một hỏa cầu cực lớn lơ lửng giữa không trung, ánh sáng cùng nhiệt năng chính là do nó phát ra, đem thế giới dưới lòng đất này chiếu sáng giống hệt như thế giới bên ngoài vậy. Tuy rằng khoảng cách của nó với mặt đất chỉ trên dưới ngàn mét, nhưng mà Phó Thư Bảo lại bằng cảm ứng của lực lượng phân vẫn như trước cảm ứng được hỏa cầu kia phát ra một cỗ linh năng cùng linh tính cường đại.

"Đây là... mặt trời nhân tạo? Thực lực của Luyện Thánh Y không khỏi quá kinh khủng đi à nha!"

Xa xa ở thế giới bên ngoài, trong gian nhà tranh Phó Thư Bảo chấn động tại chỗ. Với thực lực bây giờ của hắn, trình độ lớn nhất có thể đi vào đi tự luyện, mà ngay cả Thạch Tượng chiến sĩ cũng không có cách nào đi luyện chế được, trước loại mặt trời nhân tạo này, hắn ngay cả suy nghĩ tới cũng không có, bởi vì hắn căn bản là không có được cái loại thực lực kia.

Có nhiều thứ, chỉ có Thần mới sáng tạo được.

Có chút đồ lực luyện khí, cũng chỉ có Thần cấp lực sĩ mới đi luyện chế được.

Ví dụ như khỏa mặt trời nhân tạo chiếu rọi thế giới dưới mặt đất trước mắt.

Bên dưới "nắp nồi" cực lớn, khu vực đại địa có bằng phẳng, có gập gềnh, cũng có vài con sông từ trong khe hở của nham thạch chảy ra, xuyên qua đại địa màu đen, tại nơi hơi xa một chút, hội tụ thành thành một hồ nước ngọn sóng xanh nhộn nhạo. Bên cạnh hồ nước là một mảnh phòng ốc bằng đá tụ lại một chỗ mà đứng sừng sững. Số lượng của chúng ước chừng hơn trăm gian. Những gian phòng này gộp lại một chỗ, cũng tạo thành quy mô một cái thành trấn. Đứng ở phía xa nhìn lại, tựa hồ còn có đường đi cùng cửa hàng.

Đồng dạng bên cạnh hồ nước, một mảnh quân doanh rậm rạp chằng chịt sừng sững, một tòa lại một tòa. Bên ngoài doanh trước là một mảnh hàng rào gỗ, mơ hồ có thể nhìn thấy Thần Tạo quân chiến sĩ đi tới đi lui. Tại thành trấn thạch đầu kia, cũng lờ mờ có thể trông thấy có người đi lại.

Tại địa phương xa hơn một chút, một mảnh kiến trúc màu vàng đột ngột mà sừng sững đứng ở phía trên đại địa màu đen, một loại cung điện hình tròn, một cái ống khói không ngừng nhả ra khói đen. Chung quanh nó, những kiến trúc màu vàng cũng đều có hình dạng kỳ quái, vài chỗ cũng có khói đen cuồn cuộn. Nhìn sơ qua, tựa hồ đây là công xưởng tinh luyện kim loại gì đó. Mà chung quanh nó, lại càng có nhiều Thần Tạo quân giáp vàng canh gác, phòng thủ kiên cố.

"Chẳng lẽ chỗ đó chính là địa phương luyện chế Cát Thời Gian?"

Nội tâm Phó Thư Bảo khẽ động.