Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 3 - Chương 17-3: Nhục Cầu giận dữ! (3)





Edit& beta: senna_lam(L.N)

Những gia tộc thấy Mộ Dung gia thế nhưng báo giá lên tối bảy trăm hai mươi khối thì trong lòng âm thầm cắn răng nhưng cũng không chịu từ bỏ, lúc đầu còn có ba nhà kiên trì nay từ từ xuống còn hai gia tộc, giá cũng đã lên tới chín trăm khoáng thạch trung cấp!

Vẻ mặt đấu giá sư cười rất vui vẻ giá ngày càng cao- chín trăm khoáng thạch trung cấp, đấu gía sư âm thầm đảo mắt về vị trí của Vân Phong trong lòng nghĩ vị đại nhân vật kia còn chưa ra giá đâu xem ra là còn đang chờ....

“Chín trăm năm mươi khối!” Một người rống cổ lên hét, sắc mặt Mộ Dung Trạch và Mộ Dung Sơ Ly nhất thời đều biến sắc, chín trăm năm mươi khối...... Cái tên vừa rồi rõ ràng không có mở miệng làm Mộ Dung gia bọn họ còn tưởng là có thể lấy được rồi vậy mà không ngờ giờ lại có người đi đối nghịch với bọn họ!

“Mộ Dung Trạch, ngươi mau báo giá tiếp đi!” Kẻ vừa ra giá kiêu ngạo nói lớn, sắc mặt Mộ Dung Trạch khó coi không ít nhưng vẫn giơ tấm thẻ lên,“Chín trăm bảy mươi khối!” Nhìn theo hướng của kẻ vừa rồi trong mắt đều là tia ngoan ý.

“Má nó! Thật đúng là dám báo! Chín trăm bảy mươi khối, đây là ngươi đập nồi sắt sao! Ta cũng không muốn điên giống ngươi, ta bỏ quyền!” nam nhân vừa rồi khiêu khích mắng một câu thu hồi thẻ trong tay xuống, lúc này sắc mặt Mộ Dung Sơ Ly mới buông lỏng đây đã là cực hạn của Mộ Dung gia rồi hơn nữa hắn nói cũng đúng gần như là đập nồi sắt mà cắn răng mua.... Mộ Dung gia sở dĩ muốn mua vật này là vì Mộ Dung Nhiễm, sắp tới trường học Ma Tang tổ chức sắp xếp lại vị trí xã đoàn dương nhiên rất cần thứ này làm trọng yếu......

Mộ Dung Nhiễm nhất định phải ở trường Ma Tang trổ hết tài năng! Đây là ý tưởng của Mộ Dung Sơ Ly và Mộ Dung Trạch nếu Mộ Dung gia không thể dựa vào lính đánh thuê được nữa thì đương nhiên phải tự tìm cho mình một con đường mới chứ không thể cứ như vậy mà chết mòn ở Bách thành được!


Mộ Dung gia lần này xuất ra cả vốn, vì để có thể làm cho Mộ dung Nhiễm nổi bật bọn họ cũng muốn hộc máu luôn!

Vân Phong hơi nhếch môi đỏ mọng lên nhìn vẻ mặt thả lỏng của Mộ Dung Sơ Ly và Mộ Dung Trạch, lần này Mộ Dung gia ngay cả đập nồi sắt cũng muốn có được thứ này thật đúng nhuu nàng nghĩ, chậc chậc...... trời sinh Mộ Dung gia và Vân gia đã không thể làm bằng hữu nha.

Vân Phong khẽ mở môi đỏ mọng nói,“Hai khoáng thạch cao cấp.” Lời này vừa nói ra ánh mắt bán đấu giá sư đã tràn đầy ý cười, Mộ Dung Sơ Ly nhất thời tức đến nghẹn vẻ mặt thì đỏ bừng còn Mộ Dung Trạch thì cảm thấy như thập phần bị đả kích lòng tự trọng.

Nếu ngay từ đầu ngươi tham gia báo giá thì lúc này ngươi ra giá thì cũng không nói gì nhưng ngay từ đầu ngươi không tham gia lại lựa lúc Mộ Dung gia bọn họ nghĩ hết mọi cách như tưởng đã có thể có được thì lúc này ngươi lại ra cái ra siêu cao điều nay làm cho Mộ Dung Sơ Ly và Mộ Dung Trạch cảm thấy như mình đang bị đùa giỡn.

Mộ Dung Trạch đột nhiên đứng dậy nhìn về phía của Vân Phong la lớn,“Vị đại nhân này, ngài sao lại làm khó xử Mộ Dung gia ta! Ngài đây là cố ý làm Mộ Dung gia ta nan kham sao!”

Mộ Dung Trạch không phải chưa từng nghe qua thanh âm của Vân Phong Thanh nhưng mà hiện tại giọng nói của Vân Phong đã được qua xử lý không còn là giọng của nàng nữa, Vân Phong nở nụ cười,“Mộ Dung gia có quan hệ gì với ta sao?”

“Nếu không quan hệ vậy tại thời điểm này lại báo giá đây là ý tứ gì!” sắc mặt Mộ Dung Trạch càng ngày càng khó coi trong lòng đã muốn ăn tươi nuốt sống người bên trên rồi! Nhất là mấy vẻ mặt như đang xem kịch vui của các gia tộc khác làm cho Mộ Dung gia bọn họ như khỉ đang diễn kịch mà cười.


"Lúc sau mới báo giá không được sao?” Vân Phong hỏi một câu, đấu giá sư ngay lập tức cười lấy lòng trả lời,“Đương nhiên có thể! Mộ Dung tiên sinh, vị này cũng không làm trái với quy định của đấu giá hội, lúc sau mới báo giá cũng cho phép, hai khối khoáng thạch cao cấp, Mộ Dung tiên sinh có muốn tiếp tục báo giá không?”

Sắc mặt Mộ Dung Trạch từ đen chuyển sang đỏ không thể che giấu phẫn nộ trong lòng xuống, Mộ Dung gia ra giá cao hơn mọi người đánh bại đối thủ cạnh tranh nhưng cuối cùng lại có người ra giá sau cao hơn Mộ Dung gia, thật đúng là cho Mộ Dung gia một cái bạt tay!

Môi Mộ Dung Trạch hơi giật giật thân mình cứng ngắc ngồi xuống, vẻ mặt Mộ Dung Sơ Ly bên cạnh cũng đen thui, báo giá sao? Mộ Dung gia cho dù có muốn báo giá cũng không còn thực lực để báo! Mộ Dung Sơ Ly đã cắn răng ra giá cao đến vậy thế mà giờ lại bị làm cho mất hết mặt mũi cũng làm Mộ Dung gia mất hết mặt mũi.

Bán đấu giá sư tâm tình đang cực kì tốt nên mặc kệ là ai cho dù có xung đột đi nữa thì chỉ cần có thể bán được rồi thì tiền và khoáng thạch cũng được thu vào còn về chuyện sau này bọn họ đấu giá sư cũng không cần phải quản.

Tiểu chùy tử đánh vang một tiếng đã giải quyết xong! Mộ Dung Sơ Ly và Mộ Dung Trạch nghiêm mặt ngồi ở kia hai ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Vân Phong, hận không thể đem bức tường tróc ra hết nhìn xem kẻ kiêu ngạo đang ngồi trong kia rốt cuộc là ai, ý tưởng này chẳng hẳn của đại bộ phận đang ngồi ở đây, người có thể ra tay hào phóng như vậy rốt cuộc có bộ dạng như thế nào.

Nếu Vân Phong xuất hiện ở trước mặt mọi người với bộ dạng một tiểu cô nương phỏng chừng những người này cũng không ai tin, lúc đó chắc hẳn sắc mặt của Mộ Dung gia sẽ rất đáng nhìn đây.

Đấu giá hội vừa chấm dứt trong đại sảnh mọi người đều từ từ đi ra ngoài, Vân Phong ngồi ở trong phòng khách vip rất nhanh Phòng hộ mảnh vật đã được đưa đến, Vân Phong giao hai khối khoáng thạch cao cấp ra bồi bàn lại cung kính lui ra ngoài, Vân Phong đem vật nhỏ đen như mực cầm ra ngoài đột nhiên có cảm giác được vật này không phải tầm thường, ngón tay tinh tế vuốt dọc trên bề mặt.


Vân Phong đột nhiên ngẩn ra, vật này...... Căn bản không phải chế tạo...... Này, này......!

Thanh âm của tổ tiên từ trong lòng vang lên,“Tiểu tử, vật này được gọi là Phòng hộ mảnh vật là vì mọi người đối với nó không đủ hiểu biết, ha ha thứ này chính là bảo bối hiếm có khó gặp, nay lại bị ngươi giữ được thì chính là tạo hóa nha!”

Vân Phong gắt gao nắm chặt trong bàn tay, chậm rãi đưa tinh thần lực vào kiểm ra thì đột nhiên bị bắn ngược ra! Chính mình hiện tại đã là cấp bậc thống lĩnh, thứ này có thể hấp thu thống lĩnh cấp bậc để hạ thương tổn hẳn là không phải giả!

Điều đó không có khả năng làm được nên thứ vật phẩm không biết tên này bởi vì có công hiệu như vậy cho nên mọi người mới đặt cho nó tên này!

“Tổ tiên, ngài có biết nó là cái gì không?” Vân Phong nhẹ giọng hỏi, tổ tiên cũng lắc đầu,“Thứ này ta chỉ biết là dị phẩm trân quý hơn nữa số lượng cũng không nhiều, ta trước kia đã từng gặp qua Phòng hộ mảnh vật cùng loại chẳng qua có thể hấp thu thương tổn so với cái này thì tăng lên một giai tầng!”

Tăng lên một giai tầng! Nói cách khác có thể hấp thu quân chủ cấp bậc đẻ hạ thương tổn sao!

“Ta cũng từng đối với vật này thập phần tò mò, cũng đã tìm tòi nghiên cứu muốn biết nó là gì rất lâu nhưng khổ nổi không tìm được đáp án mà chỉ biết bên trong ẩn chứa một loại năng lượng, một loại năng lượng cường đại, hiện tại Phòng hộ mảnh vật đại bộ phận đều đã xói mòn, với công hiệu cường đại như vậy mà bị xói mòn rồi thì uy lực của thứ này căn bản chính là không thể tưởng tượng được!”

Lời nói của tổ tiên làm cho trong lòng Vân Phong run lên, Phòng hộ mảnh vật trong tay mình xem ra đã có niên đại luôn rồi, lại còn có đại bộ phận năng lượng bên trong đã bị xói mòn nữa chứ, nói như vậy công dụng hiện tại đã bị hạ xuống rồi hay sao! Vật này đến tột cùng là cái gì, thế nhưng lại có thể có năng lực cường đại đến vậy!


Đây là từ nơi nào xuất hiện, là tổ tiên sao? Vẫn là một người thần bí hơn nữa nhân loại ở đây nàng còn chưa rõ hết thảy.

Một vấn đề hiện lên trong đầu Vân Phong, phía sau thanh âm của Lam Dực vang lên,“Chủ nhân, ta giống như đã ở đâu gặp qua vật này rồi?”

Vân Phong tâm vừa động, Lam Dực đã gặp qua sao?,“Ở nơi nào?” Vân Phong ở trong tâm niệm hỏi một câu, Lam Dực tựa hồ suy nghĩ rất lâu mới chậm rãi mở miệng,“Hình như Diệu Quang đại nhân từng có, bất quá ta cũng không nhớ rõ rốt cuộc có phải hay không là thứ này, có lẽ lè gấn giống thôi.”

Diệu Quang...... Đại nhân? Trong đầu Vân Phong hiện lên một cái dấu chấm hỏi, Lam Dực cười cười,“Chính là người mặc áo đen nhìn qua giống thiếu niên, Diệu Quang đại nhân có một đôi mắt xám trắng nên rất dễ nhận!"

Thì ra là cái tên biến thái kia! Trong đầu Vân Phong xẹt qua ý niệm hắn từng có thứ này sao? Bên trong Long điện thần bí biến thái mà lại có vật này, mới nghĩ đến cũng biết ngay......

Vân Phong đem vật màu đen cất vào vòng tay không gian, xem ra vấn đề đấu giá hội cũng không có đáp án, Long điện thì mình chỉ có thể vào được tầng mười còn tầng một của tiền bối biến thái kia lại không vào được, xem ra phải hoàn toàn luyện hóa được Long điện mới có thể đi vào.......

Vân Phong trầm tư trong chốc lát cũng không đợi nàng suy nghĩ xong thì trên mặt thủ trạc trong không gian đột nhiên bay ra một bóng dáng màu trắng gì đó, Vân Phong tay mắt lanh lẹ chợp lấy thân mình Nhục Cầu, chỉ thấy nó phóng nhanh ra móng vuốt giơ ra cầm lấy Phòng hộ mảnh vật!

Mắt Vân Phong thoát nét căng thẳng,“Nhục Cầu, buông ra!” Nhìn móng vuốt nhỏ của Nhục Cầu cầm lấy Phòng hộ mảnh vật Vân Phong chợt có một dự cảm không tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Nhục Cầu đột nhiên bạo phát ra tia sắc dữ tợn, đôi mắt tròn trịa lóe ra từng đạo tàn nhẫn nhìn Phòng hộ mảnh vật, Vân Phong chưa từng gặp qua bộ dạng như vậy của Nhục Cầu nên không khỏi ngay người, trong nháy mắt Nhục Cầu rất nhanh đã há to miệng ra để lộ ranh nang sắc nhọn muốn cắn.