Thiên Tài Khí Phi

Chương 63: Diễm Vương phủ lai khách




Edit: Sunny Út

Beta: Sally

Sau khi Vân Dung cùng Vân Mộ nói chuyện xong liền lặng lẽ viết một phong thơ chuyển đến Diễm vương, đợi sau khi nhận được hồi âm của Diễm vương, Vân Dung liền bắt đầu thường xuyên ra vào thư phòng của Vân Mộ cùng Vân Mộ thương lượng đại sự.

Lí Như nhìn tình huống này trong lòng tràn đầy vui mừng, dù sao đây cũng là nữ nhi xuất sắc cuả nàng.

Mà Vân Ngọc ngay từ đầu cũng nghi hoặc vô cùng, nhưng Vân Dung nói cho nàng biết là đang cùng phụ thân thương nghị giải trừ hôn ước với An vương, nàng liền vui vẻ không nghi ngờ nữa.

Mà bên kia, từ lúc Lễ bộ Thượng Thư Trần Đông bị bắt, Thái tử cũng không làm gì cả. Điều này làm cho rất nhiều đại thần đi theo Thái tử trong lòng rét lạnh, cảm thấy Thái tử quả nhiên giống như lời đồn bên ngoài, là người không quả quyết. Bởi vậy có rất nhiều đại thần đều lén lút đi theo Diễm vương.

Yến kinh tựa hồ lại khôi phục sự bình tĩnh, nhưng giờ phút này tình thế lại có sự thay đổi lớn, trong triều đình thế lực của Diễm vương càng ngày càng mạnh. Mà hoàng đế Sở Phách Thiên làm bộ dáng như không thấy, nhưng nếu cẩn thận quan sát vẫn có thể phát hiện mỗi lần vào triều, ánh mắt hoàng đế nhìn Diễm vương mang theo nhè nhẹ sắc bén. Ngược lại, mỗi khi nhìn Thái tử ánh mắt lại lộ ra sự mong đợi. Đó là một loại mong đợi vào tương lai.

Nhưng Diễm vương cùng đại thần đối với chuyện này không phát hiện ra.

Màn đêm buông xuống, trong bóng đêm kia có bao nhiêu người biết được âm mưu đang bị che giấu sẽ được tiến hành như thế nào?

Trong thư phòng Diễm Vương phủ, Sở Diễm đang đứng ở bên cửa sổ lẳng lặng đợi, hắn đang đợi một người.

Sau đó trong thư phòng có một người đi vào, người này luôn cúi đầu, trên người hắn mặc bộ hắc y, trên mặt cũng che cái khăn đen. Tuy rằng hắn cúi đầu, nhưng khí thế cuồng vọng trên người vẫn không che dấu được.

Sau khi hắn vào trong thư phòng, thị vệ bên ngoài đóng cửa lại.

Từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy xung quanh thư phòng an bài rất nhiều thị vệ, hơn nữa trong đó còn có rất nhiều cao thủ, có thể thấy được xung quanh nhất định là an bài rất nhiều ám vệ, hơn nữa đều là người có võ công cao cường.

Nếu bảo hộ nghiêm ngặt như vậy có thể thấy được lần gặp mặt này không hề đơn giản, thân phận của Hắc y nhân vừa rồi cũng không đơn giản.

Sau khi Hắc y nhân vào phòng, Sở Diễm chậm rãi xoay người lại, cười nói: “Oai hùng hầu đại giá quang lâm, thứ cho Sở Diễm không tiếp đón từ xa.”

Hắc y nhân kia ngẩng đầu cười sang sảng, tiếp lời: “Diễm vương quá khách khí, cái gì mà phải tiếp đón từ xa chứ, Trầm mỗ là người thô lỗ, không cần nghi thức dài dòng.”

“Trầm hầu gia hôm nay đến có mang tùy tùng hay không?” Sở Diễm quan tâm hỏi.

Hắc y nhân lắc lắc tay nói: “Không có, Trầm mỗ tự nhận võ công cũng coi như không tầm thường. Nếu không phải là cao thủ đứng đầu, Trầm mỗ sẽ không để trong mắt. Huống chi, Trầm mỗ tin tưởng thủ vệ của Diễm vương phủ.”

Nghe nói như thế, trong mắt Sở Diễm tinh quang chợt lóe, ngoài miệng tươi cười hơi cứng lại.

Sở Diễm ngữ khí càng thân thiện nói: “Lần này thật sự là ít nhiều nhờ oai hùng hầu giúp, bổn vương mới có thể bắt lấy nhược điểm của Trần Đông. Bất quá kia phong thư cấu kết với loạn đảng kia sao Trầm hầu gia lại có?”

“Chuyện phong thư mật tín kia là do một thuộc hạ của ta phát hiện, mà ta biết chuyện này lập tức báo cho Diễm vương.”

Trong lòng Sở Diễm tuy rằng đối với việc này có chút nghi hoặc, nhưng vẫn chưa để ý. Có lẽ phong thư mật tín kia vừa vặn là do kẻ thù của Trần Đông để lại, lại đúng lúc bị bọn họ bắt được nhược điểm.

Sở Diễm vì chuyện này mà gần đây luôn vui vẻ. Sự kiện thích khách, hắn đúng lúc bắt được cơ hội khiến cho phụ hoàng bắt đầu coi trọng hắn. Mà chuyện của Lễ bộ Thượng Thư Trần Đông lại giống như ông trời đang giúp hắn, tới đúng lúc như vậy.

Trần Đông bị nhốt vào thiên lao, thế lực của Thái tử lại bị đả kích nghiêm trọng, mà thế lực của hắn lại liên tục mở rộng.

Chuyện làm hắn để ý là oai hùng hầu Trầm Bân chủ động liên hệ muốn cùng hợp tác với hắn.

Mà Trầm Bân hôm nay lại chủ động đi vào Diễm vương phủ cùng hắn bàn bạc đại sự.

Sở Diễm cảm thấy đại sự của hắn chắc chắn sẽ thành, hiện tại chỉ cần chờ thời cơ mà thôi.

Nghĩ đến những chuyện phát sinh gần đây, trong lòng hắn lại tràn đầy tự tin.