Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 556: Tiếng Ngâm Của Tổ Long




Thế là đám đệ tử của Long tộc lần lượt đưa lên Long châu. Mỗi khi một đệ tử của Long tộc đưa Long châu lên là một vị trưởng lão của Thanh Long tộc sẽ chiếu Cổ Kính vào Long châu. Trên Cổ Kính hiện ra số điểm trong Long châu.

- Ba mươi vạn hai ngàn chín trăm hai mươi mốt!"

- Hai mươi tám vạn chín ngàn một trăm ba mươi chín!

- Ba mươi hai vạn tám ngàn bảy trăm sáu mươi nhị!

Cổ Kính tự đông vang tiếng điểm số.

Bình thường số điểm của đệ tử của Long tộc khoảng ba mươi vạn, có cao một ít, có thấp một ít.

Cổ Kính cất tiếng nói:

- Hai vạn sáu ngàn một trăm bảy mươi tám!

Hiện trường yên tĩnh, kinh ngạc nhìn đệ tử của Long tộc kia. Cảm giác ánh mắt của mọi người, đệ tử của Long tộc khó coi. Đệ tử của Long tộc này đúng là một trong bốn người từng muốn cướp điểm Long châu của Long Kình Thiên, ngược lại bị hắn thi triển hắc lôi cuồng Long đại trận cướp điểm.

Cuối cùng dù Long Kình Thiên không giết Long đảo nhưng họ bị hắc lôi xâm nhập vào thân thể, thực lực không thể hồi phục trong chốc lát, khó thể săn giết Tiên Đế yêu thú, cho nên đến khi tỷ thí chấm dứt mới tích lũy được hai vạn điểm.

- Một vạn chín ngàn sáu mươi ba!

Sau đệ tử đó, Cổ Kính lại cất tiếng nói:

- Hai vạn một ngàn tám mươi hai!

Liên tiếp mấy chục đệ tử của Long tộc chỉ có một, hai vạn, cao nhất là ba vạn.

Tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành, tộc trưởng của Hắc Long bộ tộc, Ngao Bất Bại, tộc trưởng của Thanh Long tộc, Ngao Bất Điên và thái thượng trưởng lão cá tộc nhìn nhau. Tiếp theo họ phát hiện khi Cổ Kính báo điểm cực thấp thì các đệ tử của Long tộc tham gia so tài so đấu trên Long đảo đều kiềm không được vẻ mặt sợ hãi nhìn về phía Long Kình Thiên.

Từng đệ tử của Long tộc so đấu trên Long đảo trình lên từng Long châu, dần dần chỉ còn lại mấy trăm người.

- Ba trăm chín mươi hai vạn sáu ngàn năm mươi bảy!

Giọng của Cổ Kính vang lên, quảng trường yên tĩnh, tiếp theo ồ lên, mọi người đều nhìn sang.

- Là thiếu chủ của Thanh Long tộc, Ngao Canh!

- Ba trăm chín mươi hai vạn sáu ngàn năm mươi bảy! Gấp mười lần đệ tử bình thường.

- Lúc trước không có một đệ tử vượt qua một trăm vạn, vậy mà thiếu chủ của Thanh Long tộc, Ngao Canh có tới ba trăm chín mươi hai vạn sáu ngàn năm mươi bảy! Thật là khủng bố. Ta thấy khó có ai vượt qua được thiếu chủ của Thanh Long tộc, Ngao Canh.

Mọi người kinh sợ, hâm mộ.

Tộc trưởng của Thanh Long tộc, Ngao Bất Điên và đám thái thượng trưởng lão Thanh Long tộc nghe tiếng mọi người kinh sợ, hâm mộ thì cười tươi tắn. Tộc trưởng của Thanh Long tộc, Ngao Bất Điên nhìn con của mình, gật đầu, ánh mắt nhu hòa, tiểu tử này quả nhiên không làm cho gã thất vọng.

- Ba trăm tám mươi tám vạn năm ngàn sáu trăm hai mươi hai!

Giọng Cổ Kính lại vang lên. Mọi người kinh ngạc, ồ à.

- Là thiếu tộc trưởng của Đà Long tộc, Ngao Hải Tâm.

- Ba trăm tám mươi vạn, dù kém thiếu chủ của Thanh Long tộc, Ngao Canh mấy vạn nhưng điểm rất cao rồi.

Sau đó Cổ Kính lại điểm danh thiếu chủ của Cự Long tộc, Ngao Dật, thiếu chủ của Hắc Long tộc, Ngao Lữ. Nguồn tại http://Truyện FULL

Thiếu chủ của Hắc Long tộc, Ngao Lữ, thiếu chủ của Cự Long tộc, Ngao Dật đều là ba trăm chín mươi vạn, cao hơn thiếu chủ của Thanh Long tộc, Ngao Canh một chút.

Trên quảng trường, số đệ tử của Long tộc ngày càng ít, cuối cùng, chỉ còn lại có hai người. Một mình không có kịch vui, hai người còn lại là thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương, Long Kình Thiên.

Bởi vì hai người xếp hạng cuối cùng, cho nên có vẻ đặc biệt rõ ràng.

Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương tiến lên dâng Long châu.

Trưởng lão của Thanh Long tộc liếc thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương, sau đó chiếu Long châu vào Cổ Kính. Cổ Kính tỏa ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Mọi người thấy chói mắt, chấn động, bên tai vang thanh âm:

- Bốn trăm bảy mươi lăm vạn sáu mươi tám ngàn ba mươi mốt!

Bốn trăm bảy mươi lăm vạn sáu mươi tám ngàn ba mươi mốt!

Tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành vốn còn đang căng thẳng nghe vậy thì tươi cười sáng lạn, thậm chí phát ra tiếng cười sang sảng.

Bốn trăm bảy mươi lăm vạn sáu mươi tám ngàn ba mươi mốt! Chính tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành cũng không ngờ sẽ là điểm này!

đệ nhất! Tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành nghĩ tới con trai được đệ nhất so đấu so đấu trên Long đảo, là người thứ nhất tiến vào Tổ Long điện nhận lễ rửa tội Tổ Long Hải là gã cười toe toét.

Nghe nói số điểm của thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương là bốn trăm bảy mươi lăm vạn sáu mươi tám ngàn ba mươi mốt thì mọi người cực kỳ giật mình.

Trước thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương, cao nhất là thiếu chủ của Cự Long tộc, Ngao Dật với số điểm ba trăm chín mươi bảy vạn, tiếp theo là thiếu chủ của Hắc Long tộc, Ngao Lữ với ba trăm chín mươi lăm vạn.

Còn số điểm của thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương là bốn trăm bảy mươi lăm vạn sáu mươi tám ngàn ba mươi mốt, nhiều hơn thiếu chủ của Cự Long tộc, Ngao Dật tới bảy mươi vạn!

Tộc trưởng, đám thái thượng trưởng lão Cự Long tộc vốn vẻ mặt đắng ý chợt héo, mặc dù hạng nhất, hạng hai chỉ cách một bậc nhưng ý nghĩa khác nhau.

Nụ cười trên mặt thiếu chủ của Cự Long tộc, Ngao Dật mất đi, lắc đầu cười khổ.

Thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương nghe Cổ Kính tuyên bố, lại nhìn ánh mắt giật mình của mọi người, nở nụ cười, đi tới trước mặt tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành.

Thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương kêu lên:

- Phụ thân!

Tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành cười toe toét, gật đầu, nói:

- Làm tốt lắm, rất tốt, lần này ngươi được đệ nhất, đây là việc lớn nhất của Kim Long bộ tộc chúng ta! Đợi khi ngươi là người đầu tiên vào Tổ Long Hải tẩy lễ, lấy ngươi thiên phú, về sau tấn chức Tiên Đế hậu kỳ đỉnh cũng không là vấn đề!

Tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành không hề che giấu thanh âm, vang vọng trên quảng trường. Đám cường giả các tộc của Long tộc biến sắc mặt.

Chợt vang lên tiếng chói tai:

- Ngao Bắc Hành, bây giờ ngươi cười quá sớm, nhi tử của ngươi có phải là đệ nhất hay không bây giờ còn chưa chắc!

Mọi người nhìn sang, thấy người lên tiếng là tộc trưởng của tộc Cự Long, Ngao Bá.

Vốn tộc trưởng của tộc Cự Long, Ngao Bá cho rằng nhi tử của mình có thể đoạt đệ nhất, không ngờ chỉ có thể ở hạng hai, vốn tâm tình khó chịu lại nghe tiếng cười đắc ý của tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành, càng bực bội hơn.

Đương nhiên quan hệ của tộc trưởng của tộc Cự Long, Ngao Bá, tộc trưởng của Kim Long tộc, Ngao Bắc Hành vốn không được tốt.

Tộc trưởng của tộc Cự Long, Ngao Bá ý chỉ điểm của Long Kình Thiên còn chưa ra, vì vậy thiếu tộc trưởng của Kim Long bộ tộc, Ngao Thiếu Dương có là đệ nhất hay không còn chưa biết.

Mọi người nghe ra ý của tộc trưởng của tộc Cự Long, Ngao Bá, ngây ra rồi lắc đầu cười, không bỏ vào lòng lời của gã. Tựa như lúc trước thái thượng trưởng lão của Kim Long Hình điện, Ngao Cảnh đã nói, mặc dù Long Kình Thiên có thiên phú nghịch thiên, nhưng so tài trên Long đảo cần là bản thân có thực lực, mà không phải thiên phú.