Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 6 - Chương 12: Âm thanh củaVân Huyên




Lại là vì Tru Tiên đan!

Tử Yêu là người khôn khéo ra sao? Sau khi phát hiện ánh mắt Vân Khê đã hồi phục thị lực, hắn liền nghĩ đến, trên người Vân Khê có thể còn có những Tru Tiên đan dư thừa khác. Lúc trước thương thế hắn khỏi hẳn, Tru Tiên đan đối với hắn mà nói không phải là cần thiết như vậy, cho nên hắn không lại tiếp tục ngó chừng nàng, hiện tại hắn lần nữa bị thương, Tru Tiên đan liền thành vật cần thiết, hắn chỉ đành phải lần nữa ra tay vớiVân Khê.

Vân Khê trong nháy mắt rơi vào trong tay của hắn, đau khổ tránh thoát không có hiệu quả, nàng ngược lại trấn định xuống.

“Ngươi muốn Tru Tiên đan, ta có thể giao cho ngươi, có điều trước đó cần rõ ràng, đây là một viên cuối cùng. Ta vốn là muốn đem nó giữ lại, dùng để bảo vệ tánh mạng, hiện tại cũng cùng bảo vệ tánh mạng không sai biệt lắm, cho nên ta lấy ra cho ngươi.”

Nàng đem Tru Tiên đan giữ tại trong tay, ánh sáng lấp lánh của đan dược tỏa ra.

Tử Yêu ánh mắt sáng lên, chìa tay muốn lấy đi, Vân Khê lại cầm thật chặt Tru Tiên đan, đem nó thu vào trước ngực: “Ta chỉ có một yêu cầu!”

Hai con ngươi màu tím của Tử Yêu nổi lên một tầng ánh sáng.

“Giết Tông chủ Vân tộc!” Vân Khê đáy mắt xẹt qua sát khí.

Một viên Tru Tiên đan, đổi lại một cái mạng Tông chủ, đáng giá!

Nói không chừng nàng đổi lấy không chỉ là một cái mạng của Tông chủ, còn có cả Vân tộc!

Tử Yêu khóe miệng từ từ hướng về phía trước nhếch lên, kéo ra nụ cười tà khí: “Ngươi không nói, bổn tọa cũng sẽ làm như vậy!” Hắn hận nhất người khác đánh lén cùng ám toán, một kiếm thành thù, hắn không thể không báo!

Tay của hắn giương lên, tay Vân Khê liền bị khống chế giơ lên, năm ngón tay mở ra, Tru Tiên đan thoát khỏi lòng bàn tay của nàng.

Tử Yêu nuốt chửng xuống Tru Tiên đan, khoanh chân ngồi xuống tại chỗ.

Long Thiên Tuyệt ở ngoài trận lo lắng, thấy Vân Khê lần nữa bị vây, hắn cố gắng mạnh mẽ đụng vào trong trận. Ai ngờ trải qua sau một phen mạnh mẽ phá trận vừa rồi, đại trận tự động phong tỏa, không bao giờ… lại cho phép người ngoài trận tiến vào trong đó.

“Chúng ta mấy người cùng nhau vận công, oanh kích mắt trận.” Vân mộ phàm vừa nói, vừa hướng con gái trong trận hô, “Khê Nhi, các ngươi đã ở trong trận phát lực, xem một chút có thể hay không hợp lực xé mở một khe hở?”

“Được!” Vân Khê quay đầu lại, liếc mắt nhìn Hách Liên Tử phong cùng Nhị chưởng quỹ, không đợi nàng lên tiếng, hai người tự giác vây đến bên người của nàng.

Phanh! Phanh! Phanh!

Trong ngoài vài cổ lực đạo đồng thời oanh kích, mắt trận từ từ buông lỏng.

Chỉ nghe oanh một tiếng vang thật lớn, mắt trận nơi bị tấn công nứt ra một khe hở!

Vân Khê không do dự, lắc mình từ trong lỗ hổng chui ra ngoài, ở phía sau của nàng, Hách Liên Tử Phong, Nhị chưởng quỹ cũng đi theo rời đi mắt trận, cuối cùng chính là Tử Yêu.

Sau khi dùng Tru Tiên đan, Tử Yêu thương thế đã hoàn toàn khôi phục, cả người thoạt nhìn thần thanh khí sảng, tinh thần dư thừa, một ít tóc trắng chói mắt trên đầu tăng thêm một tầng sáng bóng.

Liên tục sử dụng hai viên Tru Tiên đan, được xa xỉ như thế, trái tim Vân Khê rỉ máu. Ngay chính nàng cũng là ở dưới tình huống bị mù mới sử dụng, tình huống tầm thường nàng làm sao chịu để cho sử dụng?

Tử Yêu liên tiếp lấy đi dùng hai viên Tru Tiên đan của nàng, nếu như hắn không thể giết Tông chủ, nàng tựu thật sự là lỗ vốn mất!

“Đừng suy nghĩ nhiều, người an toàn mới là quan trọng nhất.” Long Thiên Tuyệt xem thấu tâm tư của nàng, mỉm cười mà cười, xoa xoa tóc của nàng an ủi.

Vân Khê bĩu môi, cũng chỉ có thể như vậy.

“Các vị, ta có đề nghị.” Vân Trung Thiên đột nhiên cất giọng nói, “Hiện tại mục tiêu của chúng ta nhất trí, không bằng trước tiên cùng nhau hợp tác đối phó Tông chủ, đợi sau khi trừ đi Tông chủ, chúng ta lại tiếp tục tiến về phía trước một tòa tế đàn cuối cùng, tìm rõ nguyên nhân?”

Mọi người đều không có ý kiến khác.

“Nếu tất cả mọi người không phản đối, vậy chúng ta kế tiếp……” Vân Trung Thiên giảm âm thanh thấp xuống, đem ý nghĩ của mình trình bày đầy đủ.

Bên trong tòa tế đàn thứ chín, ánh sáng mờ mờ, Tông chủ dẫn theo mấy vị cao thủ Vân tộc cẩn thận đi lại trong đó, thỉnh thoảng có loài chim qua lại, hoặc đập vào mặt, hoặc lướt qua trước thân thể của bọn hắn, mỗi lần nhắm trúng mọi người tiếng lòng một trận căng thẳng.

Lúc đến, Vân tộc tổng cộng có hơn mười người cao thủ, đến đây, chỉ còn lại có năm người, không khí có chút bị đè nén.

Lan trưởng lão đi ở cuối cùng, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại Tả Hộ tọa trước khi chết kia, một ánh mắt khắc sâu, đồng thời thương hại, nàng cảm thấy trái tim băng giá. Đi theo như vậy một vị Tông chủ giả nhân giả nghĩa mà vô tình, có đáng giá không?

Còn nữa, mục đích Tông chủ tới đây, thật sự muốn giải cứu hồn phách Vân Huyên, hay là……

Nàng càng ngày càng hoài nghi.

“Tông chủ, chúng ta nếu là tìm được hồn phách Vân Huyên rồi, nên làm cái gì bây giờ?” Nàng thử dò xét hỏi.

Tông chủ đi ở phía trước cách đó không xa nghe vậy, nàng nghỉ chân quay đầu, hướng về Lan trưởng lão quăng đi một ánh mắt: “Vân Huyên chính là tiểu cô cô của bổn tọa, bổn tọa nếu là có thể một lần nữa nhìn thấy nàng, tự nhiên là muốn đem hồn phách của nàng từ trong tế đàn giải cứu ra, sau đó đem nàng nghênh đón trở về Vân tộc. Lan trưởng lão, chẳng lẽ ngươi cho là bổn tọa còn có thể có ý nghĩ khác sao?”

Tông chủ ánh mắt đột nhiên ngoan lệ, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng vài phần.

Lan trưởng lão bộ dạng phục tùng, không dám cùng tầm mắt chạm nhau: “Thuộc hạ không dám có những thứ ý nghĩ khác!”

Tông chủ hừ lạnh một tiếng nói: “Trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì, bổn tọa nhất thanh nhị sở. Chẳng qua bổn tọa nói cho ngươi biết, bổn tọa đối với Tiểu cô cô lòng sùng kính cùng cảm kích chẳng bao giờ từng thay đổi. Năm đó nếu không phải Tiểu cô cô liều mình cứu giúp, bổn tọa sớm đã bị vây hãm chết tại trong tế đàn này, bổn tọa cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa, có ân phải trả, đây là nguyên tắc làm người của bổn tọa!”

Lan trưởng lão nghi ngờ giương mắt, không biết nên tin hay là không tin.

Lúc này, từ nơi nào đó trong không gian tế đàn, bay tới một âm thanh linh hoạt kỳ ảo, kinh động tới mọi người. Nhất là Tông chủ, bị cả kinh cả người chấn động xuống, da thịt cả người căng thẳng.

“Có ân phải trả? Ha ha, nói so với hát còn dễ nghe hơn!” Tiếng cười linh hoạt kỳ ảo quanh quẩn, thật lâu không thôi. Thanh âm kia phảng phất là đến từ phía chân trời xa xôi, hoặc như là từ trong Địa ngục, làm người ta toàn thân nổi da gà.

“Người nào? Ngươi rốt cuộc là người nào?” Tông chủ rút kiếm, nhìn quanh bốn phía, gương mặt trong nháy mắt trắng bệch, thật giống như nghe được cái ma âm gì, cả người trở nên dị thường.

“Tông chủ, chuyện gì xảy ra? Ngài nhận được cái thanh âm này? Chẳng lẽ nàng chính là……” Cung chủ giỏi thăm dò ý tứ qua sắc mặt, thấy bộ dáng Tông chủ khẩn trương như thế, nàng thoáng cái liền nghĩ đến cái gì, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi.

“Tiểu Uyển, không nhận ra thanh âm của ta sao? Đã nhiều năm như vậy, ta thế nhưng vẫn nhớ được ngươi, ha hả a……” tiếng cười nghênh ngang, tràn đầy cả không gian, bao gồm Tông chủ ở bên trong những cao thủ Vân tộc mọi người đánh rùng mình, cũng không phải bản thân tiếng cười có nhiều lành lạnh kinh khủng, ngược lại là chủ nhân tiếng cười, khiến cho bọn họ cảm thấy hoảng sợ.

Vân Huyên, một người trong truyền thuyết đã mất, nhưng bây giờ khi bên tai bọn hắn phát ra tiếng cười của người. Bọn họ chỉ cần một khi liên tưởng đến lần này, đáy lòng da đầu cũng không khỏi tê dại.

Chẳng lẽ cõi đời này thật có Quỷ Hồn nói đến?

“Tiểu, tiểu…… Tiểu cô cô? Phải….. Là ngươi sao?” Tông chủ thanh âm không kìm được phát run, tay nắm kiếm đã run rẩy, “Tiểu cô cô, người hãy nghe con nói, năm đó con thất thủ đâm người một kiếm, hại người bị Đại Thiên Ma vây bắt, khiến nó cắn nuốt thân thể của người, giam cầm hồn phách người…… Con thật không phải cố ý. Lúc ấy, khi thấy được Đại Thiên Ma, cả người con đều sợ ngây người, căn bản không biết mình đến rốt cuộc đã làm gì cái gì. Đợi thời điểm con kịp phản ứng, con hối hận không kịp! Thật, con thật hối hận không kịp!”

“Lần này, con dẫn theo đông đảo cao thủ Vân tộc trở lại, chính là vì cứu Tiểu cô cô người. Vì thế, dọc theo con đường này, Vân tộc chúng ta tổn thất chừng gần hơn mười người Huyền Hoàng lục phẩm cao thủ, nhưng mà, cho dù quá trình gian khổ hơn nữa, con cũng vậy sẽ không buông tha cho, con nhất định phải đem hồn phách của Tiểu cô cô người cứu ra!”

“Tiểu cô cô, người yên tâm! Người là cao thủ tu luyện đến gần tới chí tôn chi cảnh, chỉ cần hồn phách của người bất diệt, người vẫn có cơ hội trọng sinh. Con nhất định vì người tìm kiếm được một thi thể có huyết thống Vân tộc tốt nhất nhập vào thân thể, để có thể nhập vào thân ở trên người của nàng, lại thấy ánh mặt trời.”

Tông chủ vừa nói, vừa hai mắt quét tứ phía một vòng, nàng không xác định nơi phát ra thanh âm đến tột cùng là ở nơi nào, nhưng nàng có loại dự cảm, Hồn phách Tiểu cô cô đang ở cách nàng cách đó không xa.

“Tông chủ, chẳng lẽ cái âm thanh này thật sự là thuộc về……” Lan trưởng lão tâm tình cùng nàng khác hẳn ngược lại, nàng từ khi hiểu chuyện tới nay, đã nghe qua tên Vân Huyên, từng sự tích của Vân Huyên, nàng đối với Vân tộc làm ra cống hiến, lực ảnh hưởng của Vân Huyên đối với những gia tộc khác, bọn nàng nghe nhiều nên thuộc. Từng có một thời, nàng rất sùng bái Vân Huyên, coi người là mục tiêu mình cố gắng phấn đấu. Mặc dù Vân Huyên thân phận đặc thù, không cách nào nhận được Vân tộc chánh thống thừa nhận, nhưng không thể ảnh hưởng đến sự sùng bái và khâm phục của nàng.

Hiện tại chính tai nghe được thanh âm của người, Lan trưởng lão không nhịn được kích động.

Tông chủ không để ý đến nàng, tiếp tục khẩn trương địa nhìn khắp bốn phía.

“A!” Trong Cao thủ, đột nhiên có một người la hoảng lên.

Tông chủ quay đầu nhìn lại, vốn là một gã cao thủ đứng ở bên trái phía sau nàng đột nhiên không cánh mà bay, mất đi bóng dáng.

“Tông chủ, Dẫn trưởng lão không thấy!” Mấy tên cao thủ còn lại rối rít kinh hãi.

Thật là quỷ dị! Đang yên ổn một người lại cứ như vậy không cánh mà bay rồi, dưới mí mắt của mọi người, gần trong gang tấc lại đột nhiên biến mất.

Chẳng lẽ, thật sự là hồn phách Vân Huyên đang tác quái?

Tông chủ sắc mặt vừa trắng vừa xanh, hướng về phía không gian nơi nào đó nói: “Tiểu cô cô, người đừng tức giận! Nếu như người không hài lòng mà nói…, người có thể cứ việc nói yêu cầu, chỉ cần người nói ra yêu cầu, chúng ta nhất định đem hết toàn lực đi làm!”

Tế đàn bốn phía đột nhiên an tĩnh lại, yên tĩnh mà bí hiểm.

Một lúc lâu, cái âm thanh kia lần nữa vang lên: “Ta lúc đầu thật là nhìn sai rồi, không nghĩ tới ngươi là người bụng dạ khó lường như thế! Ta ngàn phòng vạn phòng, duy chỉ có không có phòng ngươi. Ai ngờ, đến cuối cùng ta không bị những lão gia hỏa Vân tộc kia hại chết, mà bị người ta tín nhiệm nhất hại chết ở chỗ này.”

“Tiểu cô cô, con thật không có muốn hại người! Một kiếm kia đơn thuần là ngoài ý muốn!” Tông chủ giải thích, “Người suy nghĩ một chút, con với người không thù không oán, con tại sao muốn hại người? Chúng ta không chỉ có không thù không oán, người còn khắp nơi chăm sóc con, lựa chọn ra con, dạy con võ công, giúp con trở thành Thánh nữ Vân tộc, người đối với con ân đức so sánh với trời còn cao hơn, con cũng đều còn không rõ, làm sao sẽ đi hại ngươi?”

“Đúng vậy a, ta đến bây giờ cũng không có hiểu rõ ràng, ngươi rốt cuộc vì sao phải hại ta?” Cái thanh âm kia đột nhiên như có như không, “Tiểu Uyển, ngươi thật khiến cho ta rất đau lòng! Bất luận ngươi giải thích như thế nào, đều không thể thay đổi sự thực một kiếm kia của ngươi. Ha hả, ngươi mới vừa nói rồi, có ân phải trả, là nguyên tắc của ngươi. Ta, nguyên tắc của ta…… Cũng là có thù phải báo!”