Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 5 - Chương 100: Cự nhãn màu đỏ ra tay





Viện trợ của Thân Đồ gia dính đầy máu tươi khắp người ngã xuống bên cạnh chiếc bàn dài của mình, tất cả mọi người đều bị cảnh tượng bất thình lình này làm cho hoàn toàn kinh ngạc. Bạch Khánh Phong ngạc nhiên nhìn nam nhân trung niên nhanh chóng ngã xuống tử vong, bất giác nhìn Nhục Cầu một cái, bị chấn động bởi biểu cảm dữ tợn và tốc độ bộc phát chỉ trong nháy mắt của Nhục Cầu. Chỉ một phát, vị Dược tễ sư có thực lực rất cao này lập tức mất mạng.

Thân hình của Vân Phong lóe lên lập tức bay lên đài cao, Nhục Cầu răng nanh dính đầy máu bị Vân Phong nhẹ nhàng tóm lấy đặt trong lòng bàn tay. Nhục Cầu ngoan ngoãn để cho Vân Phong tùy ý tóm lấy, bộ dạng ngoan ngoãn như sủng vật, ngón tay của Vân Phong lau sạch sẽ vết máu bên khóe miệng nó, sắc mặt có chút u ám. Vừa nãy nam nhân đó chủ động đưa tay đến gần Nhục Cầu là tự mình muốn chết. Một trận gió đột nhiên quét xuống từ trên cao, Thân Đồ gia chủ với vẻ mặt tối sầm đứng ở trước mặt Vân Phong, ánh mắt nhìn xuống người đã tử vong ở dưới đất, trong đáy mắt đều chứa đầy sự phẫn nộ thâm trầm.

“Chuyện này nhất định phải cho ta một lời giải thích, nếu không ta sẽ không bỏ qua!” 

Vân Phong nhướn mày cười cười lạnh lùng: “Giải thích?” Nhục Cầu ở trên vai nhổ hết máu trong miệng xong, trưng ra vẻ mặt khinh thường. Sắc mặt Thân Đồ gia chủ cực kỳ tàn nhẫn nhìn Nhục Cầu: “Ngươi có biết người viện trợ này có thân phận gì không? Không phải là người mà ma thú của ngươi có thể cắn chết.”

“Hắn ta có thân phận gì liên quan gì đến ta, Thân Đồ gia chủ đừng quên đây là hạng mục chế dược, trên đây xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không phải là chuyện mà ta và ông có thể đoán trước được, sao ta lại cần đưa ra cái gọi là giải thích cho ông chứ?”

Thân Đồ gia chủ hoàn toàn bị câu nói này của Vân Phong châm chọc, sắc mặt lúc đỏ lúc tái. Lời Vân Phong nói đúng là không sai, đây là đang ở trên cuộc so tài của thế lực tiến giai, xảy ra chuyện gì cũng không cần phải giải thích cho ai cả, nếu người chết là người của Thân Đồ gia thì thôi đi, nhưng ông ta cũng không phải là người trong Thân Đồ gia, mà là người của thế lực phía sau lưng Thân Đồ gia. Hơn nữa còn là một Dược tễ sư cao quý như vậy, có thể cho Thân Đồ gia mượn đã là không tồi, nhưng không ngờ được lại chết như vậy. 

Thân Đồ gia chủ chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy nhức đầu, lão ta nhất định sẽ đổ hết mọi lỗi lầm lên người Vân Phong, nếu không phải là ma thú của ả ta, người này cũng sẽ không chết. Một khi thế lực sau lưng truy cứu lên Thân Đồ gia, cho dù không làm gì cũng sẽ gặp phiền phức lớn. Thân Đồ gia chủ u oán nhìn Vân Phong một cái, phất tay lên, Dược tễ sư nằm dưới đất kia liền bị người của Thân Đồ gia khiêng xuống.

“Chuyện này, ta sẽ không bỏ qua!” Thân Đồ gia chủ thấp giọng nói một câu, vẻ mặt tối sầm xoay người rời đi. Nhục Cầu ngồi trên bàn tay của Vân Phong, thân thể lông xù nhúc nhích vài cái, ngón tay của Vân Phong vuốt nhẹ thân thể của Nhục Cầu, biết rằng chuyện này không thể trách nó, nếu như nam nhân đó không có đưa tay ra thì ông ta cũng sẽ không chết.

Kết quả của hạng mục chế dược đã rõ ràng, dược tễ cấp bậc tông sư ba sao mà Bạch Khánh Phong chế tạo ra có chất lượng hoàn mỹ, mà Dược tễ sư đại diện cho Thân Đồ gia chỉ chế tạo ra được dược tễ cấp bậc tông sư hai sao, Vân gia hoàn toàn xứng đáng giành được hạng nhất trong hạng mục chế dược. 

Nhưng cái chết của người viện trợ cho Thân Đồ gia cũng đã dấy lên một cơn sóng lớn trong Nội vực, mâu thuẫn giữa Thân Đồ gia và Vân gia lại tiến thêm một bước. Còn có câu nói không chịu bỏ qua của Thân Đồ gia nữa, tin chắc rằng sau khi thế lực tiến giai qua đi Nội vực cũng sẽ không được bình lặng, một cơn sóng lớn hơn sắp sửa ập tới.

Bạch Khánh Phong giành được hạng nhất cho Vân gia, trên dưới Vân gia đều vui mừng khôn xiết, Vân Tường lấy làm tự hào, nhưng bản thân Bạch Khánh Phong cũng không tranh công, gã ta biết nếu như cuối cùng không có luồng lực lượng đó âm thầm đưa đẩy, dược tễ tông sư ba sao không thể nào thành công được, càng không thể đạt đến chất lượng hoàn mỹ. Công lao này phải thuộc về con ma thú đó của Vân Phong.

Nhục Cầu cũng vì vậy mà trở thành công thần số một, nhưng rắc rối mà công thần rước về cũng không nhỏ, liên quan đến cái chết của người viện trợ Thân Đồ gia, tất nhiên người của Vân gia biết mức độ nặng nhẹ trong đó. Thân Đồ gia sẽ không chịu để yên, nhưng không một ai trách cứ Nhục Cầu oán trách Vân Phong, điều này khiến cho Vân Phong cảm thấy vui mừng. 

“Ngươi định xử lý chuyện này như thế nào?” Bạch Khánh Phong khẽ cau mày hỏi một câu. Vào lúc này mấy nhân vật quan trọng của Vân gia đều tụ tập lại với nhau, Vân Tường ở bên cạnh Bạch Khánh Phong cũng có chút lo lắng: “Thân Đồ gia chủ sẽ không chịu để yên, Vân Phong ngươi sẽ không định ôm tất cả lên người mình chứ?”

Vân Phong cười ha ha, Nhục Cầu trên vai cũng cọ cọ lên một bên mặt của Vân Phong: “Là rắc rối do Nhục Cầu gây ra, tất nhiên là ta sẽ thay nó giải quyết hậu quả.”

“Vậy không được! Ngươi phải đối mặt với Thân Đồ gia chủ, rất có khả năng thế lực ở phía sau Thân Đồ gia cũng vì việc này mà thẹn quá hóa giận, dù sao người chết là một Dược tễ sư cấp bậc tông sư!” Ba vị trưởng lão Vân gia đều không đồng ý cách làm tự mình gánh vác của Vân Phong, cũng có chút tức giận tính cách chuyện gì cũng ôm hết lên người mình của nàng, trong lòng Vân Phong cảm thấy ấm áp. Vân Tường ở một bên vội vàng mở miệng: “Nếu đã có người muốn nhắm vào Vân gia, vậy thì cứ để cho bọn chúng đến đây là được rồi!” 

Bạch Khánh Phong buồn cười nhìn Vân Tường một cái, nghiêm túc mở miệng: “Nếu như thế lực sau lưng Thân Đồ gia muốn ra tay với Vân gia, vấn đề khó khăn mà Vân gia sẽ gặp phải không chỉ có một.”

“Xem ra thứ mà Vân gia phải đối mặt không phải là một trời mây đen, mà là một trận bão tố.” Sắc mặt của ba vị trưởng lão Vân gia đều nghiêm túc hơn rất nhiều, nhưng tóm lại là đã thở phào nhẹ nhõm. Trong năm năm nay cũng may có sự trợ giúp của Kim Đỉnh dịch, toàn thể thế lực của Vân gia tăng lên rất nhiều, cho dù thế lực sau lưng Thân Đồ gia ra tay, Vân gia cũng có được mấy phần lực ngăn chặn lại, sẽ không chỉ có thể bị động chịu đòn giống như lúc trước.

“Vẫn chưa biết thế lực sau lưng Thân Đồ gia có thể ra tay hay không, bây giờ chỉ sợ là Thân Đồ gia chủ như đang đứng trên đống lửa, nếu như lần này Thân Đồ gia không thể ngồi vững trên vị trí gia tộc nhất đẳng nữa, rắc rối của Thân Đồ gia cũng sẽ không ít hơn Vân gia.” 


Tất cả mọi người nghe xong câu này đều bật cười, tiếp theo sau đây sẽ là cuộc so tài của thế hệ trẻ, người xuất chiến của Vân gia chính là Vân Phong, vòng thứ tư hoàn toàn là thiên hạ của Vân Phong.

“Trận đấu vòng thứ tư, ngươi nhất định sẽ không thua.” Vân Tường cười sáng lạn với Vân Phong, ba vị trưởng lão Vân gia cũng khẽ cười ra tiếng. Thế hệ trẻ tuổi Tôn Thần cấp ba, ngoại trừ Vân Phong ra còn có ai nữa? Cho nên vòng thứ tư không hề có lo lắng nào, Vân gia sẽ thắng.

Hạng mục dược tễ của vòng thứ ba kết thúc, tiếp theo chính là cuộc so tài của thế hệ trẻ tuổi. Chuyện bất ngờ xảy ra trong trận đấu dược tễ vẫn bị nhiều người bàn tán say sưa, mọi người đều đang suy đoán sau thế lực tiến giai thì Thân Đồ gia sẽ có hành động gì. Cuộc so tài của vòng thứ tư mở màn giữa những cảm xúc như vậy, mặc dù Vân gia giành được một chiến thắng, nhưng nếu như có sơ xuất gì trong vòng thứ tư, Vân gia vẫn sẽ thất bại. [Nhóm dịch Thuyết Thư Các – iread.vn] 

Vòng thứ tư đối với mấy gia tộc khác đều có tác dụng vô cùng quan trọng, Phương gia cũng giống như Vân gia, lần này có quyết tâm sẽ thắng. Mà Quý gia thì lại nhẹ nhõm hơn chút, Quý gia đã thắng hai lần liên tiếp, vòng này sẽ hoàn toàn giải thoát khỏi nguy cơ, mà trong Ngải gia và Vu gia sẽ có một gia tộc đối mặt với nguy cơ bị đá ra khỏi Nội vực.

Cuộc so tài của vòng thứ tư sắp sửa bắt đầu, người ra trận trước là Phương gia và gia tộc Bách Lý. Vũ khí trong tay người trẻ tuổi của Phương gia chính là món vũ khí Tôn Thần đã xuất hiện trong vòng thứ hai, chắc hẳn dưới sự hỗ trợ của lực lượng lớn mạnh từ vũ khí này, cho dù như thế nào đi nữa Bách Lý gia cũng sẽ thua trận, dù sao vũ khí Tôn Thần của Thân Đồ gia đều bị lấy mất, Thân Đồ gia tất nhiên không thể cung cấp được vũ khí của mình. Phương gia biến nguy thành an giành được trận chiến thắng thứ hai, như vậy là hòa hai với hai với Bách Lý gia. Tiếp theo là Quý gia, cũng có thêm sự trợ giúp của vũ khí Tôn Thần, cho dù liên thủ Vu gia và Ngải gia lại cũng không phải là đối thủ, huống chi là đấu một đối một, hai nhà cũng thua trận, như vậy Quý gia thắng ba trận, trở thành gia tộc khiêu chiến lợi hại nhất trong thế lực tiến giai. Mà xếp hạng của Vu gia và Ngải gia thì càng lúc càng lùi về sau, chỉ cần kết quả của Phương gia, Bách Lý gia, còn có Thân Đồ gia, Vân gia vừa ra, ai sẽ bị đá khỏi Nội vực, chắc chắn sẽ có kết quả.

Tình huống mà Vu gia và Ngải gia đang gặp phải cũng khiến cho Thân Đồ gia có chút khó khăn, mặc dù là lâu la nhưng thiếu mất một phần thế lực của mình cũng sẽ thiếu mất đi một phần khống chế, mà hiện tại bản thân Thân Đồ gia cũng có chút khó bảo toàn. 

Trận so tài của Quý gia và Vu gia, Ngải gia kết thúc, tiếp theo sau đây hẳn là cuộc so tài giữa Thân Đồ và Vân gia, khán giả ở hiện trường đều hoan hô, xen lẫn với tiếng tiếng kêu gào như đại dương bao la. Trong tiếng sóng vỗ này Vân Phong khẽ mỉm cười, rất tốt, nên đến lượt nàng ra trận rồi.

Thân hình mảnh khảnh nhảy lên, đứng trên đài cao, hiện trường lại nổi sóng lên khi vừa nhìn thấy Vân Phong của Vân gia, mỗi người đều muốn xem xem thực lực của vị Triệu hồi sư của Vân gia này rốt cuộc ra sao, thực lực của Triệu hồi sư đa hệ rốt cuộc cường đại ở chỗ nào? Tất cả mọi người đều chờ đợi Vân Phong ra tay, giờ khắc cuối cùng cũng đến rồi.

Vân Phong ngước mắt lên nhìn Thân Đồ gia chủ đứng ở trên cao lúc này, Thân Đồ gia chủ đang cười, ý cười bên khóe môi có hàm ý khác. Vân Phong khẽ nhíu mày, một bóng người đột nhiên từ nơi nào đó bay đến đài cao, Vân Phong nhạy bén cảm nhận được một luồng chiến khí đang tới gần về phía mình rất nhanh, tinh thần lực của Vân Phong bỗng phóng ra từ trong cơ thể, xông thẳng về phía trước, hai con “giao long” va chạm vào nhau trong khoảnh khắc này, ngay tức khắc, mắt đen của Vân Phong trầm xuống.   

Tôn Thần cấp ba!

Một luồng sóng ngầm dâng lên từ sự va chạm thế lực của hai người, một trận gió lớn bất chợt xoáy lên không ít cát bụi. Xuyên qua màn sương bụi mỏng, Vân Phong nhìn bóng dáng đang đứng thẳng ở đối diện, nàng vô cùng chắc chắn người này không thể nào là huyết mạch gia tộc của Thân Đồ gia.

Vân Phong hơi nheo mắt lại, xem ra thế lực sau lưng Thần Đồ gia cũng đã dồn hết sức lực, trong hạng mục như vậy mà lại có viện trợ, nghĩ lại cũng chính là ý muốn để cho Thân Đồ gia ngồi vững trên vị trí gia tộc nhất đẳng. 

Khi bụi bặm tan đi hết, một bóng dáng cao gầy xuất hiện trước mắt mọi người, khuôn mặt hơi gầy khiến cho ngũ quan càng thêm nổi bật, bên khóe miệng chứa đựng một nụ cười cao cao tại thượng, trong đôi mắt đen đó cũng mang theo ánh mắt khiêu khích như có như không.

“Vân Phong?” Thanh niên mở miệng, đôi mắt đen khẽ nheo lại nhìn Vân Phong ở đối diện. Khoảnh khắc tiếp xúc thực lực vừa rồi đã khiến cho hắn ta biết được, thực lực của người đến từ Vân gia vậy mà tương xứng với mình.

“Đó không phải là người của Thân Đồ gia!” Ba vị trưởng lão Vân gia biến sắc, sắc mặt có chút căng thẳng, họ tuyệt đối không ngờ đến Thân Đồ gia ngoại trừ dược tễ ra lại cũng có hành động mượn người trong hạng mục này. 

“Thực lực của hắn rất cao.” Sắc mặt của Mộc Thương Hải trở nên u ám, đôi mắt khác màu nhìn thanh niên cao gầy ở trên đài cao, trong lòng cũng có một chút lo lắng.

“Đáng ghét!” Vân Tường cắn chặt răng nói một câu, Bạch Khánh Phong vội vàng vỗ vỗ lưng của nàng ta: “Nguôi giận, nguôi giận nào, đừng để ảnh hưởng đến hài tử trong bụng, với thực lực của Vân Phong, nàng ta sẽ không thiệt thòi đâu, cho dù thực lực của người kia rất cao, nhưng Vân Phong là Triệu hồi sư đa hệ.”

Trong lòng người của Vân gia cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng phần thắng của Vân Phong trong trận so tài này cũng không được lớn lắm, cần phải xem viện trợ này của Thân Đồ gia có chuẩn bị gì. 


“Ngươi đến từ thế lực sau lưng Thân Đồ gia.” Vân Phong lạnh lùng đưa mắt nhìn sang, ý cười bên khóe môi của thanh niên ở đối diện càng thêm sâu, lúc này mới nhìn thẳng Vân Phong, khẽ cười một tiếng: “Thân Đồ gia làm sao có thể có một thế hệ thiên tài như ta, ngươi cũng rất thông minh.”

Vân Phong thấp giọng cười một tiếng, đôi mắt đen lạnh dần. Thanh niên ở đối diện nắm chặt nắm đấm, hơi dùng sức, khớp xương phát ra tiếng kêu, hắn ta khẽ xoay cổ, mở miệng với giọng điệu không quan tâm: “Mau bắt đầu đi, ta cũng không muốn lãng phí thời gian ở nơi này.

Đôi môi đỏ của Vân Phong cong lên: “Ta cũng đang có ý định này.” 

Sắc mặt thanh niên sầm xuống, cổ tay xoay chuyển một cái liền lấy ra vũ khí, không ngoài dự liệu của Vân Phong, đó chính là vũ khí Tôn Thần, không giống với mấy cái trong bảo kính của Thân Đồ gia nhưng lại có tác dụng giống nhau. Vân Phong cũng xoay chuyển cổ tay, nắm trong tay ma trượng mà sư tôn ban cho.

“Thứ trong bảo kính của Thân Đồ gia cũng không phải hoàn toàn là của Thân Đồ gia, bây giờ bị ngươi lấy mất còn tự tiện đưa cho người khác, món nợ này, ta phải đòi lại đầy đủ!”

Ngón tay của Vân Phong lật một cái, toàn bộ bốn chiếc nhẫn khế ước đều đeo vào ngón tay, đối mặt với đối thủ như vậy, nàng không thể bảo lưu một chút nào, tin chắc đối phương cũng có suy nghĩ như vậy. Bốn tia sáng xuất hiện từ trong nhẫn khế ước, toàn bộ bốn con ma thú của Vân Phong đều ra trận, gây ra một trận thán phục sợ hãi ở hiện trường. Ngay cả trong lòng Ngọc Liên cũng không khỏi rung động một chút, Triệu hồi sư tứ hệ, hơn nữa mỗi con ma thú khế ước đều không tầm thường. Vân Phong này rốt cuộc cũng có chút bản lĩnh. 

Thân Đồ gia chủ nheo mắt lại, nhìn bốn con ma thú này của Vân Phong. Đây là lần đầu tiên lão ta nhìn thấy, trong lòng cũng bị chấn động, bốn con ma thú của Vân Phong, huyết mạch của mỗi con đều rất kỳ lạ, Thân Đồ gia chủ không khỏi bắt đầu ngứa ngáy trong lòng. Triệu hồi sư của Thân Đồ gia chưa từng có được bất kỳ một con ma thú nào như vậy, nếu như có thể khế ước được ma thú thế này, thực lực của Triệu hồi sư Thân Đồ gia nhất dịnh sẽ tăng thêm một đẳng cấp, cũng sẽ càng gia tăng rõ ràng khí thế của Thân Đồ gia.

Chậm rãi đưa lưỡi liếm lên đôi môi khô khốc, hai mắt Thân Đồ gia chủ sáng lên nhìn bốn con ma thú. Lão ta đã nói rõ với người đó từ sớm, hôm nay không chỉ đánh bại Vân Phong, mà quan trọng hơn là cướp đoạt ma thú khế ước của ả ta để dành cho bản thân.

Nhìn thấy bốn con ma thú khế ước của Vân Phong hiện thân, thanh niên cười ha ha, sự hưng phấn trong mắt dần dần lộ ra: “Rất tốt, như vậy thì khi ta đánh cũng sẽ không quá nhàm chán.” Ánh mắt lướt qua Thân Đồ gia chủ trên đài cao, lão già này cũng rất tinh mắt, cũng biết tính toán. 

“Ngươi tuyệt đối sẽ không nhàm chán!” Vân Phong khẽ nói nhỏ, khí thế của bốn ma thú phát ra cùng lúc, bốn luồng sáng vừa tung người lên đã lao tới. Thanh niên cao giọng cười lớn, thân thể hơi gầy nhưng lại đầy cơ bắp, lực lượng ẩn chứa bên trong cũng không thể khinh thường. Bóng dáng mang theo một ngọn gió lạnh, tay cầm vũ khí liền lao đến, bàn tay lật một cái, mấy tia sáng liền từ bên trong bắn ra, nhanh chóng đứng ở bên cạnh thanh niên.

Vân Phong đưa mắt nhìn mấy bóng dáng đó không khỏi kinh ngạc, thanh niên mạnh mẽ vung tay, mấy bóng dáng như ánh sáng đó chia ra bay đến bốn con ma thú khế ước. Đòn tấn công của bốn con ma thú khế ước lập tức bị tán ra, bị bốn bóng dáng quấn lấy, bốn bóng dáng này vậy mà lại là bốn người sống sờ sờ.

“Triệu hồi sư đa hệ có ít nhiều cũng có chút khó giải quyết, nhưng mà tách ma thú khế ước của ngươi ra thì sẽ không đủ gây sợ hãi nữa rồi.” Thanh niên đưa đầu lưỡi ra liếm láp đôi môi khô khốc, sự hung phấn trong đôi mắt đen càng lúc càng nhiều: “Ta rất muốn biết Triệu hồi sư không có ma thú khế ước sẽ yếu đến mức độ nào, là bị ta một phát đánh chết, hay là hai phát? Ha ha ha ha!” 

“Chủ nhân, đây cũng không phải là người sống, bọn chúng dường như không có cảm nhận được chỗ đau đớn nào!” Giọng nói của bốn con ma thú khế ước liên tiếp truyền đến từ trong đầu, Vân Phong lập tức hiểu rõ mấy bóng người đó là gì, con rối! Con rối bằng người sống sờ sờ!

“Thế lực của bọn chúng quá mạnh, căn bản không thể phân thân được.”

“Con mẹ nó, lão tử trực tiếp nổ chết hắn!” 

“Tiểu Phong, bọn chúng như ruồi dính người vậy, thoát không được.”

Giọng nói của bốn con ma thú khế ước lộ ra sự bất đắc dĩ và luống cuống, bốn con bị bốn con rối quấn lấy, căn bản không thể đưa ra chút tinh lực để hỗ trợ Vân Phong, mấy con rối này không hề biết lùi bước, vô cùng dũng mãnh, sự mạnh mẽ này cũng khiến cho bốn con ma thú khế ước rất khó chống đỡ, trong lúc nhất thời đều bị giam giữ hoàn toàn, Vân Phong rơi vào tình trạng đứng một mình không có viện trợ.


Người đời đều biết chỗ đáng sợ của Triệu hồi sư nằm ở trên ma thú khế ước, Triệu hồi sư mất đi ma thú khế ước chẳng khác nào mãnh thú mất đi vuốt nhọn răng nanh, nếu như đối chiến với Chiến sĩ, vốn chính là ngõ cụt. Cơ thể yếu ớt đó chỉ cần một quyền của Chiến sĩ thôi là có thể vỡ nát. 

Người của Vân gia nhìn cảnh này đều căng thẳng hẳn lên, Vân Tường nắm chặt lấy bàn tay của Bạch Khánh Phong, nhìn tình hình lúc này của Vân Phong: “Quả nhiên nên là ta lên, người lên đài nên là ta…!”

“Tiểu Tường, đừng kích động!”

“Sao ta có thể không kích động được? Ma thú khế ước của Vân Phong đều bám chặt rồi, cho dù nàng rất mạnh, nhưng nàng sao mà đối mặt được với Chiến sĩ cũng mạnh như vậy? Cơ thể của Triệu hồi sư yếu ớt như thế, nếu là ta thì ít nhiều cũng có thể cản được chút, nhưng mà Vân Phong thì sao?” 

Bạch Khánh Phong cũng nhíu mày: “Mặc dù là như vậy nhưng Vân Phong cũng không đến nỗi như thế, nàng ta thân là Dược tễ sư cấp bậc tông sư tất nhiên sẽ có dược tễ ứng phó được, có lẽ trong thời gian ngắn có thể gia tăng tố chất cơ thể, không đến mức khiến cho bản thân yếu ớt như thế.”

“Nhưng mà…” Vân Tường vẫn rất lo lắng, nếu như Vân Phong thật sự gặp chuyện không may, tất cả trách nhiệm đều ở trên nàng ta! Nếu như không phải nàng có thai thì Vân Phong làm sao có thể từ bỏ hạng mục dược tễ mà ra trận thay nàng chứ.

“Nàng ta không phải người tầm thường!” Mộc Thương Hải lạnh lùng mở miệng, đôi mắt khác màu chăm chú nhìn vào Vân Phong vẫn đang bình tĩnh thản nhiên dù là trong tình hình hiện giờ: “Nàng ta không phải là Triệu hồi sư bình thường, nàng ta là Vân Phong!” 

“Ta không dùng vũ khí cũng có thể nổ nát cơ thể của ngươi!” Giọng nói ngông cuồng đột nhiên vang lên trên không trung. Nhục Cầu trên vai Vân Phong phẫn nộ muốn xông lên phía trước, định cắn Chiến sĩ này một miếng thật mạnh, nhưng Vân Phong lại cười ha ha, bảo Nhục Cầu đừng có bất kỳ hành động nào, mắt đen lộ ra vẻ lạnh lùng vô tận, ma trượng trong tay vung lên một cách mạnh mẽ, một sợi xích băng khổng lồ xuất hiện trong tay Vân Phong.

“Vù vù…!” Sợi xích băng lao về phía Chiến sĩ một cách dung mãnh. Nhưng Chiến sĩ lại cười lớn ha ha, vũ khí trong tay tụ đầy chiến khí, một lực lượng mạnh mẽ phá nát xích băng ngay tức khắc. Từng mảnh vỡ của sợi xích băng lập tức hóa thành Thủy nguyên tố lờ mờ tiêu tán trong không khí, mà trong lúc giao đấu vừa rồi Vân Phong cũng cảm nhận được rõ ràng thực lực của đối phương, có thêm vũ khí Tôn Thần, thực lực của hắn ta cũng phát huy được rất nhiều.

Lần này thật sự khó giải quyết rồi. 

“Nguyên tố ma pháp của ngươi đối với Chiến sĩ khác mà nói có lẽ sẽ có chút uy hiếp, nhưng đối với cơ thể đã trải qua luyện hóa của Chiến sĩ như ta mà nói, vốn không đủ để tạo thành đe dọa.” Thanh niên lớn tiếng quát lên, vũ khí trong tay phát ra tiếng “ong ong”, thân thể đột nhiên biến thành một bóng đen, cấp tốc vọt tới chỗ Vân Phong, tốc độ tương đối kinh người!

Ma trượng lại xoay chuyển, gia tăng Phong nguyên tố, mũi chân của Vân Phong nhún mạnh xuống mặt đất một cái, lập tức di chuyển như một viên đạn được bắn ra, nhưng bóng dáng của Chiến sĩ như hình với bóng, theo sát ở sau lưng Vân Phong không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa hai người.

Vân Phong biết mình không thể trốn tránh mãi nhưng tố chất thân thể của nàng vốn không thể so với Chiến sĩ có cùng cấp bậc, mặc dù một quyền không thể đánh được nàng, nhưng sẽ tạo thành thương tổn cực lớn với cơ thể của nàng, càng đừng nói đến vũ khí Tôn Thần trong tay của hắn ta. Vân Phong vẫn không ngừng biến hóa và trốn tránh nhưng vào lúc này đầu óc lại vô cùng tỉnh táo, từng loại tình huống không ngừng diễn biến trong đầu nàng. Nghĩ đến lời nói vừa nãy của thanh niên, cơ thể đã trải qua luyện hóa, xem ra cơ thể của hắn ta cũng giống như mình, đã trải qua phương pháp đặc biệt nào đó mà tiến hành cường hóa, lực lượng, tốc độ và phòng ngự hẳn là nên tốt hơn. Nếu là như vậy thì càng không thể mặt đối mặt với hắn ta, cũng không thể cận chiến với hắn ta. 

Nên làm thế nào để kéo khoảng cách ra xa? Nên làm thế nào để cứu vãn ưu thế?

“Na na, Phong Phong na!” Nhục Cầu kêu lên một tiếng ở bên tai Vân Phong, Vân Phong nhíu mày: “Hàm răng của ngươi mặc dù sắc bén nhưng cơ thể của hắn ta lại được cường hóa lần nữa, cho dù ngươi có thể cắn một miếng, cũng không thể một chiêu sẽ chết được.”

“Ngươi trốn không thoát được đâu, chịu chết đi!” Một tiếng thét vang lên, một luồng chiến khí kinh người xé toạc không khí đánh úp tới. 

Vân Phong cắn chặt răng, vung ma trượng lên: “Thổ thuẫn!” Thổ nguyên tố ngưng kết lại mà phóng ra tấm chắn cản lại cơ thể Vân Phong, nhưng luồng chiến khí mãnh liệt đó lập tức xuyên qua phòng ngự của thổ thuẫn, ập thẳng đến trước ngực Vân Phong.

“Nhất tuyến thiên!” Thanh niên bỗng hét lớn, độ mạnh yếu của chiến khí đột nhiên tăng mạnh, đánh úp lại từ xa như một mũi tên sắc bén, mang theo lực lượng hủy diệt ép thẳng vào Vân Phong. Thân thể của Nhục Cầu đã co lên nhưng Vân Phong lại lập tức túm lấy thân thể của nó, Nhục Cầu gấp đến nỗi nhảy lên nhảy xuống, nhưng Vân Phong lại giữa chặt lấy nó.

“Bùm!” Một tiếng động vang lên, chiến khí đánh mạnh vào thân thể Vân Phong, mang theo lực lượng mạnh mẽ như chiếc dùi, muốn một phát xuyên thủng cơ thể của Vân Phong. 

Thân thể Vân Phong đột nhiên vị lực lượng này đánh bay, bay lên không trung theo đường vòng cung, hiện trường vang lên một trận kinh hô, tất cả mọi người của Vân gia đều đứng bật dậy. Mộc Thương Hải nắm chặt nắm đấm, không để bản thân làm ra bất kỳ hành động gì, gã không thể nhúng tay vào, một khi nhúng tay vào là Vân gia sẽ thua mất. Vân Phong, ngươi sẽ không sao, đúng chứ?


Nụ cười của Thân Đồ gia chủ càng lúc càng rõ hơn, nhìn thấy bóng người bay ngược ra của Vân Phong mà ý cười càng sâu hơn. Còn Chiến sĩ đó lại cười ha ha, tung người lên đột nhiên nhảy lên không trung, nhìn bộ dáng như thừa thắng xông lên, không có ý định buông tha cho Vân Phong.

“Ưm!” Vân Phong chỉ cảm thấy mình bay ngược ra, bốn con ma thú khế ước kinh ngạc hô lên chấn động trong đầu. Nhục Cầu liều mạng muốn chui ra khỏi bàn tay của Vân Phong, rất nóng vội. Ngón tay của Vân Phong thả lỏng ra, thân thể của Nhục Cầu giật một cái liền nhảy ra ngoài, cái miệng nhỏ nhẹ nhàng cắn lấy vai Vân Phong, thân thể nhỏ nhắn mũm mĩm dùng sức cưỡng chế cơ thể của đang bay nhanh đi của Vân Phong dừng lại. Vân Phong khẽ cười cười, đưa mắt nhìn xuống phía dưới, vậy mà nàng lại bay ngược ra khỏi khu vực đó. 

“Vù...!” Một bóng dáng đuổi tới theo sát phía sau, thanh niên nhìn cơ thể vẫn còn nguyên vẹn của Vân Phong liền hơi tái mặt, không hỏi nhướn mày: “Vậy mà ngươi chưa chết sao?”

Nhục Cầu muốn kêu ra tiếng nhưng không dám tùy tiện mở miệng ra, đôi mắt to phẫn nộ nhìn thanh niên trước mặt. Vân Phong ổn định thân thể ý bảo Nhục Cầu có thể nhả miệng ra rồi, lúc này Nhục Cầu mới buông hàm răng ra, nhe răng về phía thanh niên. Thanh niên nhướn mày: “Đây là một con ma thú khác của ngươi à? Không nhìn ra có bản lĩnh gì.”

“Ta không chết, đã khiến ngươi phải thất vọng rồi.” Vân Phong cười ha ha, hai người đều ở trên không trung, cách một khoảng rất lớn với khu vực thi đấu, cả hai đều không có ý định trở về, thắng hay bại, sẽ có kết quả ở nơi này. 

“Sao cũng được, một đòn vừa rồi ngươi không chết là ngươi có vận khí tốt, nhưng mà ngươi có thể sẽ không có vận khí tiếp được cú đánh thứ hai của ta.” Thanh niên cười âm hiểm, bàn tay đột nhiên nắm thành quyền, từng luồng chiến khí từ trong cơ thể hắn ta ngưng kết lại trên nắm đấm, tản ra tia sáng chói lóa, chiến khí như khí lưu chậm rãi chuyển động, lực lượng trong đó càng thêm thâm trầm.

Ánh mắt Vân Phong lạnh như băng, cơ thể của nàng có thể đỡ được cú đánh thứ nhất nhưng không thể lại tiếp cú thứ hai, nếu như bị đánh một quyền này, đoán chừng cơ thể yếu ớt này sẽ thật sự vỡ nát. Cơ thể, cơ thể yếu ớt này của mình! Vân Phong cắn chặt răng, thề rằng sau khi giải quyết Thân Đồ gia xong phải tìm được cách rèn giũa lại cơ thể của mình một lần nữa.

Mà hiện tại, thứ có thể giúp nàng vững vàng mà chiến thắng cũng chỉ có bùa chú lực lượng mà sư tôn để lại, chỉ có ba tờ mà Vân Phong đã dùng mất một tờ, hai tờ còn lại nàng vốn không muốn sử dụng, ít nhất cũng không phải là thời khắc như vậy. Giờ phút này, Vân Phong cảm nhận được con đường vẫn còn dài đằng đẵng ở trước mặt mình, mặc dù nàng đã bước vào bậc thềm của Tôn Thần cấp ba nhưng lại chưa có đủ ưu thế. Nàng cần có ưu thế, cần có ưu thế tuyệt đối đủ để áp chế kẻ thù. Cho nên, đường đi của nàng vẫn còn rất dài, nàng còn phải nỗ lực rất nhiều. 

“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên từ trong đầu Vân Phong, nàng kinh ngạc.

“Vân Phong, cuối cùng ngươi cũng ý thức được sự yếu ớt của mình rồi sao? Nhất là cơ thể có thể bị người khác xé nát bất kỳ lúc nào của ngươi!”

“Là ngươi!” Vân Phong nghe giọng nói châm chọc trong đầu, chính là đến từ cự nhãn màu đỏ bị giam giữ ở nơi sâu thẳm trong cơ thể nàng. 

“Đối mặt với một thứ rác rưởi như vậy mà ngươi lại chật vật như thế, ngươi phải đối mặt với người của tổ chức đó như thế nào đây?”

Tim Vân Phong nhảy dựng lên: “Tới lúc này rồi ngươi sẽ không phải chỉ là đến để nói lời mỉa mai chứ?”

“Lời mỉa mai thì phải nói, nhưng vì bản thân ta, lần này phá lệ giúp ngươi một tay!” 

Vân Phong lạnh lùng nhếch môi, Nhục Cầu ngồi trên vai hích hích vào người nàng, phát hiện nàng có chút khác lạ: “Vậy thì đa tạ sự giúp đỡ của ngươi, lần này ta cũng sẽ không mang ơn.”

“Hừ! Không cần né tránh cú đánh của thứ rác rưởi này, cứ việc nghênh đón, ta giải quyết thay ngươi.”

Vân Phong bỗng thở ra một hơi, trong mắt thoáng qua một tia sáng nhàn nhạt, khí thế toàn thân đều thay đổi trong nháy mắt. Thanh niên cảm giác được sự biến hóa bất chợt này, trong lòng trở nên e sợ, định lập tức ra tay giải quyết nàng. 

“Hừ! Chịu chết đi!” Chiến khí trên nắm đấm lập tức biến thành từng tia nhọn bao phủ cả nắm đấm, tâm tư âm hiểm của thanh niên vừa nhìn liền biết. Vân Phong cắn chặt răng, nghênh đón ư? Được, cứ liều một lần này.

“Vù...!” Thân hình của Vân Phong như gió mà nghênh đón, thanh niên thấy nàng không lùi bước đột nhiên điên cuồng cười lớn: “Muốn chết đến vậy sao? Ta sẽ giúp đỡ ngươi!”

Một quyền mạnh đánh tới, chiến khí biến thành từng chiếc gai nhọn lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, khóe miệng thanh niên lộ ra ý cười đột nhiên đánh vào vị trí lồng ngực của Vân Phong. 

“Bụp…!” Một tiếng trầm đục vang lên, nụ cười của thanh niên hoàn toàn cứng đờ ngay tại khóe miệng, đôi mắt đen nhìn Vân Phong một cách kinh ngạc: “Đây, đây là cái gì?”